Người Tình Giấu Mặt

Chương 130: Thất bại



Một đêm kia ở Hải Tuyến câu lạc bộ, Tề Tư Mục bị người đàn ông tra tấn đến ngất đi, sau đó tỉnh lại khóe miệng mang theo mỉm cười. Ở buổi sáng hôm sau, sau khi ánh mặt trời xuất hiện, ả nặng nề mà ngủ, mà trong mơ vẫn là mơ thấy pha tình cảm mãnh liệt kia, thế giới bên ngoài đã xảy ra biến hóa gì, ả hoàn toàn không biết.

Tất cả các trang web giải trí đều có lượt truy cập điên cuồng, hôm nay có một đoạn video làm kinh động cả thế giới, video này quả là làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, có thể nói là vụ scandan băng sex nóng nhất năm nay, băng sex của Tề Tư Mục đã phủ kín đầu đề các trang báo mạng.

Người xem sau khi xem xong, bình luận rôm rả:

"So với Nhật Bản sung mãnh hơn".

"Người đàn bà này quá điên cuồng đi! Một mình chơi ba thằng nha".

"Ôi dào, đúng là thiên kim tiểu thư nhà giàu có, so với kỹ nữ còn dâm đãng hơn, không xứng để chúng ta ca ngợi ả, tẩy chay ả".

"Ai nha, thật là nhục nhã, cho tới bây giờ cũng chưa thấy kẻ nào dâm đãng không có chừng mực như thế . . . ."

"Con đàn bà này, đúng là tiện nhân, chơi ba thằng, mà bộ ngực kia vẫn phấn hồng nha . . ."

"Wase, loại tư thế này cũng dùng tới sao . . . . ." .

"Trời đất ơi @@ trời đất hỡi! ! Cư nhiên . . . . . . next đi, next đi. . . . . . con đàn bà này cũng hưởng thụ ác liệt thật".

Vô số bình luận, oanh tạc nghẽn cả mạng, điện thoại gọi tới công ty giải trí Thịnh Thiên, vô số lời chửi rủi, công ty giải trí Thịnh Thiên đứng đầu về mảng băng sex.

Trợ lý của Tề Tư Mục, nhìn thấy video, vội vã gọi điện cho Tề Tư Mục, vẫn là tình trạng tắt máy.

Tống Hồng nhìn hết thảy, trong lòng cười nở hoa, đắc tội bà ta, để xem biến thành thảm hại thế nào nào.

Công ty giải trí Thịnh Thiên lấy thái độ thành khẩn đăng một thông báo, mà tất cả băng video đều yêu cầu ngừng truyền bá.

Thời điểm Tề Tư Mục phát hiện hết thảy, đã là buổi tối ngày hôm đó, cũng là ngày mà Hạ Vũ cùng Ân Tịch bị bắt trói đi.

Ngay sau khi biết mọi chuyện, phản ứng đầu tiên của ả là vọt vào văn phòng của Tống Hồng, mà mụ ta lại đang ra vẻ nhởn nhơ mà đợi ả đến để hỏi tội.

"Tống Hồng, con mụ hèn hạ này, vì sao lại phải làm như thế? Tề Tư Mục vừa nói xong, nhảy tới chỗ ngồi của bà ta, muốn giật tóc bà ta. . . .

"Con ranh dâm đãnh này, thả ra". Tống Hồng hiển nhiên không có phòng bị, cũng không có nghĩ đến thiên kim nhà giàu lại có hành vi du côn như vậy.

Tề Tư Mục tức đỏ mắt, Tống Hồng bị ả ta giật tóc đầu rối bù lên, cũng vội vàng nắm lấy tóc sợ ả giật rụng hết . . .

"Buông bà ra? Tống Hồng, con mẹ nó, mụ dám làm ra chuyện này, tao sẽ cho mày biết kết cục động vào bà mày. Tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày, tuyệt đối sẽ không . . ." Ả ta tựa như bị điên mà gào thét, mỗi một câu đều nghiến răng nghiến lợi.

"Con bị thần kinh này, chính mày dâm đãng còn kêu ai, tất cả do mày tự tìm, đều là mày tự chuốc lấy". Tống Hồng tuy là miệng nói, nhưng đầu vẫn phả chịu cơn đau mãnh liệt, mỗi một cái cúi đầu trực tiếp húc thẳng vào ngực Tề Tư Mục. . .

Tề Tư Mục túm tóc của mụ ta, trước sau cũng không buông.

Tay Tống Hồng cũng bắt đầu phản công, không ngừng tăng lực . . . cũng kéo lấy tóc của ả, không chút lưu tình mà dùng sức, khiến cho Tề Tư Mục lại càng thêm tức giận chửi bới. . .

Hai người đàn bà, tựa như chó điên mà cắn xé, giật tóc đối phương, thẳng đến khi cả hai không thể chịu thêm chút đau đớn nào nữa.

"Mụ buông ra, mụ già kia". Tề Tư Mục kêu to.

"Mày buông ra trước". Tống Hồng không ngu gì mà tin tưởng ả buông tay trước.

Tề Tư Mục thấy bà ta không buông, chỉ có thể lùi bước nói "Chúng ta cùng nhau buông, tôi đếm từ 1 đến 3".

"Được!"

Cả hai đều đã mệt gần chết, có đánh tiếp cũng không có ý nghĩa gì, sau khi cùng nhau nhất trí, cùng nhau buông tay ra.

Sau khi buông tay ra, cả hai đồng thời đều ngã ngồi trên mặt đất, tóc tai bù xù không chịu nổi.

“Vì sao bà phải làm vậy với tôi?” Tề Tư Mục không cam lòng hỏi lý do.

"Không vì sao hết, tuy rằng cô được nuông chiều tác oai tác quái, nhưng mà chuyện này tự cô ngẫm lại sẽ biết". Tống Hồng dĩ nhiên cảm thấy không cần phải nói trắng ra.

"Nếu tôi sụp ngã, bà cũng không có kết quả tốt đâu". Sắc bén trong mắt ả không vì mệt mỏi mà giảm bớt.

"Chỉ cần cô có năng lực đó, tôi hoan nghênh cô bất cứ lúc nào đến báo kết quả". Tống Hồng cũng không yếu thế. "Đối với vụ scandan của cô, công ty quyết định cho cô nghỉ dài hạn, hy vọng cô ở trong nhà, đừng có đi đâu, nếu không cô sẽ bị lũ chó săn nó đuổi mất mạng đó".

"Công ty quyết định cũng giấu tôi?" Ả phẫn nộ cùng hoài nghi, theo bản năng đứng dậy.

Tống Hồng cũng đứng lên, đi tới bên ghế cũng ấn một dãy số điện thoại.

Năm phút đồng hồ sau, Tề Tư Mục bị bảo tiêu của Tống Hồng trực tiếp bắt đi ra ngoài, cũng mạnh mẽ bị cấm đoán dừng tất cả mọi hoạt động, tương đương với bị công ty giam lỏng.

Tề Tư Mục đem chính mình nhốt tại trong phòng, cẩn thận suy nghĩ hết thảy, Tống Hồng khoa trương mà đối với ả như vậy, khẳng định là phụng theo ý tứ của cấp trên, bằng không bà ta sẽ không dám âm ngoan như thế, Tề Tư Mục ả cũng không phải dựa vào kẻ khác ra trận mà nổi tiếng, ả cũng không phải đứa ngốc.

"Thân Tử Kiều. . . . . . Thân Tử Kiều. . . . . ."

Ả một lần lại một lần nhớ kỹ cái tên này, nếu không có hắn lên tiếng, công ty ai cũng không dám cười nhạo ả, trừ phi hắn muốn dồn ả đến tình trạng như thế này, nghĩ vậy hết thảy, lông tơ của ả dựng thẳng lên.

Tề Tư Mục muốn đi hỏi rõ ràng, hết thảy thật sự đều là Thân Tử Kiều chỉ thị sao?

——————————————————————

Thẳng đến nơi thứ ba, Tề Tư Mục mới tìm được, hơn nữa là từ một người anh em huynh đệ của Thân Tử Kiều mà tìm ra được, bọn họ nhìn qua như là đang làm chuyện gì đó bất chính, nhưng ả là kẻ suy nghĩ nông cạn, giờ phút này chỉ thầm nghĩ giáp mặt hỏi rõ ràng Thân Tử Kiều.

Tề Tư Mục gọi vô số cuộc điện thoại, lại một lần một lần là tắt máy. . . . . .

Ả cầm lấy một cây côn mà ả chuẩn bị, đối với một phiến môn dùng sức đích đánh thẳng cánh cửa đóng kín kia mà đánh, không ngừng truyền đến tiếng "Bang bang. . . . . .".

Rốt cục, cửa mở ra , lộ ra khuôn mặt của Thân Tử Kiều, Tề Tư Mục mới ngừng hành động điên cuồng của ả.

"Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn dám khiêu chiến tính nhẫn nại của tôi, cô sẽ chết thật sự thảm". Thân Tử Kiều âm lãnh nghiêm mặt cảnh cáo ả, con đàn bà này cư nhiên đã tìm đến đây.

"Được, tôi thật muốn biết, cái gì gọi là thảm. Con mẹ nó, anh làm tôi thành ra như vậy chẳng lẽ cò chưa là gì sao, anh trốn tránh tôi nghĩ là có thể trốn tránh được tất cả những chuyện anh đã là sao?" Tề Tư Mục trừng mắt, phẫn nộ mắng lại.

"Đây là cô xứng đáng, tôi nói rồi cô chỉ có thể nghe tôi, không thể vi phạm quy tắc của tôi, tôi đã không muốn cô, thì cô chẳng khác gì con chó mau cút đi, nếu tôi cao hứng muốn cô, cô phải giống con chó nhỏ ngoan ngoãn đi lại đây!" Hắn tiếp tục nghiêm mặt, không có một tia thương tiếc.

"Anh vì cái gì phải đối với tôi như vậy? Vì cái gì? Anh hại tôi như vậy anh có được cái gì chứ? Có chỗ nào tốt a?" Tề Tư Mục không muốn tin tưởng, dù nói như thế nào, ả từng là người đàn bà mà hắn sủng ái, cho dù từ bỏ cũng không đến mức làm cho ả phải thân bại danh liệt, nếu người nhà ả không chết, không bị tức chết cũng bệnh mà chết.

"Vì cái gì? Bảo bối, tôi nói rồi không có vì cái gì, nếu nghe lời liền ngoan ngoãn đi, đừng để cho tôi phải xuống tay với cô lần nữa, bằng không cô chỉ có càng thêm oán hận tôi thôi". Hắn nâng cằm ả lên, trào phúng nói, "Màn tình cảm mãnh liệt của cô diễn không tồi đâu, được ba thằng nó nhào nặn có phải rất thích không, nếu cô còn không thỏa mãn, cô có thể lựa chọn bốn bảy thậm chí là nhiều hơn!"

"Thằng khốn nạn!" Mọi tế bào trên toàn thân Tề Tư Mục đều dựng đứng đứng lên.

"Tôi có thể nói cho cô thêm một chuyện nữa". Thanh âm của hắn tràn ngập quỷ dị, hắn dán tại bên tai ả, lời nói nhỏ nhẹ , "Cái chết của chị gái Tề Tư Di của cô là do chính tôi ra tay, tôi tự mình dùng gối đầu ép cô ta đến chết đó".

Tề Tư Mục đột nhiên nghe được tin tức như thế, mắt phẫn nộ trợn lên, đó là một loại khiếp sợ như thế nào, thậm chí, ả còn không có lấy lại tinh thần, thanh âm như ma quỷ của hắn hắn lại vang lên: "Thời điểm cô ta chết, chân còn đạp ba cái, ha ha. . . . . ."

Hắn nhìn thấy bộ dáng như bị người ta đánh hỏng của ả, lớn tiếng mà cười.

"Đồ ma quỷ, ngươi là ma quỷ, ngươi vì cái gì phải đối với chị của ta như vậy? Ngươi không phải người, ngươi đáng chết. . . . . ." Tề Tư Mục nói xong vung cây côn trên tay lên hướng hắn mà đánh.

Chính là rất nhanh, cây côn kia đã bị đoạt đi ném thật xa, truyền đến thanh âm vang dội.

"Bởi vì chị của cô không nghe lời, cô ta muốn kiểm soát tôi, nghĩ muốn kiểm soát người đàn bà của tôi, cuối cùng chỉ có một con đường, là con đường chết, cho nên, chạy nhanh cút đi, bằng không con đường của chị cô cũng chính là của cô". Thanh âm của hắn một mực âm lãnh. . .

Tề Tư Mục từ sắc mặt hắn, rốt cục hiểu được, bản thân mình chỉ là một con rối, hắn là tên biến thái!

Ả nhìn ánh mắt hắn, từng bước một lui ra phía sau, sau đó, ả nghe thấy phiến cửa sắt kia truyền đến tiếng vọng thật mạnh, va vào lòng ả, ả giống như kẻ vô mục đích mà bước đi.

Nguyên lai chị cũng không phải chết vì phát súng kia, mà là chết ở trên tay Thân Tử Kiều, cái tên đàn ông ma quỷ kia không chỉ đùa bỡn chị của ả mà còn đùa bỡn ả, thật đáng buồn chính là, hai chị em ả đều đã từng yêu hắn, nghĩ đến đây, hận thù của ả từ từ tích tụ lại, ả nhận ra, để đối phó với một người đàn ông như vậy, ả còn quá non.

Ở một góc chỗ khác, ả đột nhiên nhìn thấy A Khôn từ xa xa đã đi tới, bản năng, ả vọt đến một cái góc tối.

Khi bọn hắn đi qua ả, ả thấy Hạ Vũ cùng Hứa Ân Tịch bị trói đi vào, hơn nữa còn bị súng khống chế. Thấy một màn này , ả bật cười có chủ ý, cười ngày càng lớn.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv