Kin từ từ mở mắt...cô đang nằm trên một chiếc giường lớn màu trắng trong căn phòng lạ lẫm - Aiguu, Hani đáng ghét, lúc nào cũng chơi trò này.
Đi xuống giường, Kin ngạc nhiên khi có một đai cánh hoa hồng được trải trong căn phòng. Đi theo dải hoa hồng ấy ra bên ngoài, chẳng thấy bóng dáng ai
- Vừa lúc hãy còn ở đây mà, bây giờ đi đâu rồi? Hani! Emily! Stacy! Kai đáng ghét! Mọi người ở đâu?
-...
- Thôi thì cứ đo theo vậy, biết đâu mọi người muốn mình bất ngờ.
Thế là Kin đi theo dải hoa hồng ra sân sau. Khi dải hoa hồng kết thúc cũng là lúc Kin đứng ở giữa sân
- Hết rồi, chả thấy ai cả.
.
.
.
.
.
.
.
Bùm!!
Hàng trăm cánh hoa hồng rơi xuống khắp sân, tấm áp phích to đùng hiện ra " KIN, LÀM NGƯỜI YÊU ANH NHÉ?". Bỗng Kai đi tới, mặc một bộ sau phục màu đen, trên tay cầm bó hoa hồng đỏ tươi. Rồi Kai quỳ xuống trước mặt Kin
- Kin, làm người yêu anh nhé?
Kin đang kinh ngạc thì Kai lại nói tiếp
- Em là người anh lúc nào cũng nghĩ đến. Mặc dù đánh anh, mắng anh nhưng em vẫn là người làm cho anh vui. Khi em về Hàn Quốc không nói cho ai biết, anh đã rất lo. Lo rằng không được nhìn thấy em, không được cùng em chành choẹ, không được trêu em. Điều đó đã chứng minh rằng: Em đã chiếm lấy trái tim anh. Vậy nên hôm nay anh lấy hết can đảm để tỏ tình với em. Nam Sooyoung! Anh yêu em! Xin em hãy chấp nhận tình cảm của anh!
- Không có nến sao?
- Em đang đứng ở đó đấy thôi.
Kin cúi xuống, ngạc nhiên rằng mình đã đứng trong một vòng hình trái tim được trải bằng nến thơm. Cô hạnh phúc, ngẩng đầu lên nhìn Kai
- Tên Kai dở hơi, em yêu anh.
- Aaa..!! Được chấp nhận rồi. - Kai chạy đến ôm lấy Kin, bế bổng cô nàng lên
- Thả em xuống! Tên dở hơi này nữa..!
- Hạnh phúc ghê nha! Chúc mừng! - Bọn hắn từ trong bụi cây vừa đi ra vừa vỗ tay.
- Đồ Hani đáng ghét! Đánh đau muốn chết.
- Không làm vậy sao Kai tỏ tình được.
- Hani, lần sai không được đánh đau Kin nghe chưa?
- Em giúp 2 người giờ quay ra nói em hả? Hứ! - Nó lè lưỡi.
- Hahaha.....
Kết thúc một ngày đáng nhớ, dù trải qua khó khăn, nguy hiểm nhưng cuối cùng cũng được hạnh phúc...........
Hôm sau............
Reng...reng...reng...
- Alo
- Có phải Phương lão gia không ạ?
- Tôi đây. Có chuyện gì?
- Tôi là luật sư bên văn phòng nhà nước. Hôm nay tôi phát hiện rằng tập đoàn của ngài có buôn bán trái phép nên chúng tôi xin tạm cho tập đoàn ngài vào ngừng hoạt động. Xin ngài đến cảnh sát để lấy lời khai. Nếu không hợp tác, chúng tôi đành sử dụng biện pháp đối với ngài.
- Anh nói sao?!!! Tập đoàn của tôi không hề buôn bán trái phép!! Chắc chắn có người sắp đặt!!
- Lời này của ngài xin nói với toà án. Tôi chỉ là người thông báo. Nếu ngài không tới đồn cảnh sát, tôi đành phải gọi người đến mang ngài đi. Tạm biệt.
- Khốn khiếp!!!!
- Mình à, có chuyện gì sao? - Phương phu nhân lo lắng.
- Lên chuẩn bị đồ. Chúng ta chuyển nhà!!
- Cha, cha bình tĩnh. Hãy nói có chuyện gì đã - Cherry trấn an
- Giờ còn bình tinh được sao?! Công ty phá sản rồi!!! Mày muốn cha mày ngồi tù hay sao mà còn bảo bình tĩnh?!
- Phá...phá..phá sản sao?!! - Phương phu nhân kích động
Reng...reng...reng...
- Alo!!
- Chào Phương lão gia, ngài thích món quà từ tập đoàn AA chúng tôi chứ?
- Thằng khốn! Mày đã làm gì?!!
- Chỉ nói sự thật với bên cảnh sát thôi! Dù sao thì, ông đã đụng vào cô dâu của tôi mà. Đây là tôi còn nhân nhượng, ông chỉ bị bắt vì buôn bán trái phép chứ chưa vì tội có động có giết người. Giờ hẳn ông đã biết ông đụng vào người không nên đụng rồi chứ?
- Mày muốn gì hả?!
- Ông đến đây chơi một chút đi. Không chừng tôi có thể tha cho ông đấy.
- Zac phải không?! Anh đừng làm vậy với gia đình em mà! Em xin anh! Huhuhu....
- Cherry đó hả? Ông cũng bảo cô ấy đến luôn. À mà thôi, tôi sẽ cho người đến đón. Dù gì Phương lão gia cũng đã có tuổi. Chào.
- Cha! Giờ làm sao?!
- Ta và con đến gặp nó. Còn bà, bà ở nhà thu dọn đồ đạc. Khi bọn tôi về chúng ta dọn đi luôn.