Người Tình Bá Đạo

Chương 108: Nụ hôn bên đường



Nghe xong lời hắn nói, tôi đột nhiên rất muốn ác với hắn một chút, cha hắn tới tìm tôi cũng là vì muốn tốt cho hắn, có cha mà không biết quý trọng tình thương của cha:”Hạ Mộc Lạo, kỳ thật cha anh tốt với anh lắm.”

Hắn quay đầu lại trừng mắt nhìn tôi:”Đồ không biết tốt xấu, còn dám quở trách anh. Những người chỉ gặp cha anh một lần đều nói như vậy, gặp thêm vài lần nữa em sẽ biết thủ đoạn của ông ấy độc ác tới mức nào. Ngoài Nhiễm Nhiễm ra, lão già đó đối với ai cũng không lưu tình, đối với anh thì khỏi phải nói.”

Quan thanh liêm còn khó dứt việc nhà, huống chi lại là việc nhà của người khác:”Nhưng tôi không muốn tiếp tục liên lụy đến anh, cha anh đã tới tìm tôi, chúng ta nên biết thời biết thế chấm dứt vở kịch này thôi.”

Hạ Mộc Lạo, những gì anh có thể làm đều đã làm rồi, còn lại để tôi tự đối mặt đi, dù sao đó cũng chỉ là việc sớm hay muộn. Bây giờ cùng lắm chỉ phải đối mặt với cái danh bị người yêu đá, so với tình nhân còn dễ nghe hơn.

Một bên là người con gái mệnh bạc bị người yêu ruồng bỏ, một bên là tình nhân tự bán mình đổi lấy tiền bạc, dù rằng không dễ nghe lắm, nhưng vẫn nguyện ý chọn cái đầu tiên.

Hạ Mộc Lạo dừng chân, quay đầu lại bình tĩnh nhìn tôi, bị hắn nhìn hồi lâu, tôi không biết làm sao đành phải cúi đầu, hình như tôi chưa nói sai cái gì, hắn chắc sẽ không tức giận chứ.

“Tô Thiển Thiển, bây giờ anh không còn giá trị lợi dụng nữa, em muốn ném anh đi à?”

“Tôi không có ý này…” Nói chưa hết lời đã bị môi hắn ép xuống , tôi kinh ngạc mở to hai mắt, nụ hôn của hắn cũng bá đạo giống hệt con người hắn, không cho tôi bất cứ cơ hội phản kháng nào, nâng tay nhéo cằm tôi, tôi hé miệng, lưỡi hắn liền xâm nhập vào miệng tôi, cùng đầu lưỡi tôi quấn quít.

Nụ hôn đó bộc lộ cảm xúc của hắn, làm tôi biết hắn đang tức giận, tôi không dám động đậy, sợ lại chọc giận hắn.

Có lẽ là bởi vì tôi không phản kháng, lửa giận của Hạ Mộc Lạo cũng bay đi chút ít, nụ hôn cũng dần dần trở nên hòa nhã, tôi nhắm hai mắt lại, cảm nhận sự dịu dàng của hắn.

Bỗng nhiên nghe thấy một tiếng:”Mẹ, mẹ xem, chú kia đang cắn chị xinh xinh đó, chị xinh xinh đau đến mức không mở mắt ra được nha.”

Đẩy mạnh Hạ Mộc Lạo ra, nhìn về hướng phát ra tiếng, một cô gái khoảng hơn hai mươi tuổi nắm tay một bé gái bốn năm tuổi đi về phía chúng tôi, đột nhiên phát hiện ra chỗ chúng tôi đang đứng là lề đường.

Trên mặt nóng bừng, nhiệt lan xuống tận cổ. Cô bé đáng yêu kia tò mò nhìn tôi và Hạ Mộc Lạo.

Khi bọn họ đến bên cạnh chúng tôi, cô gái trẻ tuổi nói:”Ngại quá, trẻ con không hiểu chuyện, làm phiền hai người rồi.”

Cô bé dễ thương trước khi đi còn liếc nhìn tôi một cái đầy thông cảm.

Hạ Mộc Lạo cười khẽ bên tai tôi:”Thiển Thiển, khi em đỏ mặt trông rất giống một nữ sinh mới biết yêu, nếu không quen biết em, chắc anh sẽ cho rằng em thích anh mất.”

Hừ, tưởng ai cũng mê mình đấy, đấm một phát vào bụng hắn:”Tôi không phải là một nữ sinh mới biết yêu, Hạ Mộc Lạo, tôi thấy anh là nam sinh mới biết yêu mới đúng.”

Đáy mắt Hạ Mộc Lạo tràn đầy ý cười:”Bé con vừa nãy gọi anh là chú, gọi em là chị, chú sao có thể là một nam sinh mới biết yêu được? Xương cốt đã lão hóa hết rồi a.”

Liếc mắt thấy một cái ghế dài ven đường:”Không nói với anh, không đi nữa, ngồi một lúc đi.” Hai người cùng ngồi, dùng yên lặng tránh xấu hổ.

Hạ Mộc Lạo ôm tôi vào trong ngực:”Thiển Thiển, anh nghe Tô Ngưng nói đã tìm được em ở căn biệt thự đường Triêu Dương, nửa đêm em chuyển ra ngoài, hiện tại em và Hoa Thần vẫn còn tiếp tục sao?”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv