“Đáng tiếc!!! Hoả diễm của ta quả thật có thể so với Dị Hoả nhưng không phải là Luyện Dược Sư!!! Tuy nhiên ai bảo chỉ có Phá Ách Đan mới có thể phá đi Xà Chi Phong Ấn Chú của Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương chứ..!!!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nghe Hải Ba Đông nói xong liền lắc đầu nói, sau đó không để ý đến vẻ mặt đang tức giận của lão già này mà tiến đến gần Hải Ba Đồng rồi một ngón tay chỉ ngay vào trán hắn.
“Tổ Tự Bí - Giải!!!”
“Aaaaaa….!!!”
Theo Già Thiên Pháp Nghịch Thiên trong lòng mặc niệm, từ ngón tay của hắn phát ra vô số phù văn kí tự lao ra rồi xông vào trong đầu của Hải Ba Đông khiến lão già này gào thét thảm thiết vì đau đớn từ sâu trong linh hồn.
Tổ Tự Bí là một trong Cửu Bí chuyên tinh thông về trận đạo nên Già Thiên Pháp Nghịch Thiên không hề lo lắng gì về Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương chế tạo phong ấn nhưng khi nghe thấy Hải Ba Đông liên tiếp kêu gào đến đau lỗ tai thì có tức giận mắng:
“Im miệng đi lão già!!! Ta đang cố gắng giải phong ấn cho ngươi đó!! Đau đớn này có tính là gì so với tu vi của ngươi đang hồi phục không hả!!! Băng Hoàng Hải Ba Đông..!!!”
Nghe thấy Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói thế thì Hải Ba Đông liền lập tức cắn chặt răng không kêu lên nữa mà tình huống như thế một mực kéo dài đại khái nửa giờ sau thì mọi chuyện mới tạm thời đi đến một điểm kết thúc.
“Vù…!!!”
Trong cơ thể của Hải Ba Đông khí tức giống như đạt đến cực hạn, một đạo tiếp lấy một đạo giống như là sóng biển hàn băng năng lượng ở tại bên ngoài cơ thể khuếch tán ra, trực tiếp lấy thân thể làm trung tâm bao phủ hướng bốn phía.
Nó đem trong của hàng bàn ghế đều xông nát vụn, chỉ có xung quanh Già Thiên Pháp Nghịch Thiên vô tình dùng thần lực trong mệnh tuyền chống ra năng lượng màu vàng tường chắn năng lượng thì còn bảo tồn hoàn hảo.
Hải Ba Đông lúc này rõ ràng không ý thức được ngoại giới hết thảy, chỉ thấy thân thể bắt đầu run rẩy, già nua trên mặt chau mày, sắc mặt đau đớn, mà ở tại chính giữa cái trán, u thanh sắc năng lượng quỷ dị bắt đầu nhanh chóng ngưng kết.
“Roẹt…!!!”
Chỉ trong phút chốc nó trực tiếp biến thành một đầu u thanh năng lượng xà văn mà lượn vòng lấy xà văn không ngừng vặn vẹo liền trực tiếp là đem trong cơ thể của Hải Ba Đông mênh mông đấu khí, gắt gao phong ấn lại.
“Đây là Xà Chi Phong Ấn Chú của Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương sao!!! Xem ra cũng không lợi hại đi đâu!!!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên tại xà văn hiện lên thì trong lòng tự thần nhủ mà trong tay Tổ Tự Bí lại nhanh chóng phát động khiến Hải Ba Đông ở cổ vị trí có năng lượng kì phù văn bắt đầu cùng u thanh xà văn va chạm.
Tổ Tự Bí năng lượng cùng u thanh xà văn tại Hải Ba Đông cái trán vị trí một trên một dưới không ngừng giằng co, hai loại năng lượng không ngừng tại Hải Ba Đông chính giữa cái trán sinh ra giao phong.
Hải Ba Đông thần sắc cũng theo hai bên va chạm là trở nên càng dữ tợn, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nhìn thấy cảnh này nghĩ đến tư vị này nhất định không dễ chịu, rõ ràng là đang lấy linh hồn Hải Ba Đông làm chiến đài để giao đấu mà.
Theo thời gian trôi qua, nguyên bản cục diện giằng co bị phá vỡ, u thanh xà văn càng ảm đạm, bắt đầu như ẩn như hiện, trong lúc nhất thời Tổ Tự Bí tăng mạnh, nhất cử đánh nát u thanh xà văn chi lực.
“Xem ra Hải Ba Đông đấu khí sắp khôi phục a!! Nhưng vẫn còn chút rắc rối a..!!!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lẩm bẩm nói, trong lòng bắt đầu cảnh giác lên bởi vì thông qua Tổ Tự Bí thì hắn cảm nhận được từ trong sâu linh hồn của Hải Ba Đông vẫn còn một chút Xà Chi Phong Ấn Chú của Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương.
Loại phong ấn này giống như độc dược rơi vào nước vậy, mặc dù hắn đã cố gắng mang giải độc trộn vào nhưng độc tính vẫn còn sót lại một ít nên xem ra loại phong ấn này vẫn cần Phá Ách Đan để giải quyết triệt để.
Tổ Tự Bí mượn nhờ khắc chế hiệu quả đối với u thanh xà văn tiến hành khu trục, tại đem nó dần dần xua đuổi đến Hải Ba Đông trên đỉnh thì đột nhiên xông lên, cứng rắn đem đạo kia u thanh xà văn cho nặn ra Hải Ba Đông cái trán.
U thanh xà văn vừa mới thoát ly Hải Ba Đông đầu, liền một trận rung động, hóa thành một hồi khói xanh, lượn lờ tiêu tán mà tại xà văn triệt để rời khỏi thân thể Hải Ba Đông cái kia đóng chặt ánh mắt đột nhiên mở ra.
“Oanh..!!!”
Nguyên bản có chút vẩn đục hai mắt bây giờ trở nên sáng ngời có thần, một cỗ giống như hùng sư tầm thường khí thế hung hãn bạo phát đi ra, cùng lúc trước cái kia già yếu lưng còng tưởng như hai người.
“Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ 4 - Bỉ Ngạn Cảnh khí thế!!! Xem ra đã khôi phục không ít!! Đấu Hoàng tu vi sao!!! Xem ra chỉ có nhất tinh mà thôi!!! Ta cũng không sợ đâu nha..!!!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nhìn thấy Hải Ba Đông khôi phục không ít liền trong lòng tự lẩm bẩm, thực sự đúng là như thế vì lúc đánh nhau với lão già này hắn còn chưa vận dụng nhiều con át chủ bài, ví dụ như thể chất mạnh mẽ cận chiến, chiêu bài của Thánh Thể nhất mạch.
Hơn nữa trong nguyên tác Hải Ba Đông phục dụng Lục Phẩm Đan Dược - Phá Ách Đan thì tu vi cũng chỉ khôi phục đến Nhị Tinh Đấu Hoàng nên xem ra Tổ Tự Bí có thể giải ra gần hết phong ấn chỉ là cái cuối đã gắn sâu vào trong linh hồn.
Nếu Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cố gắng gỡ nốt nó ra thì Hải Ba Đông có khả năng sẽ trực tiếp đột tử mà chết nên Phá Ách Đan xem như cũng cần phải dùng đến, xem bệnh thì tốt nhất phải trị tận gốc.
“Đa ta ngươi!!! Gigamesh!!! Xà chi phong ấn chú của Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương xem như đã giải gần hết rồi!!!”
Hải Ba Đông sau khi kết thúc thủ ấn, khí thế thu lại trong cơ thể mà ngay sau đó liền vô cùng vui vẻ đi đến bên cạnh Già Thiên Pháp Nghịch Thiên rồi vỗ vai hắn nói mà Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cũng nói ra suy nghĩ của mình.
“Haizz!!! Không sao!!! Xem như phong ấn phá giải gần hết!!! Lão phu cũng đã hồi phục Đấu Hoàng tu vi nên có thể mời Lục Phẩm Luyện Dược Sư ra tay luyện chế Phá Ách Đan!!! Chỉ là có chút đáng tiếc vật phải giao dịch!! Đây là Dị Hoả a..!!!”
Hải Ba Đông sau khi suy ngẫm một hồi lâu liền thở dài mở miệng nói mà ngồi chờ lâu như vậy Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nghe được Dị Hoả hai chữ, trong mắt cũng là nóng hừng hực, mở miệng nói ra:
“Hải Ba Đông tiền bối!! Đã ngươi bài trừ phong ấn cần dùng Dị Hoả luyện chế Phá Ách Đan!!! Vậy ngươi ẩn cư tại Tháp Qua Nhĩ Đại Sa Mạc nhiều năm chắc chắn là ở phụ cận đây phát giác được liên quan tới Dị Hoả tin tức!!!”
“Đã tiền bối ngươi có thể đem Dị Hoả trao đổi lấy Phá Ách Đan thì chắc tiền bối ngài phải biết chính xác Dị Hoả này vị trí!! Không bằng tiền bối đem tin tức biết đều nói cho ta, nếu như ta tìm được Dị Hoả thì ta chính là có nắm chắc luyện chế ra nó!!”
Hải Ba Đông lúc này ngược lại là kinh nghi bất định, hắn những năm này ẩn cư trong Tháp Qua Nhĩ Đại Sa Mạc chính xác tìm được một chút có thể có giấu Dị Hoả địa điểm, chỉ là muốn tin tưởng Già Thiên Pháp Nghịch Thiên sao.
Rõ ràng lúc nãy Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói hắn không phải Luyện Dược Sư mà bây giờ lại có thể luyện chế, coi hắn là đồ ngốc à nhưng khi thấy Già Thiên Pháp Nghịch Thiên bộc lộ linh hồn lực lượng thì lập tức kêu to:
“Đây là…Lục Phẩm!! Không!!! Đây là đã vượt qua Lục Phẩm Luyện Dược Sư cấp bậc linh hồn lực!!! Không lẽ tiểu tử này linh hồn lực có thể so Thất Phẩm Luyện Dược Sư!!! Có linh hồn lực mạnh như vậy xem như nói ra cũng không sai!!!”
Trong mắt Hải Ba Đông nhìn Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hiện lên một màn điên cuồng chi sắc, trong lòng nảy sinh vô số suy nghĩ, Hải Ba Đông liên tiếp tự nhủ nói:
“Không được! Ta một đời Băng Hoàng Hải Ba Đông tuyệt không thể ẩn cư cả một đời, Ngũ Tinh Đấu Hoàng tu vi nhất định phải khôi phục!!! Thậm chí Đấu Tông cũng có thể đánh cược một lần! Bất quá còn muốn thăm dò một chút.”
Hải Ba Đông sau đó đem Tịnh Liên Yêu Hoả tàn phế đồ ném cho Già Thiên Pháp Nghịch Thiên rồi mới mở miệng nói một chút với Già Thiên Pháp Nghịch Thiên:
“Cái kia tàn phế đồ đối với ngươi rất trọng yếu sao? Xem như để cảm tạ tiểu tử ngươi trợ giúp ta phá giải gần hết phong ấn thì thứ này có thể cho ngươi nhưng Dị Hoả vị trí cần làm cái khác giao dịch.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên sửng sốt một chút nhưng vẫn nhanh tay bắt lấy Tịnh Liên Yêu Hoả tàn phế đồ rồi mới thuận miệng chỗ nói:
“Là rất hữu dụng!!! Cho dù tấm tàn phế đồ này và cả Dị Hoả kia mà tiền bối nắm giữ cũng vậy!!! Có thể gia tăng thực lực ta đều cần!!! Thiên địa tranh phong!!! Không có chỗ cho kẻ yếu, cũng không có chỗ cho lòng thương hại..!!!”