Diệp Thiên Bách mỉm cười, lấy điện thoại mở Zalo.
Hà Thi Vũ vừa hưng phấn vừa ngại ngùng, thêm Zalo của Diệp Thiên Bách.
“Cảm ơn thầy Diệp.”
Hà Thi Vũ có chút cảm kích nói, sau đó trở về chỗ ngồi của mình như vừa nhặt được báu vật.
Với sự khởi đầu này, các cô gái trong lớp cũng lấy dũng khí, thậm chí cũng có hành động.
“Thầy Diệp, em có thể thêm Zalo thây không?” “Thầy Diệp, em nữa, buổi tối em cũng có chuyện muốn hỏi thầy.”
“Thầy Diệp, em là con trai, em có thể thêm Zalo thầy được không? Em thêm Zalo thầy để học tập, thực sự hy vọng sẽ có cơ hội được thầy cho lời khuyên”
“Cậu là con trai thì sao? Ăn nói kỳ cục, chẳng lẽ chúng tôi không phải vì mục đích học tập sao?”
“Con gái các cậu thêm Zalo của thầy Diệp để làm gì, trong lòng cậu không rõ sao? Họ tập hả? Tôi không muốn vạch trần thôi.”
“Sao cậu lại nói chuyện như vậy, con gái chúng tôi muốn làm gì thầy Diệp chứ”
“Chẳng lẽ không đúng sao? Nhìn vào đôi mắt như sói đói của cậu đi, tôi chẳng lạ gì các cậu. Phòng Đa phương tiện 302 là khu vực dạy học, không phải là khu vực...”
Trong lúc nhất thời, một đám sinh viên làm ầm ï trước mặt Diệp Thiên Bách, càng ngày càng có nhiều người muốn thêm Zalo Diệp Thiên Bách.
Thấy cảnh này, Diệp Thiên Bách bất đắc dĩ.
“Các em, thầy sẽ viết thông tin liên lạc của mình lên bảng, các em xem rồi thêm là được.”
Không thể chịu được sự nhiệt tình của mọi người, Diệp Thiên Bách chỉ có thể làm
vậy. “Vậy thầy nhanh lên, em không đợi nổi nữa.”
“Đúng vậy, đúng vậy, nữ sinh chúng em rất cần, thầy Diệp nhất định phải thêm Zalo của em”
Dưới sự thúc giục nhiệt tình của mọi người, Diệp Thiên Bách viết tài khoản Zalo của mình lên bảng đen.
“Bình thường thầy tương đối bận rộn, nếu các em có bất kỳ câu hỏi nào, có thể trực tiếp đặt câu hỏi cho thầy.”
“Thầy nghỉ ngơi trước, các em có thể suy nghĩ về vấn đề thầy vừa đặt ra trước đó”
Diệp Thiên Bách đặt phấn xuống, bước ra khỏi bục giảng.
Thấy Diệp Thiên Bách bình tĩnh rời đi, Hạ Thanh Nguyệt ngồi vào chỗ của mình, cảm thấy cực kỳ không chân thật.
Nhìn tài khoản Zalo của Diệp Thiên Bách viết trên bảng, cô không lấy điện thoại để thêm, mà do dự một lúc lâu rồi mở cuốn sổ đã viết dày đặc, viết ID Zalo của Diệp Thiên Bách.
Tài khoản Zalo của Diệp Thiên Bách là số điện thoại của anh, điện thoại của Diệp Thiên Bách hoàn toàn không thể cài đặt Zalo.
Hạ Thanh Nguyệt đã có sẵn số điện thoại của Diệp Thiên Bách, lúc này, việc ghi lại tài khoản Zalo của Diệp Thiên Bách vào sổ ghi chép có phần dư thừa.
Nhưng cô vẫn ghi vào theo bản năng.
Sau khi Diệp Thiên Bách rời khỏi phòng học, anh lấy nước khoáng rồi đi đến cái đình nhỏ dưới lầu, mở nước ra uống một ngụm.
Sau đó, anh mở điện thoại.
Sau khi mở Zalo, anh phát hiện đã có hàng trăm yêu cầu thêm bạn bè trên Zalo, anh chỉ có thể mỉm cười bất lực, anh vẫn đánh giá thấp sự nhiệt tình của đám sinh viên này.
Anh không xử lý các yêu cầu kết bạn ngay lập tức mà xem các thông tin khác.
Trong khoảng một tiếng qua, Hạ Tiểu My và Chung Vân Hải gửi tin nhắn cho anh.
Chung Vân Hải quan tâm tình hình ngày đầu tiên đi làm của anh, Diệp Thiên Bách trả lời rất lịch sự, Chung Vân Hải cũng không trả lời tin nhắn ngay lập tức.
Tin nhắn của Hạ Tiểu My đến sớm hơn, chỉ là trước đó anh không thấy.
“Anh rể, anh đã đến Đại học Quốc gia Giang Thành chưa? Anh là giáo viên khoa y hệ nào? Trung y hay Tây y?”
Hạ Tiểu My gửi tin nhắn hỏi.
“Anh vẫn chưa biết. Nhưng lớp học đầu tiên của anh là dạy thay giáo sư Trương Cảnh Niên tại khoa Trung y.”
“Anh sẽ dạy môn nào thì đang cần chờ hiệu trưởng sắp xếp.” Diệp Thiên Bách trả lời rất thành thật.
“???!”
Sau khi tin nhắn được gửi đi, Hạ Tiểu My trả lời lại chỉ trong vài giây, tuy nhiên, chỉ có vài dấu chấm câu, Diệp Thiên Bách nhất thời không biết Hạ Tiểu My có ý gì.
“Ừ, thế nào? Có vấn đề gì không?”
Diệp Thiên Bách trả lời, một lúc sau, Hạ Tiểu My trả lời lại, anh bấm vào đọc tin nhăn.