o
Rèm cửa vừa dày vừa nặng che khuất ánh sáng ngoài cửa sổ, trong và ngoài phòng im lìm không một tiếng động. Nhưng Lịch Duyệt Tinh nằm nhoài trên giường ngủ say sưa lại choàng tỉnh giấc.
Hắn mờ mịt mở to mắt, vươn tay ra khỏi chăn sờ soạng một lúc trên đầu giường mới tìm được điện thoại của mình, bật sáng lên nhìn, sáu giờ năm mươi, hãy còn sớm.
Chơi game chơi ra cả đồng hồ sinh học rồi…
Lịch Duyệt Tinh ngáp một cái thật to, day cái đầu đau nhức, login vào game trước. Hắn tìm nhóc tí hon trên giường như mọi khi nhưng vồ hụt, lại tới chỗ khác nhìn, phát hiện nhóc con đang đứng trong sân.
Hắn nói chuyện với nhóc con đang vùi đầu làm việc trong sân bằng giọng điệu lơ mơ: “Bé con à, hôm nay tôi hơi đau đầu, không biết lúc nào online, xin nghỉ phép với nhóc trước…”
Túc Minh Khiêm ngẩng đầu lên, hơi lo lắng: “Vẫn chưa hết say rượu à?”
Lịch Duyệt Tinh: “Có vẻ vậy…”
Túc Minh Khiêm: “Bạn mau đi nghỉ đi, có người mua thuốc giúp bạn chưa?”
Lịch Duyệt Tinh: “Có rồi, tôi có thể nhờ phục vụ của khách sạn mua hộ.”
Hắn hơi váng đầu, nói xong thì cũng logout, xoay người trên giường, trong khi trở mình, hắn chợt nhớ tới một số chuyện.
Mình online lúc sáu giờ năm mươi.
Bình thường vào giờ này cục cưng vẫn đang ngủ.
Sao hôm nay tự nhiên lại dậy sớm vậy?
Nghi vấn nảy sinh.
Và không còn sau đó.
Lịch Duyệt Tinh trở mình lại thiếp đi.
***
Ngày 22 tháng 11.
09:00
Ngũ Lăng Thiếu Niên thực hiện lời hứa.
“Bạn gái tôi là công chúa” đăng liền năm chương!
Ngay lúc ấy, các độc giả đã chuẩn bị suốt đêm, thủ thế chờ đợi dốc toàn lực bỏ phiếu một cách mạnh mẽ. Có thể thấy bằng mắt thường “Bạn gái” đang thu hẹp khoảng cách với “Cửu Độ”, dự kiến sẽ vượt qua vào mười hai giờ trưa.
Nhóm fan của “Bạn gái” xoa tay, tuy vẫn chưa chính thức vượt “Cửu Độ” nhưng đã đặt mục tiêu cao nhất lên “Vạn Thừa Chi Chủ”, bàn bạc làm sao để đạt được combo khi vượt “Cửu Độ”, vượt tiếp, một lần lên top.
10:00
“Cửu Độ” cập nhật.
Các độc giả thấy cập nhật hàng ngày vào thời gian thông thường.
Nhấm nháp nhấm nháp.
Rõ là chương chân muỗi, chưa nếm được mùi vị thì đã hết rồi.
Bọn họ cũng đăng mấy bài vớ vẩn vô nghĩa trong khu bình luận theo thói quen.
Trong đó có một bài đăng với chủ đề: “Xin phiếu cho công công”
Nội dung chủ đề:
“Tác phẩm bên dưới đang leo bảng xếp hạng, ra năm chương liên tiếp, sau một tiếng cập nhật đã rút ngắn khoảng cách với chúng ta lại một nửa, mọi người có phiếu thì đừng giấu, bỏ thêm hai phiếu cho công công, bảo vệ vị trí hiện tại”
Bình luận 1: “Đã vote.”
Bình luận 2: “Đã vote.”
…
Bình luận 5: “Ra năm chương liên tiếp? Tự nhiên gato quá.”
Bắt đầu từ bình luận này, phong cách của bài đăng bắt đầu thay đổi.
Chẳng ai nói tới chuyện bỏ phiếu nữa, thay vào đó xôn xao ghen tị với độc giả hàng xóm, khiến cho mọi người vào bài đằng sau không khỏi bắt đầu mặc sức tưởng tượng cảnh một ngày nào đó “Cửu Độ” ra liền năm chương…
Chỉ trong chốc lát đã bị hiện thực tàn khốc lạnh lùng đánh thức.
Rồi thình lình biến thành anti fan của công công.
“Roẹt roẹt!”
Xé phiếu đề cử.
Công công ngắn nhỏ không có tư cách nhận được phiếu đề cử quý giá!
11:00
“Cửu Độ” đột ngột cập nhật.
Các độc giả: “Sao hôm nay ra hai chương sớm thế?”
Tiện tay bỏ phiếu.
Khoảng cách giữa “Bạn gái” và “Cửu Độ” vẫn đang rút ngắn, nhưng tốc độ rút ngắn thoáng chậm hơn.
12:00
“Cửu Độ” lại thêm một chương.
Các độc giả: “?!?!”
Đám người uể oải buồn ngủ lập tức bừng tỉnh, trong năm phút, khu thảo luận đã có thêm ba bài đăng về việc tại sao công công đột nhiên thêm chương.
Mãi đến khi có bài đăng với chủ đề này xuất hiện, đám đông bỗng chốc được tập hợp lại:
““Bạn gái” nổ năm chương định thông cúc chúng ta”
Nội dung chủ đề:
“Chắc công công cảm thấy bị đe dọa”
Chủ đề được đăng bởi: Điểm Yên Phồn Đăng
Bình luận 1: “Chưa bao giờ biết công công lại có lòng cầu tiến như thế.”
Bình luận 2: “Năm chương VS ba chương, hoa cúc của công công đáng lo rồi.”
Bình luận 3: “Đi xem tốc độ cập nhật của đối phương, quả thực lung lay muốn đi theo địch.”
Bình luận 4: “Pro Yên, sau “Đại Tranh”, lâu rồi không gặp!”
…
Nổ ba chương, nhìn truyện được fan cổ vũ, số liệu các mục đều có sự gia tăng theo giai đoạn, đến mức “Bạn gái” chỉ còn một bước là đuổi kịp, biến thành còn một bước rưỡi.
Hết lần này đến lần khác muốn vượt qua, hết lần này đến lần khác không vượt nổi.
Tác giả Ngũ Lăng Thiếu Niên của “Bạn gái” cũng để ý tới tình huống bên này.
Anh cập nhật tôi cũng cập nhật.
Dù sao cũng đã dự định nổ mười lăm chương, thêm một chương nữa mà thôi.
Tới đê, tổn thương nhau đê.
Ngũ Lăng Thiếu Niên quyết đoán thêm một chương, lần này không nhiều lời vô nghĩa, chỉ một câu:
“Các anh em, xông về phía trước!”
Bọn họ xông lên, vào ngay 12 giờ 35 phút, mức tiềm năng của “Bạn gái” được chuyển thành phiếu đề cử, chỉ cần thêm mười nghìn phiếu nữa là có thể đạp “Cửu Độ” xuống!
Tinh thần của quần chúng trong khu vực bình luận truyện của “Bạn gái” kích động.
Mọi người đã chuẩn bị ăn mừng.
Ngũ Lăng Thiếu Niên đã nắm năm chương vòng hai trong lòng bàn tay, chỉ chờ vượt qua sẽ nổ tiếp năm chương nữa, củng cố chiến công!
***
Mười hai giờ ba mươi lăm phút.
Lịch Duyệt Tinh ngủ một buổi tối lại thêm một buổi sáng rốt cuộc cũng tỉnh táo. Hắn ôm chăn ngồi dậy trên giường, tỉnh rượu, đầu không đau nhưng ngủ lâu quá, mình mẩy bắt đầu ê nhức.
Chính Lịch Duyệt Tinh cũng bó tay.
Hắn xoay cổ, nghe thấy một tiếng “rắc”, tức thì sợ hãi đưa tay lên sờ.
… Ôi cái cổ già của tôi.
Được rồi, hiếm khi đi công tác, việc chính cũng đã xong xuôi, hôm nay không làm việc, cứ thả lỏng một chút, đi ăn cơm trước đã rồi thăm thú Bắc Kinh, tối về ngủ sớm, sáng mai mua vé máy bay về nhà.
Sau khi ra quyết định, Lịch Duyệt Tinh không chút lề mề, đánh răng rửa mặt xong thì cầm điện thoại, chậm rì đi tới nhà hàng của khách sạn.
Từ đầu tới cuối, hắn không hề liếc nhìn máy tính trên bàn.
Thời gian không viết bản thảo, không muốn nghĩ đến máy tính tí nào.
Mà lúc này, vừa đúng 12:55.
***
12:55
Một bạn Minh Chủ của “Bạn gái” đi vào bài đăng của Điểm Yên Phồn Đăng:
Bình luận 513, Bạn Gái Nhà Tôi: “Các bạn “Cửu Độ” ơi, các bạn vất vả rồi, tiếp đó không cần phải cố gắng nữa đâu, hãy đón chào chiến thắng của tụi tui nào. Đếm ngược 5, 4, 3…”
Người này vừa xuất hiện, dầu trộn nước, bài đăng tức thì nhốn nháo!
Bình luận 514: “Ha hả, bắt nạt Cửu Độ của tui không có người phỏng?”
Bình luận 515: “Đầu có thể rơi, máu có thể chảy nhưng hoa cúc của công công không thể thông.”
Bình luận 516: “Hoa cúc của công công không cần phải lo, hoa cúc của chúng ta không thể bị thông! Bọn họ muốn thông hoa cúc của công công ư? Không, bàn tay tội ác của họ đang nhắm tới hoa cúc của chúng ta kia kìa!”
Chủ thớt vốn mai danh ẩn tích đồng thời xuất hiện, kiên quyết bảo vệ bài đăng của mình.
Trước hết, Điểm Yên Phồn Đăng liệt kê một loạt công thức toán học, sau khi khiến người ta hoa mắt chóng mặt tính toán thì lạnh lùng chế giễu: “Chắc bạn không qua môn toán nhỉ, so sánh tốc độ tăng trưởng giai đoạn hiện tại của bên bạn với bên tôi, bạn muốn vượt bên tôi chí ít phải tới ba giờ chiều.”
Thật ra là chả có ai hiểu đống công thức toán học kia, không ai hiểu cũng chẳng sao.
Pro đã nói thì tất nhiên là thật.
Với cả, đây là địa bàn nhà mình mà lại để người ngoài chạy tới giương oai được à?
Người trong bài viết lập tức cười nhạo kẻ địch xâm phạm, cũng vào lúc này, đồng hồ nhảy từ mười hai sang một giờ.
13:00
“Cửu Độ” lại thêm một chương, cập nhật chương thứ tư trong hôm nay.
Độc giả vốn đang kích động sốc toàn tập.
Sốc một lúc, khu thảo luận của tác phẩm trực tiếp bị oanh tạc.
“Công công muốn phang thằng ở dưới thật rồi!”
“Đệt, định gây hấn sao không bảo sớm, ông im ỉm đăng chương, bố đứa nào biết được suy nghĩ của ông?”
“Dù cho công công không trọn vẹn, cũng không muốn từ bỏ bảo vệ phía sau!”
“Tẩm ngẩm tầm ngầm, rõ là tẩm ngẩm tầm ngầm”
“Công công à, lúc nên ra chương riêng thì không ra chương riêng, lúc không nên ra chương riêng thì lại liều mạng ra chương riêng!”
Cùng lúc ấy, Điểm Yên Phồn Đăng lại lên tiếng trong bài viết của mình.
Bình luận 733, Điểm Yên Phồn Đăng thong thả nói: “Tôi tìm vài người để kéo giãn khoảng cách.”
Năm phút sau khi người này nói xong câu đó.
Một rương báu Bạch Ngân thuộc về “Cửu Độ” bay ngang qua giá sách của tất cả người dùng app Chung Điểm.
Nhấp vào xem.
Điểm Yên Phồn Đăng khen thưởng Bạch Ngân Đại Minh viết như thế này ở khu bình luận:
“Đại Tranh thiên hạ, nạn gì không vượt? Cúc của Ngô Vương, kẻ nào dám rớ? Vạn kim xin phiếu, mời quân trương trợ!”
Rương báu Bạch Ngân vừa xuất hiện đã ngay lập tức hấp dẫn một lượng lớn quần chúng vây xem.
“Có chuyện gì thế? Pro giống fan mà như anti, như anti mà lại giống fan, thật thật giả giả, không hiểu nổi”
“Là fan thật! Fan giả tuyệt đối không cos được cái khí chất thanh niên văn nghệ trẻ trâu này đâu. Fan Đại Tranh văn hào Chung Điểm lại xuất hiện trên cõi trần rồi!”
Trong nửa tiếng, tất cả fan đang online có thể thấy rương báu Đại Tranh đều vào sách mới, nhấp thẳng vào đề xuất, góp một viên gạch số liệu cho “Cửu Độ”.
Nửa tiếng sau, chênh lệch số liệu giữa “Bạn gái” và “Cửu Độ”, vốn chỉ thiếu mười nghìn phiếu đề cử là có thể vọt lên, lại tăng thành năm mươi nghìn.
Ngũ Lăng Thiếu Niên đã ấn định thời gian đăng năm chương, cảm nghĩ biết ơn cũng đã viết xong.
Mọi việc đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu gió Đông.
Gió Đông không đến, gió Tây lại thổi.
Ngũ Lăng Thiếu Niên kêu gào sầu não từ tận đáy lòng: “Mả cha nhà nó chứ, chỉ là hạng nhất của bảng truyện mới một ngày thôi mà? Công công ơi ông có còn là công công khiếm khuyết bẩm sinh không đó? Tôi đắc tội ông lúc nào, mà tới mức ông phải battle đọ điểm với tôi thế hả công công?!
Nhưng mà đáp lại cậu ta, là “Cửu Độ” đột nhiên bật lên, không chỉ bỏ lại hạng ba mà còn bất ngờ thu hẹp khoảng cách với hạng nhất “Vạn Thừa Chi Chủ”, nhắm thẳng mũi kiếm vào Tịch Lưu!
Ngũ Lăng Thiếu Niên nhìn cảnh này, cắn răng đăng bản thảo năm chương ban đầu định tung ra sau khi vượt, sau đấy lại thêm một chương ngoài lề đứt ruột nát gan xin viện trợ. Đừng sợ, chỉ cần chiến!
***
Cuộc chiến nhất nhì ba của bảng truyện mới trên mạng sôi nổi, phấn khích, song điều này không hề ảnh hướng đến Lịch Duyệt Tinh đang dạo chơi lung tung.
Hôm nay là thời gian nhàn nhã hiếm hoi.
Lịch Duyệt Tinh quyết tâm quản lý bệnh ỷ lại Internet của mình, bởi thế lúc ăn cơm xong ra khỏi khách sạn, hắn trực tiếp để điện thoại im lặng, sau đấy đi thăm quan danh lam thắng cảnh gần đó. Lúc đi mệt rồi hắn lại tới một tiệm mát xa của người khiếm thị khá ổn, để thợ mát xa bóp giúp cái cổ đau nhức.
Xong việc, trở lại khách sạn thì đã gần tám chín giờ tối.
Hơn nửa ngày trời không dán mắt vào Internet, cảm giác toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái hẳn ra.
Lịch Duyệt Tinh nhàn nhã nghĩ, mở máy tính, lên trang chủ, liếc bảng truyện mới như mọi khi, chợt phát hiện ——
Mình hạng nhất?
“Bạn gái” hạng hai?
“Vạn Thừa Chi Chủ” lại chạy xuống hạng ba?
Ba dấu chấm hỏi xếp chỉnh tề trong đầu Lịch Duyệt Tinh, tay trong tay nhảy thiết hài.
Sao nó lại như thế này, chẳng nhẽ là do Chung Điểm?
Hắn khó hiểu nhấp vào giao diện tác phẩm, nhìn lại lần nữa.
Nhìn phát, hắn sốc ngay tại trận.
Đứa nào động vào bản thảo của tao?!
Còn chưa có đầu mối thằng tặc trộm bản thảo, kim đồng hồ đã điểm, chỉ về phía chín giờ.
Lại một chương mới được cập nhật.
Khu thảo luận của “Cửu Độ” phấn khởi lắm rồi. Tất cả mọi người đang cá cược có phải công công muốn ra chương tới cùng, cập nhật luôn tới mười hai giờ đêm không.
Còn có vô số người sám hối sâu sắc trong bài đăng:
“Công công của hôm nay không phải công công của quá khứ, công công của hôm nay là công công trọn vẹn, anh ấy là Tiêu Đường Tây Mộc!”
“Thấy Tây Mộc ra nhiều chương mới thế này, cũng ngại không dám gọi ổng là công công nữa”
“Tây Mộc ơi, tui biết sai rồi, từ giờ trở đi tui không gọi ông là công công nữa, tui gọi ông là chim bự nhớ”
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Chim bự và công công khác gì vậy.
Không thích tí nào cả ô kê!
Lịch Duyệt Tinh hít sâu một hơi, vào back-end tác giả của mình.
Hắn uống say chứ đâu phải mất trí nhớ, bây giờ đã lờ mờ nhớ lại tất cả những chuyện xảy ra tối qua…
Hắn nhanh chóng sửa lại thời gian ba chương sau cùng vẫn chưa kịp đăng trong back-end, sau đó lại hít một hơi thật sâu, tắt web, trở lại file tài liệu.
Hai tay đặt trên bàn phím của hắn run nhè nhẹ.
Gì mà rời Internet nghỉ ngơi cho khỏe, không tồn tại; gì mà không làm việc nghỉ ngơi cho khỏe, không tồn tại.
Hôm nay lại thức cả đêm.
Cảm giác lại bước vào tiết tấu quen thuộc!
***
Mười hai giờ đêm tối hôm đó.
Trận chiến bảng truyện mới một ngày đậy nắp hòm mới có thể định luận*.
*Nguyên văn Cái quan định luận “蓋棺論定”: đậy nắp quan tài rồi mới có thể luận định đúng sai, tức là chỉ khi một người chết đi (vào quan tài) rồi mới có thể đánh giá họ tốt xấu, đúng sai, công tội thế nào
“Cửu Độ” hạng nhất, “Bạn gái tôi là công chúa” hạng hai, “Vạn Thừa Chi Chủ” hạng ba.
Trong đó, trừ “Vạn Thừa Chi Chủ” vốn nằm trên bảng đề cử tuần và lượt nhấp trang đầu, “Cửu Độ” và “Bạn gái tôi là công chúa” lần lượt leo lên hai bảng xếp hạng, sôi nổi cưỡi lên đầu “Vạn Thừa Chi Chủ”. “Cửu Độ” chiếm luôn vị trí thứ ba bảng lượt nhấp mà trước đấy quảng cáo app cũng không lấy được, đè “Bạn gái” và “Vạn Thừa Chi Chủ” xuống hạng năm và hạng sáu, có thể nói là chèn ép ác liệt.
Dẫu rằng cả ngày hôm nay, Lịch Duyệt Tinh không hề để lại một câu khai chiến trong tác phẩm, nhưng mọi người vô cùng thỏa mãn. Dù sao thì đàn ông mà, không có việc gì xin phiếu làm chi.
Không phải sợ, cứ thêm chương thôi!
Bọn họ ăn mừng thỏa thê, bắt đầu tha hồ tưởng tượng mai cũng sẽ có nhiều chương mới như thế. Cho dù không nhiều thì giảm một nửa vẫn có thể chấp nhận được mà, đúng không?
Khu thảo luận của “Bạn gái” cũng đang ăn mừng.
Tuy không thật sự đạt được vị trí số một, nhưng hôm nay Ngũ Lăng Thiếu Niên vẫn nổ mười lăm chương.
Tuy lời tuyên chiến của cậu ta bảo là chiến đến cùng, cướp hạng nhất. Nhưng dù gì hạng nhất cũng là Tịch Lưu, không leo lên được là chuyện bình thường.
Chẳng ngờ quá trình tuy khác nhưng kết quả lại y chang.
Cậu ta leo lên hạng hai, Lịch Duyệt Tinh biến thành hạng nhất mà Tịch Lưu thì lại rớt xuống hạng ba.
Việc đời kỳ lạ, càn khôn khó lường ——
Chắc cũng chỉ có bên “Vạn Thừa Chi Chủ”, gần mười hai tiếng, Tịch Lưu mới đần mặt xuất hiện, nhìn bảng truyện mới chỉ một ngày mà đã long trời lở đất.
Gã: “???”
Tại sao mọi người lại phải đấu đá nhau khí thế chỉ vì bảng phiếu tháng cuối tháng, có đáng không?
Lẽ nào bảng truyện mới kỳ này lại có thay đổi gì mà mình không biết?
Tịch Lưu cập nhật một chương thăm dò, cũng kèm theo lời nhắn xin phiếu:
“Xin mọi người lượt nhấp đề xuất nhé”
Chương mới đăng, khu bình luận xôn xao, nhưng không phải âm thanh của các độc giả hào phóng bầu phiếu đề xuất, mà là ——
“Ôi Tịch Lưu ơi, anh thay đổi rồi. Nay hai cuốn sách khác, một cuốn cập nhật mười hai chương, một cuốn cập nhật mười lăm chương. Mà anh thì sao?”
“Đây là vấn đề phiếu đề cử ư? Không, đây là vấn đề ra chương mới!”
“Không có chương mới, không có phiếu!”
“Cho hoa cúc của ông biến thành hoa hướng dương đi!”
Tịch Lưu: “…”
Gia súc hại mình rồi.
***
Một ngày nhốn nháo cuối cùng cũng trôi qua.
Chờ đến sáu rưỡi sáng hôm sau, Lịch Duyệt Tinh ngủ cả tối chưa tới hai ba tiếng, nhưng cuối cùng lại viết được mười nghìn chữ bổ sung hàng tồn, mang đôi mắt đen thui vào game.
Lúc đầu hắn tưởng mình sẽ thấy nhóc tí hon đang say ngủ, nhưng không ngờ nhóc con lại dậy rồi, đã thế còn đang ngồi ở bàn ăn sáng.
Lịch Duyệt Tinh ngạc nhiên trong một chốc, lên tiếng: “Bé con ơi? Sao hôm nay nhóc dậy sớm thế?”
Túc Minh Khiêm ngẩng đầu, vành mắt cậu cũng hơi thâm: “Tây Mộc à, sao hôm nay bạn cũng dậy sớm vậy?”
Lịch Duyệt Tinh đau đầu: “Tôi đã làm một chuyện không thể diễn tả hết được, dẫn tới tối qua thức đêm đẩy nhanh tiến độ, viết hơn mười nghìn chữ…”
Túc Minh Khiêm: “Giỏi quá ta!”
Kho từ vựng dịu dàng của bé cưng lại tăng thêm rồi.
Lịch Duyệt Tinh cảm thấy hạnh phúc, hắn gọi đường dây nội bộ, bảo khách sạn dọn bữa sáng, cứ thế vừa chờ bữa sáng của mình vừa nhìn bé con trong game ăn sáng.
Nhưng ngắm một hồi, hắn bỗng thấy sai sai.
Tại sao bé con chưa ăn được hai miếng đầu đã gật gù, trông có vẻ buồn ngủ lắm…
Nếu buồn ngủ thì sao phải dậy sớm?
Với cả, bộ quần áo bé con đang mặc bây giờ, chữ viết trên áo sơ mi trắng là phong cách mình từng làm cho nhóc trước đây.
Thế nhưng.
“Cày ruộng đương buổi ban trưa”
Mình từng viết câu thơ này hả?
Nhưng hai ngày nay không chơi game hẳn hoi, sao game lại biến thành con game mình không quen biết thế này…
Lịch Duyệt Tinh bỗng hết sức nghi ngờ với mọi thứ trên màn hình. Hắn nhấp vào bên cạnh hệ thống, bắt đầu đọc.
Tuy chỉ hai ngày nhưng lời dẫn hệ thống đã tích góp một dãy văn bản dài thiệt dài, tất cả đều mô tả nhóc tì làm gì làm gì.
Lịch Duyệt Tinh có cảm giác nhóc con đã làm rất nhiều việc, sau đó hắn phát hiện một dòng chữ.
Lời dẫn hệ thống:
Hôm qua, 03:00 PM
【Túc Minh Khiêm may quần áo】
【Túc Minh Khiêm quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ hồi lâu không nhúc nhích】
【Túc Minh Khiêm thở dài】
【Túc Minh Khiêm viết dòng chữ “cày ruộng đương buổi ban trưa” lên áo】
【Túc Minh Khiêm thay quần áo, đi ra sân】
【Túc Minh Khiêm cần cù trồng bí đỏ】
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Đúng là bất thường.
Thế là hắn lại tiếp tục kéo lên trên, kéo một lúc lâu, thình lình tìm được một dòng chữ.
Lời dẫn hệ thống:
Hôm trước, 10:30 AM
【Túc Minh Khiêm đi ra sân】
【Túc Minh Khiêm tìm thấy hóa đơn thẻ tín dụng yêu đương ở hòm thư trong sân】
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Lịch Duyệt Tinh: “?!”
Lịch Duyệt Tinh: “?!?!”
WTF, tại sao hóa đơn thẻ tín dụng của mình lại gửi tới tay nhóc tì nhà mình!
Không đúng!
Cục cưng của mình, đang làm việc chăm chỉ để trả thẻ tín dụng của mình ư?!
------oOo------