*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy Mạo Khả Ngọc đã kịp thời điều chỉnh chiến thuật, nhưng hiệu quả vô cùng bình thường, so sánh với sức mạnh của gã kia, bọn họ giống như những đứa trẻ đánh nhau với một người trưởng thành vậy, liên tục bị đánh bay, sau đó lại liên tục tự mình đứng lên.
Đúng lúc này, tất cả chúng tôi đột nhiên nghe thấy trong hành lang truyền tới một tiếng vang quái lạ dọa mọi người giật mình, lập tức quay đầu lại nhìn, chỉ thấy chiếc cửa sắt bị cắt một nửa trước đó đang bị một sức mạnh phá ra từ bên trong! Trong nháy mắt tất cả mọi người lập tức ý thức được, trong mỗi cánh cửa sắt đều có2một quái nhân đang ngủ say giống với người đang chơi đùa” cùng nhóm Mao Khả Ngọc, không biết chúng tôi đã chạm vào thứ gì? Hay là do nhiệt độ, hoặc không khí..
Tóm lại những người này đều đã bị đánh thức.
Cũng may chiếc cửa sắt thứ hai mới chỉ cắt một nửa, nếu không bây giờ chúng tôi đã phải đồng thời đối phó với hai “Siêu chiến sĩ”
Nhìn trạng thái của quái nhân này không giống với xác sống của Nhật Bản lúc trước, hiển nhiên Nhật Bản đã dùng giá cao mua phải số liệu có thiếu sót rất lớn, mà “Siêu chiến sĩ” trước mắt chúng tôi đây chính là một vật thí nghiệm thành công.
Tôi nhìn thấy gã mặc một9bộ quân phục của Đức từ thời chiến tranh thế giới thứ hai, mặc dù tôi không hiểu cấp bậc nhưng nhìn qua kiểu dáng quần áo thì biết gã không phải binh lính bình thường
Nhưng không biết gã có còn suy nghĩ như người bình thường nữa hay không? Nếu như có..
Biết đâu chúng tôi có thể trao đổi đơn giản một chút với gã thì sao?
Chắc mấy người Mao Khả Ngọc không đánh lại được “Siêu chiến sĩ”, cuối cùng hắn đành phải hô to lên để ra hiệu với những đội viên đi theo hắn cùng tiến lên, giống như nhất định phải bắt bằng được người nước ngoài này.
Nhưng Mao Khả Ngọc không hề biết, một “Siêu chiến sĩ” ở căn phòng6khác cũng đang cố gắng phá vỡ cánh cửa sắt được cắt dở một nửa trước đó, nếu như tên bên trong thành công thì những người có sức mạnh yếu ớt như chúng tôi chắc chắn sẽ gặp xui xẻo
Lúc này Đinh Nhất đứng ở cửa phòng có chữ nr 17, tập trung tinh thần lắng nghe động tĩnh bên trong, chắc anh ta đang phán đoán khả năng người bên trong đó có thể phá được cửa hay không
Có thể nói Đinh Nhất là người mạnh nhất ở chỗ này, nhưng cho dù là vậy, anh ta vẫn không thể so sánh được với tên ở trong đó, vì dù sao bọn họ cũng không phải người bình thường...
Sau khi nhận số tham chiến0bên chỗ Mao Khả Ngọc ngày càng nhiều, bọn họ cũng miễn cưỡng ngang sức với tên trong đó..
Nhưng lúc này, “Siêu chiến sĩ” trong lưới dường như cũng phát sinh một ít biến hóa, chỉ thấy trên da dẻ của gã không biết từ lúc nào hiện lên rất nhiều gân xanh đáng sợ, nhìn giống như giá trị chiến đấu hóa thành mãnh hổ, động tác không những nhanh nhẹn mà lực bộc phát còn kinh người.
Dù người gã hiện tại còn bị gắn trong lưới nên hành động vẫn khó khăn, nhưng nếu như gã thoát khỏi tấm lưới đang trói buộc, chỉ sợ sẽ bộc phát toàn bộ sức mạnh.
Nhưng tôi có thể nhìn ra Mao Khả Ngọc cũng không hạ sát7thủ với gã “Siêu chiến sĩ” này, hiển nhiên là bọn họ muốn bắt sống, bởi vậy hai phe mới giằng co mãi vẫn chưa xong.
Cuối cùng, cuộc chiến đấu cũng kết thúc dưới súng phóng điện của Mao Khả Ngọc..
Chắc gã “Siêu chiến sĩ” cũng nghĩ mãi mà vẫn không hiểu thứ đột nhiên phóng ra điện này rốt cuộc là thứ gì?
“Siêu chiến sĩ” trong phòng 17 vẫn ra sức phá cửa, dường như gã cảm thấy đồng bạn đã bị nhóm Mao Khả Ngọc bắt, cho nên va đập càng thêm điên cuồng
Chiếc cửa sắt đã bị cắt một nửa, nếu cứ tiếp tục bị va đập như thế này chắc sẽ không kiên trì được lâu.
Lúc này Mao Khả Ngọc toàn thân đầy thương tích đi tới nhìn thoáng qua phòng số 17, sau đó nhanh chóng ra lệnh cho thuộc hạ trước tiên mang cái tên trong lưới lên phía trên rồi tiêm cho gã thuốc an thần, làm sao phải cho gã duy trì trạng thái ngủ say
Sau đó tất cả mọi người lên trên mặt đất, bỏ mặc “Siêu chiến sĩ” ở phòng số 17 vẫn tiếp tục va đập.
Sau khi lên tới mặt đất, Mao Khả Ngọc sắp xếp cho gã “Siêu chiến sĩ” kia trong một lều vải riêng biệt, phái chuyên gia trông coi 24/24 giờ
Sau khi “Siêu chiến sĩ” bị tiêm thuốc an thần thì đã khôi phục lại dáng vẻ lúc ban đầu, những gân xanh trên mặt đều biến mất không thấy và gã vẫn ngủ say với sắc mặt tái nhợt như thế.
Nhóm Mao Khả Ngọc cũng bị những vết thương nhẹ khác nhau, mặc dù đều không nghiêm trọng lắm nhưng nếu như trong thời gian ngắn lại phải đối phó với một “Siêu chiến sĩ” khác cũng hơi quá sức
Mà khẩu súng phóng điện trong tay Mao Khả Ngọc là sản phẩm được tập đoàn tự nghiên cứu, mặc dù uy lực rất mạnh, có thể giật điện cả một con voi, nhưng lại có một khuyết điểm! Đó chính là mỗi khi nạp điện chỉ có thể dùng một lần
Nhưng cũng may vật này nạp điện khá tiện, chỉ cần có ánh sáng là được..
Nên nếu muốn vật ngã tên ở phòng bên cạnh thì nhất định phải nạp đầy điện.
Lão Triệu thấy chúng tôi mang một người nước ngoài từ phía dưới lên vẫn còn thở thì cũng hơi giật mình! Theo những gì lão Triệu đã nói, thì chúng tôi có mang lên quái vật gì anh ấy cũng không sợ, nhưng không nghĩ tới lại là một người sống.
Trong lúc này tôi cũng lén đi xem gã “Siêu chiến sĩ” vẫn đang ngủ mê mệt kia, tôi phát hiện, nếu so với Oshima Daiichi, thì gã này tuyệt đối là một “Siêu chiến sĩ” hoàn mỹ!! Tối thiểu nhìn từ bên ngoài vào, ngoại trừ sắc mặt tái nhợt ra thì gã chẳng khác gì người bình thường.
Thế nhưng Oshima Daiichi lại rất khác, chỉ cần nhìn thoáng qua tên kia thôi thì có đánh chết cũng không muốn xem lần thứ hai
Oshima Daiichi hoàn toàn giống như trong phim kinh dị, chẳng có chút dáng vẻ nào của người sống
Nếu như tôi nhớ không nhầm, thì nhóm sản phẩm thất bại của Nhật Bản đều là được hồi sinh sau khi chết, nhưng gã trước mặt này..
Tôi có thể thấy rõ ngực của gã nâng lên hạ xuống, đây là biểu hiện của người hô hấp bình thường.
Chẳng trách nhóm Mao Khả Ngọc nhất định phải tìm đến chỗ này, chưa nói đến giá trị vũ lực của “Siêu chiến sĩ” này kinh người thế nào, chỉ cần gã ngủ say vài chục năm mà khuôn mặt không thay đổi là đã có thể khiến người hiện đại điên cuồng rồi! Liệu đây có phải chính là trường sinh bất lão? Trong một nháy mắt tôi có cảm giác, chỉ cần kết quả đáng kinh ngạc này thì bao nhiêu thất bại cũng đáng giá! Nhân loại cuối cùng cũng có thể trường sinh bất lão, trong lịch sử đã có biết bao vua chúa tha thiết mơ ước điều này?