Trên đường phố lúc này bầu không khí vô cùng trầm trọng, cả đám người hiện giờ đều đang châm chú nhìn lấy cảnh tượng trước mắt, chờ mong lấy chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Nguyên Long ánh mắt băng lãnh nhìn lấy Hồn Thiếu, hắn toàn thân hiện tại đang bị Hồn Áp của Nguyên Long đè nặng khắp cơ thể, mồ hôi hột không ngừng chảy ròng ròng, sau lưng mồ hôi thấm đẫm y phục, hai tay chống xuống đất cũng đang không ngừng run rẩy lấy, mặt đất phía dưới nhìn bằng mắt thường liền có thể thấy được một số vết nứt đang xuất hiện.
Chúng nữ thấy như thế cũng không có can thiệp vào, ai bảo hắn tự mình tìm đường chết với Nguyên Long làm gì, thế này chẳng ai giúp được hắn.
Hồn Thiếu lúc này vô cùng câm phẫn cùng nhục nhã, hắn thân là một cái Hồn Tu, con trai của Đại Trưởng Lão của Hồn Điện, một cái thế lực chuyện về Hồn Tu, thế mà giờ hắn lại bị bọn tên vô danh tiểu tốt đánh bại trên phương diện Hồn Tu, hơn nữa còn là đánh cho không có sức hoàn thủ, điều này đúng là một sự sỉ nhục.
"Tên khốn kiếp, mau thả ta ra, ta chính là Hồn Thiếu, ngươi dám làm thế này với ta, chán sống rồi sao!" Hồn Thiếu cảm thấy mình chịu đựng không nổi nữa liền hướng Nguyên Long hét to, nói ra thân phận của mình, muốn cho Nguyên Long e sợ hắn mà buôn hắn ra.
Đám người xung quanh nghe hắn hét ra tên gọi của bản thân liền bắt đầu bàn tán xôn xao cả lên, cái tên Hồn Thiếu này thật sự nghe rất quen thuộc.
"Hồn Thiếu, họ Hồn sao, không lẽ hắn là người của Hồn Điện ?"
"Hồn Điện không phải ở Dị Linh Đại Lục sao ? Bọn hắn hiện tại ở đây làm gì a ?"
"Có lẽ cũng là tham dự đấu giá, nhưng mà mấy tên này ít khi tham gia mấy cái sự kiện đông người như thế này a, chẳng lẽ lần đấu giá có gì đặc biệt sao ?"
"Hồn Thiếu, Hồn Thiếu, ta nhớ rồi, hắn là con trai của Đại Trưởng Lão a, hơn nữa hắn còn có tên trên Thiên Bảng a."
"Có tên trên Thiên Bảng, xem ra hắn cũng nhờ ăn may mà lên đi, nhìn xem hắn bây giờ thảm hại thế nào a"
"Chỉ vì tranh nữ nhân mà thế này a, đúng là đáng đời."
"Này, ngươi nói nhỏ thôi, hắn mà nghe thấy thì coi trừng đám Hồn Điện truy sát ngươi a, bọn hắn cũng phải bọn hiền lành gì đâu."
------------
Ở lầu các.
"Bất ngờ thật a, không ngờ lại thật sự là người của Hồn Điện đâu, hơn nữa thân phận cũng không nhỏ" Tên sư huynh nhướng mày nói một tiếng.
"Con trai của Đại Trưởng Lão sao ? Vậy mà bây giờ lại bị một tên khác dùng Hồn Lực để ép cho quỳ xuống, đúng là làm mất mặt mấy người có tên trên Thiên Bảng như sư huynh a" Tên sư đệ nghe thế không khỏi lắc đầu tiếc rẻ nói.
"Tên đó nổi tiếng ăn chơi đi, phần lớn thực lực của hắn đều do cha hắn tẩm bổ cho cả, bây giờ liền tốt rồi, nhờ tính cách ngu ngốc của hắn mà giờ đá trúng thiếc bảng a" Tên sư huynh thản nhiên nói.
"Nhìn tình hình này thì sư huynh nói xem, tên kia có vì thân phận của hắn mà buông tha không ?" Tên sư đệ nhìn xem Nguyên Long dò hỏi.
"Cái này liền xem thân phận của hắn a, dù sao Hồn Điện cũng không phải vô địch" Tên sư huynh sờ cầm suy đoán nói.
---------------------
Ở phía dưới, Hồn Thiếu sau khi xưng ra tên liền nhìn châm chú Nguyên Long, thậy Nguyên Long không có biếu hiện gì cả liền tưởng rằng Nguyên Long đang sợ hắn, thế là hắn càng thêm càn rỡ hơn.
"Như thế nào, sợ rồi sao, còn không nhanh thả ta ra rồi quỳ xuống xin tha!"
Nguyên Long nghe thấy cái tên này liền nhướng mày một chút, hắn sau đó liền quay qua nhìn Thường Y hỏi một tiếng.
"Tên này nổi tiếng lắm sao ?"
Phốc!
Lời vừa thốt ra ngay lập tức liền khiến Hồn Thiếu tức đến trừng to mắt, cộng với nội thương hiện tại trên người do Hồn Áp gây ra liền không nhịn được nữa mà phun ra một ngụm máu, ánh mắt đỏ hoe oán giận nhìn xem Nguyên Long.
Đám người xung quanh thấy như thế không khỏi che miệng cười đểu, bản thân tưởng mình danh tiếng lớn đến cỡ nào a, bây giờ liền trực tiếp bị vã mặt.
Thường Y nghe hắn hỏi cũng không có gì bất ngờ, nàng thừa biết Nguyên Long thiếu kiến thức về mấy cái thứ này.
"Tên này Hồn Thiếu, con trai Đại Trưởng Lão của Hồn Điện, một cái Siêu Cấp Thế Lực chuyên về tu luyện Hồn Tu ở Dị Linh Đại Lục, hắn cũng là một trong số nhưng người có tên trên Thiên Bảng, xếp hạng 32, nhưng mà tên này nổi tiếng về việc ăn chơi trác tác, chẳng có gì khác đang nói cả." Thường Y tận tình giải thích cho Nguyên Long biết.
"Thế a" Nguyên Long gật đầu đáp, sau đó liền nhìn qua Hồn Thiếu.
"Trên thiên tài trên Thiên Bảng chỉ có như vậy thôi sao, thật là làm cho ta quá thất vọng đi" Nguyên Long ánh mắt ánh mắt khép hờ nhìn hắn khinh thường nói, tu luyện mấy trăm mà tâm tính lại ngu dốt như thế, chỉ mới chút chuyện liền đã manh động.
Hồn Thiếu nghe nhưng lời đó ánh mắt dần dần chuyển sang đỏ máu, tròng trắng tràn đầy tờ máu, hơi thở đồn đập do tức giận quá độ mà thành, hắn cố gắng ngẩng đầu lên nhìn lấy Nguyên Long, giọng nói tràn đầy câm thù.
"Chó chết, ngươi đợi đấy cho ta, ta chắc chắn khiến ngươi sống không bằng chết, đến lúc đó nữ nhân bên cạnh ngươi ta sẽ..."
Rầm!
Hồn Thiếu còn chưa nói hết câu liền đã không tiếp được nữa, hắn ngay lập tức bị Nguyên Long đột nhiên tăng mạnh Hồn Áp chấn xuống mặt đất, cả người trực tiếp nằm sát dưới đất, nền đất phía dưới người hắn thậm chí còn bị Hồn Áp của Nguyên Long chấn cho ra một cái lỗ lớn, không ngừng rạn nứt lan tràn ra xung quanh.
Nguyên Long ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn hắn, không hề có một tia ba động cảm xúc trong mắt hắn, tên này đúng là muốn tìm đường chết đi, dám ở trước mặt hắn xúc phạm nữ nhân của hắn, đúng là chán sống kia mà.
Mấy người xung quanh thấy cảnh tượng bạo lực chấn áp Hồn Thiếu như vậy liền không khỏi hít một ngụm khí lạnh, ngay lập tức lùi ra xa mấy bước để giảm bớt áp lực trên người, thủ đoạn này thật sự cũng quá kinh khủng đi, thế mà lại không hề làm gì mà vẫn có thể chấn áp một tên thiên tài trên Thiên Bảng như thế này, thật lực người này thật sự quá khủng bố.
Ngay cả Hồn Dã ở kế bên cũng không khỏi khiếp sợ nhìn lấy Nguyên Long, không ngờ người này lại có Hồn Lực kinh khủng tới như thế, thủ đoạn này dù là hắn liền cũng không thể làm được, rốt cuộc tên trước mắt hắn là ai a, không thể nào là hạng vô danh tiểu tốt được.
"A!!! Hồn Dã, ngươi còn đứng đực ra đó làm gì nữa hả, còn không mau cứu ta!" Hồn Thiếu cảm giác cả người mình từ nhục thân lẫn linh hồn đều sắp bị đè nát rồi, sự đau đớn thấu tận xương tủy lẫn linh hồn khiên hắn không thể nào chịu đựng được nữa, hắn có gắng hết sức nghiên đầu nhìn lấy Hồn Dã phát ra cầu cứu.
Mấy người xung quanh nghe thấy Hồn Thiếu nói lên cái tên Hồn Dã liền lập tức nhìn qua, sau đó liền lần nữa nghị luận ầm ĩ lên.
"Hồn Dã, tên đó không phải là thiên tài xếp hạng thứ 25 trên Thiên Bảng sao ?"
"Đúng a, không ngờ lại gặp được hắn ở đây"
"Ha ha, xem ra chắc có trò hay để xem tiếp rồi"
Hồn Dã nghe thấy Hồn Thiếu kêu gọi không khỏi liếc mắt nhìn hắn một cái, họa là do ngươi gây ra, bây giờ lại kêu hắn giải quyết, nếu như người không phải con trai Đại Trưởng Lão thì ta đã giết người từ rất lâu rồi.
Dù vậy thì hắn vẫn cố gắng nhẫn nhịn nhìn lấy Hồn Thiếu, mặc dù hắn vô cùng hả dạ khi thấy tên Hồn Thiếu này ăn đau khổ nhưng hắn dù sao cũng là con trai Đại Trưởng Lão, chuyện này đối với hắn hay danh tiếng của Hồn Điện đều không có gì tốt cả, Hồn Dã tiếp đó hắn liền hướng Nguyên Long bước tới mấy bước.
Hắn sau đó liền chấp tay lại hướng Nguyên Long thận trọng nói một tiếng.
"Vị huynh đệ này có thể nể mặt ta mà tha cho hắn lần này sao ?"
"Ngươi làm cái gì thế, tại sao lại cầu xin hắn kia chứ, mau xử lí hắn cho ta!" Hồn Thiếu ở dưới đất hương Hồn Dã rống to tức giận ra lệnh.
"Muốn sống thì câm miệng lại cho ta, người nên biết ở đây không phải là địa bàn của Hồn Điện!" Hồn Dã ngay lập tức trừng mắt hắn một cái rặn giọng mắng, tên này thật sự là ngu dốt không có thuốc chữa kia mà.
"Hửm, ngươi muốn thay hắn ra mặt sao ?" Nguyên Long ánh mắt liếc nhìn qua Hồn Dã nói một tiếng.
"Dù sao ta cũng có trách nhiệm bảo vệ mạng sống của hắn a, với lại ngươi giết hắn cũng chẳng có lợi gì cả, chỉ tổ mang lại rắc rối thôi, cho nên mong vị huynh đệ đây có thể bỏ qua cho hắn lần này" Hồn Dã thái độ vô cùng lễ độ, không hề có chút che giấu ý đồ nào cả, cái thái độ này so với Hồn Thiếu liền tốt hơn gấp mấy vạn lần đi.
Hồn Dã đương nhiên không dám có một chút ý đồ gì cả, dù sao thì hắn cũng không quan tâm Hồn Thiếu cho lắm, chứ đừng nói tới việc hai người trước mặt đều là hạng người thâm bất khả trắc cả, hơn nữa bọn hắn đều đang ở trong địa bàn của người khác đi, luôn có một cái Đại Thừa Kì ở đây không ngừng dò xét tất cả Thanh Linh Thành.
"Tha cho hắn cũng được a, nhưng cũng không thể dễ dàng bỏ qua dễ dàng cho hắn như thế được." Nguyên Long nhìn lấy Hồn Dã nở nụ cười, ý vị thâm trường nói một tiếng.
Nguyên Long suy nghĩ một chút cũng thấy việc giết chết Hồn Thiếu cũng chẳng mang lại lợi ích gì cho hắn cả, thôi thì cứ bắt chẹt bọn hắn một chút đi.
Hồn Dã bản thân hắn cũng từng trải đủ nhiều đi, hắn nhìn nụ cười của Nguyên Long liền biết đối phương muốn gì đi, Hồn Dã không khỏi mắng hắn một tiếng cáo già.
Hồn Dã ngay lập tức từ trong giới chỉ lấy ra một cái lọ ngọc, tiếp đó hắn liền quăng cho Nguyên Long chụp lấy rồi giải thích.
"Đấy là Dưỡng Hồn Đan, lục phẩm đan dược, là đồ vật do Hồn Diện bọn ta luyện chế, có tác dụng rất lớn đối với việc tăng cường Hồn Lực, không biết như vậy có đủ chưa ?"
Mấy tên nhiều chuyện xung quanh thấy thế liền không khỏi kinh ngạc.
"Cái gì a ? Dưỡng Hồn Đan, đang được này liền là đặc sản chỉ có ở Hồn Điện a, không ngờ Hồn Dã lại có thể nhẫn nhịn lấy ra đưa cho người kia."
"Xem ra Hồn Dã cũng cảm thấy bản thân người này quá nguy hiểm đi, cho nên liền mới có cử động như vậy"
"Như vậy xem ra người kia thực lực có thế sánh với thiên tài trên Thiên Bảng đi"
"Cách hành xử của Hồn Thiếu với Hồn Dã đúng là khác nhau một trời một vực a, cũng không biết làm thế nào mà hắn lại có thể leo lên Thiên Bảng nữa."
Nguyên Long cười nhẹ một tiếng liền thu lấy lọ ngọc vào người, tiếp đó liền lần nữa hướng Hồn Dã nói một tiếng.
"Hắc hắc, như vậy ta liền không khách khí nhận lấy"
"Được rồi, ngươi cứ dắt tên Hồn gì đó của ngươi đi đi, lần này nhớ phải canh chừng hắn cẩn thận đấy, đừng có thể hắn tùy tiện chạy ra cắn người nữa" Nguyên Long vừa thu lại Hồn Áp vừa nở nụ cười hướng Hồn Dã nói.
Hồn Thiếu cảm giác áp lực trên người liền đã biến mất, lập tức ngội dậy hướng Nguyên Long lần nữa oán giận nhìn lấy hắn, nhưng mà còn không đợi hắn nói gì thì Hồn Dã đã ngay lập tức nắm lấy cổ áo của hắn xách lên, tiếp đó liền kéo đi chỗ khác.
"Tên khốn, ngươi đang làm gì đấy hả, mau thả ta ra!!!" Hồn Thiếu bị Hồn Dã kéo đì liền ngay lập tức la lối ôm xòm, không ngừng hướng Hồn Dã mắng chửi.
"Ngươi câm họng cho ta, bộ ngươi cảm thấy bản thân ngươi làm cho Hồn Điện mất mặt còn chưa đủ sao ? Có tin ta kể cho cha ngươi biết chì vì người bị nữ nhân mê hoặc mà bị người khác khiến cho quỳ xuống ở trước mặt bao nhiêu người không hả ?!" Hồn Dã cũng không nhịn không được nữa liền hướng Hồn Thiếu cuồng mắng, tên này đúng là óc bò kia mà.
"Ngươi dám sao ?" Hồn Thiếu liền hướng hắn thách thức nói.
"Ngươi muốn xem thử ta dám hay không sao ?!" Hồn Dã khẩu khí chuyển sang băng lãnh.
"Hừ!" Hồn Thiếu thấy thế liền nuốt cực tức vào bụng, nhưng ánh mắt của hắn vẫn cứ như cũ câm thù nhìn lấy Nguyên Long.
Nguyên Long nhìn xem hai tên đó một chút liền không để ý nữa, sau đó liền kéo lấy chúng nữ đi đên một bên khác, đám người vây xem thấy tro vui cũng đã kết thúc liền tự động giải tán.
"Ngươi vậy mà cũng biết bắt chẹt người khác nữa a" Thường Y ở một bên không khỏi liếc mắt nhìn hắn một cái.
"Hắc hắc, nếu như không phải ta có nhiều đồ tốt thì đã bắt chẹt nhiều hơn rồi" Nguyên Long không khỏi cười đểu nói một tiếng.
"Ca ca thật đúng là quá khí phách a, chỉ cần đứng một chỗ cũng đã để tên đó trực tiếp nằm dính dưới đất rồi" Thường Y trong ngực của Khinh La lắc lư tay nhỏ nói.
"Đương nhiên a, ai bảo ta là ca ca của tiểu muội đáng yêu như Tiểu Uyên đâu, tất nhiên là phải khí phách rồi" Nguyên Long không khỏi cười nhẹ vuốt ve đầu của Tiểu Uyên nói, chọc cho Tiểu Uyên cười khúc khích.
"Còn là phu quân của thiếp nữa ~" Kỳ Hoa ở bên cạnh ôm lấy cánh tay của Nguyên Long vui vẻ cười nói.
Khinh La ở giữa Thường Y cùng Nguyên Long cũng nhẹ nhàng mỉm cười xinh đẹp.
Tiếp đó mấy người Nguyên Long liền lần nữa đi dạo quanh Thanh Linh Thành, giống như không có gì cả xảy ra cả.