Lúc trước bên cạnh tôi không có người khác phái nào, cho nên anh ấy rất yên tâm, hiện tại đột nhiên xuất hiện một Á Nam, mới chạm đến thần kinh nhạy cảm của anh ấy. Tính cách của anh ấy chính là không cho phép người khác tổn thương lợi ích của anh ấy, bao gồm cả phụ nữ, tôi đối với anh ấy mà nói, càng giống là tài sản riêng, muốn mạnh mẽ nói thành quan tâm, có chút gượng ép.”
Ôn Ngôn và Trần Mộng Dao hai mặt nhìn nhau, thật giống như dạng Khúc Thanh Ca nói sao? Không có người đàn ông nào muốn người phụ nữ của mình ở bên người khác, mặc kệ yêu hay không yêu, đây là sự thật, cho nên… hai người bọn họ thực sự không biết nên nói gì mới tốt đây.
Đột nhiên, điện thoại di động Khúc Thanh Ca vang lên, cô nhìn thấy tên hiện lên, nhàn nhạt hít vào một hơi, mới nhắn nút trả lời: “Alo? Á Nam?”
Đầu bên kia điện thoại, ngữ điệu Quý Á Nam rất nhẹ nhàng: “Máy ngày nay bận gì sao? Lần trước cậu đi vội, có thật nhiều lời nói còn chưa kịp hàn huyên với cậu, lần này là ban ngày, hẳn là chồng cậu sẽ không để ý, ra ngoài cùng ăn bữa cơm được không?”
Khúc Thanh Ca có chút khó khăn, nhìn Trần Mộng Dao và Ôn Ngôn một chút, cô đồng ý: “Có thể, cậu nói địa chỉ, mình lập tức qua đó, bên này mình còn hai người bạn, có được không? Chuyện lần trước… thật sự xin lỗi, tính tình của chồng mình có chút cổ quái.”
Quý Á Nam vừa cười vừa nói: “Không sao, có thể lý giải, anh ấy quan tâm cậu mình cũng rất vui vẻ, là mình không cân nhắc chu đáo, không nên hẹn cậu ra ngoài vào buổi tối. Mình lập tức gửi địa chỉ qua cho cậu, cậu và bạn cậu cùng đến đi.”
Cúp điện thoại, Khúc Thanh Ca gọi Trần Mộng Dao và Ôn Ngôn cùng đi tìm Quý Á Nam, địa chỉ Quý Á Nam gửi tới cũng ở gần đáy, đến gọi xe cũng không cần.
Quý Á Nam càng là đại độ như vậy, trong lòng Khúc Thanh Ca thì càng cảm thấy băn khoăn, “bụng dạ hẹp hòi” hơn so với Quý Á Nam, ở cùng Quý Á Nam thật sự không quá nhẹ nhõm.
Quý Á Nam ở một nhà hàng cao cấp gần đó, lúc mấy người qua đó, anh ấy thân thiện chào hỏi: “Mọi người tới thật nhanh, ngồi đi, muốn ăn cái gì gọi cái đó, không cần khách khí với tôi.”
Một vị phú gia công tử phong độ nhẹ nhàng như thế, còn không chút kiêu ngạo, theo bản năng làm người khác cảm thấy nhẹ nhàng, đến Ôn Ngôn còn có hảo cảm, đó là cảm giác đầu tiên giữ người với người.
Sau khi ngồi xuống, Quý Á Nam gọi nhân viên phục vụ đến đưa menu cho bố người con gái, lập tức nói chuyện với Nhuế Nhuế: “Còn nhớ rõ chú không? Lần trước chúng ta từng gặp mặt.”
Nhuế Nhuế cười đến lộ ra một loạt răng nhỏ trắng tính: “Nhớ ạ, chú còn giúp cháu và mẹ xách đò, chú thật tốt!”
Quả nhiên, người được yêu thích đi đến đâu cũng được yêu thích, đến Nhuếề Nhuế cũng có ấn tượng đầu rất tốt.
Đến khi đặt xong đồ ăn, Quý Á Nam đột nhiên chăm chú nhìn Khúc Thanh Ca hỏi: “Ngày hôm đó sau khi trở về, chồng cậu không làm khó cậu cứ? Trong lòng mình vẫn luôn bất an, muốn gọi điện thoại cho cậu, lại sợ làm ra hiểu lầm lớn hơn, hình như anh ấy đang hiểu nhằm chuyện gì thì phải…”
Khúc Thanh Ca miễn cưỡng cười cười: “Không có, loại chuyện này, tùy tiện giải thích một chút là được rồi, anh ấy cũng không có nhỏ mọn như vậy, cậu không cần để ở trong lòng, là do mình không để ý.”
Quý Á Nam nhẹ nhàng thở ra: “Vậy là tốt rồi.” Nói rồi, anh lại nhìn về phía Ôn Ngôn: “Ôn Ngôn, chúng ta lại gặp mặt rồi.”
Ôn Ngôn có chút mờ mịt: “Ù? Quý tiên sinh, chúng ta…trước kia đã từng gặp mặt sao?”
Quý Á Nam cười nói: “Có lẽ lúc ấy cô không để ý tôi, lúc trước chúng ta đều học Nam Đại, khả năng bởi vì trùng hợp, ấn tượng của tôi về cô tương đối sâu sắc, trí nhớ của tôi rất tốt, còn có Trần Mộng Dao, hai người thường xuyên ở cùng nhau, đúng rồi, tôi còn nhớ rõ, lúc trước hai người có Thẩm Giới là “nhóm 3 người”.
Nói như vậy, mấy người thật đúng là bạn học, Khúc Thanh Ca hơi kinh ngạc: “Mọi người thật sự là bạn học sao? Thật trùng hợp quá.”