Liêu Thần Hi cứ mái canh cánh trong lòng việc Jeffrey nói cậu thích hợp lái máy cày nên quyết định ghi chú lại, đợi sinh nhật Jeffrey năm sau sẽ tặng cậu ta một cái máy cày thực thụ.
Đêm khuya mới về đến nhà, tắm xong nằm trên giường lướt xem album ảnh Du Tân gửi tới trong điện thoại, Cao Duy trông gầy đi nhiều, Liêu Thần Hi hơi đau lòng, đưa tay chọc vào khuôn mặt mang vết thương của người ấy trên màn hình, mím môi.
Dù biết là hoá trang nhưng cậu vẫn xót.
Cứ thế xem ảnh lát sau cậu đã thiếp đi, Liêu Thần Hi nằm mơ, mơ thấy Cao Duy lái máy cày đến cầu hôn cậu…
Sáng dậy Liêu Thần Hi bị chính mình làm cho 囧, nhìn bầu trời xanh bên ngoài lại càng nhớ Cao Duy.
Cao Duy trong đoàn phim lúc rảnh rỗi vẫn sẽ gọi điện cho Liêu Thần Hi nhưng Liêu Thần Hi bảo sợ anh bị ảnh hưởng nên dặn anh không cần lo chuyện ở nhà và sẽ ngoan ngoãn đợi anh trở về.
Quay xong một cảnh, cảnh này là cảnh đào tẩu trong mưa, sau khi kết thúc cả người Cao Duy ướt đẫm, Du Tân mang khăn tắm lớn cho anh lau “Đến lúc Thần Hi đi xem phim chắc sẽ xót anh chết mất!”
Cao Duy cười, cầm khăn lau mình “Ngày nào hai người cũng liên lạc à?”
“Ừa.” Du Tân đắc ý bảo, “Idol em với em rất tốt!”
Cao Duy rất Liêu Thần Hi lắm, lần nào nghỉ ngơi cũng muốn gọi điện cho cậu nhưng nghe Du Tân bảo Liêu Thần Hi bắt đầu làm việc lại, gọi cho cậu hai lần đều là Jeffrey nhận, hiếm khi Liêu Thần Hi gọi lại thì cũng là lúc anh đang nghỉ ngơi, chỉ nói chuyện được đôi câu, chợt nhận ra thời gian cả hai cùng rảnh quá khó có.
Tuy người ở nhà bảo anh không cần lo lắng nhưng làm sao mà anh không lo được, từ khi quen nhau đến giờ hai người gần như vẫn luôn dính vào nhau, dường như hai lần bọn anh xa cách lâu nhất đều vì đóng phim.
Lúc Liêu Thần Hi ở phim trường, tốt xấu gì anh cũng có thể tới thăm, còn anh lần này, Liêu Thần Hi có lòng nhưng không có sức.
Cuối cùng cũng đến giai đoạn giữa, anh được ra ngoài ghi hình “SH”, gần như hai kẻ không gặp nhau nửa tháng này hoàn toàn không để ý kịch bản chương trình, toàn bộ hành trình đều chim chuột với nhau.
Hôm đó lịch ghi hình là buổi chiều nhưng bởi cả ngày Cao Duy không cần ở đoàn phim nên trời tờ mờ sáng đã để Du Tân lái xe đưa anh về thành phố.
Anh không về nhà mà đến nhà Liêu Thần Hi, ngày nào anh cũng mang theo chìa khoá mà Jeffrey đưa anh nhưng về đến nhà chỉ thấy Husky đang ngoan ngoãn ngủ, Liêu Thần Hi không có nhà.
Anh không gọi điện cho Liêu Thần Hi mà gửi wechat cho Jeffrey.
Jeffrey nhanh chóng trả lời [Anh Duy! Anh về sớm ghê vậy! Liêu Thần Hi còn đang ghi hình chương trình nhưng sẽ xong nhanh thôi!] Cao Duy nhìn quanh, tiếp đón Du Tân cùng dọn nhà.
Liêu Thần Hi ghi hình xong nghe tin Cao Duy đã về, không buồn tẩy trang đã vội vã kéo Jeffrey về nhà.
Vừa vào nhà đã thấy Cao Duy đang trêu Husky, cậu quăng giày nhào vào ôm người ấy.
“Điên rồi hử?” Cao Duy ôm eo cậu, mặc kệ có người nhìn hay không, dứt khoát hôn Liêu Thần Hi một cái.
“Em nhớ anh muốn chết!” Liêu Thần Hi gào to, mặc dù thấy mình hơi thiếu tiền đồ nhưng mà ai thèm quan tâm chứ!
“Rồi rồi, mau đi thay đồ đi, còn chưa ăn à?” Cao Duy vỗ lưng cậu, ngoài miệng bảo cậu đi thay đồ nhưng lại không có ý định buông tay.
Anh cũng nhớ Liêu Thần Hi, rất rất nhớ, vốn dĩ sau khi nhập vai cảm giác nhớ nhung đã tốt hơn nhiều rồi nhưng bây giờ vừa gặp nhau, hết thảy tình cảm bị khoá chặt đều tuôn trào, chỉ hận không thể lột sạch ăn sạch cậu ngay tại đây.
Jeffrey kéo Du Tân vào bếp “Kệ bọn họ chim chuột đi, chúng ta nấu cơm.”
“Anh rể, em muốn yêu đương rồi.” Du Tân mang dưa chuột đi rửa.
“… Em bình bình, anh rể tìm giai cho em, em đừng hành hạ mấy quả dưa chuột kia nữa!”
Bốn người ăn uống ở nhà Liêu Thần Hi xong, Jeffrey và Du Tân ra phòng khách chơi game, Cao Duy và Liêu Thần Hi vào phòng ngủ thân mật.
Cách phòng ngủ một cánh cửa, Jeffrey hóng hớt lắng tai nghe trộm.
“Không cho phép nghe trộm chuyện riêng tư của idol em!” Du Tân mở to tiếng trò chơi, nhướng mày cười xấu xa bảo, “Qua đây, làm một trận tử chiến!”
Cuối cùng Cao Duy và Liêu Thần Hi cũng có thế giới hai người, ôm nhau lăn xuống giường.
Thời gian nửa tháng trôi qua lại một nữa kề sát đôi môi, hai người đều có phản ứng tức thì.
Liêu Thần Hi đưa tay chạm vào cơ thể dưới lớp quần áo của Cao Duy, thật sự gầy đi nhiều, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
“Trong đó có phải rất mệt không?” Liêu Thần Hi sờ lên mặt anh, thương muốn khóc.
Cao Duy cười hôn cậu “Không sao, chỉ là nhớ em.”
Liêu Thần Hi cười hề hề ôm anh, dụi mặt nơi cổ anh “Em cũng nhớ anh, em không muốn làm việc nữa, ngày nào cũng muốn ở cạnh anh.”
Cao Duy còn chưa lên tiếng cậu đã tiếp tục “Nhưng mà không được, em chưa đến thời điểm dưỡng lão.”
“Em định khi nào bắt đầu dưỡng lão?” Cao Duy cười cậu, mới hơn hai mươi tuổi đầu đã muốn dưỡng lão rồi.
“Bốn mươi,” Liêu Thần Hi ngẩng đầu nhìn anh, “Anh sắp đến rồi.”
Cao Duy cười cắn chóp mũi cậu “Chê anh già rồi à?”
“Không!” Liêu Thần Hi ôm cổ anh lấy lòng, “Anh Duy đang tuổi lớn!”
Bởi vì thời gian không nhiều, Jeffrey và Du Tân còn ở đây nên hai người trong phòng ôm hôn cắn đủ cả nhưng cuối cùng cũng không làm gì quá đáng.
Cao Duy kéo Liêu Thần Hi đi tẩy trang rửa mặt cho cậu, sau đó để cậu đi tắm, lúc ra ngoài Jeffrey và Du Tân đang chiến hăng say.
“Mấy giờ chiều bắt đầu?” Cao Duy hỏi.
“Hai giờ.” Du Tân nhìn đồng hồ, “Bảo sao em lại thấy đói, đến lúc ăn trưa rồi.”
“Chuẩn bị một chút rồi ra ngoài ăn đi, ăn uống xong sẽ đi ghi chương trình luôn.” Cao Duy cho Husky ăn xong rồi gọi mọi người đi.
Tập “SH” lần này yêu cầu bọn cậu kết hợp quần áo cho nhau, ngày trong tuần trung tâm mua sắm rất ít người, Liêu Thần Hi ăn kem đi dạo cùng Cao Duy.
Jeffrey ở phía sau lo lắng càu nhàu “Rồi xong, lại sắp béo rồi!”
“Idol em gầy như thế kia, anh cho anh ấy ăn nhiều một tí không được chắc!” Du Tân không vui, trừng Jeffrey một cái.
“Em đúng là không có kỉ luật gì!” Jeffrey bảo, “Cậu ta nghỉ ngơi một tháng đã tăng cân nhiều lắm rồi!”
“Không hề béo tí nào! Đáng yêu hơn cơ!”
Jeffrey từ bỏ trao đổi về vấn đề cân nặng của Liêu Thần Hi với Du Tân, cậu ta cuối cùng cũng nhận ra, trong mắt fan, idol có thế nào cũng yêu được tuốt.
Cao Duy chọn cho Liêu Thần Hi một chiếc sơ mi, để cậu vào mặc thử, ai ngờ Liêu Thần Hi lại khoác tay Cao Duy vào cùng.
Ngô Dục Lâm lạnh nhạt nhìn, nói với anh trai quay phim bên cạnh “Đoạn này không cần quay, hai đứa này rất không biết xấu hổ.”
Sau khi Cao Duy và Liêu Thần Hi đi vào, đầu tiên là dán vào nhau ôm hôn, áo sơ mi bị ném sang một bên biến thành nhân chứng chứng kiến cảnh bọn cậu “yêu đương vụng trộm”.
Hai má Liêu Thần Hi ửng đỏ vò nụ hôn, đôi mắt cong cong ý cười nhìn Cao Duy “Không muốn để anh về đoàn phim.”
Cao Duy xoa mặt cậu “Biến em nhỏ lại rồi bỏ vào túi anh mang đi.”
“Được này!” Liêu Thần Hi ôm anh làm nũng, “Mang em đi cùng đi, em không đi làm nữa, ở cùng anh.”
Liêu Thần Hi áp vào ngực Cao Duy, có thể cảm nhận rõ ràng nhấp nhô, cậu áp tai vào, nghe được nhịp đập mạnh mẽ của người ấy.
“Không muốn xa em một phút nào.” Anh vừa dứt lời thì bên ngoài có người gõ vang cửa phòng thử đồ.
“Hai người có thể ra được chưa? Bên ngoài còn một đống người đang chờ đấy!” Tiếng Jeffrey truyền tới khiến Liêu Thần Hi xấu hổ đến mức hận không thể cắn đứt đầu lưỡi mình.
Liêu Thần Hi vội vàng cầm quần áo ra ngoài cùng Cao Duy, sau đó lúng túng trả lại quần áo cho nhân viên hướng dẫn “Ngại quá, cái này mặc không hợp lắm.”
Chiếc sơ mi vô tội bị treo lại chỗ cũ, Liêu Thần Hi kéo Cao Duy cúi đầu chạy đi.