Người Tìm Xác

Chương 249: Chú lê mách nước mua nhà ma



Khi nhân viên khu mai táng vừa nhìn thấy thi thể Thiệu Chi Lam thì giật mình. Tuy họ biết thi thể được hỏa táng lần này là một thi thể đã chết lâu năm, nhưng lại không ngờ đó là thi thể còn nguyên vẹn.

Chú Lê thấy họ sững sờ ở đó, thúc giục nói: “Đừng ngẩn người nữa, nhanh một chút đi. Không còn nhiều thời gian đâu”.

Họ lấy lại tinh thần, chuyển giường lăn đến nhà hỏa táng! Ba chúng tôi đi chầm chậm theo phía sau, đến khi nhìn thấy xác bị đẩy vào gian hỏa táng, chú Lê mới yên tâm.

Sau đó chú Lê mới nói cho tôi biết, thực ra chú cũng không biết nên xử lý tình huống này thế nào, nên chỉ có hỏa táng mới là cách tốt nhất.

Lúc tôi nhìn họ đẩy Thiệu Chi Lam vào gian hỏa thiêu, đột nhiên có một dự cảm xấu, dường như chuyện này không giải quyết đơn giản như vậy được.

Không lâu sau, nhân viên hỏa táng đưa tro cốt của Thiệu Chi Lam lại cho chúng tôi. Không biết Thiệu Kiến Hoa đã chi bao nhiêu, mà toàn bộ quá trình, họ đều sử dụng dịch vụ tốt nhất.

Nhìn thấy tro cốt của Thiệu Chi Lam, tôi và Chú Lê mới thực sự yên lòng, không còn chuyện gì nữa rồi. Sau đó chúng tôi nhanh chóng chạy về phần mộ tổ tiên nhà họ Thiệu, giao tro cốt lại cho Thiệu Kiến Hoa.

Nơi đặt tro cốt Thiệu Chi Lam đã được Chú Lê nói lại với kĩ sư. Tôi nhìn thấy kĩ sư vẫn còn đang tức giận.

Công việc của chúng tôi đến đây coi như đã hoàn thành, Thiệu Kiến Hoa rất cảm kích chú Lê, dù sao chú Lê đã giúp anh ta một việc tưởng như khó tin.

Nghe Thiệu Kiến Hoa nói, cha anh ta mà biết phần mộ tổ tiên đã được tìm thấy, chắc chắn bệnh tình sẽ chuyển biến tốt đẹp, còn nói, sau này sẽ nhờ chú Lê tìm giúp một nơi, hy vọng qua lần hợp tác này, chú Lê sẽ không từ chối.

Tôi nghĩ thầm, đó là do anh không hiểu chú Lê rồi, chỉ cần có tiền, ông ấy dại gì mà không làm?

Tôi cũng thế, thấy tin nhắn ngân hàng gửi tới báo tiền đã được chuyển vào tài khoản, tôi phấn khởi một hồi, cảm thấy bây giờ có thể chuẩn bị việc mua một ngôi nhà được rồi, không thể mãi đi thuê phòng được.

Hiện tại đã đủ tiền để mua một căn hộ rồi, vì vậy tôi nói chuyện mua nhà với chú Lê, không ngờ chú ấy nghĩ một lúc rồi nói, mua nhà nên tìm nhà có ma, đã được lợi lại còn mát mẻ!

Tôi nghe thấy vậy thì “hứ” hai tiếng nói: “Chú Lê có mong cháu sống tốt không vậy? Đây là phòng cháu ở mà, không phải dùng để đầu tư đâu!”

Không ngờ chú Lê lại phản bác: “Là mua nhà để ở đó! Còn mua nhà ma để đầu tư hả? Cháu nghĩ bây giờ người ta đều ngu hết à. Đừng nói là cháu có nhà ma điều kiện tốt, cho dù cháu thu dọn nhà đó sạch sẽ, cũng chỉ có thể tự ở thôi, hoặc cháu phải chờ đến ngày tháng năm nào đó, chính phủ trưng thu, lúc đó mới thu lại được tiền vốn.”

“Vì sao?” Tôi khó hiểu.

Chú Lê hừ nói: “Vì sao à, ngay bên cạnh cháu cháu là vị đại sư phong thủy mà cháu cũng không muốn mua nhà có ma, nói chi đến người bình thường! Hơn nữa, nếu như lúc bán nhà, cháu không báo cho họ là ở đây từng có ma, cho dù đã bán xong rồi, người ta cũng sẽ đi kiện, để cháu chẳng những phải trả lại tiền, mà còn phải bồi thường tổn thất do trượt giá nữa đấy.”

Tôi không ngờ bán nhà mà phức tạp như thế. Xem ra quyết không thể mua nhà như vậy được! Thế nhưng chú Lê lại rất nghiêm túc nói nếu như tôi muốn mua nhà, thì phải chọn nhà có ma.

Chú ấy nói nhà như thế thường có nhiều điểm tốt, sau khi mua về, chú ấy sẽ giúp tôi thu dọn sạch sẽ, sau đó tôi về ở là được, đảm bảo không có vấn đề gì...

Tôi vốn rất thích tiền, nghe chú Lê nói như vậy cũng hơi lung lay, vì vậy đã đi khắp nơi hỏi thăm, xem chỗ nào có căn nhà nào có ma nằm trên đường lớn, diện tích rộng đang rao bán!

Mấy ngày nay, Đinh Nhất suốt ngày oán chú Lê đã hiến tối kiến, bởi vì sau khi nghe lời chú Lê nói, tôi đã tìm đến mấy nơi nổi danh là nhà có ma. Vì không dám đi một mình, nên tôi liền lôi thêm Đinh Nhất đi cùng.

Mấy ngày trước đi xem nhà, ghê thì cũng có hơi ghê, nhưng giá cả quá đắt, đều nói là nhà này có ma rồi mà còn muốn bán với giá cao như thế. Nhưng chủ nhà nói, họ đã mời thầy về xử lý xong rồi, nhất định là không có vấn đề gì.

Nếu họ bảo là đã xử lý xong, vậy tôi cũng không muốn mua căn nhà đó nữa. Vì vậy cứ tìm tới tìm lui mấy ngày liền.

Hôm nay chúng tôi đi xem một chỗ nhà có ma ở trung tâm thành phố, nằm trên tầng 22 tòa C khu Kim Tọa Ngân Đế... Trước kia ở đây có một người phụ nữ bị trầm cảm sau sinh, ôm con nhảy từ tầng 22 xuống.

Vừa liên hệ bên môi giới nói muốn xem phòng, họ hào hứng đặt lịch hẹn với tôi ngay. Vừa cùng Đinh Nhất vào, tôi đã liên tục lắc đầu nói: “Diện tích lớn như vậy, tốn bao nhiêu tiền chứ, lãng phí quá!”

Đinh Nhất vừa nghe thế đã định bỏ đi, tôi vội kéo anh ta lại hỏi: “Này, sao anh lại bỏ đi thế?”

“Về thôi, không phải cậu bảo ngại diện tích ở đây lớn quá à?” Anh ta trưng ra vẻ mặt vô tội.

Tôi muốn khóc rồi, anh ta đúng là kiểu thẳng thắn đến nỗi mất hết bạn bè mà! Xem ra chỉ có tôi mới chịu được anh ta thôi...

Đinh Nhất bị tôi kéo vào thang máy, không ngờ vừa vào trong đã thấy một thiếu phụ vóc người đầy đặn dắt theo con chó Bull to lớn xấu xí, chắc là vừa từ bãi đậu xe đi lên.

Chị ta thấy hai chúng tôi lôi kéo nhau đi vào, kín đáo nhìn chúng tôi cười, tôi lập tức nổi da gà, cảm thấy nụ cười của thiếu phụ có vẻ là lạ...

Tôi tiện tay nhấn số 22, chị ta nhìn thấy vậy thì đến gần hỏi: “Hai cậu tới xem phòng à?”

Tôi giật mình hỏi: “Sao chị biết?”

Chị ta cười nói, có tận mấy đôi giống như các cậu ở đây cơ, làm gì mà không nhìn ra chứ.

Tôi và Đinh Nhất nhìn nhau, như chúng tôi ư? Chúng tôi làm sao? Đang băn khoăn, lại nghe chị ta tiếp tục nói: “Anh chàng đẹp trai, đừng nói tôi không nhắc nhở các cậu, ở tầng này các cậu tìm phòng nào cũng được, trừ phòng 2202..”

Tôi thầm nghĩ, không thể nào, đừng nói là chị ta cũng ở tầng 22 nhé. Chị ta thấy chúng tôi không nói gì, lại tiếp tục: “Nói thật cho các cậu biết. Phòng 2202 này có ma đấy, trước đây có hai nhà từng gặp chuyện không may rồi.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv