Sam Sam xua tay, cô ấy lại chả để ý tới chuyện này mấy, cái cô ấy để ý là Quý Tư Hàn vậy mà thực sự tới gặp Vấn Vấn.
Sam Sam khó hiểu hỏi: “Quý Tư Hàn gặp cậu để làm gì?”
'Thư Vấn nhớ tới bộ dạng mất khống chế của Quý Tư Hàn sắc mặt cũng có chút thất thần: “Anh ta nói đã yêu tớ 8 năm rồi, muốn tớ cho anh ta thêm một cơ hội”
Thư Vấn nói xong khoé miệng lại hơi cong lên nở một nụ cười khổ: “Sam Sam, cậu nói xem có bưồn cười không chứ?”
Quý Tư Hàn đối xử với cô như vậy mà vẫn còn nói yêu cô, thực sự không dám †in tưởng thứ tình cảm này gọi là chân tình. Sam Sam sau khi bình tĩnh lại ánh mắt cũng mang cảm xúc phức tạp.
“Vãn Vãn, có chuyện này tớ chưa nói với cậu.”
“Thực ra sau khi cậu mất, Quý Tư Hàn có tới tìm gặp tớ, lúc biết tin cậu mất bộ dạng của Quý Tư Hàn còn thê thảm hơn cả chết.”
“Nhưng lúc đó tớ còn đang chìm trong sự hận thù vì anh ta hại chết cậu cho nên cũng không nghĩ nhiều. Bây giờ anh ta nói đã yêu cậu 8 năm, tự nhiên tớ thấy
có lẽ anh ta yêu cậu thật.....
Chỉ có điều cô ấy vẫn không hiểu Quý Tư Hàn yêu Vãn Vấn nhưng tại sao lại chọn bỏ rơi Vãn Vấn. Thậm chí sau khi bỏ rơi Vấn Vấn còn vì bảo vệ hai con khốn mà ra tay đánh Vấn Văn.
Lúc Sam Sam đi theo Quý Lương Xuyên, cho dù vì mục đích báo thù nhưng cô ấy cũng không hỏi chuyện liên quan tới Quý Tư Hàn. Mà Quý Lương Xuyên cũng biết mục đích cô ấy tiếp cận anh ta cho nên anh ta tuyệt nhiên không bao giờ nói tới chuyện của Quý Tư Hàn. Vậy nên bây giờ cô ấy mới không thể hiểu được Quý Tư Hàn tại sao lại phải làm vậy với Vấn Vãn.
'Thư Vấn ngẩn ra một lát, cô có chút không dám tin lúc biết tin mình chết Quý 'Tư Hàn lại thê thảm sống không bằng chết.
Nội tâm của cô có chút mâu thuẫn nhưng lại cảm thấy chắc chăn là Sam Sam đã nhìn lầm rồi: “Anh ta chắc vì áy náy thôi.”
Cái tát của Quý Tư Hàn giống như đã lấy đi mạng cô, nhưng con người dù có tàn nhẫn thế nào khi đối mặt với mạng người cũng ít nhiều có sự thương cảm.
Sam Sam nghe Thư Văn nói vậy cũng không muốn suy xét tới cùng suy nghĩ của Quý Tư Hàn nữa, cô ấy chỉ hỏi: “Vãn Vãn, bây giờ cậu còn yêu Quý Tư Hàn không?”
Khuôn mặt của Thư Vãn bỗng trầm xuống: “Tớ đối với anh ta không còn gì nữa.
Sam Sam còn định nói gì nữa lập tức bị Thư Vấn cắt ngang: “Sam Sam chúng ta sớm chút đến sân bay đi.”
Mặc dù cô đã nói rõ tất cả với Quý Tư Hàn nhưng không biết lúc nghe được tin cô quay về Anh, Quý Tư Hàn có tới tìm gặp cô nữa không. Sớm chút rời đi vẫn hơn, bây giờ cô không muốn dính dáng tới Quý Tư Hàn nữa, kể cả chuyến đi về Anh lần này cũng chả khác nào nhảy vào hố lửa......
Sam Sam thấy Thư Vấn không muốn nói về chuyện của Quý Tư Hàn nữa liền đổi chủ đề: “Hành lý của cậu chuẩn bị xong chưa?”
Thư Vấn gật đầu: “Xong rồi, tớ đi gọi Trì Nghiễn Châu.”
Trì Nghiễn Châu còn vội hơn cả cô, nghe thấy cô muốn đi ra sân bay sớm anh ta lập tức chuyển hết vali xuống tầng. Sau khi cử người lái xe của Sam Sam về biệt thự cho cô ấy, Trì Nghiễn Châu đưa hai người lên một chiếc xe Lincoln.
Lúc chiếc xe Lincoln đi về hướng sân bay một chiếc xe Koenigsegg lao vụt qua về hướng ngược lại.......
Trì Nghiễn Châu nhận ra chiếc xe đi hướng ngược lại kia, đôi mắt anh chợt cong lên. Anh ta lấy điện thoại gửi tin nhắn cho người ở biệt thự.
“Lát nữa có người tới, hãy nói với người đó máy bay của tôi sẽ cất cánh vào ngày mốt”
Sau đó anh ta lại gửi tin nhắn cho người ở sân bay yêu cầu bọn họ giữ kín thông tin về hành lý của anh ta. Làm xong tất cả chuyện này Trì Nghiễn Châu đưa một tay lên chống cẵm, khoé miệng bất giác nở một nụ cười.
Quý Tư Hàn, anh tuyệt tối không thể cướp được đồ trong tay tôi đâu, cứ từ từ mà tìm.