Ryũ ngồi xuống ghế của mình dưới hàng loạt tiếng vỗ tay. Cũng hơi xấu hổ nhưng Ryũ càng bị phân tâm hơn bởi chức nghiệp mới.
Để khỏi tò mò, Ryũ quyết định thay đổi chức nghiệp của mình từ White Mage chuyển thành Anh hùng. Ryũ nhận thấy mình có thể làm điều này một cách dễ dàng chỉ bằng cách suy nghĩ.
{Bạn đã mở khóa kỹ năng Hero: Return.}
Ryũ kết thúc quá trình nhận kỹ năng của mình bằng phép Return .
{Bạn đã mở khóa kỹ năng Hero: Return.}
Return
Return là gì? Thế giới này dường như không có bất cứ thứ gì giống như hướng dẫn hoặc thanh trạng thái. Điều đó có nghĩa là Ryũ cần phải bắt đầu tìm ra mọi thứ, vì Ryũ chỉ có một cơ hội và sau đó việc cần làm là phải ghi nhớ. Lúc này trong đầu Ryũ đang chất chứa hàng tá câu hỏi.
Return
Ví dụ như, Ryũ có thể sử dụng các kỹ năng của mình mà chức nghiệp của Ryũ không được trang bị không?
"Weak Healing!" Ryũ thì thầm, tự nhắm vào chính mình.
Ryũ chưa bao giờ thử phép thuật lên bản thân trước đây, nhưng Ryũ cho rằng nó sẽ hoạt động. Không có chuyện gì xảy ra. Ryũ yêu cầu lại chức nghiệp White Mage của mình và thử lại.
"Refresh!" Ryũ nói.
Một thứ phép thuật màu xanh lam quét qua Ryũ.
Ngay lập tức, Ryũ cảm thấy mình như bị dội một gáo nước lạnh.
Trước đó, Ryũ hơi loạng choạng và mệt mỏi, nhưng bây giờ Ryũ đã hoàn toàn tỉnh táo. Ryũ cần nhớ câu thần chú Làm mới này thường xuyên hơn. Nó thực sự rất sảng khoái.
Trong khi Ryũ đang mày mò tìm hiểu, ông thị trưởng đã kết thúc bài phát biểu chúc mừng.
"Bây giờ tất cả các giải thưởng đã được trao, chúng ta cần nói về mối đe dọa mới này đối với thị trấn của chúng ta. Một tháng trước, một hầm ngục xuất hiện một vài dặm bên ngoài thành phố. Chúng tôi đã cử một trong những nhóm mạnh hơn đến đó hai tuần trước. Họ không những không quay trở lại mà còn có một đội quân Undead đến trước cửa nhà chúng ta. Tôi không tin đây là một sự trùng hợp ngẫu nhiên".
"Chúng ta có thể xác nhận rằng trong ngục tối thực sự đầy xác sống không?" Một người đàn ông to lớn với mái tóc dài hỏi.
"Vì nhóm do thám của chúng tôi đã không quay trở lại, Chúng tôi không có bất kỳ thông tin nào về hầm ngục, nhưng giả sử đội quân Undead được gửi đến từ hầm ngục, câu trả lời có lẽ là có."
Ở dưới khán đài bắt đầu có tiếng xì xào
"Chúng ta có nên cử một nhóm do thám khác không?" Một người khác hét lên.
"Nếu chúng ta chờ đợi đủ lâu để xác nhận sự thành công hay thất bại của họ, chúng ta có thể xem xét một cuộc tấn công thậm chí còn lớn hơn vào lần tới. Làn sóng đầu tiên thường chỉ để dò xét.". Một phụ nữ mặc áo choàng, đầu đội mũ chóp nhọn tuyên bố.
"Hầm ngục rõ ràng rất thù địch, chúng ta không thể cho phép nó tiếp tục như vậy, tôi cũng không thể tưởng tượng được thảm họa sẽ như thế nào nếu chúng ta không chặn lối vào châm ngòi cho cuộc chiến khác.".
Thị trưởng gật đầu: “Tôi đồng ý.. tôi đã đưa ra một sắc lệnh cho việc phá hủy hầm ngục."
"Điều đó có nghĩa là những Dungeon Breaker…có ai đủ cam đảm để nhận nhiệm vụ không?"
"Tôi sẽ làm điều đó!" Một giọng nói đầy tự hào vọng ra từ phía cửa.
Một người đàn ông đang đứng đó, mặc một bộ quần áo đẹp hơn bất cứ ai trong khu này. Anh ta có bộ áo giáp sáng bóng và một bộ ria mép mỏng. Mũi anh ta hếch lên trong không khí và bên trong có cái vẻ gì đó hơi ngạo mạn.
Đứng sau hắn ta là ba thú nhân. Hai người trong số họ là đàn ông ở độ tuổi trung niên, nhưng người thứ ba là một cô gái, có lẽ nhỏ hơn Ryũ một hoặc hai tuổi.
Mỗi tên trong số những tên ấy đều đang cúi đầu xuống, với những chiếc vòng cổ quấn quanh. Trên lưng cô gái có một chiếc túi khá to, cô ta phải chật vật để khiêng nó.
"Các người là ai?" Thị trưởng vội hỏi, có thể thấy miệng ông ta đang co giật.
"Tôi chỉ là một quý tộc trẻ đi ngang qua nơi đây." Người đàn ông đứng đầu ba người giới thiệu lấy: “Tôi đã thấy trận chiến của những con xác sống tấn công làng của ông, nhận ra rằng thị trấn của ông dường như đang cần được giải cứu. Mà tôi, lãnh chúa Tibult, sẽ rất vui lòng khi giải quyết vấn đề của ông và trở thành anh hùng của thị trấn này."
Ah.. suy cho cùng thì nhận chức là một sai lầm.
Có vài tiếng bất mãn vang lên khi Tibult tiến về phía trước.
"Cậu ta là vị lãnh chúa nào đó tới từ phía thành phố."
"Chúng tôi đã có một vị anh hùng rồi."
"Nhìn xem, cậu ta thậm chí còn sử dụng người thú nhân làm nô lệ. Hẳn đây là một vị lãnh chúa tới từ điện Capitol." Một nhóm các cô gái thú nhân có vẻ đặc biệt kinh hãi.
Những lời như vậy lan truyền khắp cả khán phòng, nhưng anh chàng kia đã ngẩng cao đầu bỏ qua tất cả.
"Cậu có phải là một Dungeon Breaker có kinh nghiệm không ?" Hội trưởng hội thám hiểm liền hỏi.
Tibult khịt mũi: “Những nô lệ của tôi sẽ chinh phục ngục tối này một cách dễ dàng, tôi đảm bảo với các người. Dù sao thi tôi đã phải chi rất nhiều tiền cho họ."
Điều này càng tạo ra nhiều âm thanh bất mãn hơn. Tibult nhận ra sự bất mãn trong khán phòng liền trừng mắt nhìn những người ở đó.
Mặc dù căn phòng đầy rẫy những nhà thám hiểm có vẻ ngoài thô kệch và đáng sợ, hầu hết bọn họ không dám nhìn thẳng vào mắt ông ta quá lâu.
Ánh mắt ấy đã thể hiện được cái uy quyền của người thuộc tầng lớp quý tộc trong thành phố này.