Sau câu nói kia của Thẩm Tri Du, trong không khí như nổi lên một ngọn lửa ẩn ẩn nóng lên từng hồi, cả hai ăn ý không nói gì, chỉ cùng nhau ăn bánh kem. Khi giải quyết xong phần nhỏ bánh kem, Hàn Vũ Thanh dọn dẹp, đẩy Thẩm Tri Du đi tắm trước, xong xuôi cũng lấy đồ đi vào một phòng tắm khác.
Không biết vì tâm trạng kích động của mình hay vì điều gì, hôm nay Hàn Vũ Thanh tắm nhanh hơn bình thường, chỉ hai mươi phút liền ra ngoài trong khi người kia vẫn chưa xong. Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng rãi dài che khuất quần đùi nhỏ, hai chân dài làm lộ ra khí chất quyến rũ ít khi thấy ở công ty, nhìn rất có phong vận của một người phụ nữ trưởng thành.
Nhìn qua Hàn Vũ Thanh thực thong dong nhưng trong lòng bây giờ đã loạn lên từ lúc nào, trái tim đập như hồi trống liên tục.
*Cạch*, tiếng mở cửa làm Hàn Vũ Thanh ngước đầu nhìn. Mỹ nhân với làn da trắng nõn đang mặc chiếc váy ngủ đai đeo màu trắng ngà chưa dài qua tới đầu gối, dáng người ẩn hiện qua lớp váy ngủ mỏng manh. Vì đang là ngày mùa hè nóng bức, cổ áo ngủ của Thẩm Tri Du cũng chỉ hờ hững không cao không thấp. Điều hòa vẫn chạy nhưng trong không khí vẫn lưu truyền một đoàn hỏa không biết tên.
Lúc ăn bánh kem, hai người có uống chút rượu vang đỏ, nhưng không thể nào say. Vậy mà giờ mặt cả hai đều có chút ửng đỏ, không biết là do rượu hay là do người.
Thẩm Tri Du ngồi vào giường liền được một vòng tay bao lấy, nàng thuận theo dựa cả vào người Hàn Vũ Thanh.
"Đừng căng thẳng. Nếu không chị thực sự không biết phải làm gì với em" Tiếng nói của Hàn Vũ Thanh khàn khàn lại là âm thanh làm lòng người nao nao.
Hai người ngồi dựa vào đầu giường, Hàn Vũ Thanh ôm lấy nàng từ phía sau. Cô bắt lấy tay nàng, nắm lên vuốt ve, không nói gì. Hành động này rất ái muội đối với quan hệ giữa nữ và nữ, nó giống như tuyên thệ chủ quyền với nhau.
Thẩm Tri Du bị dẫn dắt cũng nhìn tay Hàn Vũ Thanh, nhìn xong rồi lại đỏ mặt. Tay Hàn Vũ Thanh khá dài so với tay của nữ. (ặc:>)
Trước kia, Thẩm Tri Du sẽ không biết những việc này, nhưng sau khi xác định quan hệ, nàng được Tiểu Hà bổ túc mấy khóa. Tuy ngoài miệng nàng nói không cần nhưng xác thực Thẩm Tri Du biết thêm được nhiều thứ.
Hàn Vũ Thanh thấy người trong lòng tự nhiên đỏ mặt, liền hiểu nàng xấu hổ. Vốn dĩ cô muốn trước sờ tay để xem xét phản ứng của nàng, cô không hề muốn nhìn thấy một tia không tình nguyện của nàng nên mới cẩn thận thăm dò như thế. Đây là lần đầu của Thẩm Tri Du cũng là lần đầu của Hàn Vũ Thanh, cô muốn mình để lại cho em ấy cảm giác an tâm nhất có thể.
Sở dĩ Hàn Vũ Thanh hiểu rõ như thế vì cô đã sớm biết tính hướng của mình, cũng quen biết nhiều người trong giới. Vì vậy Hàn Vũ Thanh muốn dành sự hiểu biết này để làm cho Thẩm Tri Du yên tâm mà giao nàng cho cô, giao lần đầu quý giá của người con gái cho cô mà không chút hối hận. Hàn Vũ Thanh muốn Thẩm Tri Du ghi nhớ khoảnh khắc này cả đời, đó chính là lòng tham của bản thân cô.
Hàn Vũ Thanh đan tay với nàng, nhỏ giọng hóng: "Tin tưởng chị, có được không?".
Nhận thấy cái gật đầu rất nhỏ từ Thẩm Tri Du, Hàn Vũ Thanh liền không chần chờ nữa, cúi xuống hôn vành tai nàng. Cô ngậm lấy, nhẹ liếm, thấy được nàng run rẩy. Tay trái vẫn nắm tay nàng, tay phải vén tóc của nàng qua một bên lộ ra cái cổ thon dài, Hàn Vũ Thanh hôn lên gáy, cổ rồi vai của Thẩm Tri Du. Ngay trên vai trần của Thẩm Tri Du, Hàn Vũ Thanh không nhịn được cắn mút, khi dời đi xuất hiện một vết đỏ rõ ràng.
Thẩm Tri Du đã hoàn toàn mềm nhũn, ánh mắt ánh lên mê ly khác thường, nhưng vì sự ôn nhu của Hàn Vũ Thanh nên nàng cũng dần thả lỏng cơ thể. Hàn Vũ Thanh xoay người nàng qua, hôn lên môi nàng.
Nụ hôn tuy rằng từ tốn nhưng mỗi cái mút của cô đều cực kỳ dài lâu như muốn hòa tan Thẩm Tri Du.
Hàn Vũ Thanh đỡ lấy gáy Thẩm Tri Du, nhẹ nhàng đè nàng xuống giường. Mọi động tác đều dịu dàng ôn tồn như thể hiện lòng trân trọng của Hàn Vũ Thanh đối với Thẩm Tri Du.
Tay Thẩm Tri Du tự động ôm cổ cô, hòa mình vào nụ hôn sâu. Bầu không khí đã nóng lên, Hàn Vũ Thanh không còn giữ lại tia lí trí nào, tay dọc theo đường cong cơ thể nàng mà chuyển động.