Ryũ quyết định trang bị chức năng Merchant để xem bản thân nhận được những tính năng mới nào.
{Bạn đã mở khóa kỹ năng Merchant: Haggle (Mặc cả)}
"Mặc cả sao ?"
Ryũ thấy tên của các kỹ năng được mở khóa là khá khó hiểu.
Merchant
{Bạn đã mở khóa kỹ năng Merchant: Haggle (Mặc cả)}
Mặc cả có thể có nhiều ý nghĩa lắm. Ryũ phải thử mới có thể biết được nó là gì.
Đi vào cửa hàng tiếp theo, đó là một cửa hàng chuyên bán bùa phép. Nó trông rất giống một cửa hàng trang sức nơi quê nhà của Ryũ.
"Xin chào!" Chủ tiệm lần này thực sự là một người đàn ông: “Cậu là vị anh hùng đó, phải không? Hãy đến đây và chọn một phụ kiện đi. Tất cả các món hàng ở đây đều giảm giá 10% cho cậu đấy!"
Ryũ đã biết mình được giảm 10% vì Ryũ là một người hùng, nhưng ông ta cố làm ra vẻ như cá nhân ông ấy đang giảm giá cho Ryũ 10% vậy.
Ryũ chỉ có thể nở nụ cười nhạt khi nhìn các món đồ. Ryũ không có bất kỳ khả năng nhìn đặc biệt nào cho phép bản thân thấy được tình trạng của các món đồ.
Thay vào đó, mỗi mặt hàng đều có một tấm giấy nhỏ ngay bên cạnh để giải thích công dụng của nó.
Về việc liệu người bán hàng có trung thực hay không, đó lại là một câu hỏi khác. Dù sao thì, các mô tả về mặt hàng ở đây hơi mơ hồ.
‘Cải thiện một chút về mặt tốc độ.’
Bao nhiêu là một chút ?
‘Cải thiện một chút về mặt tốc độ.’
Ryũ nhận ra rằng lý do mà ông chủ cửa hàng ở đây mơ hồ là vì ông ta không thực sự biết rõ các món hàng này. Ryũ thậm chí còn không chắc liệu thế giới này có những con số nhận dạng liên quan tới tình trạng món hàng hay không.
Liệu ở đây có chỉ số máu hay bất cứ điều gì tương tự không?
Ryũ không muốn phải phụ thuộc vào chỉ số máu để sống. Thực tế thì, sẽ rất tuyệt nếu Ryũ không bao giờ bị đánh. Nhớ lại những người đàn ông bị thương ngày trước, chỉ số máu dường như không giải thích được gì nhiều.
"Ông có thứ gì đó giống như một chiếc nhẫn để mang theo đồ đạc không?"
Đó là mối bận tâm của Ryũ ngay lúc này. Còn cách nào khác để Ryũ có thể mang cả đống đồ của mình đi theo. Chúng quá nặng đối với Ryũ.
"Nhẫn chứa đồ?" Ông ta liền huýt sáo qua kẽ răng: “Cậu có thể tìm thấy chúng ở thủ đô, nhưng chúng quá đắt để có thể được tìm thấy ở vùng nông thôn này. Kể cả khi tôi có một cái, tôi cũng sẽ không bán nó."
"Có thật không?"
"Khoảng 50 đồng vàng cho cái nhỏ nhất."
Ryũ trợn tròn mắt, và ngay lập tức vứt bỏ mọi suy nghĩ về việc sở hữu một chiếc nhẫn chứa đồ: “Có món nào khác có thể chứa đồ được không?"
Ryũ hướng cái đầu của mình về phía cái balo mà Ryũ đã đặt trước cửa. Người đàn ông liền liếc qua nó và gãi cằm.
"Chà, tôi có thể làm bùa chú trực tiếp lên ba lô để giảm trọng lượng. Cậu thấy thế nào ?"
Ryũ nở một nụ cười cứng ngắt: “Thế cũng được.”
Ông ta gật đầu." Nếu vậy thì, tôi sẽ hoàn thành điều đó vào cuối ngày hôm nay. Mặc dù vậy, mấy cái bùa chú này không hề rẻ chút nào. Thứ phép này tốn khoảng 1 đồng vàng, 10 đồng bạc và bốn đồng xu lẻ đấy.”
So với 50 đồng tiền vàng cho một chiếc nhẫn chứa đồ, cái giá đó thực sự có vẻ nhỏ.
Tuy nhiên, những vật dụng mà chiếc túi mang theo chỉ có giá khoảng 5 bạc…vì vậy Ryũ đã chi nhiều tiền hơn để mang theo những thứ đó so với chi phí của chính những thứ đó. Ryũ luôn có thể lấy mọi thứ ra khỏi túi.
Hơn nữa thì, đây là những vật dụng mà hội trưởng và nhân viên cửa hàng nghĩ là cần thiết để Ryũ có thể sống sót. Điều đó đồng nghĩa với việc mức giá của những món đồ này khá là phải chăng.
Sinh mạng của Ryũ chắc chắn đáng giá hơn những đồng tiền vàng rồi. Ryũ không phải trả tiền cho các vật dụng được cung cấp sẵn hoặc cho quần áo, vì vậy Ryũ nên coi đây là một loại may mắn.
Vì thế, Ryũ thở dài và gật đầu." Rất tốt. Hãy giảm trọng lượng cái ba lô của tôi.".
"Vì cậu được giảm giá 10% nên tôi sẽ bán cho cậu thứ phép này với giá 9 bạc, nghe ổn chứ? "
Ryũ gật đầu, và bản thân cố thốt ra một từ trong khi Ryũ đang giả vờ ho: " Mặc cả! "
Ông ta nhìn Ryũ chằm chằm, không phản ứng gì với tiếng ho của Ryũ. Ryũ liền nở một nụ cười gượng gạo.
Ryũ đoán điều này hoàn toàn nằm trong sự mong đợi. Để thử, Ryũ lấy ra một đồng tiền vàng và đưa nó cho ông ấy. Một lúc sau, ông ta lục lọi trong túi của mình và đưa cho Ryũ ba đồng bạc.
"Của cậu đây” Ông ấy mỉm cười.
"Hử ? Ông nói thứ phép này có giá bao nhiêu?” Ryũ vội hỏi.
"7 đồng bạc.” Ông ta chớp mắt: “Có vấn đề gì không ?"
"À.. không, không hề."
Ryũ đã ký vào một tờ giấy với những từ mà Ryũ không thể đọc được và sau đó nhanh chóng rời khỏi cửa hàng mà không có một lời nào khác từ phía ông chủ cửa hàng.
Trước khi Ryũ sử dụng tính năng Mặc Cả, nó có giá 9 đồng bạc, sau đó, là 7.
Có vẻ như Mặc Cả đã giảm 20% giá gốc của bất kỳ vật phẩm nào và việc trở thành anh hùng khiến Ryũ được giảm thêm 10%.
Tính năng này có thể được sử dụng nhiều lần không?
Có khi nào có khả năng thất bại không?
Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng không thành công?
Tất cả những câu hỏi này lưót nhanh qua đầu Ryũ. Nhiều cuộc thử nghiệm hơn đang chờ đợi để được thử.
Tuy nhiên, Ryũ phát hiện bản thân mình đang đói nên liền quay về phòng trọ. Bữa ăn hôm nay là món bò hầm. Nó rất hoàn hảo, và ngon hơn nhiều so với món mì Ryũ từng ăn. Rốt cuộc thì đây không phải là một cuộc sống quá tệ.