Người Tình Tàn Nhẫn

Chương 73: Đêm điên cuồng



“Trương Đình, bỏ em xuống, anh định làm gì hả?"

Trương Đình vác cô trên vai, hung hăng quay trở lại phòng.

Thuộc hạ trên đường nhìn thấy cảnh này, đều dồng loạt cúi đầu, Lâm Quân Dao thấy vậy thì lại càng tỏ ra tức tối. “Trương Đình, cái tên khốn kiếp nhà anh, dám làm không dám nhận hay sao, còn giở trò tức tối giận dữ gì chứ?"

Rầm!! “Ra ngoài!”

Trương Đình gầm lên, hai tên thuộc hạ canh cửa sợ hãi chạy mất.

Hắn phi như điên đến bên giường, rồi lại ném cô xuống xuống. Lâm Quân Dao chỉ cảm thấy một lần nữa trời đất đảo điên, sau đó sau lưng liền bị ấn xuống rất sâu. Cuối cùng hơi thở trước mặt cũng bị người ta cướp mất.

Cô hoảng hốt, cả người đều tuôn mồ hôi lạnh: “Anh anh rốt cuộc muốn làm gì?"

Trương Đình nhìn cô thâm sâu, cuối cùng đè mạnh lên người cô: “Em nghĩ sao ?"

"Anh anh đừng có làm bừa, xảy ra án mạng anh rất định không thoát khỏi liên can đầu...

Lâm Quân Dao bị hắn chèn ép đến mức túng quẫn mà gào lớn, nhưng người nọ chỉ đáp lại cô bằng một tiếng cười khẽ

Khi mình kịp phản ứng lại, quần áo trên người đã bị tên đó ném sạch.

Mặt cô đỏ bừng, không ngừng tìm cách che chắn bản thần: “Anh Trương Đình nâng mặt cô lên, cẩn thận ngắm nghía một chút khuôn mặt cô. Lâm Quân Dao nuốt nước bọt liên hồi, không đoán được ý tứ của hắn. "

Hắn bỗng nhiên gọi tên cô, giọng hắn trầm khẽ, đem theo cả một luồng nhiệt khô nóng quen thuộc. Cô không chịu được ánh nhìn của hắn, vội vàng lấy tay che mặt mình lại.

Nhưng Trương Đình lại không cho phép cô làm vậy, hắn từ từ kéo từng cánh tay của cô ra, sau đó lại đưa đến eo hắn, ép có giữ chặt

Trái tim trong lồng ngực cô đập mạnh, đến lúc này rồi, cô còn không biết hắn định làm gì, vậy thì cũng quá là ngu đần rồi.

Trương Đình mỉm cười, chiêm ngưỡng sự e thẹn cùng xấu hổ lúc này của cô, lát sau, hắn cúi đầu, khẽ gặm lấy dái tai cô, khẽ khàng cọ xát.

Trong người cô lập tức như có một luồng điện chạy tới, khiến cô rùng mình. “Đừng...

Nhưng những âm thanh yếu ớt của cô, rơi vào tai hắn, ngược lại biến thành một lời mời hấp dẫn.

Nụ hôn của hắn trôi dần xuống những bộ phận nhạy cảm bên dưới, Lâm Quân Dao vừa run rẩy, lại vừa sợ hãi, nội tâm và lý trí của cô không ngừng đấu tranh, hành động kháng cự của cô, rốt cuộc cũng không thể che đậy được cơ thể đã sớm động tình dưới sự dẫn dắt của người đàn ông bên trên.

Mắt cô mờ đi vì hơi nước, nắm tay siết chặt áo sơ mi của hån. "Gọi tên tôi đi.” Giọng Trương Đình khàn đặc lại, khể dụ dỗ.

Người cô đỏ bừng, biết rõ là cám dỗ, nên cố gắng căn chặt răng. Trương Đình không đạt được thứ mình muốn, hắn khẽ nhíu mày, bàn tay nhào nặn hai ngọn đồi nhỏ lại càng mạnh bạo. “Không gọi...hử?"

Lập tức, hắn cắn lấy nụ đào kia, ra sức cắn nuốt ma xát. Bàn tay còn lại của hắn đã sớm mò xuống bên dưới, nhân lúc cô chú ý bên trên, liền tách hang động thận bí kia ra, cuối cùng, đem ngón tay thon dài của mình, ác ý đâm vào trong.

“A...” Lâm Quân Dao kinh hãi kêu lên, người cô run lật bật, cả người cô nóng khó chịu. "Gọi đi...!” Hắn kiên nhẫn dụ dỗ thêm một lần nữa. Người đàn ông bên trên kia cô tác động trong ngoài, cô dưới thân hắn, đã chẳng còn mảnh giáp nào, nước mắt cô trào ra, xấu hổ kêu lên:

“Đình... "Um..."

Giọng hắn đem theo sự hài lòng, nhưng một giây sau, Trương Đình lật người cô lại, bản thân trèo hắn lên giường, sau đó lại nhấc mông cô lên cao. Lâm Quân Dao trong mơ hồ, chỉ nghe thấy tiếng khóa quần kéo xuống.

Giây sau, thì âm thanh thỏa mãn của người đàn ông kia vang lên, cùng lúc với cơ thể bên dưới của cô, hoàn toàn bị kẻ đó lấp đầy.

Lâm Quân Dao sợ hãi, mặt cô đổ đầy mồ hôi, Trương Đình ở đằng sau cũng không hơn cô là mấy, mặt hắn nổi đầy dấu gần, hai mắt thì đục ngầu đáng sợ, cả người mồi hội đã lấm tấm, hắn thở ra nặng nề một tiếng, nhưng lại cố gắng không động đậy.

Thấy cô run rẩy không ngừng, còn cả tiếng nức nở nhà nhẹ của cô, hắn không đành lòng, liền cúi xuống bên tai cô, dịu dàng an ủi: “Đừng sợ, một lát sẽ hết thôi."

"Hức. hức.” Lâm Quân Dao vùi mặt trong gối, Trương Đình không đành lòng, liền kéo cô ngồi dậy, để người cô tựa vào người mình hòa hoãn.

“Đừng khóc... không phải trước kia cũng làm rồi hay sao?"

Trương Đình không đành lòng, hắn vươn tay lấy túi giấy trên đầu bàn cạnh giường, cẩn thận lau nước mặt cho cô, Nhưng chỉ vừa di chuyển, nơi giao hòa giữa hai người lại động đậy, cảm giác chân thực đó, khiến nội tâm đang kiềm chế cực độ của hắn không khỏi hít mạnh một hơi.

“Trương Đình, tôi ghét chú...

Lâm Quân Dao ấm ức, gầm lên một tiếng. Trương Đình sầm mặt: “Ghét tôi?"



"Được đẳng chân lân đằng đầu phải không ? Nếu đã thế, để tôi cho em biết thế nào mới là ghét thật sự.

Nói đoạn, hắn đẩy cô úp mặt xuống giường, bản thân cũng không phải cố gắng kiềm chế nước mà bắt đầu luật động bên dưới. “Trương Đình, chú,..a.... buông.……..

Thân thể hai người kết hợp, trên chiếc giường lớn, không ngừng chuyển động. “...đau....

Trương Đình dường như được thả ra sự hoang tàn của mình, hắn không hề cố kỵ, liền đem toàn bộ dục vọng của mình xả hết trên người cô, mặc kệ cô la hét, mắng chửi, hắn vẫn điên cuồng không ngừng nghỉ. “Ưm...hức tên khốn kiếp...đại lừa gạt...

Trương Đình bắt lấy vai cô, kéo người cô lại, hết sức đâm liên tiếp. "..."

Tiếng cô gái nhỏ bên dưới khóc lóc, cuối cùng lại trở thành sự dụ hoặc bất tận, hắn cùng cô làm bất chấp xung quanh, từ trên giường, dưới sàn, tủ đầu giường, tủ quần áo, đến sô pha, phòng tắm, rồi lại quay về giường ngủ, hầu như mỗi một ngóc ngách trong căn phòng, đều lưu chứa lại những hình ảnh đáng xã hổ của hai người.

Trương Đình giống như không bốo giờ cạn kiệt sức lực, nhiều lần cô ngất đi, nhưng đến tỉnh lại, bên dưới vẫn bị hắn quấn lấy, không biết là đến bốo giờ, mãi đến khi hắn đem hết tinh hoa của mình đều chôn vùi thật sâu vào trong cơ thể cô, mới thỏa mãn mà đổ gục kết thúc ở trên người cô.

Lâm Quân Dao đã mệt đến không còn hơi sức, nước mắt trên mặt cũng khô cạn, cô không còn sức mắng chửi hắn nữa, chỉ có thể mệt mỏi mà cùng hắn chìm vào giấc ngủ. Một ngày mới lại trôi qua.

Một lần nữa tỉnh lại, cô cảm thấy bản thân sảng khoái vô cùng. Đ0.c truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m

Căn phòng còn lờ mờ tối, nhưng những ảnh bình minh đầu tiên, đã bắt đầu len lỏi qua tấm rèm cửa.

Cô thấy người đàn ông kia đã sớm hắn mặc chỉnh tề, nào còn trông thấy dáng vẻ điên cuồng khi bị dục vọng khống chế đêm qua chứ, hắn đan dọn dẹp, nhưng có lẽ vì sợ đánh động cô, mà hành động vô cùng tiết chế cẩn thận. Không hiểu sao, cô lại vì hành động này của hắn mà khẽ mỉm cười.

Dường như cảm thấy ánh mắt của cô, hắn bỗng quay lại, hai người đột nhiên nhìn nhau, đột nhiên cả hai cùng rơi vào không khí lúng túng.

Cô cắn môi, trong đầu không hiểu sao lại hiện lên đêm điên cuồng hôm trước, cô muốn đứng dậy, nhưng chỉ vừa di chuyển, mặt cô liền tái xanh vì đau đớn. “Đừng động đậy..

Trương Đình vội vàng chạy tới đỡ cô, Lâm Quân Dao bàng hoàng đẩy hắn ra, một lát liền nhấc chắn tự mình xem xét.

Không xem thì thôi, xem xong cô chỉ muốn chết ngay lập tức.

Cả người cô, một cơ thể trắng trẻo mịn mạng trước đó, bây giờ đều toàn vết xanh tím, đau đến mức như xương trên người đều vỡ nát, cô hít sâu một hơi, sờ xuống bên dưới

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv