Sáng sớm hôm sau, Nam Cung Hỏa Nguyệt dụi mắt đi vào phòng bếp, chuẩn bị ăn sáng. Nam Cung Tu Trúc đã ngồi ở đó húp cháo, tùy tiện liếc mắt nhìn nàng, sao đó nghi hoặc hỏi."Tối qua con gặp cái gì à?"
Nam Cung Hỏa Nguyệt vốn đang mơ mơ màng màng, nghe được lời này của hắn, thoáng cái liền tỉnh lại."Sư phụ, sao người biết được?"
"Trên trán con có ám khí."Nam Cung Tu Trúc nhìn nàng, nhẹ nhàng nói. Tác gáy của Hỏa Nguyệt lại nhịn không được dựng đứng lên.
"Sư phụ, hôm qua là mùng bảy."Hỏa Tiêu đột nhiên tiếp miệng, sau đó mới đưa bát cháo cho Nam Cung Hỏa Nguyệt. Còn cười trấn an nàng,"Đừng sợ."
Nam Cung Tu Trúc bừng tỉnh, cúi đầu xuống uống hai ngụm cháo, lại khó hiểu ngẩng đầu dò xét này hai đồ đệ này."Sao chỉ nhìn nàng?"
Lời này vừa nói ra, Nam Cung Hỏa Nguyệt bất ngờ, Nam Cung Hỏa Tiêu vẫn cúi đầu xuống, yên lặng không nói.
Cái...... Gì? Chỉ nhìn nàng?! Không phải đâu...... Hai người ngủ chung một phòng, sao vậy lại chỉ có mình nàng trúng thưởng chứ!
Nam Cung Tu Trúc nghiền ngẫm nhìn Hỏa Tiêu lặng yên không nói, cũng không hỏi nữa. Cuối cùng, Hỏa Tiêu ngẩng đầu liếc nhìn Hỏa Nguyệt, nhẹ nhàng nói,"Khi còn sống cha không thích đệ."
Điều này làm Nam Cung Hỏa Nguyệt thấy tò mò, đều là con của mình, hơn nữa còn là con trai. Tại sao lại không thích, điều này đi ngược lại tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Hỏa Nguyệt nhìn dáng vẻ cô đơn của Nam Cung Hỏa Tiêu, càng muốn biết rõ sự việc. Bây giờ Hỏa Tiêu đã là đệ đệ của nàng, nàng muốn chăm sóc hắn thật tốt, cho nên nàng muốn biết chân tướng.
"Sư phụ, người có cách gì không?"Hỏa Nguyệt liếc mắt nhìn Nam Cung Tu Trúc một cái. Người kia lười biếng gật đầu,"Nhưng Hỏa Tiêu đồng ý sao?"Hỏa Tiêu hơi dừng, nhẹ nhàng gật đầu, xem như đồng ý rồi.
Nam Cung Tu Trúc bưng một chậu nước đặt lên bàn, duỗi ra ngón tay ở trên mặt nước khoa tay múa chân vài cái, sau đó lấy ra một lá bùa ở trong người. Nam Cung Hỏa Nguyệt thấy lá bùa kia bỗng nhiên bốc cháy, nhất thời cảm thấy thật khó tin.
Nhưng càng khó tin hơn là, sau khi lá bùa cháy hết, Nam Cung Tu Trúc rắc nó vào giữa chậu. Nước trong chậu lập tức bắt đầu từ từ trở nên xao động. Tiếp theo có hình ảnh xuất hiện ở trên mặt nước rất rõ ràng.
Hách Liên Sở trang chủ Hách Liên sơn trang, say rượu loạn tính, cưỡng ép một đầu bếp nữ, sau đó mới sinh ra Hách Liên Hỏa Tiêu. Mặc dù là con trai, nhưng Hỏa Tiêu xuất thân thấp hèn, ngay cả trong Hách Liên sơn trang cũng không có người chào đón. Mà ngay cả Hách Liên Hỏa Nguyệt, cũng cực kỳ không thích đệ đệ này, vừa thấy liền mắng hắn là ‘tạp chủng’.
Đầu bếp nữ ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, u sầu thành bệnh, không bao lâu sau cũng qua đời, cuộc sống của Hỏa Tiêu càng ngày càng khó khăn. Mãi đến hôm Hách Liên sơn trang bị tẩy huyết, hắn chứng kiến ba nam nhân xông vào phòng Hách Liên Hỏa Nguyệt. Tuy tỷ tỷ này luôn rất chán ghét hắn, chỉ là dù sao cũng là tỷ tỷ của hắn, hắn vốn muốn cứu Hách Liên Hỏa Nguyệt.
Nhưng thân cô thế cô, không tạo nên tác dụng gì. Hách Liên Hỏa Nguyệt vì trinh tiết của mình, đâm đầu vào tường tự vận. Chuyện xảy ra tiếp theo, Nam Cung Hỏa Nguyệt cũng biết. Đám người kia thấy bé gái tự sát, cơn tức không chỗ phát, lại nhìn thấy Hỏa Tiêu sắc sảo xinh đẹp, thế là dục niệm trong đầu đẩy lên trên người hắn.
Nam Cung Hỏa Nguyệt vươn tay nhẹ nhàng khoát lên người Hỏa Tiêu,"Rất xin lỗi."Tuy không phải nàng làm, nhưng dù sao cũng là chủ nhân thân thể này tổn thương hắn.
"Những chuyện kia không liên quan gì đến Hỏa Nguyệt."Nam Cung Hỏa Tiêu cười không sao cả, cũng không có vì quá khứ bị tái hiện mà đau lòng, thậm chí hắn hoàn toàn không thèm để ý chuyện Hách Liên sơn trang diệt môn,.
Nam Cung Tu Trúc đẩy chậu nước qua, nhẹ giọng nói."Tu La mỗi một lần chuyển thế, đều muốn nhận hết khổ sở của thế gian. Cuối cùng thèm giết thành tính, bị những danh môn chính phái thay trời hành đạo, chết không yên lành. Từng đời từng đời như vậy vĩnh không ngừng nghỉ, đây là số mệnh!"
Trong lòng Hỏa Nguyệt đau xót, nàng vô ý thức ôm Hỏa Tiêu vào lòng."Không đâu, ta sẽ không để cho Hỏa Tiêu đi đến con đường kia."Hỏa Tiêu bị nàng ôm vào lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn không tự giác đỏ lên. Nghe được lời nói của nàng, cơ thể trở nên cứng ngắc, chỉ lẳng lặng nhìn Hỏa Nguyệt, ánh mắt chuyên chú đến mức gần như không nhìn thấy những vật khác.
"Cũng không phải không có biện pháp thay đổi số mệnh."Nam Cung Tu Trúc liếc Hỏa Nguyệt một bộ dáng gà mái bảo vệ con, bên môi đột nhiên cong lên một nụ cười nhẹ. Quả nhiên, sao Tu La ở bên người nàng, một chút sát khí cũng không có.
"Tổ sư gia chúng ta chính là Tu La chuyển thế, không theo con đường cũ mà ở bên cạnh tổ sư nương tu thành tiên sao."Cái gì?! Thật sự có thể tu thành tiên? Hỏa Nguyệt nhịn không được há to mồm."Thật sự tu thành tiên? Chỉ là tiên giới có thể có vợ chồng sao?"
"À, tính tình của bọn họ tương đối cởi mở, chỉ nguyện làm thần tiên ngao du."
"Cho nên, Hỏa Tiêu nhất định sẽ không lặp lại bi kịch đúng không?"
"Bằng không ta thu các ngươi làm đệ tử làm gì?"
Nam Cung Hỏa Nguyệt kích động ôm chặt Hỏa Tiêu trong ngực."Hỏa Tiêu, đệ sẽ không sao."
Hỏa Tiêu nhìn nàng, trong mắt xẹt qua một chút rung động. Thật ra tương lai thế nào, hắn cũng không quan tâm, chỉ cần có thể ở bên Hỏa Nguyệt là tốt rồi.
Nam Cung Tu Trúc dạy 2 tỷ đệ nàng tập võ cùng pháp thuật thì càng ngày càng nghiêm khắc. Nam Cung Hỏa Nguyệt cảm thấy hắn giống như muốn đuổi trước chuyện gì đó, dạy hết tất cả bản lĩnh cho hai tỷ đệ nàng. chỉ là loại cảm giác không có nguyên nhân này, cũng không có căn cứ xác thực.
Nếu nói Hỏa Nguyệt âm khí khá nặng, linh cảm đối với những yêu ma quỷ quái đặc biết mạnh, thì Hỏa Tiêu chính là nhân tài tập võ trời sinh, cùng 1 chiêu thức, sau khi Hỏa Tiêu đánh ra, thậm chí có thể phát huy ra hai trăm phần trăm uy lực.
Ngay cả Nam Cung Tu Trúc cũng nhịn không được cong mắt cười nhẹ, liên tiếp tán thưởng hắn là kỳ tài luyện võ.
Sau khi Nam Cung Tu Trúc dạy hắn ly tâm bí quyết, Nam Cung Hỏa Nguyệt nhịn không được phàn nàn với hắn.
"Sư phụ, tâm bí quyết này vừa làm quên thất tình, vừa trở nên lạnh nhạt không có ham muốn. Đây không phải là phương pháp tu tiên đấy chứ?"
"Xác thực là bài chú tu tiên."
Hỏa Nguyệt trừng mắt nhìn, cầu xin,"Vậy chúng con cũng không thể học được, không có thất tình lục dục còn gọi là người sao?"
"Cho nên con cảm thấy ta không phải là người sao?"Nam Cung Tu Trúc híp mắt hỏi.
Người vốn không phải là người thường, Nam Cung Hỏa Nguyệt nhịn không được lặng lẽ nói thầm một câu trong lòng.
"Nam Cung Hỏa Nguyệt! Con lại muốn chép sách sao?"
Không xong, lại quên. Người kia có thuật đọc tâm!"Sư phụ con sai rồi......"
"Tại sao nhất định phải luyện cái này?"Hỏa Tiêu nhàn nhạt hỏi xen vào.
Nam Cung Tu Trúc nhíu mày chậm rãi giải thích,"Cái cốt của ly tâm bí quyết là lạnh nhạt, luyện cái này có thể khắc chế ham muốn giết chóc của con."
"Có tác dụng sao?"Hỏa Tiêu đột nhiên hỏi."Nếu là có tâm muốn giết chọc, sao lại có thể bị khắc chế."
Nam Cung Tu Trúc nhìn Hỏa Tiêu lập tức sửng sốt, đứa nhỏ này nói không sai, tuy nhiên tổ sư gia đã từng dùng tâm bí quyết này khắc chế chính mình, nhưng vẫn tiếp tục phạm qua không ít giết chóc. Kỳ thật có thể... khắc chế chính mình nhất, chẳng phải là tâm sao.
Nhìn Hỏa Tiêu, lại nhìn Hỏa Nguyệt, Nam Cung Tu Trúc mín môi cười nói."Nói không sai, đây chẳng qua chỉ là biện pháp tìm một chút an tâm, có thể... khắc chế ham muốn giết chóc nhất, vẫn là chính ngươi."
Tuy không tiếp tục ép buộc bọn họ luyện ly tâm bí quyết, nhưng Nam Cung Tu Trúc vẫn truyền thụ bài chú ly tâm bí quyết cho bọn họ. Vì lý do gì, có lẽ là vì ly tâm bí quyết còn có thể phát ra công dụng.
Nam Cung Hỏa Nguyệt phát hiện võ công của Hỏa Tiêu chẳng những tiến bộ thần tốc, mà ngay cả pháp thuật cũng vậy. Rất nhiều chú ngữ rườm rà khó niệm, hắn nghe xong có thể nhớ kỹ, còn có thể vân dụng chính xác. Không giống nàng, bị những chú ngữ kia khiến cho cái đầu bự ra.
Nhìn Nam Cung Hỏa Tiêu vừa nhanh vừa chuẩn niệm chú, Hỏa Nguyệt nhịn không được đố kị nói."Ông trời thật không công bằng! Tại sao Hỏa Tiêu học gì đều nhanh như vậy, đã thế hắn còn phải làm nhiều việc."Nghĩ đến bình thường dọn phòng, nấu cơm tất cả đều là Hỏa Tiêu làm, nàng cảm giác mình thật sự là một tỷ tỷ quá vô dụng.
"Hỏa Tiêu, đệ nói xem có việc gì đệ không làm được không!"Nam Cung Hỏa Nguyệt nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Hỏa Tiêu hơi giật mình nhìn nàng, không biết đáp lời sao. Nam Cung Tu Trúc nhịn không được góp lời, cười đến có chút dâm đãng. Tiến đến chỗ Nam Cung Hỏa Nguyệt nói,"Đương nhiên là có, Hỏa Tiêu sẽ không sinh con."
Hỏa Tiêu nghe nói như thế, mặt đỏ như muốn nhỏ ra máu, người cũng hoàn toàn hóa đá.
Hỏa Nguyệt há to miệng, nói không ra lời. Rốt cuộc Nam Cung Tu Trúc người có biết phải tự giác làm gương sáng cho đồ đệ noi theo hay không!