*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu không làm sao tôi biết được cô có phải Hàn Cẩn mà tôi quen hay không?” Cô ta nghe thể thì xoay người lại, nở nụ cười xinh đẹp và nói: “Nhưng tôi cảm thấy việc này không quan trọng..
Quan trọng là người mà cậu mong ước đã trở về, không phải sao?” Tôi chậm rãi lùi ra sau lưng, định đến bên cạnh Đinh Nhất, bởi vì tôi hơi cảm giác được trên thân Hàn Cẩn này thấp thoáng một luồng khí tà ác..
Mặc dù Hàn Cẩn không phải người tốt lành gì, nhưng trên người cô ta lại chưa từng có một chút tà khí nào.
Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không mà tôi luôn cảm giác Đinh Nhất đang ngồi trên ghế salon cũng không2bình thường..
Cho dù Hàn Cẩn trước mắt này chỉ có một mình tôi nhìn thấy, nhưng tôi nói một mình lâu như thế, Đinh Nhật cũng không thể nào không phát hiện ra chứ?
“Đinh Nhất? Anh sao rồi?” Tôi lo lắng gọi, nhưng anh ta vẫn mắt điếc tai ngơ, tập trung nhìn điện thoại, đầu không thèm ngẩng lên..
Tôi thấy Đinh Nhất không động đậy, đành phải đưa tay sờ ống quần lấy con dao thép, nhưng lúc sờ mới nhớ, vừa rồi lúc tắm rửa thay quần áo tôi đã ném nó ở đầu giường..
Tôi lập tức quay lại phòng ngủ, nhưng khi vừa tới đầu giường ở phòng ngủ, tôi sững người ra
Vừa rồi tôi rõ ràng đã ném con dao ở đầu giường, nhưng tại sao lúc này lại8không có? Con dao đó rất quan trọng đối với tôi, tôi chưa bao giờ rời khỏi nó trừ khi ở nhà! Trong lúc tôi đang không biết phải làm thế nào, Hàn Cẩn đột nhiên xuất hiện phía sau: “Cậu đang tìm con dao thép kia hả? Yên tâm, nó vẫn đang nằm tại chỗ cần nắm, con dao đó dương khí quá nặng, tôi cũng không dám chạm vào...”
Tôi nghe xong lập tức hiểu ra, xem ra Hàn Cẩn trước mặt này không biết là do vật âm tà nào biến thành, bởi vậy mới không chạm được vào con dao thép của tôi..
Chỉ có điều tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu, căn hộ của chúng tôi đã được chú Lê lập một trận pháp phong thủy để trừ tà ma,9tà ma bình thường làm sao có thể vào được? Nhìn qua thì thứ này không hề đơn giản, tuyệt đối không phải trình độ gà mờ như tôi có thể đối phó được! Chỉ không biết Đinh Nhất bị cái gì mê hoặc mà vẫn luôn đắm chìm trong thế giới của riêng mình, gọi thế nào cũng không để
Ngay trong lúc tôi do dự có nên chạy ra ngoài tìm người cứu hay không, thì đột nhiên bên tai vang lên giọng nói của Đinh Nhất: “Tiến Bảo! Tiến Bảo!”
Tôi nhìn theo hướng âm thanh đó, chỉ thấy trong phòng khách có một Đinh Nhất khác đang không ngừng kêu gọi một người giống tôi nằm ngủ trên ghế salon..
Trong nháy mắt thế giới của tôi đảo lộn! Sau đó, tôi2mở mắt thì phát hiện mình đang nằm trên ghế salon ở phòng khách
“Tiến Bảo...” Giọng nói của Đinh Nhất vang lên một lần nữa
Tôi nghe mà giật mình ngồi dậy, sau đó đầu đổ đầy mồ hôi nhìn anh ta hỏi: “Vừa rồi có chuyện gì xảy ra thế?” Đinh Nhất lắc đầu: “Tôi cũng không biết, vừa rồi thấy cậu chơi điện thoại rồi ngủ thiếp đi, đang định gọi cậu về phòng ngủ, nhưng gọi thể nào cậu cũng không dậy..
Sau đó cậu bắt đầu nói một mình, mi mắt không ngừng chuyển động, giống như đang nằm mơ nhưng không tỉnh dậy được.” Lúc này tôi ngồi dậy, xoa mồ hôi lạnh trên trán rồi nói: “Vừa rồi hình như tôi mơ thấy Hàn Cẩn, nhưng giấc mơ đó2có điều gì đó kỳ quái, nếu như không phải anh gọi tôi dậy, chắc tôi sẽ vẫn luôn chìm trong đó...” Đinh Nhất nghe xong nhướng mày, sau đó đi lại bốn phía trong nhà, kiểm tra xem có phải tà ma nào đi vào hay không
Nhưng dưới đôi mắt Hỏa Nhãn Kim Tinh đó thì có tà ma nào có thể lẩn trốn? Càng đừng nói đi theo chúng tôi vào nhà.
Nghĩ đến đây tôi không tự chủ được mà nhìn về phía chiếc “Gối du lịch Mộng Tiên” trên ghế salon, chẳng lẽ thứ này có vấn đề:
Sau đó tôi gọi điện cho chú Lê, chú nghe xong dặn tôi trước tiên tìm một tấm vải đỏ gói kỹ chiếc gối đó, đợi đến sáng mai hãy mang nó qua cho chú xem.
Tôi không ngờ chiếc gối du lịch Mộng Tiên này có vấn đề, nhưng giờ cẩn thận nghĩ lại, cô bé bán chiếc gối cho chúng tôi chỉ là người bình thường, cô ta kiếm đâu ra chiếc gối ma quái này?
Sáng hôm sau tôi và Đinh Nhất không cần ăn sáng mà vội mang chiếc gối đến nhà chú Lê
Khi chú nhìn thấy chiếc gối của chúng tôi, cũng không biết chiếc gối này có vấn đề gì...
Đàm Lỗi nói với vẻ mặt không tin tưởng: “Anh Trương, anh xác định chiếc gối này có vấn đề?”
Tôi gật đầu: “Không tin thì hỏi sư huynh của cậu, toàn bộ quá trình anh ta đều ở đó.” Chủ Lê cũng nhìn chằm chằm chiếc gối một lúc rồi bảo: “Hiện giờ trông nó chỉ như một chiếc gối ôm bình thường, không có chỗ nào đặc biệt cả!” Nói xong chú lây la bàn ra để kiểm tra, phát hiện chiếc kim trên la bàn không hề chuyển động
Tôi nói với vẻ sắp phát điện: “Vậy mấy người nói nó sẽ là cái gì? Đêm qua ngoại trừ chiếc gối này là mang từ ngoài vào, tất cả những vật khác đều là sẵn có trong nhà, làm sao lại phát sinh chuyện như thế? Hơn nữa trong phòng cũng có trận pháp phong thủy, mấy con ma bình thường có thể đi vào được à?”
Chú Lê nghe xong cũng cảm thấy tôi nói có lý, tà ma bình thường tuyệt đối không dám đi theo chúng tôi vào nhà, nhưng nếu trốn trong chiếc gối thì không nói trước được..
Cuối cùng chú Lê cho ra kết luận là: có lẽ chờ đến buổi tối sẽ biết có chuyện gì xảy ra
Chủ Lê đột ngột hỏi: “Đúng rồi, cháu ở trong mơ mơ thấy ai vậy?” Tôi nghe thể lúng túng trả lời: “Hàn Cẩn...” Chú Lê nghe xong trừng mắt quát: “Cái quái gì vậy? Nhanh như thế đã quên Ngô An Ni rồi à?” Chủ đang nói sang chuyện gì thế? Tôi vội vàng đỏ mặt nói: “Chú già rồi mà sao toàn nghĩ mấy chuyện linh tinh vậy? Vị trí hai người đó trong tim cháu không hề giống nhau! Hàn Cẩn là bạn bè có thể cùng sống chết, chú đừng có cả ngày cứ nghĩ đi đâu đâu...” Chú Lê lúc này nên cười: “Ừ ừ, tình cảm giữa cháu và Hàn Cần thuần khiết như tình đồng chí được chưa?”
Tôi nghe xong không phản ứng nữa, mà tiếp tục cẩn thận nghiên cứu chiếc gối
Nhưng nghiên cứu một lúc lâu mà vẫn không ra được cái gì..
Cuối cùng làm Đinh Nhất bực mình lấy ra một cái kéo, nhất định muốn cắt chiếc gối này ra để xem bên trong có đồ vật gì đang gây chuyện.