“Mặc dù nói vài vị ủy viên thường vụ lớn mới chính là lãnh đạo chủ yếu của đảng và nhà nước, nhưng ủy viên của bộ chính trị cũng chỉ có khoảng mười người đổ lại, cộng thêm ủy viên thường vụ, tổng cộng bộ chính trị có khoảng hai mươi người, là tầng lớp quyết định chính sách của đảng. Đối với những việc lớn của đảng và nhà nước đều có quyền phát ngôn rất lớn. Cùng lúc tăng thêm hai ủy viên là một bước tiến không nhỏ của Hàn gia. Hơn nữa, tuy rằng lần này lão thái gia nhượng bộ để hoàn thành đại cuộc, nhưng lão thái gia còn thì nhất định sẽ đưa những người khác vào ủy ban thường vụ trung ương, nói cách khác, vào kỳ sau quyền lực của Hàn gia ở trung ương sẽ tiến thêm một bước lớn, sức mạnh tăng thêm không ít.”
Hàn Đông thầm suy tư, trong đầu nhớ về những ký ức trước đây. Gia tộc họ Hàn đã phát triển lớn mạnh hơn nhiều, không còn như lúc trước dễ dàng bị người khác lật đổ một khi lão thái gia qua đời. Hơn nữa sức khỏe hiện giờ của lão thái gia rất tốt, sức ảnh hưởng đang trong thời kỳ đỉnh cao, vì vậy có thể thấy được sự phát triển lớn mạnh không ngừng của Hàn gia.
Vả lại lần này Hầu Khôn và Trịnh Đồng lại đến tỉnh Giang Việt trao đổi cán bộ, kỳ thực cũng chứng minh rằng mọi người đã thừa nhận sự phát triển của Hàn Đông tại thành phố Ninh Hải, thậm chí là tỉnh Giang Việt.
Vì vậy cho đến bây giờ, Hàn Đông cũng chỉ nhận được cuộc gọi của Triệu Nhạc thông báo việc hắn không thể vào được thường vụ tỉnh Giang Việt, nhưng hắn đã tìm hiểu rõ ràng đầu đuôi sự việc rồi. Hơn nữa từ sự sắp xếp hiện giờ của mọi người có thể thấy được bản thân hắn không bao lâu nữa chắc chắn sẽ có được những gì trước kia đã bị vuột mất.
Từ khi Hàn Đông được bổ nhiệm làm bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải, chứ không được bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy. Các cán bộ của ủy ban nhân dân thành ủy thành phố và huyện thị các khu vực, có người cảm thấy rằng Hàn Đông gặp phải thế lực và áp lực lớn mạnh nên trong lòng có chút dao động.
Hàn Đông cũng ngầm cảm thấy điều này nhưng hắn hoàn toàn không để tâm đến.
Ở tỉnh Giang Việt, bị áp lực là chuyện bình thường. Điều này trước khi đến thành phố Ninh Hải Hàn Đông đã đoán trước rồi, hơn nữa còn chuẩn bị sẵn tâm lý. Vì vậy dù xảy ra chuyện gì hắn cũng không hề chán nản. Huống chi tuy hắn không vào được thường vụ tỉnh Giang Việt, nhưng hắn đã hoàn toàn nắm giữ đại cuộc thành phố Ninh Hải. Hiện giờ dù có một số người lòng dạ lung lay, hắn cũng không bận tâm, vì những người ở lại thật sự mới là người có thể dùng được. Những người gặp chút sóng gió liền mất đi lập trường kiên định nếu muốn đi thì cứ để họ đi.
- Hàn Đông, hay là anh đến thành phố Ninh Hải làm cùng với cậu nhé.
Hầu Khôn cười bảo.
Hàn Đông nói:
- Em thì không thành vấn đề, quan trọng là phải xem phía tỉnh sắp xếp như thế nào. Các anh thuộc diện trao đổi cán bộ, tỉnh nhất định có sự sắp xếp thống nhất. Anh là cán bộ cấp Phó giám đốc, lại nằm trong hệ thống pháp chính, vị trí có thể làm cũng không nhiều. Tuy nhiên em khuyên anh nên đến học tập tại thành phố cấp 1, tốt nhất là được làm ủy viên thường vụ thành ủy, bí thư Đảng ủy Công an kiêmcục trưởng cục công an. Hiện nay nhà nước ngày càng quan tâm đến hệ thống công an, chuyện cục trưởng công an do bí thư Đảng ủy Công an kiêm chức cũng tương đối nhiều.
- Anh cũng nghĩ vậy, tuy nhiên người thuộc diện trao đổi cán bộ phải do tỉnh ủy bổ nhiệm mới được.
Hầu Khôn đáp. Trước đây cậu ta làm việc tại thành phố Kim Lăng. Thành phố này cũng là thành phố cấp phó tỉnh, nên dù cho cấp bậc của cậu ta tăng lên đến cấp cục trưởng, nhưng trong phần kinh nghiệm làm việc vẫn còn nhiều khiếm khuyết. Lần trao đổi cán bộ lần này nếu có thể đến thành phố cấp 3 đảm nhiệm vị trí ủy viên thành ủy, đối với cậu ta mà nói cũng là một việc tốt.
Chuyện này Hàn Đông cũng không thể giúp đỡ được gì. Suy cho cùng hiện giờ hắn không phải ủy viên thường vụ tỉnh ủy, vả lại tỉnh nhà nhất định có phương án riêng trong việc dùng người đối với những người thuộc diện cán bộ trao đổi, trước khi họ đến trình diện thì đã có quyết định từ trước. Ngoài ra còn một nguyên nhân nữa là mối quan hệ giữa Hàn Đông và Hầu Khôn không thể giấu được những người có ý đồ với hắn. Ở vào hoàn cảnh của hắn hiện giờ tại tỉnh Giang Việt, nếu hắn giúp đỡ Hầu Khôn, e rằng kết quả sẽ trái ngược hoàn toàn. Ngược lại thuận theo tự nhiên, để tỉnh nhà sắp xếp, có lẽ cũng không đến nỗi nào.
Hầu Khôn ở lại thành phố Ninh Hải vài ngày, sau đó lại đi thành phố Biện Châu. Cậu ta buộc phải đến phòng tổ chức tỉnh ủy trình diện theo thời gian quy định.
9 giờ sáng thứ 2, thành phố Ninh Hải mở cuộc họp ủy viên thường vụ thành ủy
Hàn Đông đến phòng họp thành ủy đúng giờ, mọi người đều đến đông đủ cả rồi.
Đây là lần đầu tiên mở cuộc họp ủy viên thường vụ từ khi Hàn Đông đảm nhiệm chức vụ bí thư thành ủy đến nay. Vả lại vấn đề đưa ra thảo luận tương đối quan trọng nên mọi người đều rất xem trọng.
Khi Hàn Đông bước vào phòng họp, mọi người đều ngước lên âm thầm chào bằng ánh mắt.
Hàn Đông ngồi xuống, mắt đảo qua một vòng thấy mọi người đều đến đông đủ cả.
Hội nghị ủy viên thường vụ thành ủy ngoài các ủy viên thường vụ ra còn có chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố Tạ Minh Huy, chủ tịch mặt trận tổ quốc thành phố Trương Bân Nam đến dự thính. Việc để hai vị này tham dự cuộc họp chủ yếu là muốn thể hiện tính công khai trong chính sách của thành ủy. Hơn nữa trong cuộc họp lần này còn thảo luận đến các vấn đề của thành phố Ninh Hải trong năm nay, vì vậy hai vị này cũng đã chuẩn bị từ trước.
Ngoài ra trong phòng họp còn có nhân viên của văn phòng, chủ yếu phụ trách trà nước, ghi biên bản cuộc họp, v.v.. mọi người đều được phân công nhiệm vụ rõ ràng.
- Mọi người đều đã đến đông đủ cả, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu cuộc họp.
Hàn Đông tuyên bố.
- Cuộc họp hôm nay có ba vấn đề chính cần thảo luận.
- Thứ nhất thảo luận về phương án công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới tại quận Tân Giang. Thứ hai là thảo luận về việc bố trí cán bộ thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố xuống nông thôn công tác.Thứ ba là vấn đề liên quan đến việc chuẩn bị cho cuộc họp của mặt trận tổ quốc thành phố và hội đồng nhân dân thành phố. Ba vấn đề này mọi người đều đã biết từ trước, đều có thời gian suy nghĩ, chuẩn bị, hi vọng hôm nay mọi người thoải mái phát biểu ý kiến. Chúng ta sẽ thảo luận vấn đề đầu tiên trước, xin mời đồng chí Hữu Hạ giới thiệu phương án công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới.
Lôi Hữu Hạ đáp lại một tiếng, sau đó bắt đầu giải thích chi tiết. Vấn đề này cậu ta luôn tham gia thực hiện, nên hiểu rất rõ về phương diện này. Cả phương án cậu ta xem đi xem lại hơn chục lần gần như thuộc làu, vì thế khi giải thích cũng rất mạch lạc trôi chảy. Các ủy viên có mặt trong phòng họp, ngay cả trưởng ban tổ chức thành ủy mới Chu Thiên Phối cũng đã nghe qua rồi, cũng đều tương đối hiểu và biết đây là một trong những công tác trọng điểm của Hàn Đông. Mọi người đều không có ý kiến gì khác. Vì vậy sau khi Lôi Hữu Hạ giới thiệu xong, mọi người đều đồng tình, đồng thời đưa ra một số ý kiến không mang tính chất xây dựng.
Sau đó mọi người giơ tay biểu quyết, phương án này chính thức được thông qua tại cuộc họp thường vụ, ít ra về mặt lãnh đạo mà nói, công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới quận Tân Giang ngày càng trở nên danh chính ngôn thuận rồi.
Tiếp theo dĩ nhiên là vấn đề cử cán bộ xuống nông thôn công tác.
Hàn Đông bày tỏ ý kiến của mình trước:
- Sở dĩ đề xuất phương án đưa cán bộ xuống nông thôn công tác chính là muốn để mọi người hiểu rõ hơn về tình hình công tác cấp cơ sở, sau này trong công việc có thể nhận thức được mọi tình hình của cấp cơ sở, giúp mọi người phát triển công việc một cách vững vàng. Hiện nay có không ít cán bộ chỉ chăm chăm theo ý lãnh đạo, lãnh đạo nghĩ sao thì họ nghĩ vậy, ý kiến của lãnh đạo cũng chính là ý kiến của họ. Những người như vậy thật sự chỉ là những kẻ a dua theo người khác, chỉ biết nhìn lên, không nhìn thấy gì ở bên dưới. Hiện tượng thoát ly cơ sở, thoát ly quần chúng này nguy hiểm vô cùng. Chúng ta phải đề phòng từ bây giờ. Tuy rằng thời gian công tác không được quá lâu, kết quả nhận được cũng không nhiều như dự đoán, nhưng chỉ cần chúng ta sắp xếp cẩn thận, yêu cầu nghiêm khắc, nhất định sẽ có được kết quả như mong đợi. Tôi đã bàn với đồng chí Trạch Phi giao cho phòng tổ chức đưa ra phương án thực hiện. Sau đây xin mời trưởng phòng tổ chức Chu trình bày chi tiết với mọi người.
Chu Thiên Phối điềm tĩnh lau cặp kính đang để trên bàn rồi đeo lên. Sau đó lấy ra một quyển sổ tay nhỏ trình bày các phương án bố trí đủ mọi phương diện từ việc tổ chức, thực hiện, đến giám sát quản lý v.v.. rõ ràng đâu vào đấy.
Trước đó Chu Thiên Phối có đến tìm Hàn Đông để báo cáo sự việc này. Lúc đó ông ta thẳng thắng bày tỏ mối lo ngại chuyện này cuối cùng chỉ mang tính phong trào, sau khi Hàn Đông cùng ông ta trao đổi kỹ hơn về vấn đề này, cộng với một số ý kiến ông ta đưa ra, cuối cùng cho ra phương án của ngày hôm nay.
Đây là sự việc đầu tiên Hàn Đông đề xuất từ khi nhậm chức bí thư thành ủy đến nay, cũng không có ai đứng ra phản đối, ngoài ý kiến tán đồng ra, còn lại đều đưa ra một vài ý kiến hoàn thiện phương án.
Hai vấn đề đầu tiên được giải quyết vô cùng suông sẻ. Cả cuộc họp cho người ta một cảm giác rất hòa hợp thân thiện.
Đến đề tài thảo luận thứ ba, bầu không khí có phần hơi ngột ngạt. Tuy rằng họp định kỳ hàng năm, nhưng hiện nay trong ủy ban nhân dân thành phố có một vài phó chủ tịch đã đến tuổi về hưu, vì vậy nhân cuộc họp lần này tiến hành thuyên chuyển vị trí cũng là chuyện rất bình thường.
Tuy trước giờ Hàn Đông không biểu lộ ý định này ra ngoài, nhưng mọi người đều hiểu một chuyện, đó là hắn chắc chắn muốn đẩy Vương Tĩnh lên. Ngoài ra Lâm Dũng là người thân cận của hắn, trước đây thiếu chút nữa là trở thành phó chủ tịch thành phố, lẽ nào Hàn Đông lại không nghĩ đến cậu ta.
Mà đây cũng là điều Vương Vĩnh Ninh lo lắng nhất. Tuy lần này Hàn Đông hơi bị lép vế một tí, nhưng sau lưng hắn còn cả thế lực lớn mạnh, tạm thời tỉnh nhà nhất định sẽ nhân nhượng hắn, rất nhiều việc sẽ phải làm theo ý của hắn. Bây giờ Hàn Đông muốn điều chỉnh vị trí các cán bộ trong ủy ban nhân dân thành phố, chỉ cần thành ủy thành phố Ninh Hải đưa ra danh sách đề nghị, thì tỉnh ủy hầu như không phản đối.
Mà nếu để Hàn Đông đạt được mục đích của hắn thì Vương Vĩnh Ninh sẽ càng khó làm việc trong ủy ban nhân dân thành phố rồi.
Chính vì vậy mà ngay từ đầu Vương Vĩnh Ninh đã ra vẻ lấy mọi người làm trọng, muốn hợp tác với Hàn Đông. Nếu ông ta không hợp tác với hắn, chắc chắn sẽ bị hắn ép đến đường cùng, không còn cơ hội phản kháng lại. Chỉ có hợp tác trước sau đó mới có cơ hội chống lại hắn.
Nhìn thấy Hàn Đông ung dung chủ trì cuộc họp, trong lòng Vương Vĩnh Ninh lo lắng vô cùng.
- Sau đây chúng ta sẽ thảo luận vấn đề thứ ba, bàn về vấn đề bố trí công việc của thành phố chúng ta trong năm nay. Thời gian này tôi đã suy nghĩ rất kỹ, một số cán bộ của thành phố có tuổi đời quá lớn, dẫn đến việc chồng chất một số công việc, không có chí tiến thủ, đối với vấn đề này, chúng ta nhất định phải hết sức coi trọng…
Nghe những lời nói đầu của Hàn Đông, Vương Vĩnh Ninh không khỏi chột dạ trong lòng, thầm nghĩ:
‘Quả nhiên không ngoài dự đoán, Hàn Đông không chút nhượng bộ, giờ còn muốn động tới các cán bộ trong ủy ban nhân dân thành phố.’
Đột nhiên Vương Vĩnh Ninh cảm thấy ngột ngạt trong lòng. Cứ như vậy e rằng chỉ còn lại một mình y trong ủy ban nhân dân thành phố, trên danh nghĩa là chủ tịch thành phố nhưng không ai nghe lời y cả.