Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực

Chương 627



Chương 627:

Diệp Du Nhiên siết chặt nắm tay, cô ý thức được rằng hành động này có thể sẽ anh nhận ra mình đang căng thẳng, bèn buông lỏng tay ngay.

Cuộc gặp gỡ bất thình lình này làm cô lúng túng, không biết phải làm sao.

Anh nhìn cô chăm chú với đôi mắt đen lay láy, sắc sảo đến lạ lùng, giọng nói khàn khàn: “223 ngày.”

Hơi thở của Diệp Du Nhiên nghẹn lại.

Sao anh lại nhớ rõ ràng đến như thế?

Cũng có thể vì anh là người thông minh, nên trí nhớ cũng rất tốt.

Cô quay đầu nhìn sang hướng khác, giọng nói trở nên lạnh lùng vô cùng: “Vậy à? Tổng giám đốc LK đúng là khác biệt so với mọi người, việc nhỏ nhặt như vậy mà cũng nhớ rõ đến thế.”

Chuyện nhỏ nhặt?

Mộ Tấn Dương nghe cô nói vậy, ánh mắt anh tối sầm.

Đôi môi anh mấp máy, dường như muốn nói với cô điều gì, Diệp Du Nhiên nhanh nhẹn cướp lời anh: “Nếu đã gặp anh ở đây thì cũng không cần tôi phải đi tìm anh một chuyến rồi, chúng ta hoàn tất thủ tục ly hôn đi, để khỏi làm lỡ dỡ cả hai.”

Năm ấy, cô từ thành phố Vân Châu chạy đến Cảnh thành, rồi mới biết được tin tức Mộ Tấn Dương và Cố Hàm Yên đính hôn.

Nhưng hai năm sau, hai người họ vẫn chưa tổ chức đám cưới.

Cô nghĩ, có thể là tại vì cô và Mộ Tấn Dương vẫn chưa ly hôn.

Mộ Tấn Dương nhìn cô với nét mặt tái xanh, đôi mắt tối tăm của anh híp lại, trông có vẻ rất nguy hiểm, rồi lạnh lùng nói: “Làm lỡ việc của cả hai?”

“Xin lỗi anh, vì tôi mà anh với Cố Hàm Yên không thể tổ chức đám cưới, có điều, sau này hai người sẽ không bị làm phiền như vậy nữa đâu, tôi sẽ phối hợp với hai người, hoàn tất thủ tục ly hôn.”

Sau khi nói ra những lời này, Diệp Du Nhiên mới biết hóa ra không hề khó như trong tưởng tượng của cô.

Không hề, khó tiếp nhận giống như cô đã nghĩ.

Sắc mặt Mộ Tấn Dương càng sa sầm xuống, dường như anh tức đến độ bật cười: “Em thật biết cách nghĩ cho bọn tôi.”

Mấy năm nay, anh vẫn luôn dè dặt, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nhưng cuối cùng, cô vừa quay về đã đề cập đến chuyện ly hôn.

Nếu như anh biết cô thích quậy phá từ sớm thì cần gì phải chờ đợi hai năm? Đáng lý ra năm ấy phải đi bắt cô về.

Diệp Du Nhiên không biết vì sao anh phải tức giận như vậy.

Mà những lời anh nói, lại khiến cô không thể nghĩ ngợi nhiều được.

Cô phớt lờ cơn đau âm ẩm trong lòng, nhìn anh với gương mặt lạnh lùng, rồi nói: “Khi nào có thời gian rảnh thì phiền anh liên lạc với tôi, thêm chuyện này nữa, căn chung cư này được tôi mua trước khi cưới anh, là tài sản cá nhân của tôi, sau này xin anh đừng tùy tiện vào đây nữa.”

Cô nói dứt lời bèn sải bước đi đến trước cửa, lúc đứng cách anh khoảng hai bước chân mới dừng lại: “Phiền anh nhường đường.”

Dáng người dong dỏng cao của anh đứng chặn trước cửa, không gian còn dư lại rất hẹp, cô không thể đi vào nhà mình được.

Mộ Tấn Dương nhướng mày, gương mặt rất đỗi bình tĩnh: “Xin lỗi, tôi cứ thích đứng đây đấy.”

Diệp Du Nhiên ngạc nhiên ngước mắt nhìn anh.

Anh ta bị bệnh gì thế này! Đúng là cố tình gây sự.

Diệp Du Nhiên kiên nhẫn nhìn anh: “Anh đứng đây, tôi không vào nhà được.”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv