Trên tay cô không có dao, cả người cũng bị người đàn ông giam cầm.
Loại cảm giác bị động này, làm cho cô rất bất lực.
Cô dứt khoát ngồi xổm xuống, quỳ gối trên mặt đất, ôm mặt khóc rống lên.
“Đừng khóc nữa.”
Người đàn ông lạnh giọng trấn an một câu.
Thư Vãn căn bản nghe không lọt vào tai, quỳ rạp trên mặt đất, khóc đến chết đi sống lại, bộ dáng chật vật đến thương tâm.
Người đàn ông bất đắc dĩ thở dài, anh ta ngồi xổm xuống, sờ sờ tóc Thư Vãn.
Bị cô kháng cự đẩy ra, anh ta lạnh nhạt nói: "Anh nhớ em rất nhiều, nhất thời không nhịn được, xin lỗi.”
Nhớ đến cô rất nhiều?
Nói cách khác tên biến thái này không phải nhất thời thấy sắc nảy ý, mà là sớm có mưu đồ?
Anh giả mạo Lâm Trạch Thần gửi tin nhắn cho cô, chứng tỏ anh biết cô là người phụ nữ của Lâm Trạch Thần.
Mà Lâm Trạch Thần tuyên bố cô là người phụ nữ của anh, là vào đêm đó.
Thư Vãn cẩn thận suy nghĩ một chút, lúc ấy người đàn ông có thân hình cao lớn này cũng ở bên cạnh.
Ngoại trừ Quý Tư Hàn, còn có Quý Lương Xuyên, cùng với rất nhiều con cháu nhà giàu.
Huynh đệ Quý thị đều khinh thường cô, không có khả năng sẽ làm ra loại chuyện này.
Như vậy, người đàn ông trước mắt này, rất có thể là một người anh em nào đó mà Lâm Trạch Thần mang đến.
Anh ta biết Lâm Trạch Thần, cho nên khi cô gọi điện thoại xác nhận, anh mới biết Lâm Trạch Thần đang họp.
Nghĩ như vậy, suy nghĩ của Thư Vãn liền rõ ràng, chỉ có người lăn lộn với Lâm Trạch Thần mới làm ra loại chuyện này.
Cô vừa nghĩ tới lúc đầu, cô khóc lóc cầu xin anh ta buông cô ra, đem toàn bộ kế hoạch nói cho anh, nhất thời liền cảm thấy sởn gai ốc.
Nếu anh ta đem những thứ này nói cho Lâm Trạch Thần, vậy đừng nói là giải quyết Lâm Trạch Thần, nói không chừng cô còn bị bọn họ giải quyết.
Thư Vãn sợ tới mức cả người phát run, tuyệt vọng cuốn tới, khiến cô có chút không thở nổi.
Lúc này người đàn ông nhặt con dao lên, liền đoán được cô dùng hợp đồng giả lừa gạt Lâm Trạch Thần sau đó giết anh ta.
"Em tính dụ dỗ Lâm Trạch Thần uống xong chén rượu bỏ thuốc kia, sau đó dùng thanh đao này giết anh ta?"
Thư Vãn tức giận nắm chặt hai tay, người này còn rất thông minh, liếc mắt một cái đã nhìn thấu kế hoạch của cô.
Người đàn ông ném đoản đao xuống, lạnh giọng cảnh cáo Thư Vãn: "Sau này gặp nguy hiểm tìm tôi, đừng dùng phương thức này lấy thân mạo hiểm.”
“Tìm anh?”
Thư Vãn cười lạnh một tiếng, "Ngay cả anh là ai, tên gì, trông như thế nào tôi cũng không biết, làm sao tìm anh?!
Người đàn ông không trả lời, cầm lấy điện thoại di động của cô, mở wechat của cô, thêm số của mình vào.
Sau khi thêm vào xong, anh đưa điện thoại di động về cho Thư Vãn.
“Chỉ cần cô nhắn tin cho tôi, tôi nhất định sẽ tới cứu cô.”
Thư Vãn nhìn tên wechat trên điện thoại di động có thêm một số mới tên là ‘Dạ tiên sinh’.
Cô nhanh chóng nhớ lại, suy nghĩ một vòng, cũng không nghĩ tới có ai họ Dạ.
Cô đoán, đây hẳn là một cái tên giả.
Người đàn ông trước mắt không muốn dùng bộ mặt thật ra trước mặt người khác, đương nhiên sẽ không để lộ ra bất kỳ tin tức khả nghi nào.
Khi cô cúi đầu trầm tư, người đàn ông bỗng nhiên bế cô lên.
Thư Vãn cho rằng anh ta lại muốn làm chuyện xằng bậy, cho nên liều mạng giãy dụa.
Anh chỉ đặt cô trở lại giường, kéo chăn, đắp cho cô.
Sau đó nói với cô một câu: "Ngủ một giấc thật ngon, đừng chờ Lâm Trạch Thần nữa, anh ta không tới được đâu.”
Thư Vãn nghe không hiểu lời này của anh ta là có ý gì, nhíu mày hỏi: "Sao lại không tới nữa?”
Người đàn ông không đáp lại, trực tiếp cất bước rời đi.
Anh ta đi rất nhanh, tựa hồ muốn đi xử lý chuyện khẩn cấp gì đó.
Thư Vãn nhìn bóng lưng anh ta, hận không thể nhào tới xé nát ra.
Nhưng hiện tại cô rất mệt mỏi, cả người như nhũn ra, chỉ muốn chìm vào giấc ngủ.
Nhưng cô vẫn cố gắng chống đỡ, ngồi trên sô pha, chờ Lâm Trạch Thần!
Cô đương nhiên sẽ không tin lời của một người xa lạ.
Cô nhất định phải giữ vững tinh thần, canh giữ ở chỗ này, giải quyết Lâm Trạch Thần!
Nhưng mà hai người đàn ông khốn nạn này, cô sẽ nhớ thật kỹ!
Thư Vãn nắm chặt nắm đấm âm thầm thề trong lòng, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ!