Không đợi Diệp Thiên Bách trả lời, tin nhắn của Chung Linh Hi lại tới.
Diệp Thiên Bách nhìn thấy tin nhắn này, anh nhịn không được muốn bùng nổ.
Cô bé này có ý gì chứ, cố ý khiêu khích anh, hay là đang nói chuyện nghiêm túc?
Chắc chăn lại là đang đùa giỡn anh! Lùi một ngàn bước mà nói, cho dù cô thật sự cho, anh thật sự có thể lấy sao? Anh vẫn luôn coi Chung Linh Hi là một cô em gái mà thôi.
“Mệt thì em đi ngủ sớm một chút, xử lý xong chuyện rồi anh sẽ về."
Diệp Thiên Bách giả vờ bình tĩnh trả lời một câu. “Em không muốn, em muốn chờ anh về.”
Chung Linh Hi lại trả lời một câu.
“Vậy được rồi, anh bận trước đây.
Diệp Thiên Bách chỉ có thể trả lời một câu, sau đó cất điện thoại vào túi.
Khoảng vài phút sau, Diệp Thiên Bách xuất hiện ở quán đồ nướng cũ, đây là một quán đồ nướng kiểu mở, trong quán có chỗ ngồi, ngoài trời cũng có chỗ ngồi.
Thời tiết tối nay không tệ, Diệp Thiên Bách chọn vị trí bên ngoài, ăn khuya chính là cần không khí, bên ngoài rộng rãi.
“Này em trai, lâu rồi không tới. Thế nào, muốn ăn chút gì không, tối nay chỉ có một mình cậu tới sao? Bạn gái cậu không tới sao?”
Ông chủ cửa hàng là một người đàn ông trung niên có dáng người cường tráng, tính cách cởi mở, là một người rất
hay nói, xem như là người quen cũ.
Thấy Diệp Thiên Bách ngồi xuống, ông ta liền nhiệt tình đi tới.
“Ông chủ, lúc trước tôi đã nói với ông không chỉ một lần rồi, đó không phải là bạn gái của tôi, mà là em gái của vợ tôi.”
Diệp Thiên Bách xấu hổ cười cười, ông chủ này thật sự rất thú vị, mỗi lần ông ta đều coi Hạ Tiểu My là bạn gái của anh, hơn nữa còn dạy mãi không sửa.
“Ha ha ha... Ngại quá, tôi quên mất. Tôi chỉ nhớ là hai người nhìn qua rất giống người yêu của nhau, cho nên vẫn luôn nhớ hai người là bạn trai bạn gái.”
Ông chủ sang sảng cười nói.
“Bây giờ ngay cả em vợ cũng không phải nữa rồi, tôi ly hôn, là em gái của vợ trước.”
Diệp Thiên Bách lại bổ sung một câu. “Ơ, vậy tôi phải chúc mừng cậu sao?”
Lời nói của ông có chút ngoài dự liệu của Diệp Thiên Bách, ly hôn mà còn chúc mừng sao?
“Lời này của ông chủ là có ý nghĩa như thế nào vậy?”
Diệp Thiên Bách bật cười.
“Nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng thấy cậu và vợ cậu tới ăn thịt nướng, đều là tới với em gái của vợ cậu, tôi có thể nhìn ra được, quan hệ giữa cậu và vợ cậu hẳn là không bình thường.” Ông chủ thành thật nói.
“Cái này mà ông cũng có thể nhìn ra” Diệp Thiên Bách không nói gì.
“Ha ha, tôi biết nhiều chuyện lắm.”
“Nếu nói như vậy, tối nay cậu đến một mình, cậu có muốn uống chút gì không?” Ông chủ hỏi.
“Tôi không tới một mình, vẫn là người trước đó, cô ấy rất nhanh sẽ tới.” Diệp Thiên Bách trả lời.
“Ây, vậy cũng được, tuy rằng cô bé kia là em gái vợ trước của cậu, nhưng nhìn qua nhân phẩm cũng không tệ, cậu cần
phải thoát khỏi sự trói buộc của thế tục, nắm chắc cơ hội.”
Ông chủ hung hăng võ võ bả vai Diệp Thiên Bách, dáng vẻ coi trọng Diệp Thiên Bách.
“Ông chủ, tôi cảm ơn ông nhưng tôi và cô ấy trong sạch” Diệp Thiên Bách xấu hổ cười cười. “Cậu nói cái gì thì là cái đó, cậu nói cái gì tôi cũng tin hết”
Trông dáng vẻ ông chủ như đang muốn nói 'yên tâm, tôi đều hiểu.
“Tôi gọi những thứ này trước, khi cô ấy đến, để cô ấy tự chọn thêm một chút." Diệp Thiên Bách cười cười.
“Được!
“Đúng rồi, hôm nay cậu có muốn thể hiện kỹ năng, làm một chút đồ ăn ngon hay không?”
Ông chủ lại hỏi, Diệp Thiên Bách bình thường tới đây, thỉnh thoảng sẽ tự mình nướng chút gì đó ăn.
Ông chủ cũng biết, tay nghề của Diệp Thiên Bách là hạng nhất, mỗi lần anh tự đều có thể thu hút sự chú ý của rất nhiều thực khách.
Bởi vì đồ Diệp Thiên Bách nướng ra thật sự rất thơm.