“Phì!” Diệp Tiểu Kiều không nhịn được, bật cười, giọng Quế Hoa này thật sự quá nũng nịu rồi, không có cách nào, nàng không khống chế được, đã bật cười.
Diệp Quế Hoa bị tiểu Kiều cười thẹn quá thành giận, lớn tiếng nói: “Cười cái gì mà cười! Chưa từng thấy à! Đức hạnh!”
Tiểu Kiều vừa cười vừa nói: “Đúng là chưa từng thấy, cả người ta đã dựng cả lông tơ lên rồi, ngươi nói âm thanh này sởn gai ốc bao nhiêu.” Từ mới đầu tiểu Kiều đã không sợ Quế Hoa này, huống chi hiện giờ nhiều người ở đây như vậy, thế càng không sợ, đây chính là Diệp Quế Hoa tự dán lại, mọi người không mời tới. Tiểu Kiều nói xong lại ăn một miếng, thật thơm nha.
Diệp Quế Hoa bị tiểu Kiều coi thường thẹn quá thành giận, nói: “Đắc ý cái gì chứ! Thiếu chút nữa bị nãi ta bán vào nhà cô cô ta, hừ!”
Hồng Mai nghe xong mắng: “Diệp Quế Hoa, ngươi nói cái gì? Lại nói lung tung nữa ta đánh chết ngươi! Ngươi còn có mặt mũi nói chuyện cô cô ngươi, hiện giờ trong thôn chúng ta ai mà không mắng nàng ta chứ? Ngươi còn cảm thấy đắc ý hả. Có cần ta bây giờ gọi mọi người qua, nghe thử xem ngươi khoe khoang cô cô ngươi như nào không?”
Diệp Quế Hoa nói: “Ta nói là chuyện về Diệp Tiểu Kiều, không liên quan gì đến ngươi, lại nói ta nói đều là lời thật, các ngươi không nhìn thấy, nãi nãi Diệp Tiểu Kiều lén lút đến nhà đại bá ta, nói lời hữu ích hồi lâu, còn khoác lác với cô cô ta rằng Diệp Tiểu Kiều tốt bao nhiêu đẹp bao nhiêu, còn mắt mù mà nói rằng dáng dấp tiểu Kiều giống cô cô ta, chính là tướng mẫu nữ, nói nhảm! Cô cô ta dễ nhìn như vậy, Diệp Tiểu Kiều ngươi xấu xí như vậy, còn giống cô cô ta chứ? Nói mò cũng không nhìn người, thật đúng là chưa từng gặp người nào đê tiện như vậy!”
Diệp Tiểu Kiều nghe xong lạnh lùng nói: “Nãi nãi ta? Nãi nãi ta đã sớm nằm trên núi rồi? Ngươi gặp nãi nãi ta khi nào vậy? Chẳng lẽ trong mộng bà tới tìm đại bá ngươi và ngươi sao? Vậy thật tốt quá, cả nhà chúng ta đều nhớ nãi nãi ta đó, nếu lần sau các ngươi lại gặp nhớ thay chúng ta gửi lời thăm hỏi, cả nhà chúng ta đều cám ơn ngươi!”
Từ chỗ Diệp Quế Hoa nghe được chuyện như vậy, nếu nói trong lòng Diệp Tiểu Kiều không nổi giận, đó là không thể nào, sau lưng Quách thị còn làm chuyện như vậy, đúng là cực kỳ vô sỉ! Còn định làm chủ thay ta? Đừng nói hiện giờ đã phân gia, kể cả chưa phân gia, là nãi nãi ruột, cũng không có quyền lợi đưa ta cho người! Tiểu Kiều biết Quách thị này nhất định đánh chủ ý kia, trước nói chuyện với Diệp Quế Hương, sau đó để lão gia tử ra mặt, dĩ nhiên, nói với lão gia tử chính là ba hoa chích chòe, tiếp theo lão gia tử sẽ ra mặt thuyết phục cha mình! Quá ghê tởm, quá không cần mặt mũi rồi!
Nhưng mà bây giờ không phải là lúc mình tức giận, phải đuổi chạy con ruồi trước mắt này trước, vì sao mỗi lần đụng phải Diệp Quế Hoa này đều không có chuyện tốt gì vậy?
Diệp Quế Hoa bị giọng nói lạnh như băng của Diệp Tiểu Kiều làm sửng sốt, sau đó nghĩ tới nãi nãi ruột của Diệp Tiểu Kiều chẳng phải đã nằm trong mộ trên núi rồi sao? Má ơi, còn nói lần sau gặp lại, “A!” Diệp Quế Hoa kêu to, định nhào lên trên người Gia An ca, nhưng bị Gia An ca đẩy ngã ra đất, “Nhanh đi cho ta! Nhìn ngươi lại khó chịu! Về sau đừng đến phiền ta!”
“Gia An ca! Ca!” Diệp Quế Hoa bị Gia An ca đả kích, vội khóc chạy!
Diệp Tiểu Kiều còn ăn thật cao hứng, Hồng Mai nói: “Tiểu Kiều, nếu trong lòng ngươi không vui, nói ngay, đừng giữ trong lòng. Dù sao đó không phải là nãi nãi ruột của ngươi, chúng ta biết bà ta không phải người tốt!”
Tiểu Kiều cười nói: “Không thoải mái gì chứ, ta sớm biết nãi nãi đó của ta là người như thế nào, lần trước thấy bà ta không có động tĩnh gì, vẫn còn kỳ quái đấy, thì ra làm việc sau lưng, trước kia còn chưa phân gia, còn không phải đều đã qua sao? Hiện giờ bà ta càng không hại được ta! Ta ra ngoài chơi, việc gì vì người khác mà lòng không dễ chịu chứ? Có đúng không, mau ăn đi, ăn ngon thật!”
Binh tử ca nói: “Đúng, tiểu Kiều nói rất đúng, ta ăn đi!”
Tiểu Kiều hỏi Gia An ca, “Gia An ca, Diệp Quế Hoa này thật sự đáng ghét, về sau nếu nàng ta tìm ca, muội sẽ đi đấy.”
Hồng Mai cũng nói: “Đúng vậy, muội cũng không thích nàng ta, hôm nay nếu không có nàng ta, chúng ta đều vui vẻ, không biết nàng ta ma quỷ cái gì, nhất định ghê tởm chúng ta! Không phải có một cô cô như vậy sao?” Hồng Mai vốn định nói cô cô làm tiểu lão bà, nhưng ca ca mình ở bên cạnh, nàng vẫn không nói ra mấy chữ này, nếu không đi về khẳng định không có quả ngon để ăn.
Thật ra thì rất nhiều tiểu oa tử trong thôn này đều nghe được người lớn nói cô cô của Diệp Quế Hoa đi làm tiểu lão bà cho người ta, mặc dù phần lớn tiểu oa tử không biết tiểu lão bà cụ thể là gì, nhưng cũng biết mấy chữ tiểu lão bà không dễ nghe.
Gia An nói: “Ta cũng không thèm để ý đến nàng ta, sau này sẽ không xuất hiện chuyện như hôm nay.”
Binh tử nói: “Bà ngoại Diệp Quế Hoa và bà ngoại Gia An là đường tỷ muội, cũng không thể trách Gia An, dù sao là quan hệ thân thích. Các ngươi đừng trách Gia An, chuyện như vậy không trách được hắn.”
Hồng Mai nói: “Dĩ nhiên biết rồi, không phải Gia An ca mới vừa đuổi Diệp Quế Hoa đi sao? Hi hi! Nếu tiểu Phượng tỷ ở đây, khẳng định khiến Diệp Quế Hoa kia không chịu nổi!”
Từ bên ngoài đi về, Ngô thị nói: “Nhanh đi hơ lửa đi, bên ngoài lạnh lẽo, đừng ngã bệnh.”
Tiểu Kiều cười tiến vào, tiểu Phượng đang trông mong chờ chim sẻ nướng của tiểu Kiều đấy, vội vàng kéo Diệp Tiểu Kiều đi vào, “Tỷ đâu? Tỷ đâu?”