Người Tôi Yêu Không Có Trái Tim

Chương 57: Có Những Thứ Không Thể Nào Quên Được



Phó Duy Bắc sau đó được đưa vào phòng cấp cứu, Triệu Mặc đành phải đứng bên ngoài chờ .

Đằng xa Hải Ninh liền chạy đến .

" Anh ta sao rồi"

Được đưa vào phòng cấp cứu rồi"

" Ừm . Hải Ninh liền đứng ngồi không yên .

" Đứa trẻ đó có phải là con của sếp không "

Không phải "

" Cô trả lời mà không cần suy nghĩ luôn sao.

"Um"

'Vậy cô có còn hận anh ấy không "

" Tất nhiên là còn ,anh ta cứu con của tôi cho nên tôi mới chạy vào đây mà thôi ."

" Xem ra cô cũng tuyệt tình thật đấy "

" Câu này tôi phải là người nói mới đúng ."

' 5 năm qua sếp vẫn luôn tìm kiếm cô đấy .

" Tôi không muốn nghe đâu anh đừng có nói nữa."

" Tôi biết là cô hận anh ấy, nhưng mà người đàn ông đó thật sự đã hối hận lắm rồi ."

" Xin anh đó đừng nói nữa tôi không muốn nghe đâu "

"Đứa trẻ đó là của người đàn ông đó à,cô ly hôn rồi thì liền lấy người khác sao."

Ý của Triệu Mặc là đang nói về Dương Đồng hay sao .

'Đúng vậy,cho nên bây giờ tôi không muốn có bất kỳ liên quan gì đến anh ta nữa đâu ". .

Hai người đừng cãi nhau trước phòng cấp cứu được không, nếu không tôi gọi bảo vệ đấy ." ..Y tá liền đi lại nhắc nhở .

' Tôi biết rồi cô y tá ."



Triệu Mặc sau đó cũng không nói nữa,anh ngồi xuống dãy ghế ở trước phòng bệnh .

Hải Ninh bây giờ cảm thấy rất là khó xử,cô chẳng biết nên làm như thế nào thì mới đúng đây nữa. .

1 tiếng trôi qua

...

rồi lại 2 tiếng ...3 tiếng .

" Bác sĩ bệnh nhân sao rồi. '"

Bệnh nhân có phần nguy hiểm, phổi bị dập mạnh và phần đầu thì bị chấn thương não, .."

'Nghiêm trọng như vậy sao, rồi khi nào anh ấy mới tỉnh dậy vậy "

" Cái này phải tùy thuộc vào sức khoẻ và ý chí của bệnh nhân nữa .

" Lát nữa sẽ được chuyển về phòng chăm sóc đặc biệt,2 người cứ đến đó thăm,còn việc tỉnh lại thì không thể nói trước được. "

||

Hải Ninh có chút bàng hoàng cô không nghĩ là anh ấy lại bị nặng đến như vậy .

" Tôi đi đóng tiền viện phí trước, cô nếu muốn thì đến thăm anh ấy còn không thì cứ ra về trước. "

' Tôi đi thăm Phó Duy Bắc trước .

Nói xong Hải Ninh liền rời đi trong phút chốc .

Bây giờ Phó Duy Bắc đang được thở oxy.

Cạch "cô y tá liền bước vào

" Cô là vợ của anh ấy à,đây là đồ được lấy ra từ trên người của bệnh nhân cô mau giữ lấy đi

Được, cám ơn cổ" .

Hải Ninh nhận lấy thì có 1 cái ví tiền và 1 chiếc nhẫn cưới,cái nhẫn này anh ấy vẫn còn đeo hay sao làm sao mà cô có thể quên nó được chứ .

" Phó Duy Bắc ...anh mau tỉnh lại đi chứ "

' Duy Bắc .. tôi không muốn nhìn thấy anh như thế này đâu ." .



Dù hận nhưng mà cũng không muốn anh phải chết đâu,càng không muốn anh phải ở trong cái tình trạng mà thở oxy như thế này đâu .

Bỗng dưng nước mắt lại rơi xuống rồi chạm vào cánh tay của Phó Duy Bắc .

Phó Duy Bắc anh tỉnh lại đi, tôi muốn nói chuyện với anh " ..

"Cạch ."

Triệu Mặc bước vào rồi cũng chỉ biết nhìn mà thôi,chứ cũng không biết nên làm gì nữa.

Cũng trễ rồi hay cô về nhà nghỉ ngơi đi để tôi ở đây lo cho anh ấy "

"Um."

Dù sao cô cũng có con nhỏ mà,mau về nhà với tụi nhỏ đi nhất là thằng bé lúc chiều chắc là nó hoảng sợ lắm "

Được ."

" Con chó kia cô trông giúp tôi luôn,con chó đó là Kim Hùng cho anh ấy ."

'Được, chuyện này không thành vấn đề "

" Anh đã gọi cho ba mẹ hay là Ngọc Hà đến đây chưa ."

" Vẫn chưa gọi, chuyện này qua ngày mai rồi hả tính dù gì bây giờ cũng đã tối rồi ."

" À còn chuyện của anh ấy với Ngọc Hà đã kết thúc từ lâu rồi "

" Vậy sao "

' Tôi không có biết

'Vậy bây giờ thì biết rồi đó "

"Ùm".

Hải Ninh gật đầu rồi sau đó cũng rời khỏi phòng bệnh, Phó Duy Bắc và Ngọc Hà đã kết thúc rồi sao, nhưng đó là chuyện của anh ta chứ không có liên quan đến cô nữa rồi.

Anh ta cứu Bình An thì cô mang ơn anh ta mà thôi, chứ chuyện của ngày trước cô không bao giờ mà quên được đâu .

Đúng là nổi đau sẽ khiến cho chúng ta nhớ mãi không quên mà,đã 5 năm trôi qua rồi nhưng mà vẫn in sâu vào bên trong trái tim của cô .

Thời gian trôi qua rồi đáng lẽ phải quên đi, nhưng nó bây giờ càng hiện ra trước mắt của cô thêm 1 lần nữa rồi, thứ muốn quên nhưng mà cô lại chẳng có cách nào mà quên được.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv