Tác giả: đừng có lạ lẫm với cái biệt danh “Cây tùng nhỏ” mà Ngụy đội đặt cho, bởi vì tên tiếng Trung của chị nhà là 吴廖松 - từ “松“ có nghĩa là cây tùng đó hiu hiu
****
Ngụy Hoắc Thần thừa nhận bản thân mình là một kẻ cuồng si, một tên biến thái vặn vẹo. Nếu không có thứ gì cản trở Liêu Song bé bỏng vĩnh viễn sẽ là của anh
Nhưng vì cây tùng nhỏ của anh rất cần không gian riêng nên anh mới im lặng không đả động đến cô hay quá điên cuồng. Vậy nên anh khống chế tâm tư mình
Anh muốn lấy cớ tâm giao qua gặp ông bà nội cô. Chẳng ngờ, một người luôn ăn mặc như con trai lại có một đám ong bướm luợn lờ. Càng đáng giận hơn là cô còn giới thiệu Tần Lâm là bạn trai mình
Bình tĩnh chỉ là một lớp vỏ, bên trong đã cuồn cuộn những đợt sóng dữ.
Khi anh nghe thấy phòng bếp hô hoán cô bị đứt tay, trong tâm trí anh nảy lên một ý tưởng xấu xa
Biến cô thành bạn đời của anh - Bạn đời của một người sói
Giờ đây anh cởi chiếc áo sơ mi xanh nhạt ra, thẳng thừng bỏ xuống giường, ngắm nhìn cơ thể thon gọn xinh đẹp một lượt. Ngụy Hoắc Thần nuốt nước miếng, bàn tay sờ rồi bóp nhẹ một bên thỏ trêu chọc, cúi xuống in lên những dấu hôn trên cổ và xương quai xanh
- Không ngờ tình cũ không rủ cũng đến đúng không? Đúng vậy, tôi đến để hâm nóng tình cảm với em.
- Chúng ta đã chia tay rồi, Ngụy Hoắc Thần! Tôi quen người nào là quyền tự do của tôi, chúng ta chỉ là cấp trên với cấp dưới!
Ngụy Hoắc Thần không đáp, kéo tay đeo còng cô để dưới bụng. Trước ánh mắt khiếp sợ vô lực, anh cúi xuống cắn phập một cái rất sâu, mùi máu tanh ngọt ngào tràn ngập trong khoang miệng khiến khuôn mặt của người đàn ông hài lòng thỏa mãn. Ngụy Hoắc Thần gằn giọng xuống:
- Đau mới nhớ rõ em là của ai. Liêu Song à, tôi chưa đồng ý chia tay với em
Anh nhả ra, vẻ mặt như người chồng bắt người vợ ngoại tình tại trận. Người đàn ông dùng giọng trầm khàn chất vấn cô:
- Tần Lâm thật sự yêu thật lòng em không hử? Cậu ta có thật sự chiều chuộng em như cách tôi chiều chuộng em không hay giống mấy bà mẹ nhỉ?
- Ư…
Không ngờ người mà mình hằng ngưỡng mộ là một người chiếm hữu. Trong lòng cô rất vui.
Sau đó, niềm vui nhanh chóng thay bằng nỗi sợ, cô vẫn cương quyết không thừa nhận nên vẫn điên cuồng giãy giụa chống đối bên dưới người đàn ông như gọng kìm, cổ tay hằn đỏ dấu còng tay để lại.
- Đương nhiên! Á!
Dĩ nhiên, anh không hài lòng với câu trả lời thật sự nên bóp mạnh một bên trừng phạt:
- Tần Lâm có biết em khỏa thân ngon như vậy không?
Ngụy Hoắc Thần kéo tay cô lên lại đỉnh đầu, quay lại dùng hai tay xoa nắn cặp thỏ hồng hào dễ thương kia, cúi xuống liếm lên đỉnh đồi, nhân lúc anh đang si mê để lại những dấu hôn đỏ thẫm, cô há miệng ra cắn lên cổ anh
Anh né tránh cú cắn của Ngô Liêu Song, hôn lên trán em, phà từng hơi lên mặt cô, cười đến run cả lồng ngực lên:
- Biết tức giận cơ à? Thế có biết em thích tôi không, cây tùng nhỏ?
- Đồ khốn, đồ cầm thú!
Đương lúc anh muốn chuẩn bị lột quần lót cô xuống thì tiếng gõ cửa vang lên dồn dập, tiếng từ bên ngoài truyền vào:
- Chị hai, đồ ăn dọn xong hết rồi, đừng ngủ nữa, dậy ăn cơm đi! Hôm nay em cho người nấu món chị thích rồi
Cô muốn mở miệng kêu cứu với em trai cô, chút tâm tư nhỏ này đã bị người nào đó nhìn thấu, anh bóp ngực. Lúc gõ cửa anh đã tắt ngúm dục vọng, chỉ còn dáng vẻ không đứng đắn trêu chọc người dưới thân:
- Tôi cầm thú thì sao? Thế em có dám hét lên để nó biết em với sếp của em vụng trộm yêu đương không?
Da mặt mỏng như ai kia lắc đầu trối chết, trả lời đáp lại bên ngoài, vừa kìm giọng rên rỉ vì người đàn ông có tà niệm mút lấy cặp thỏ tròn trịa ngọt ngào:
- Chị m-mới ngủ dậy, ngủ quên mất, đợi chút!
Cô vặn nhỏ giọng lại, tay đeo còng đấm mạnh lên vai anh:
- T-thả ra!
- Em nói em muốn làm bạn gái tôi đi, biết đâu tôi sẽ mủi lòng tháo ra cho em, cây tùng nhỏ à~
Ngụy Hoắc Thần cúi xuống hít ngửi hương lá xô còn đọng lại trên mái tóc hôn nhẹ lên, rồi lại dời qua trán hôn lên một cái. Tay anh nắm lấy mặt dây chuyền mân mê, vẻ mặt hệt như chú mèo đang nhàm chán vờn mồi. Đôi mắt cô giao với đôi mắt người đàn ông lúc này đã tắt ngúm d.ục niệm
Dù anh không nói ra, cô biết anh muốn cô
Ngụy Hoắc Thần nhận ra sự lo lắng trong ánh mắt cô. Thấy cô vẫn không trả lời, anh hôn cô, đánh tan nỗi lo âu trong cô:
- Tôi chưa từng yêu ai cả, đến cả một người phụ nữ tôi còn chưa chạm vào. Đây là lần đầu mới yêu, tôi có chút hấp tấp và xốc nảy, là do tôi chưa tốt khiến em phiền lòng.
Nói xong liền hôn lên mặt cô, tiếp tục:
- Tôi biết, con người không ai hoàn hảo cả, kể cả có là tôi hay em đi chăng nữa. Cho nên chúng ta cùng nhau học hỏi tìm hiểu thêm được không em?
Người đàn ông to lớn cúi xuống hôn lên mặt dây chuyền, hôn lên ngực trái cô với vẻ thành kính, nói tiếp:
- Đối với tôi, quyền lực, sự nghiệp hay chức vị đều chỉ là phù phiếm, tôi không quan tâm.
Liêu Song của anh, dù em có là con chiên của Chúa hay không anh vẫn không cảm thấy bất kì điều gì làm anh chững lại. Chỉ cần tất cả đều là em, anh sẽ luôn chấp nhận
Mật ngọt tràn ngập trong lòng khiến mặt cô gái nhỏ đỏ bừng lên vì ngại ngùng, còn đôi môi cắn môi dưới dời mắt đi. Đương lúc đang chuẩn bị ngại ngùng mở lời thì người đàn ông lại muốn cưỡng hôn cô đầy mạnh bạo lần nữa. Cô liên tục như gà mổ thóc hòng tránh né
- C-có mà, a-anh đã có thành ý như vậy rồi, chúng ta cùng nhau được không?
- Được
****
- Xin lỗi đã để mọi người đợi lâu!
Tất cả mọi người ngồi đang ngồi trên bàn ăn lúc này nhìn qua, hai người trước sau đi cách một khoảng xa xuống tầng. Lúc này khi những cặp mắt nhìn qua, mới thật sự qua một màn rửa mắt
Liêu Song mặc chiếc áo ba lỗ croptop màu đen khoác áo bóng chày bên ngoài cùng với quần baggy jean, nhưng nếu đứng gần sẽ thấy rõ những dấu hôn mờ nhạt trên cổ
Ô mẹ kiếp, tưởng Ngụy Hoắc Thần đó trốn trong nhà vệ sinh đi nặng, ai mà dè lại đi xơi tái mỹ nữ thích ngủ chứ. Thậm chí còn bắt cô mặc cả chiếc áo croptop ba lỗ khoe khoang. Tần Lâm nhìn qua thuận miệng bật cả câu chửi thề. Không những được rửa mắt mà còn bị cướp người vô cùng ngang nhiên
- F*ck, mẹ kiếp
Anh ta thở hắt, kéo ghế kế bên để cô ngôi xuống, nào ngờ người kế bên lại là Ngụy Hoắc Thần. Anh ta rủa thầm:
- Cmn, đội trưởng Ngụy, cậu cho tôi chút mặt mũi để dành được không hả?
Người đàn ông làm lơ, quay qua kéo ghế cho Liêu Song ngồi xuống, còn kéo cô ngồi đến sát anh hơn. Lúc này anh xoay vẻ mặt khiêu khích, mở miệng:
- Xin lỗi, tai tôi hơi lãng, nói lại được không?
Sau đó Tần Lâm và Ngụy Hoắc Thần ngồi im nhìn những người còn lại làm dấu thánh giá trước bữa ăn. Họ làm xong thì anh mới gắp đũa ăn
Anh biết cô bé con của anh khi ăn uống nơi đông người ăn rất ít, thậm chí lúc này còn ăn cơm trắng và rau luộc để trước mặt. Anh men theo đôi mắt của người kén ăn kia gắp một quả trứng to và miếng thịt đầy mỡ đến chén
Đây cũng là những gì anh tích cóp được trong những lần đi ăn trưa trong căn tin
Ông nội Ngô nhìn cô cháu gái mình với vẻ không vừa ý. Ánh mắt cô nhìn ông, cảm nhận được ác ý
Cô gái nhỏ cố gắng không tỏ ra bất thường, khó khăn nuốt miếng trứng kho xuống
Dù bản thân mình ăn rất gọn gàng nhưng việc kết thúc bữa ăn ngay là điều không thể
Lúc này điện thoại của cô và đồng hồ thông minh của anh cùng lúc vang lên
Ngụy Hoắc Thần đánh mắt, xin phép đi ra ngoài hiên tiếp cuộc gọi. Còn Ngô Liêu Song thì ngồi ngay cầu thang, tiếp nhận xong cuộc gọi này, cô lại phải tiếp cuộc gọi khác
Cả hai quay lại nhà ăn cúi đầu tạ lỗi, bà nội cô lúc này chùi miệng, nhấp một ngụm nước rồi nói:
- …Được rồi, hai đứa đi đi, bảo vệ sự an nguy của người dân quan trọng hơn dùng bữa với bà già này. Khi nào mấy đứa muốn có thể quay lại dùng bữa với bà già bây cũng được. Đi đi!
Khi cô chạy ra khỏi phòng bếp lấy xe rồi, anh cũng chào đáp lại, dặn hai ông bà giữ gìn sức khỏe. Anh tính đi thì bàn tay già nua nắm bàn tay to lớn mạnh mẽ kia lại. Bà lúc này nhìn anh lúc này xoay lại quỳ một chân xuống nghe bà nội Ngô dặn dò:
- Cảnh sát Ngụy à, bà thật sự rất mừng vì cháu là cấp trên của cháu gái bà. Liêu Song là một đứa trẻ ít nói, cháu chịu khó chiếu cố con bé một chút
Sau đó bà thở dài, vuốt nhẹ lên mái tóc vuốt keo gọn gàng của anh:
- Nếu cháu bên cạnh con bé thì tốt cho nó quá rồi
****
- Xe cậu đâu rồi?! Cmn sao lại đi ké xe ông đây chứ?!
Tần Lâm nuốt cục tức xuống, suýt được ăn bữa cơm trọn vẹn lại phải đưa đôi chim uyên ương đến hiện trường. Bên dưới liếc nhìn qua kính chiếu hậu là một Liêu Song ngồi trong vòng tay Ngụy Hoắc Thần
Thậm chí Ngụy Hoắc Thần còn không gấp gáp gì, mặc cho cô né lại hôn lên má đầy vụn vặt không tí cố kỵ nào. Lúc này người đàn ông đằng sau liếc mắt nhìn lên gương chiếu hậu, lạnh giọng hăm dọa:
- Lái xe lẹ lên, đừng để tôi móc mắt cậu
Người đàn ông bị hăm dọa như chó cụp đuôi, không nhìn ra đằng sau nữa
Được được, cậu hay lắm, thích rải cơm chó như vậy
Tới nơi, anh để Liêu Song đến chỗ tập kết là hai chiếc Mercedes mười sáu chỗ màu đen trước, còn mình đi qua ghế lái nói gì đó với Tần Lâm. Nhìn chiếc xe quay đi anh mới đi lại nhóm người phía lùm cây
Anh đi đến trước mặt cô, chỉnh lại chiếc áo chống đạn. Nhân lúc không ai để ý anh lén cắn lên một cái
- A-anh, quá đáng!
Cô đánh mạnh hai cái vào bắp tay anh, người đàn ông bật cười hôn lên má cô trêu chọc:
- Cây tùng nhỏ, chúng ta là người yêu
Anh mỉm cười, hài lòng mặc lại chiếc áo bomber vào cho cô gái rồi cài nút áo lại. Anh lấy chiếc áo chống đạn size lớn nhất trong tay Liêu Song nhanh chóng mặc vào
Sau đó cùng những anh em phòng chống ma túy bàn bạc chiến thuật
Tối nay, trùm ma túy Vân Nam - Trương Thiệu Vỹ sẽ giao dịch với “nữ quỷ” Apinya.
Bọn chúng sẽ chuyển hai chỗ giao dịch, tương đương với hai lần lấy hàng. Đàn em của Apinya sẽ lo liệu chuyện chuyển hàng
Liêu Song sẽ đóng một vai diễn vô cùng mạo hiểm - Một khách hàng ngang vai vế cùng giao dịch với bọn chúng