Người Chồng Bạc Mệnh Của Tôi

Chương 3



Nhờ phương thuốc của ông ấy mà sinh mệnh của Kỷ Hoài Kha đang ở giai đoạn cuối đã được níu kéo lại.

Chỉ sau hai thang thuốc, triệu chứng khó thở của anh ta đã giảm đi đáng kể.

Tuy nhiên, việc sắc thuốc Đông y khá phức tạp.

Có vị thuốc cần phải ngâm trước, có vị phải sắc trước, có vị lại cho vào sau, còn một số vị thuốc quý thì phải sắc riêng ba bốn lần. Thậm chí nhiệt độ của nước thuốc và thời gian uống cũng phải tuân theo quy định.

Vì sợ người khác làm không đúng nên tôi đều tự tay làm hết mọi thứ.

Mỗi ngày tôi đều thay đổi thực đơn, nấu đủ loại món ăn bổ dưỡng để anh ta có sức khỏe và tăng cường sức đề kháng.

Tôi giao lại hết công việc của công ty cho người khác, ba năm nay chỉ ở nhà chuyên tâm chăm sóc anh ta. Mong ước duy nhất của tôi lúc này là anh ta có thể ở bên tôi thêm vài năm nữa.

Dưới sự chăm sóc của tôi, sức khỏe của anh ta dần hồi phục, thậm chí có thể sinh hoạt, làm việc như người bình thường.

Rõ ràng ba tháng trước đi khám lại, bác sĩ còn nói bệnh tình của anh ta đã được kiểm soát rất tốt, vậy mà chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi, chúng tôi lại phải nhận bản án tử hình.

Khi bác sĩ nói rằng tế bào ung thư đã di căn khắp cơ thể anh ta, lại còn xuất hiện rất nhiều khối u di căn não, tôi như c.h.ế.t lặng, hai chân bủn rủn ngã quỵ xuống đất.

Kỷ Hoài Kha thì ngược lại, anh ta rất bình tĩnh, có lẽ cũng chỉ là cố tỏ ra bình tĩnh thôi.

anh ta đỡ tôi dậy rồi ôm tôi vào lòng.



anh ta cố kìm nén cảm xúc, nói với tôi: "A Nhiễm, ngày này rồi cũng sẽ đến thôi. Anh đã sống lâu hơn ba năm so với thời gian bác sĩ dự đoán rồi. Giờ thì con d.a.o treo lơ lửng trên đầu cuối cùng cũng rơi xuống. Anh chỉ tiếc là không thể cùng em đi đến cuối đời, kiếp này để em một mình bước tiếp, là anh có lỗi với em."

Lúc đó, tôi đã nghĩ đến chuyện cùng c.h.ế.t với anh ta. Bây giờ nhớ lại tâm trạng lúc đó, có thể nói là đau đớn như vạn tiễn xuyên tim.

Hình như tôi đã lạc đề rồi. Quay lại chuyện tôi phát hiện ra Kỷ Hoài Kha lừa dối tôi như thế nào vậy.

4

Kỷ Hoài Kha từ chối lời khuyên nhập viện ngay của bác sĩ, anh ta nói rằng vẫn còn nhiều việc chưa giải quyết xong nên nhất quyết muốn về nhà.

Bác sĩ kê một đống thuốc và dặn dò anh ta nếu đau nhiều thì có thể tăng liều lượng. Về đến nhà, Kỷ Hoài Kha mặt mày tái mét, nói với tôi rằng anh ta muốn ở một mình một lát rồi đi vào phòng sách.

Tôi hiểu nỗi tuyệt vọng và bất lực của anh ta nên không muốn làm phiền, chỉ lặng lẽ rơi nước mắt rồi giống như mọi khi, chuẩn bị bữa ăn dinh dưỡng cho anh ta.

Cháo kê hạt sen, rau củ xay nhuyễn, cá hấp, canh đậu phụ thịt bò viên.

Mãi đến tận khuya, Kỷ Hoài Kha mới từ phòng sách bước ra. Nhìn là biết anh ta đã khóc, mắt mũi đỏ hoe, trên mặt còn vương vệt nước mắt, ngay cả giọng nói cũng khàn đặc. Tôi nhìn anh ta với ánh mắt đau lòng, nhất thời không biết phải an ủi thế nào.

Chúng tôi ăn tối trong im lặng. Sau bữa ăn, Kỷ Hoài Kha nói muốn ra ngoài đi dạo.

"Vậy em đi cùng anh nhé." Tôi nhẹ nhàng nói.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv