Vĩ Thành nhân cơ hội Cẩn Du đi ngang qua hành lang, liền không một động tác thừa mà kéo cô vào phòng họp gần đó. Anh nhanh tay khoá cửa lại và áp sát cô vào tường.
“ Hà tổng! Anh làm vậy là không hay đâu”, cô giữ thái độ bình tĩnh nói.
Tuy nhiên anh bật lại cô: “ Vậy lúc nãy em bơ đẹp tôi thì thế nào? Đừng nói là em ghen đấy?”
Cô cười khẩy đáp: “ Anh quá tự tin rồi, tôi đâu có để ý đến chứ đừng nói là ghen… Mà không ngờ Hà tổng anh cũng đào hoa thật, cô gái đó cũng xinh xắn lắm“.
Anh bật cười vì sự ghen tuông đáng yêu này khiến cô thắc mắc: “ Anh cười gì chứ?”
“ Lời trước nói không ghen, lời sau đã nhẹ nhàng rà soát, em là đang tự vả vào mặt mình sao?”, anh trêu chọc.
Cẩn Du lặng thinh vì bị nói trúng tim đen, thấy cô như vậy anh không chịu nổi mà muốn gặm lấy đôi môi trước mặt. Khi tiến đến gần hơn, cô quay mặt sang một bên.
“ Đây là công ty, tôi nghĩ chúng ta nên hạn chế tiếp xúc gần gũi, bị phát hiện thì rắc rối lắm”, cô cảnh báo.
Anh hiểu ngay, lùi chân lại một bước: “ Khoảng cách như thế này đã ổn rồi chứ?”
Không hiểu sao Cẩn Du lại cảm thấy có chút thất vọng, cô chạm vào tay nắm cửa nhưng lại không vặn. Cô nhắm mắt không can tâm mà nói: “ Anh thật đáng ghét!”, rồi lập tức quay người lại nắm lấy cà vạt anh kéo đến.
Lúc này cô không sợ bất cứ ai phát hiện nữa mà hôn anh mãnh liệt. Hai người siết chặt lấy nhau, trao nhau chất ngọt từ môi và lưỡi.
Anh nhìn vào đôi mắt khao khát ấy đầy mê muội: “ Em có biết em bạo đến thế nào không? Nhưng em càng bạo tôi càng thích”.
Ngay sau đó cả hai lại giữ chặt lấy đôi môi ẩm ướt, thành thục khuấy đảo chiếc lưỡi trơn tru vào trong khoang miệng. Bàn tay cũng chạm từ nơi này đến nơi khác như đã quen thuộc từ lâu.
Khi anh áp sát vào người, Cẩn Du cảm nhận được phần dưới đũng quần anh đã căng cứng. Nó cứ cọ sát vào người khiến cô dần trở nên hưng phấn.
Cô hỏi nhỏ với giọng ngượng ngùng: “ Chỗ đó… có khó chịu lắm không?”
Nhìn vào đôi mắt có chút lo ngại của cô, anh không đòi hỏi gì thêm: “ Không sao, một chút nữa tôi sẽ tự xử lý nốt”.
Cẩn Du cảm thấy vô dụng khi cứ đặt cả hai vào ranh giới giữa yêu và ‘yêu’. Cô nửa muốn vượt nửa muốn không, nếu khó quyết định thì ta đạp mức vậy.
“ Hãy để em giúp anh”, cô không nhịn nổi mà ngỏ ý.
“ Hửm?”, anh bất ngờ.
Cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, chú ý vào đôi môi còn đang mềm ướt nói rõ: “ Cái cách anh từng dạy em, em sẽ làm”.
Vĩ Thành nghĩ cô đang gượng ép bản thân mình: “ … Em không nhất thiết phải ràng buộc mình làm những việc em không muốn…”.
“ Em muốn”, cô ngước mắt nhìn anh khẳng định.
Anh đắm chìm vào đôi mắt đang thèm khát kia nói: “ Vậy tôi không khách sáo”, ngay lập tức túm lấy bờ môi căng mọng.
Bàn tay Cẩn Du chạm lên ngực anh rồi từ từ cho nó đi xuống đai thắt lưng. Cô không ngần ngại mà dùng cả hai tay kéo nó ra, gỡ cả cúc quần một cách đơn giản.
Tiếp đến cô nhẹ nhàng kéo dây khóa quần xuống và đưa tay vuốt ve cậu nhỏ cách lớp vải mỏng manh.
Đã lâu lắm rồi anh mới có cảm giác được chạm da thịt đầy kích thích đến vậy. Cơ thể anh run nhẹ khiến cô cũng khao khát mà muốn cắn lên nó một cái đã cái nư.
Cẩn Du ngồi xuống tiện thể kéo lớp vải mỏng manh ấy, cậu nhỏ cứ thế lộ ra. Nó to tướng, căng c.ứ.n.g đến nỗi thấy rõ những đường gân tím xanh chằn chịt.
Cứ nghĩ là cô sẽ bỏ thôi không chơi nữa nhưng Vĩ Thành đã sai rồi, vì người con gái mà anh yêu bây giờ đã mạnh dạn hơn rất nhiều.
Cô ngay lập tức dùng bàn tay mịn màng của mình vuốt ve cậu nhỏ cứng cỏi. Tuy có hơi gồ ghề bởi gân guốc nhưng với bàn tay trơn tru của mình, quả là không khó khiến anh thêm phần kích t.h.í.c.h.
Để ý một chút nữa, cô thấy hai hòn bi đã sưng tấy lên từ lúc nào. Chẳng lẽ là anh đã chịu đựng một thời gian dài mà không phóng thích bản thân mình sao?
Không thể để anh chờ đợi thêm nữa, cô bắt đầu thực hành lại cái cách hư hỏng mà anh đã từng chỉ dẫn.
Cô đưa đầu lưỡi chạm nhẹ vào b.a.o q.u.y đ.ầ.u khiến anh không kiềm chế được mà phát ra một tiếng rên đầy d.â.m d.ụ.c: “ Hưm~~~”.
Biết anh đang điên đảo thần hồn, cô ngừng trêu đùa mà dùng miệng ôm trọn cái vật to lớn kia.
Anh cảm nhận được hơi ấm lan tỏa cùng sự hưng phấn tột độ. Một tay áp vào tường giữ thăng bằng, một tay vuốt ve khuôn mặt đang hiện lên sự phóng khoáng phía dưới.
Cẩn Du ngậm lấy cậu nhỏ, bên trong là chiếc lưỡi ẩm ướt, trơn tru mơn t.r.ớ.n xung quanh. Từng lớp đều có một ít chất nhầy nhụa của nước bọt bám vào.
Cô bắt đầu m.ú.p ra m.ú.p vào thành thạo và đẩy nhanh tốc độ. Anh cũng muốn bản thân nhanh chóng được lên mây nên đã chủ động đẩy hông về phía truớc. Như thế này thì cậu nhỏ không những giải khát mà còn đi sâu hơn.
Lúc này Cẩn Du đã cảm thấy mỏi rồi, cô cố gắng chịu sự nóng rát ở hai bên mép môi để làm anh sung sướng.