Người Ơi, Xin Đừng Rung Động!

Chương 29: Giáo huấn (1)





Tiếng gào thét kháng cự của Lâm Phi Đào vẫn trải dài từ bên ngoài cửa kéo đến hành lang, qua các phòng rộng rồi cuối cùng cả thân thể bầu vịt xấu xí của cô chả mấy chốc bay bổng trên không trung rồi đáp xuống nệm gường mềm mại một cách an toàn.

“Á!”

Cô bị khối băng đá lâu năm kia ném lên giường nệm một cách tàn nhẫn, trong từ điển của hắn không bao giờ có chữ thương hoa tiếc ngọc là bao.

Hai tay cô luống cuống chống nệm ga, từ từ lùi lại phía sau, ánh mắt lộ ra làn nước thu thuỷ mà nhìn lên người đàn ông một tay cởi bỏ bộ vét bên ngoài, tay còn lại đưa lên nới lỏng chiếc cà vạt mà tiến gần giường.

Bóng tối của anh ta bao phủ lên thân thể cô, hai bàn tay to lớn lại gần mình khiến cho cô cảm thấy long thể bất an, vội vàng lé tránh.

“Huyết... Huyết... Từ Ca, anh... anh... cho em... cho em một cơ hội giải thích!”

Anh chẳng để ý gì đến lời thỉnh cầu của cô, sắc mặt anh tối sầm lại vì những hình ảnh cô nam quả nữ vui vẻ bên nhau giữa phố vắng vẫn hiện rõ trong đầu anh.

Cái cảnh mà người mình yêu bị người đàn ông không thân thích hôn lấy thật khiến cho một khối băng đá ngàn năm không tan nay lại toả ra một âm khí chết chóc!

Vào thời điểm nhìn thấy người đàn ông khác ông lấy người con gái mình thương đã đủ nguyên nhân khiến cho ánh mắt tên gã thú hằn lên tia đỏ, răng nanh không hiện trước nhô ra để mà xông đến ngấu nghiến giằng xé con mồi.

Chẳng qua chỉ là phân tâm hắn ta cảm thấy cồn cào khó chịu không nguôi nên hắn mới đích thân tự mình lái xe đến trường, hắn không đủ khiên nhẫn nhẫn nhịn chờ đợi tài xế đưa cô về.

Chỉ có điều khi hắn vừa đến nơi, đập vào mắt hắn xuyên qua khung cửa kính của xe lại là cảnh tượng khó coi của hai tiếng về trước. Tại chỗ này hai tiếng về trước, một đâu nam nữ ôm nhau, nắm lấy tay nhau mà rời khỏi. Hai tiếng sau, cũng tại điểm này, chỉ cách đó không xa, cặp đôi nam nữ ấy lại xuất hiện, nhưng lần này hắn lại được cặp kia phát cẩu lương ngập miệng khó nuốt trôi.

Hắn đã thề, thề rằng ngày hôm nay hắn nhất định phải giáo huấn lại người con gái không biết giới hạn là gì!

Rõ ràng là có hắn để mắt tới mà vẫn ung dung tung tăng vui tươi bên người khác.

Ánh mắt đã tràn ngập lửa ghen!

Hắn không nói một lời nào, hai tay túm lấy hai bên cổ áo của cô, không thèm liếc nhìn cô mà trực tiếp ra sức kéo mạnh.

Xoẹt!

Cúc áo tựa như vỏ đậu bị tung ra, rơi lả tả lăn tròn trên sàn nhà khắp mọi nơi khiến cho Lâm Phi Đào sửng sốt.

“Anh!”

Lâm Phi Đào tức giận trừng mắt với anh, chiếc áo sơ mi này chính là của Vy Tố Phi đã tặng cho cô vào tháng trước, và đây cũng là lần đầu tiên cô mặc nó đến trường.

Hai bên vạt áo bị anh hung hăng xe ra, để lộ làn ra trắng mịn không tì vết. Huyết Từ Ca đưa mắt lên nhìn cô mà đánh giá.

“Hừm, bộ dạng này của em cũng có thể quyến rũ người đàn ông khác sao?”

Vừa nói, đầu ngón tay không chịu ngồi im của hắn từ từ chạm nhẹ vào phần da bụng của cô, sao đó dịch chuyển lên phía trên, lên trên một đoạn nữa rồi dừng lại cặp đai nịt ngực của cô. Gương mặt hắn không còn lạnh lùng như ban nãy nữa thay vào đó là một biểu cảm dễ gần, khoé môi khẽ nhếch lên nở ra một nụ cười thần bí.

Mặt hắn kề sát gần lại phía cô, hơi thở ấm nóng phà vào mặt cô khiến cho cô thẹn thùng đến đỏ mặt. Cô quay đầu đi, lời nói có chút bồn chồn không nói thành tiếng.

“Anh... anh nghe em giải thích được không?”

Nói xong hai tay cô tì vào ngực hắn, dùng hết lực có trong người mà ra sức đẩy hắn ra.

Căn bản sức lực của nữ nhi sao có thể vực ngã nam nhi có thân hình rắn chắc vạn vỡ đã trải qua bao nhiêu giông tố bão táp của cuộc đời.

“Tôi nói rồi ngoài tôi ra em không được có người đàn ông khác! Em để lời nói của tôi qua tai rồi thoảng ra gió sao?”

“Đâu có... anh nghe em giải thích! Em thật tình...”

Cô chỉ muốn giải thích với anh rằng người ban nãy với cô hoàn toàn trong sáng, không có gì gọi là chút niềm thân mật gì hết. Chỉ là lời nói của cô chưa xong đã bị anh cắt ngang.

“Còn gì để mà giải thích? Nếu như tôi không xuất hiện có lẽ hắn làm gì với em?”

“Em...”

Cô thật sự là không chịu nổi nữa rồi!

Có gì thì từ từ nói chuyện với nhau, cứ hở một tí lại phải hít ngửi mùi dấm chua phèn nồng nặc như vậy thật khiến cô cảm thấy phát điên!

“Huyết Từ Ca, nếu anh không tin em thì thả em ra đi!”

Cô lớn tiếng với anh, đẩy anh ra khỏi người mình, không một chút do dự gì mà táng cho anh một cái bạt tai.

Chát!

Tiếng da thịt đập da thịt vang rộng khắp căn phòng. Lâm Phi Đào nhìn người đàn ông trước mặt bằng ánh mắt tức giận.

Bỗng cô chết lặng người, vội dấu cánh tay vừa mới tát anh ra phía sau. Căn phòng lúc này tràn ngập sắc khí không lành mạnh, tất cả mọi vật đều bị đông cứng hoá đá, thứ lúc này để đập tan khối đá đó chỉ có Bazo!

“Em... em...”

Cô bồn chồn không nói lên lời nào.

Chỉ là vào thời khắc tức giận không làm chủ được bản thân mình nên mới ra tay mạnh với anh.

Một bên mặt anh vẫn in hằn năm đầu ngón tay của cô, anh từ từ nhìn sang bên cô, đâu chân mày nhíu lại.

“Xem ra hôm nay tôi phải giáo huấn lại em rồi!”

Ánh mắt đáng sợ của anh khiến cho cô sởn gai ốc.

Cô toan tính bỏ chạy khỏi giường nhưng bị cánh tay vô hình túm lấy giữa chặt lấy cô trên giường, cô giãy dụa, vùng vẫy để trốn thoát. Ánh mắt anh rơi vào làn da trắng mịn như tuyết dưới lớp áo anh vừa mới xé bỏ.

Cô càng kháng cự lại bao nhiêu thì càng khiến hoocmon nam giới có trong người hắn càng tiết ra mãnh liệt. Hắn nuốt nước bọt, một giây sau hai tay cô bị hắn khống chế lên phía thành giờ, đôi môi hắn hung hung tiếp đến môi cô, khoá chặt một cô lại bằng nụ hôn khát tình.

“Ưm...”

Cái tên này, hở ra cái lại cưỡng bức gái nhà lành! Người phụ nữ nào cũng bị anh cướp trắng trợn nụ hôn nồng nhiệt như vậy ư? Lâm Phi Đào bị cưỡng hôn không cách nào kháng cự lại, hai tay muốn vùng vẫy để đẩy tên bạo chúa kia ra nhưng cô giờ đây căn bản không còn sức để mà thoát khỏi ổ khoá* đang còng trên đầu giường.

So với những nụ hôn trước kia, nụ hôn hiện tại lại khiến cho khó thở. Hắn hôn cô một cạch mạnh bạo, đầu lưỡi hắn cứ chui luồng lách trong khoang miệng cô tựa nha đang thôi thúc chất mật ngọt vốn có trào ra để hắn hút lấy hút để.

* ý nói đến bàn tay to khoẻ của na9 nắm chặt lấy tay nu9 như ổ khoá vậy!

[ Thịt hay là tạm hoãn đây? ]

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv