ChÆ°Æ¡ng 236: Tôi Có Thá» Hôn Em Äược Không? DÆ°á»ng nhÆ° thấy Äược sá»± nghi ngá» của cô, anh giải thÃch: âNếu tôi không Äi cùng em, em có thá» yên tâm á» nhà sao? LÄn qua lÄn lại chán rá»i, nên nghá» ngÆ¡i rá»i, Äi ngủ.
Cô Äến bên kia giÆ°á»ng nằm xuá»ng, nhÆ°ng lại nhìn thấy anh Äang cá»i quần áo, từng chiếc cúc áo ngủ bằng lụa mà u xám lần lượt Äược cá»i ra, ná»a ngÆ°á»i trên vạm vỡ của anh dần dần hiá»n ra trÆ°á»c mắt cô, có lẽ là nhìn Äến ngây ngá»c, cô không rá»i mắt ngay láºp tức, cho Äến khi anh chá» còn lại má»t chiếc quần ngủ…
âEm chắc chắn vẫn muá»n tiếp tục nhìn tôi cá»i?â Äáy mắt anh mang theo tia Äùa cá»t.
âAnh có thá» mặc quần áo ngủ và o Äược không?â Cô vùi mặt và o trong chÄn, mặt cà ng ngà y cà ng nóng.
âKhông thá».â Anh nói má»t cách dứt khoát, cá»i quần áo xong rá»i nằm xuá»ng, còn thuáºn tay tắt Äèn ngủ.
Cả ngÆ°á»i cô không á»n rá»i, biết anh có thói quen khá»a thân khi ngủ, nhÆ°ng cô không quen, mãi mãi sẽ không có khả nÄng thÃch ứng vá»i loại chuyá»n nà y! TrÆ°á»c khi những suy nghÄ© lá»n xá»n trong lòng cô dá»u xuá»ng, anh Äá»t nhiên nói: âSau nà y chúng ta nháºn nuôi má»t Äứa con Äược không?â Toà n thân cô cứng ngắc, Äang Äá»nh nói chuyá»n, anh lại ngắt lá»i cô: âQuên Äi, nếu em má» miá»ng liá»n nhắc Äến chuyá»n li hôn, váºy thì không nên nói nữa. Anh nói lại vá»i em má»t lần nữa, li hôn là chuyá»n không thá», Äừng vá»ng tÆ°á»ng.â Cô trầm mặc không nói gì, ban nãy cô không có ý Äá»nh nhắc Äến chuyá»n li hôn, tháºt ra cô cÅ©ng không biết nên nói gì, nhiá»u lắm chá» là há»i anh tại sao lại Äá»t nhiên nghÄ© Äến vấn Äá» nà y.
Cô không Äoán Äược anh Äang nghÄ© gì, sản nghiá»p khá»ng lá» của Mục gia, váºy mà lại giao cho má»t Äứa con nuôi sao? Lấy dÅ©ng khà từ Äâu? Cho dù Äứa trẻ có thá» mang há» Mục, nhÆ°ng chung quy thì vẫn không có quan há» huyết thá»ng, coi nhÆ° là tháºt sá»± anh muá»n là m nhÆ° váºy, thì cô cÅ©ng sẽ không Äá»ng ý, nhÆ° váºy không công bằng vá»i anh.
Sáng sá»m ngà y hôm sau, cô bá» Äánh thức bá»i âm thanh thông báo, phản ứng Äầu tiên là Trần Má»ng Dao há»i Äáp.
Cô vÆ°Æ¡n tay ra lấy Äiá»n thoại trên tủ Äầu giÆ°á»ng kiá»m tra, có chút thất vá»ng, không phải là Má»ng Dao, mà là Trần Hà m: Ngôn Ngôn, cÆ¡ thá» con tá»t hÆ¡n chÆ°a? Biết con không muá»n gặp mẹ, cho nên mẹ không có Äến thÄm con, nhÆ°ng mẹ rất lo lắng.
Cô không muá»n trả lá»i, nhÆ°ng cuá»i cùng vẫn má»m lòng, gõ và i chữ: Tôi rất á»n.
Äặt Äiá»n thoại xuá»ng, cô má»i Äá»t nhiên phát hiá»n ra lÆ°ng mình Äang áp sát và o ngÆ°á»i nà o Äó, cánh tay rắn chắc của Mục Äình Sâm Äang Äặt trên eo cô! Anh không mặc quần áo, giữa bá»n há» ngÄn cách bá»i vải Äá» ngủ trên ngÆ°á»i cô, má»t lá»p má»ng nhÆ° váºy, tháºm chà cô còn cảm nháºn Äược nhiá»t Äá» cÆ¡ thá» trên ngÆ°á»i anh, tháºt là nóng… Còn có, bây giá» là buá»i sáng, lúc nà y cô cÅ©ng cảm nháºn Äược phản ứng sinh là bình thÆ°á»ng của anh rất chân thá»±c, cÄn bản cô không dám cá» Äá»ng! Vừa nghÄ© Äến… của anh, trắng trợn nhÆ° váºy, không có bất kì váºt che chắn nà o ngáng á» phÃa sau cô, cả ngÆ°á»i cô không Äược tá»± nhiên, tháºm chà có chút ghê rợn.
Giằng co nhÆ° váºy má»t lúc, cuá»i cùng anh cÅ©ng chá»u Äá»ng Äáºy, thay vì tá»nh dáºy hoặc láºt ngÆ°á»i Äá» cô Äi, cánh tay anh Äặt trên eo cô rất tá»± nhiên xê dá»ch lên ngá»±c cô, tháºm chÃ… còn xoa nhẹ hai cái! Cô thá» rằng cô không cảm thấy anh biến thái! Cho dù vá»i khuôn mặt của anh cÅ©ng sẽ không khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy hà nh Äá»ng của anh bá» á»i, cà ng không nói Äến hà nh Äá»ng vô thức trong giấc ngủ say, nhÆ°ng má»i sáng sá»m ngà y ra cô thá»±c sá»± không có cách nà o tiêu hóa ná»i loại kÃch thÃch nhÆ° váºy! Cô xoay ngÆ°á»i muá»n thoát khá»i sá»± trói buá»c của anh, ai biết vừa má»i Äá»ng má»t cái, anh Äá»t nhiên buá»n bá»±c nói: âÄừng Äá»ng!â Giá»ng nói của anh vô cùng nghiêm túc, cho nên tháºt sá»± cô không dám cá» Äá»ng nữa, ngoan ngoãn nằm trong ngá»±c anh, giá»ng nhÆ° má»t chiếc gói ôm cỡ lá»n.
Sau má»t há»i im lặng ngắn ngủi, anh há»i: âTôi có thá» hôn em Äược không?â Cô hoà i nghi rằng mình Äã nghe nhằm, lúc cô chÆ°a ká»p phản ứng lại thì nụ hôn của anh Äã rÆ¡i xuá»ng và nh tai cô, cô nhá»t nhá»t, lại không dám cá» Äá»ng, chá» cảm thấy thân thá» nhÆ° má»m nhữn ra…
Anh là m gì mà há»i cô vá» loại chuyá»n nà y chứ? Dù sao anh cÅ©ng sẽ là m, cÄn bản không cần bÄn khoÄn Äến cảm nháºn của cô, anh cÅ©ng chÆ°a bao giá» bÄn khoÄn! Cho nên viá»c gì phải há»i? Há»i rá»i má»i không giá»ng phong cách của anh! Bầu không khà Äá»t nhiên trá» nên nóng rá»±c, ngay cả cái mát mẻ cuá»i cùng của buá»i sáng cÅ©ng bá» hÆ¡i nóng lấy Äi, cô có thá» cảm nhân Äược thân thá» nóng bá»ng của anh, cÅ©ng có thá» cảm nháºn Äược hÆ¡i thá» Äang từ từ rá»i loạn của anh, cô cÅ©ng không biết tại sao không nghÄ© Äến viá»c từ chá»i, thân thá» cô không thá» bà i xÃch ná»i anh…
Nụ hôn của anh từ từ di chuyá»n từ và nh tai sang khuôn mặt và Äôi môi của cô, anh cÅ©ng chuyá»n Äá»ng tác từ ôm sau lÆ°ng cô sang ná»a ngÆ°á»i Äè lên ngÆ°á»i cô, cô nhắm chặt mắt, bá»i vì cÄng thẳng, Äến cả lông mi cÅ©ng Äang không ngừng run rấy.
Không giá»ng vá»i sá»± dè dặt và lo lắng của cô, Mục Äình Sâm má» to mắt, thấy dáng vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng của cô, anh cảm tháy rất thoải mái.
Anh thá» thÄm dò ÄÆ°a tay và o dÆ°á»i vạt áo của cô, không ká»p Äợi anh chạm và o Äá»a phÆ°Æ¡ng lý tÆ°á»ng, tiếng chuông Äiá»n thoại vang lên không Äúng lúc.
Trong lòng anh thấp giá»ng nguyá»n rủa má»t tiếng, di chuyá»n khá»i ngÆ°á»i cô, Äứng dáºy phủ quần áo lên ngÆ°á»i rá»i nghe Äiá»n thoại: âA lô?â âThiếu gia, Giang Linh trá» vá» rá»i, chÃnh và o ban nãy.
Có ngÆ°á»i bám theo bà ấy, bá» ngÆ°á»i của chúng ta giải quyết rá»i.â Mục Äình Sâm dừng má»t chút: âÄÆ°a ngÆ°á»i Äến công ty an toà n, chÄm sóc thá»a Äáng, tôi sẽ Äến ngay láºp tức.
Cúp Äiá»n thoại, anh xoay Äầu nói vá»i ngÆ°á»i trên ngÆ°á»i: âGiang Linh vá» rá»i, tôi láºp tức Äến công ty, em muá»n Äến không?â Ãn Ngôn Äá» mặt gáºt Äầu, hiá»n nhiên cô vẫn chÆ°a thoát ra khá»i tình huá»ng thân máºt ban nãy, Äá»ng thá»i cô cÅ©ng rất tò mò, trạng thái của anh sao có thá» thay Äá»i nhanh nhÆ° váºy, bây giá» trong mắt anh hoà n toà n là má»t mảnh trong sáng, không thấy má»t tia buá»n ngủ khi vừa thức dáºy và sá»± bá»±c bá»i khi bá» cắt ngang trong lúc thân máºt.