Khi ánh sáng trắng mờ dần đi, Ryũ thấy mình đang ở trung tâm của một thị trấn.
Đúng, đây là một thị trấn, nhưng nó không phải là một thị trấn bình thường. Đúng hơn là… nó trông giống như một thị trấn thời trung cổ trong một trò chơi điện tử fantasy.
Những mái nhà lợp bằng tranh và rơm, những ngôi nhà được xây dựng từ gỗ rẻ tiền. Các lối đi được làm bằng đất.
Ryũ nhìn thấy những con ngựa ở phía trước các tòa nhà khác nhau và thậm chí một vài người đang cưỡi chúng đi trên đường, mọi người đang đi xung quanh trong những bộ quần áo dân làng trông rất xưa cũ. Một hoặc hai người mặc áo giáp, Ryũ thậm chí còn thấy một vài vũ khí trên người họ.
“Hiện tại mình ở chỗ quái nào vậy ?” Ryũ hô lên một tiếng trong tâm tình lo lắng.
"Hở ?" Một cô gái với bộ ngực lớn đi ngang qua dừng lại khi cô ấy nghe thấy tiếng của Ryũ: "Cậu đang ở Chalm, một ngôi làng ở góc của Vương quốc Aberis."
“Ah…” Ryũ ấp úng nói, hơi khó hiểu mà gãi đầu.
Chalm là nơi nào ? Và bương quốc Aberis là cái quỷ gì ?
Ryũ sẽ không hỏi người phụ nữ này những câu hỏi như vậy, nếu không Ryũ sẽ bắt đầu như một tên điên vậy.
Vậy rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ? Đây có phải là một thế giới khác? Ryũ đã được đưa đến một thế giới isekai, giống như những tiểu thuyết trên web đã đọc?
“Ừm… trong trường hợp đó, cô có biết Ryũ có thể nghe ngóng một số thông tin ở đâu không ?” Ryũ hướng người phụ nữ hỏi.
“Nơi tốt nhất không phải là hội thám hiểm sao ?” Cô ấy trả lời với một nụ cười dễ mến.
Cô gái đó khá khá là tốt bụng, vì vậy để Ryũ ngay lập tức có ấn tượng tốt về Chalm.
Ryũ thực sự muốn vùi mặt vào ngực cô ấy. Tuy nhiên, những hành động kiểu đó có lẽ sẽ khá khó chịu.
Ryũ nghĩ rằng mình hiện có hai trường hợp.
Trường hợp 1, thế giới này là giả, và Ryũ đang ở trong một trạng thái mơ ngủ hay kết nối tinh thần nào đó. Trong trường hợp đó, không có hậu quả gì đối với hành động của Ryũ, và Ryũ chỉ nên tận hưởng bản thân mình.
Trường hợp 2 là Ryũ đang ở một thế giới khác thực sự, và tất nhiên cậu có thể chết rất dễ dàng. Điều đó khá đáng sợ.
Dù thế nào đi nữa, Ryũ sẽ không quá liều lĩnh cho đến khi cậu biết hiện đang là trường hợp nào.
"Cô có thể chỉ đường cho Ryũ được không ?" Ryũ cười ngượng hỏi.
Cô gái sau đó chỉ về hướng một ngôi nhà lớn hơn bình thường với tấm biển phía trước mà Ryũ không thể đọc được. Ryũ quyết định đến đó sau khi cảm ơn cô ấy.
Cô ấy mỉm cười và đáp lại Ryũ một cái nháy mắt. Ryũ thấy mình hơi đỏ mặt khi loạng choạng đến tòa nhà.
Nếu cô ấy không bận, Ryũ có thể hy vọng sẽ tán tỉnh cô ấy nhiều hơn một chút.
Chà, Ryũ vẫn không biết thế giới này có thật không. Ryũ thực sự không có đủ tự tin để làm điều đó, vì vậy nó chỉ dành cho những tưởng tượng hư hỏng của bản thân.
Khi Ryũ bước ra đường lớn, Ryũ nhận thấy có nhiều “loại” người xung quanh hơn.
Một số người có đuôi và tai nhô ra khỏi đỉnh đầu. Đây có phải là thú nhân thật không ?
Ryũ dù sao cũng chưa bao giờ nhìn thấy một miêu nhân hay một khuyển nhân nào trước đây, nhưng anh chàng có vẻ ngoài đáng yêu vừa đi qua Ryũ trông hoàn toàn giống như anh ta có đôi tai mèo trên đầu, nơi này dần trở nên khá tuyệt đấy.
Vào hội mạo hiểm giả, nó giống với bất kỳ hội thám hiểm nào khác mà người ta có thể nghĩ tới.
Nó đã có một cái sảng trước rất lớn. Có một quầy bar bên cạnh với những chiếc bàn. Nó có mùi mồ hôi, rượu và thứ gì đó có thể là máu.
Ryũ bước đến quầy trước, nơi một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng làm móng.
“Chào, Ryũ mới tới thị trấn Chalm này.” Ryũ lúng túng nói: "Có thể cho Ryũ biết bản thân có thể kiếm tiền ở đâu không ?"
Thật không may một chút, Ryũ vẫn đang mặc bộ quần áo mà cậu đã đến thế giới này. Cơ thể của Ryũ vẫn là kiểu gầy gò điển hình nếu như không muốn nói là như thằng nghiện vậy.
Không có thân hình đẹp trai mới cũng như những nâng cấp ấn tượng khác.
Vì vậy, khi người phụ nữ nhìn lên, cô ấy đã nhìn thấy Ryũ chính xác với những gì Ryũ đang có. Ryũ đã bị quá nhiều phụ nữ gạt bỏ để nhận ra vẻ ngoài đó. Cô ấy không tốt chút nào như cô gái bên ngoài.
Nhận thức của Ryũ về hội mạo hiểm giả đã đi xuống.
"Cần một đồng tiền vàng để tham gia." Người phụ nữ đứng sau quầy nói như thể cô ấy không quan tâm đến sự hiện diện của Ryũ: “Công hội đưa ra các nhiệm vụ và chúng tôi lấy 70% số tiền thưởng ”.
"70%!" Ryũ thốt lên vì ngạc nhiên.
Cô gái hít sâu một hơi rồi nói: “Chúng tôi không chỉ thiết lập các nhiệm vụ mà còn bảo vệ các nhà thám hiểm. Chúng tôi sẽ không cung cấp cho cậu nhiều hơn những gì cậu đủ điều kiện để lấy và Chúng tôi có bảo hiểm cho cậu và vật phẩm của cậu. Ít nhất Chúng tôi có thể làm là lấy 70%!”
Không… thực ra, điều đó có vẻ chưa đủ, Ryũ quyết định hỏi thêm: ”Tôi được bảo hiểm như thế nào ?"
"Đương nhiên, nếu cậu chết, Chúng tôi sẽ làm phép hồi sinh cho cậu."