[ Trở Lại Chiến Trường ].
“Thiên Xà Phủ người! Các ngươi đến đây làm gì! Không lẽ là đến tìm tiểu đồ đệ của ta!”
Nhìn thấy Bát Dực Hắc Xà Hoàng đã lâm vào giao chiến với Hải Ba Đông, thanh y nữ tử - Lục Man định xông lên phối hợp đánh tổ đôi nhưng bị Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đột nhiên hiện ra trước mặt ngăn lại đường đi hỏi thăm.
“Vị tiểu ca này! Nếu đã biết chúng ta là người của Thiên Xà Phủ thì hẳn là cũng có thể đoán được chúng ta là tới tìm cái gì a! Chúng ta đến tìm Bích Xà Tam Hoa Đồng chưởng khống giả! Cũng chính là tiểu cô nương kia!”
“Tiểu ca ca! Mau giao nàng cho ta đi! Bích Xà Tam Hoa Đồng chưởng khống giả chỉ tu tập công pháp của Thiên Xà Phủ ta mới phát huy hết tiềm năng của nàng! Là sư tôn thì ngươi không muốn cả đời nàng dừng chân ở nơi hẻo lánh này chứ!”
Bị ngăn cản đường đi, Lục Man ánh mắt ngưng trọng, cười duyên ra sức khuyên can cùng nói ra những lợi ích khi Thanh Lân gia nhập Thiên Xà Phủ mà Già Thiên Pháp Nghịch Thiên thấy Lục Man nói như vậy liền lắc đầu nói:
“Không tệ! Có lẽ sau khi gia nhập Thiên Xà Phủ các ngươi thì tiểu đồ đệ của ta sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ cùng địa vị cực cao! Có thể là Thánh Nữ, thậm chí sau này có thể là Phủ Chủ nhưng ta sẽ không để Thanh Lân gia nhập Thiên Xà Phủ!”
“Tiểu tử! Ngươi thì tính là cái gì! Cũng xứng chê bai Thiên Xà Phủ chúng ta! Phải biết thế lực của chúng ta có Đấu Tôn toạ trấn đấy! Nhanh lên đem tiểu cô nương kia giao ra thì hôm nay chúng ta tạm tha ngươi không chết!”
Đang cùng Hải Ba Đông giao chiến, Bát Dực Hắc Xà Hoàng nghe Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói vậy liền trực tiếp bạo tính khí nổi giận, kêu gào nói nhưng Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lại rất bình tĩnh đáp trả:
“Ha Ha Ha! Thiên Xà Phủ! Các ngươi bây giờ thân mình còn lo chưa xong thì có thể làm được gì ta! Ma Thú Sơn Mạch đại chiến làm các ngươi cao tầng chiến lực hầu như bỏ mạng nên mới đi tìm Bích Xà Tam Hoa Đồng phải không!”
“Cũng phải thôi! Các ngươi Đấu Hoàng, Đấu Tông chết không ít! Ngay cả Đấu Tôn của Thiên Xà Phủ là Thiên Xà Tôn Giả cũng bỏ mạng tại trận chiến đó nên tiểu đồ đệ của ta bây giờ đối với Thiên Xà Phủ là vô cùng cần thiết a!”
“Ngươi… Ngươi rốt cuộc là ai! Sao lại biết đến trận chiến đó!”
Thanh y nữ tử - Lục Man nhãn tình hiện lên vẻ ngạc nhiên không thể tin được nói, Ma Thú Sơn Mạch trận chiến kia là bí mật Thiên Xà Phủ cùng mấy đại đế quốc, tông môn phong ấn không được tiết lộ ra ngoài.
Bởi vì trận đại chiến kia rất nhiều cao thủ của các thế lực đều bỏ mạng trong Ma Thú Sơn Mạch, bây giờ là Yêu Cốc Cấm Khu nên Lục Mạn vô cùng hiếu kì người này là ai và làm sao biết rất rõ những cường giả đã bỏ mạng trong đó.
“Ta là ai sao! Hừ Hừ! Ngươi cứ xem như ta là một trong những người sáng lập Yêu Cốc Cấm Khu đi! Dù sao ngươi cho dù biết được tin tức này cũng về không được Thiên Xà Phủ để báo cáo!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lạnh lùng cho ra câu trả lời, một cỗ phong bạo và nguy hiểm sức mạnh từ trên người hắn bộc phát mà Lục Man cảm nhận được uy áp trên người hắn thì khuôn mặt hiện lên vẻ không thể tin tưởng được nói:
“Không… Không thể nào! Ngươi không thể xuất thân từ nơi đó! Theo những gì chúng ta biết thì sau trận chiến kia Ma Thú Sơn Mạch đã bị một đạo trận pháp gì đó phong ấn rồi! Ngươi không thể từ bên trong đó đi ra ngoài được!”
“Ha Ha Ha! Ai nói nơi đó bị phong ấn rồi! Chỉ là ta ở nơi đó dựng lên trận pháp ngăn cản những thế lực như các ngươi loạn nhập xông gào gây lộn xộn đến bình yên của Yêu Cốc Cấm Khu mà thôi! Nói nhiều như vậy rồi thì ngươi nên đi chết!”
“Giai Tự Bí - Phát Động!”
“Loạn Cổ Kinh - Thập Tự Tinh Vực Giao Nhau!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cười to đáp trả, sau đó một cỗ uy áp vượt xa so với tu vi thể hiện ra của hắn phun trào, hắn hai tay vung lên, bầu trời xuất hiện một vết rách chữ thập khiến Lục Man cảm giác được mình sắp phải chết đến nơi rồi.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đã phát động Giai Tự Bí, chiến lực liền trực tiếp tăng lên gấp mười lần nên tuy nhìn hắn khí thế chỉ có thể so với Đấu Vương Đỉnh Phong nhưng chiến lực đã bỏ xa cảnh giới này.
Bây giờ tu vi hắn đã có thể so với Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ tư đỉnh phong tương đương với Đấu Hoàng Đỉnh Phong, thậm chí chỉ dựa vào tu vi mà không dùng đến những sức mạnh khác thì hắn vẫn hoàn toàn có thể đè Lục Man lên đánh.
“Rắc… Rắc… Rắc….!”
Hư không xuất hiện một cái khe nứt lớn kéo dài, nó như mộng ảo tạo thành một vùng tinh vực xuất hiện, hàng loạt tinh tú giao nhau, treo trong một hư không khác nhắm ngay Lục Man giết tới không để nữ tử này chạy thoát.
“Không…. Không thể nào! Có thể dẫn động thiên địa năng lượng mạnh như vậy! Đây là Thiên Giai Đấu Kỹ! Một kẻ chỉ là Đấu Vương Đỉnh Phong như ngươi sao có thể đủ đấu khí để đánh ra loại cấp bậc đấu kỹ này!”
Lục Man bị Già Thiên Pháp Nghịch Thiên công kích phong toả không thể chạy thoát liền dùng đấu kỹ đánh trả nhưng do chênh lệch chiến lực cùng công pháp nên không có tác dụng gì liền chỉ có thể không cam lòng gào thét.
Đáng thương Lục Man, nàng có Thất Tinh Đấu Hoàng tu vi nhưng hôm nay xui xẻo đụng phải Già Thiên Pháp Nghịch Thiên tên quái thai này mà chiến lực của hắn thì không thể dùng thực lực để so sánh vì hắn có thể vượt giai chiến đấu.
“Ầm..!”
Một tiếng nổ to lớn giống như sóng thần ầm ầm vỗ bờ, lại giống như ngân hà tấn công cổ tinh, trở thành chiến trường không gian tuyệt vọng không thể chạy thoát mà Lục Man cũng bị công kích đánh trúng giữa người.
“Ào… Ào… Ào…!”
Bụi mù do sa mạc cát vàng bay lên tung toé che lấp toàn bộ chiến trường nhưng những người ở đây đều là cường giả nên vẫn nhìn ra Lục Man thân thể sau đạo công kích trần đầy thương tích nặng nề rồi bị đánh bay sâu vào trong lòng đất.
“Lục Mạn…!”
Trên thân đã có thương tích trong khi giao đấu với Hải Ba Đông, Bát Dực Hắc Xà Hoàng thấy được cảnh tượng như vậy liền gào thết kêu to, nó định lao tới ứng cứu Lục Man nhưng lại bị Hải Ba Đông lần nữa cản trở.
“Ha Ha Ha! Bát Dực Hắc Xà Hoàng! Ngươi đừng hòng chạy thoát khỏi tay lão phu! Hôm nay thịt rắn cao cấp như ngươi, lão phu ăn chắc rồi!”
Hải Ba Đông cười to, khí thế lần nữa tăng mạnh rồi cầm theo một thanh hàn băng ngưng tụ thành trường thương giết tới mà Bát Dực Hắc Xà Hoàng thấy Hải Ba Đông hiếu chiến như vậy không để nó phân tâm liền chỉ có thể tiếp tục tử chiến.
“Uỳnh…!”
Trên không trung, hai cột sáng năng lượng đấu khí mang màu sắc khác nhau lại lần nữa va chạm, một người một xà đã lần nữa lâm vào tử chiến mà Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lúc này đã từ trên không trung hạ xuống dưới mặt đất.
“Sàn sạt… sàn sạt… sàn sạt….!”
Tiếng bước chân vang lên trên nền cát vàng sa mạc nóng bỏng, trong chốc lát Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đã đi tới trước mặt hố sâu nơi Lục Man bị công kích của hắn đánh trúng rồi chìm sâu vào trong nền cát sa mạc.
“Thú vị! Vẫn còn sống sao! Xem ra Thiên Xà Phủ người cũng có một ít mật pháp bảo vệ tính mạng a! Nhưng mà vẫn không có tác dụng gì vì ngươi gặp phải ta..!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên Đạo Cung Bí Cảnh linh hồn lực có thể so với Thất Phẩm Luyện Dược Sư đảo qua hố sâu bên dưới lòng đất sa mạc, chỉ vài giây hắn liền cảm nhận được có hơi thở của sinh vật sống nhưng đã rất yếu ớt.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên sau đó liền vuốt cằm, lẩm bẩm vài tiếng, thông qua linh hồn lực truyền lại thì hắn hiểu đây là Lục Man vẫn còn sống nhưng đã cách cái chết không xa vì đạo công kích kia của hắn quá mạnh.
Không nói đến Loạn Cổ Đại Đế bên trong ghi lại Đế Thuật có đẳng cấp cao vượt đấu kỹ của thế giới này có thể chịu đựng thì chỉ dựa vào tu vi lúc nãy có thể so với Đấu Hoàng Đỉnh Phong của hắn cũng đủ để lấy mạng Lục Man.
“Oanh…!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên không muốn Lục Man chết dễ dàng như thế liền lần nữa ra tay, theo bàn tay hắn đang xoè ra hoá thành trảo hình bộ dáng liền xuyên thấu qua hố sâu trong lòng đất lôi Lục Man đã trọng thương đi ra ngoài.
“Sàn sạt… sàn sạt… sàn sạt…!”
Tiếng cát vàng sa mạc bị đẩy lui vang lên, Lục Man cũng nhanh chóng bị kéo ra khỏi hố sâu, chỉ thấy nàng trọng thương bộ dạng lúc này nhìn quá thảm, không nỡ nhìn vào vì sợ nhìn xong thì sau đêm nay ngủ cũng không ngủ được.
Chỉ thấy Lục Man lúc này đã không nhìn ra hình dạng thanh y nữ tử đẹp đẽ ban đầu, tóc tai bù xù như ăn mày, ngũ quan đã bị huỷ hoại, y phục biến mất, toàn thân tràn đầy máu tươi cùng một số bộ phận thân thể hoặc nội tạng đã sớm biến mất.
Tuy nhiên Lục Man bị trọng thương nặng như vậy nhưng nàng vẫn sống, đây là do dùng một loai bí pháp nào đó của Thiên Xà đã biến thân thể của nàng thành loài rắn ma thú khiến cường độ thân thể của nàng vượt xa so với tu vi cảnh giới.
“Chậc… Chậc… Chậc! Thân thể quá kém đi! Mới chịu một đòn của ta đã tàn tạ thế này sao! Nếu không phải ngươi dùng Thiên Xà Phủ kì quái bí pháp chắc phải chết dưới đạo công kích kia của ra phải không nhỉ!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lên tiếng hỏi tràn đầy tính chọc ghẹo vì Lục Man bây giờ trọng thương như vậy sau đạo công kích kia của hắn mà vẫn còn sống là do bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ này của nàng.
Toàn thân chỉ có mỗi bộ phận đầu là của nhân loại mà những bộ phận khác tuy không biến hoá thành ma thú nhưng vẫn mọc đầy loài rắn da cùng vảy, hơn nữa còn là màu đen rất giống Bát Dực Hắc Xà Hoàng.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên trong lòng cho rằng Lục Man và Bát Dực Hắc Xà Hoàng quả nhiên là một tổ đôi tổ hợp tốt, ngay cả bí pháp loại này của Thiên Xà Phủ mà Lục Man cũng lấy Bát Dực Hắc Xà Hoàng làm hình chiếu.
“Ngươi…!”
“Phốc…!”
Lục Man bị lôi ra ngoài, ngũ quan đã không nhìn ra được bộ dạng như thế nào nhưng miệng vẫn có thể nói được nhưng khi nàng mở miệng lên định tiếng mắng chửi hay gì đó thì chỉ nói được một chữ liền phun máu tươi liên tục.
“Chậc… Chậc… Chậc…! Ngươi sắp chết rồi! Còn muốn nói điều gì không!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lắc đầu dùng linh hồn lực truyền âm nói, Lục Man bây giờ tuy còn sống nhưng thương tích như vậy đã sắp đòi mạng nàng, bây giờ còn một tia sinh cơ vẫn là dựa vào bí pháp mang đến ma thú thân thể đưa cho.
“Xin…tha…thứ…cho…việc…ta…nhắm…đến…đồ… đệ…của…ngươi…! Ta…muốn…sống…! Ta…không…muốn…chết…! Chỉ…cần…được…sống…thì… bất…kỳ…việc…gì… ta…cũng…sẽ…làm…được…!”
“Cho…dù…làm…nô…tỳ…hay…thuộc…hạ…hoặc…là…phản…bội…Thiên…Xà…Phủ…thì…ta…cũng…sẽ…làm…được…! Vì…vậy…xin…ngươi…hãy…cứu…lấy…ta…! Được…không…! Ta…thật…sự…không…muốn…chết…đâu…!”
Lục Man không thể nói bằng miệng nhưng dùng linh hồn lực truyền âm vẫn được nên nàng dùng hết sức lực cuối cùng truyền ra mong muốn của mình, đây chính là nhân loại bi ai, vì để sống sót sẵn sàng làm bất cứ điều gì, cho dù đó là việc ác.
“Ha Ha Ha! Ngươi tâm hồn thật dơ bẩn! Vì để sống sót lại sẵn sàng làm những việc như vậy nhưng ta không cho rằng ngươi như vậy là sai! Để sống sót trong một thế giới như thế này thì hạ thấp thân phận mình cũng là một loại sinh tồn!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cười to nói, thông qua những biểu hiện của Lục Man vừa rồi làm hắn nhớ tới kiếp trước những người mình từng đánh bại rồi thu phục làm thuộc hạ, bọn họ vì để sống sót dưới tay hắn thì sẵn sàng quỳ gối xuống.
Hiện tại Lục Man cũng như thế, nàng vì để mình có thể sống sót sẵn sàng hạ thấp thân phận nhận mệnh làm thuộc hạ, nô tỳ,… nhưng kiếp trước sai lầm đã để Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cực kỳ đề phòng trong việc nhận thuộc hạ.
Đây là do việc bạn chí thân của Già Thiên Pháp Nghịch Thiên gây ra - Thanh Long, cũng là một vài học cho hắn, nó nói rằng nên luôn luôn cẩn trọng trong mọi lúc vì ngươi sẽ không biết rằng lúc nào những người bên cạnh sẽ phản bội ngươi.