Chương 198: Là hắn hại chết cô
Sam Sam nói chắc như đinh đóng cột khiến lòng hắn trống rỗng vắng vẻ, giống như hắn đã mất đi cái gì đó.
Hắn đỏ mắt nhìn Sam Sam lắc đầu: ''Không phải, nếu như cô ấy chết rồi thì các người không thể nhanh chóng hỏa táng cô ấy như vậy được...''
Cố Cảnh Thâm yêu cô như vậy, sao anh ta có thể cứ vậy mà hỏa táng cô được?
Sam Sam lạnh mặt nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy hắn thật đáng buồn, đến mức này rồi còn không tin.
Cô ấy im lặng một lát rồi lạnh lùng nói: ''Là Vãn Vãn nghe được giọng Ninh Uyển xong yêu cầu cô ấy qua đời lập tức hỏa táng.''
Là cô yêu cầu chết rồi lập tức hỏa táng...
Là vì hắn không đến gặp cô lần cuối nên cho dù là di thể cũng không muốn cho hắn thấy sao?
Sau khu biết cô mang theo tiếc nuối và sự không cam tâm để rời khỏi thế giới này, máu trong người Quý Tư Hàn như đóng băng lại.
Sức lực của hắn như bị rút sạch, không còn chống đỡ nổi nữa, hắn dựa vào tường rồi ngồi xuống sàn nhà lạnh buốt.
Cảm giác đau đớn khiến Quý Tư Hàn không hít thở được, giống như có một bàn tay bóp chặt lấy trái tim hắn, thở cũng không nổi.
Sam Sam nhìn dáng vẻ tàn tạ ngã trên mặt đất của hắn, cảm thấy rất buồn cười: ''Anh chỉ coi cô ấy là thế thân của Ninh Uyển, bây giờ lại bày ra dáng vẻ thâm tình này, anh thấy anh xứng với bạch nguyệt quang của anh không?''
Quý Tư Hàn nâng đôi mắt đã bị hơi nước che phủ lên nhìn về phía Sam Sam: ''Tôi chưa từng xem cô ấy là thế thân...''
Khuôn mặt Sam Sam tràn đầy sự khinh thường: ''Bây giờ anh có nói mấy lời này cũng vô ích, trước khi qua đời Vãn Vãn vẫn cho rằng cô ấy là thế thân của Ninh Uyển.''
Trái tim Quý Tư Hàn cứng lại, đau đớn tê tâm phế liệt lan từ lòng bàn tay ra khắp cơ thể hắn.
Hắn từ từ nhắm mắt lại, không tiếp tục cãi, bóng tối vô tận trùm lên người Quý Tư Hàn khiến hắn rơi vào trầm mặc.
Một lúc lâu sau hắn mới hé miệng nhưng không phát ra được âm thanh, mất một lúc mới khàn giọng nói: ''Cô ấy... bị suy tim lúc nào?''
Sam Sam vẫn chưa rời đi, cô ấy muốn ở lại đây để kích thích Quý Tư Hàn, thấy cuối cùng hắn cũng hỏi đến chuyện suy tim, cô ấy không nhịn được mà nhíu mày châm chọc: ''Anh chung chăn gối với cô ấy năm năm mà còn không biết thì sao tôi biết được?''
Đúng vậy, ở bên cạnh cô năm năm mà hắn còn không biết, bây giờ lại đi hỏi bạn thân của Thư Vãn, đúng là buồn cười...
Sam Sam suy nghĩ rồi nói: ''Trước khi kí hiệp nghị với anh cô ấy đã bị suy tim...''
Cô ấy vốn không muốn nói nhưng lại cảm thấy nên nói cho hắn biết, cho hắn biết rằng rốt cuộc những năm nay hắn đã đối xử lạnh lùng đến mức nào với Vãn Vãn!
Người Quý Tư Hàn cứng đờ, sắc mặt càng tái hơn.
Hóa ra cô đã bị suy tim sớm như vậy, nhưng hắn lại không phát hiện.
Không, hắn đã phát hiện ra một lần.
Là chuyện xảy ra bốn năm trước...
Hắn nhớ kĩ, đêm đó hắn không nỡ rời đi, không nhịn được mà ôm cô chìm vào giấc ngủ, nhưng lại nghe được cô ngủ mơ gọi tên Tống Tư Việt.
Quý Tư Hàn rất tức giận, một tay đẩy cô ra, có lẽ do hơi mạnh nên cô trực tiếp bị lay tỉnh, sau đó hơi thở trở nên rất gấp gáp.
Thư Vãn khó khăn vươn tay với hắn, nói hắn mang cô đến bệnh viện...
Nhưng lúc đó Quý Tư Hàn đang rất tức giận, hắn cũng không biết cô có bệnh tim nên không quan tâm cô, thậm chí vì để hả giận mà còn cố ý dùng tiền làm nhục cô.
Nhớ đến ngày hôm đó, cảm giác áy náy lại lần nữa khiến hắn không thể thở nổi, khiến hắn không cảm nhận được không khí xung quanh.
Bệnh tim bẩm sinh, suy tim, giai đoạn cuối cô cũng không nói cho hắn biết, chắc Thư Vãn lúc đó đã không còn bất kì hi vọng nào với Quý Tư Hàn hắn nữa rồi.
''Bác sĩ Chu nói nếu cô ấy không bị đánh thì có thể dựa vào thuốc mà sống thêm hai tháng nữa, nhưng các người lại ra tay tàn nhẫn với cô ấy như vậy.''
''Quý Tư Hàn, em họ anh, vị hôn thê của anh trả thù cô ấy thì thôi đi, vì sao ngay cả anh cũng ra tay với cô ấy?''
''Chẳng lẽ nhiều năm như vậy anh không có chút tình cảm nào với cô ấy sao?''
Nếu như không có chút tình cảm nào, tại sao hắn lại xuất hiện ở đây?
Nếu có tình cảm, vậy tại sao lại cùng hai người phụ nữ xấu xa kia đánh cô?
Lời của Sam Sam như kim châm đâm vào trái tim hắn, khiến Quý Tư Tước đau đến mức mặt trắng bệch.
Hắn từ từ cúi đầu xuống nhìn tay phải của mình...
Chính là bàn tay này đã tát cô một cái, hại cô ngã đâm vào đinh.
Nếu như hắn không tát Thư Vãn thì có lẽ cô còn có thể sống được thêm hai tháng...
Là hắn, là hắn hại chết cô...
Nhưng vào ngày hắn kết thúc thỏa thuận tình nhân cô vẫn còn giữ hắn lại.
Thư Vãn thận trọng hỏi hắn, nửa năm nữa mới đến kì hạn hợp đồng, hắn có thể chờ chút được không.
Lúc đó Quý Tư Hàn đã trả lời thế nào nhỉ, hắn không nói gì, chỉ đứng từ cao nhìn xuống cô.
Vẻ mặt lạnh lùng khiến cô không dám nói thêm một lời níu kéo.
Tại sao hắn lại hiểu lầm rằng cô đang cố tình dây dưa chứ, lúc đó cô còn cố ý cười nói hắn đang đùa có phải không.
Quý Tư Hàn nhớ đến nụ cười xinh đẹp dịu dàng của cô, tâm trạng lập tức tuyệt vọng, trái tim nhức nhối không ngừng.
Cô chống đỡ cơ thể yếu ớt bị bệnh suy tim của mình, không oán không hối hận ở bên cạnh hắn năm năm, nhưng hắn đã làm gì?
Lạnh lùng xem thường đã đành, lại còn dùng chính tay mình cướp đi sinh mệnh không còn nhiều thời gian của cô...