- Chủ tịch thành phố Hàn, sao ngài lại đích thân đến ạ? Có chuyện gì chỉ cần gọi điện thoại nói một tiếng là được rồi.
Phó Bí thư Bành Y Vinh nhìn thấy Hàn Đông, thái độ vô cùng nhiệt tình, tươi cười bước nhanh về trước.
Trên thực tế, thư ký đã cho y biết, Hạ Kim Cường mới bị vài người bắt đi.
Cho dù dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết người bắt Hạ Kim Cường đi nhất định là người của Ủy ban Kỷ luật Tỉnh.
Trong lòng Bành Y Vinh rất cao hứng, rất kinh ngạc trước bản lĩnh của Hàn Đông.
Vốn y muốn thêm mắm dặm muối vào cuộc cạnh tranh giữa Hàn Đông và Hạ Kim Cường, muốn họ đấu đến một mất một còn, như vậy thì nhân vật số ba của Thành ủy như y mới có cơ hội bước tới thêm một bước.
Y cho rằng, cuộc đấu giữa Hàn Đông và Hạ Kim Cường có lẽ không có kết quả nhanh như vậy. Nhưng nào ngờ, sự việc lại chuyển biến mau chóng như vậy, Hạ Kim Cường đã nhanh chóng bị Hàn Đông lật ngược.
“Hàn Đông này thật đúng là dũng mãnh, Hạ Kim Cường vừa mới ngoi đầu lên đã bị Hàn Đông đánh cho một gậy bất tỉnh rồi. Không biết Tỉnh ủy có để Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy hay không, xem ra sau này cẩn thận một chút vẫn hơn, bằng không, bị thằng nhóc này nắm trúng chỗ hiểm thì rắc rối.”
Bành Y Vinh vừa nghĩ vừa tươi cười rạng rỡ đến bắt tay Hàn Đông, mời Hàn Đông đến ngồi ở khu tiếp khách
Hàn Đông khoát tay nói:
- Lão Bành, tôi không ngồi đâu. Vừa rồi, Hạ Kim Cường, Trần Phúc Xương bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt đi, có lẽ không về được nữa. Tôi đã bảo Trưởng ban thư ký Hầu thông báo mở cuộc họp hội ý của các Ủy viên thường vụ, gọi vài cú điện thoại, ổn định cảm xúc. Cũng sắp đến Đại hội Đảng Tỉnh rồi, mọi chuyện không thể xảy ra vấn đề được.
Vẻ mặt Bành Y Vinh rất khiếp sợ, giống như mới biết được tin này lần đầu vậy, y nói:
- Sao có thể như vậy được? Chủ tịch Thành phố Hàn, tình hình hiện nay, việc của mấy người Phó Bí thư chúng tôi cũng bị đình trệ rồi.
Hàn Đông mỉm cười nói;
- Tôi cũng nghĩ như vậy, tôi đoán Tỉnh ủy sẽ nhanh chóng có sự sắp xếp tương ứng thôi. Chúng ta trước hết cứ ổn định trận tuyến trong Thành ủy rồi hãy nói.
Hàn huyên một lúc trong văn phòng Bành Y Vinh, sau đó hai người cùng đi tới phòng họp.
Các Ủy viên thường vụ đều đã đến, thấy Hàn Đông và Bành Y Vinh cùng bước vào, mọi người cũng đoán được đại khái vì sao như thế, vẻ mặt cả đám người đều rất nghiêm trọng.
Hàn Đông ngồi xuống vị trí thứ hai, Bành Y Vinh ngồi xuống vị trí thứ ba, vị trí số một không ai ngồi.
Hàn Đông nhìn lướt qua, thấy các Ủy viên thường vụ đều đến đông đủ, bèn nói:
- Mọi người đã đến đủ, giờ chúng ta họp đi. Hội nghị hôm nay, là tôi cùng Bí thư Bành đồng ý triển khai, thông báo tình hình mới. Vừa rồi, Hạ Kim Cường và Trần Phúc Xương đã bị Ủy ban Kỷ luật bắt đi, hy vọng các vị đang ngồi đây phải nắm vững đại cục, bảo đảm tiến hành công tác trong Thành ủy và Ủy ban nhân dân Thành phố như bình thường…
Hàn Đông nói khoảng năm phút, sau đó đến Bành Y Vinh lên tiếng.
Trong Thành ủy, Hàn Đông vốn xếp hạng thứ hai trong các Ủy viên thường vụ, giờ Hạ Kim Cường bị bắt giam, thì Hàn Đông việc nhân đức chẳng nhường ai, liền leo lên hàng thứ nhất. Nhưng công tác phân công chủ yếu của Hàn Đông là phụ trách Ủy ban nhân dân Thành phố, còn Bành Y Vinh là Phó Bí thư Thành ủy phụ trách công tác thường vụ của Thành ủy, cho nên vào lúc này, Hàn Đông cũng muốn Bành Y Vinh đứng ra thể hiện một chút.
Mặc kệ mình có ở lại hay không, Hàn Đông đều không có hứng thú biểu lộ sự cứng rắn mạnh mẽ của mình vào lúc này.
Giờ tất cả các công tác đều là duy trì sự ổn định trong Thành ủy, chờ đợi quyết định mới của Tỉnh ủy.
Bành Y Vinh cũng nhấn mạnh, vào lúc này mọi người phải nắm vững công tác, không thể có sự nhiễu loạn, mặt khác phải bảo đảm được các hạng mục công tác của Đại hội Đảng Tỉnh đều dựa theo kế hoạch mà làm.
Dựa vào sự sắp xếp của Tỉnh ủy, Đại hội Đảng lần thứ bảy của tỉnh Tây Xuyên khai mạc vào khoảng 17 đến 20 tháng 5 ở Thục Đô.
Thời gian trước, gần như đại biểu của Đại hội lần này của thành phố Tân Châu đã chọn xong cả rồi, Hạ Kim Cường vốn là trưởng đoàn đại biểu, Hàn Đông là phó trưởng đoàn. Giờ Hạ Kim Cường đã bị bắt giam, công tác của đoàn đại biểu nhất định phải làm xong, không được xảy ra vấn đề.
Vào lúc mấu chốt thế này, e là Tỉnh ủy sẽ không sắp xếp hai người lắp vào chỗ trống của thành phố Tân Châu, tất cả cứ đợi sau Đại hội Đảng tỉnh hãy nói.
Sau đó, mọi người đều nói đến công tác được phân công để duy trì sự ổn định tất yếu.
Lúc Hàn Đông định tuyên bố tan họp, điện thoại của hắn vang lên. Hắn nhìn thấy số của Văn phòng Trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, liền tiếp điện thoại, giọng nói khá cung kính:
- Xin chào Trưởng ban Tiêu, ngài có dặn dò gì ạ?
Các vị Ủy viên thường vụ trong phòng họp nghe được lời nói của Hàn Đông, đều ngồi yên tại chỗ, đưa mắt nhìn cả về Hàn Đông.
Qua cách xưng hô của Hàn Đông, tất cả mọi người đều biết người gọi điện thoại tới là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức cán bộ, Tiêu Vọng Nhạc.
Lúc này Tiêu Vọng Nhạc gọi điện thoại tới, chắc chắn là có chỉ thị với công tác của thành phố Tân Châu.
Giờ Hạ Kim Cường đã bị bắt giam rồi, vị trí Bí thư Thành ủy đang để trống, ngoài ra vị trí Bí thư Đảng ủy Công an cũng để trống, mọi người vốn rất lưu tâm đến chuyện này.
Những người theo phe Hàn Đông tất nhiên đều hy vọng Hàn Đông có thể nhận chức Bí thư Thành ủy, sau này dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông, mọi cũng có thể thuận lợi làm ra thành tích.
Còn những người khác thì trong lòng có chút áp lực. Bản thân Hàn Đông đã mạnh mẽ cứng rắn lắm rồi, nếu để Hàn Đông lên Bí thư Thành ủy thì cuộc sống sau này của mọi người thế nào?
Tiêu Vọng Nhạc nói qua điện thoại:
- Đồng chí Hàn Đông, Tỉnh ủy vừa mới ra quyết định về tình huống của thành phố Tân Châu, quyết định để anh lâm thời chủ trì công tác của thành phố Tân Châu, ngoài ra, đoàn đại biểu Đại hội Đảng cũng do anh phụ trách. Sáng mai tôi sẽ đến thành phố Tân Châu một chuyến, có lẽ khoảng 11 giờ 30 là đến.
Hàn Đông nói:
- Dạ, Trưởng ban Tiêu.
Lúc này, Hàn Đông không nói lời hùng hồn nào, cũng chẳng đáp một câu vô nghĩa.
Tiêu Vọng Nhạc nói:
- Vậy cứ như thế đi.
Cất điện thoại vào, Hàn Đông nói với mọi người:
- Vừa lúc mọi người ở đây, Trưởng ban Tiêu của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh vừa mới gọi điện thoại tới, Tỉnh ủy đã có sự sắp xếp bước đầu với tình hình của Tân Châu, tạm thời tôi sẽ chủ trì công tác Thành ủy. Ngày mai Trưởng ban Tiêu sẽ đến Tân Châu, khoảng trên dưới 11 giờ 30. Giờ mọi người trở về đi. Mọi người đều có vị trí và cương vị riêng, cứ nắm vững công tác của mình là được rồi.
Mọi người lúc này thấy thần sắc của Hàn Đông hơi thay đổi. Tỉnh ủy để Hàn Đông chủ trì công tác của thành phố Tân Châu, xem ra Hàn Đông có thể tiến một bước xa hơn lên làm Bí thư Thành ủy. Nghĩ lại, Hàn Đông đảm nhiệm chức Chủ tịch thành phố không bao lâu, giờ lại làm Bí thư Thành ủy, xác thực được ý nghĩa của một phen chư hầu.
Bí thư Thành ủy, nắm trong tay vận mệnh của hơn bốn triệu nhân khẩu của thành phố Tân Châu! Mặc dù cách nói này hơi khoa trương, nhưng Bí thư Thành ủy đúng là có sức ảnh hưởng rất lớn đến thành phố, đặc biệt là một Bí thư Thành ủy cứng rắn mạnh mẽ thì tác động lại càng lớn.
Hoàng Văn Vận và Hàn Đông cùng bước xuống lầu, khá hưng phấn nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, xem ra Tỉnh ủy vẫn muốn cho anh chủ trì đại cục của thành phố Tân Châu. Điều này có ý nghĩa rất quan trọng với thành phố Tân Châu.
Hàn Đông nói:
- Chỉ là chủ trì công tác Thành ủy tạm thời mà thôi. Tôi thấy qua Đại hội Đảng, Tỉnh ủy hẳn là sẽ điều chỉnh nhân sự trong Thành ủy một lần nữa.
Lúc này điện thoại lại vang lên, Hàn Đông cười khổ, lấy ra xem, thấy là văn phòng Phạm Đồng Huy gọi tới.
- Xin chào Chủ tịch Tỉnh Phạm.
Nghe được cách xưng hô của Hàn Đông, Hoàng Văn Vận khẽ mỉm cười, hơi lui lại vài bước.
Phạm Đồng Huy nói:
- Hàn Đông này, Trưởng ban Tiêu đã gọi điện thoại nói chuyện với cậu chưa?
Hàn Đông nói:
- Dạ vừa mới gọi ạ.
Phạm Đồng Huy nói:
- Căn cứ vào quyết định trong cuộc họp của Tỉnh ủy, để cậu chủ trì công tác của thành phố Tân Châu. Công tác chủ yếu của cậu trong thời gian này là duy trì sự ổn định của thành phố Tân Châu, đồng thời dẫn đoàn đại biểu Đại hội Đảng tỉnh cho tốt. Chuyện bố trí nhân sự của Thành phố Tân Châu, sau Đại hội Đảng thì Tỉnh ủy sẽ tiến hành thảo luận. Theo suy nghĩ của tôi, cứ để cậu đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Tân Châu. Dù sao, cậu cũng đang làm ra nhiều thành tích ở thành phố Tân Châu, cũng rõ như ban ngày, cậu phụ trách cương vị này cũng có thể xúc tiến cho thành phố Tân Châu tiến thêm một bước. Nhưng chuyện này cũng cần Tỉnh ủy phải thảo luận và sắp xếp nữa.
Hàn Đông nói:
- Chủ tịch Tỉnh Phạm, tôi phục tùng sự an bài của tổ chức, tôi cũng sẵn sàng cố gắng vì thành phố Tân Châu.
Phạm Đồng Huy nói:
- Tôi hiểu được suy nghĩ của cậu. Dưới góc độ của Tỉnh ủy mà nói, cũng hy vọng thành phố Tân Châu có thể phát triển nhiều hơn nữa.
Cúp điện thoại rồi, Hàn Đông mỉm cười, xem ra Phạm Đồng Huy vẫn muốn nắm thành phố Tân Châu trong tay. Dù sao thành phố Tân Châu cũng đang phát triển mạnh, hơn nữa, các dự án mỏ than đá, thủy điện cũng đã được duyệt, đợi thêm một thời gian nữa, thành phố Tân Châu sẽ trở thành Địa khu kinh tế phát triển hàng đầu phía Nam Tây Xuyên, cũng nên cất vào dưới trướng.
Nếu mục đích của Phạm Đồng Huy có thể đạt được, như vậy mình ở Tân Châu tiến thêm một bước cũng là chuyện tốt. Thứ nhất là mình bước lên được một bước, thứ hai là tiếp tục dựa theo ý tưởng của mình mà phát triển Tân Châu.
Ngày hôm sau, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, đến thành phố Tân Châu, tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy, để Hàn Đông chủ trì công tác toàn diện của Thành ủy Tân Châu, đồng thời nhấn mạnh việc tiến hành các công tác tương quan gần đây, yêu cầu bộ máy lãnh đạo Thành ủy Tân Châu bảo đảm tác phong công tác, đảm bảo các hạng mục công tác phải được tiến hành như bình thường.
Sau đó Tiêu Vọng Nhạc và Hàn Đông tiến hành giao lưu. Tiêu Vọng Nhạc vừa hút thuốc, vừa nói:
- Sau Đại hội Đảng, Tỉnh ủy sẽ tiến hành điều chỉnh nhân sự. Hàn Đông, cậu có ý kiến gì với công tác của mình không?
Hàn Đông nói:
- Trưởng ban Tiêu, về công tác, tôi phục tùng sự an bài của Tỉnh ủy, bất kể trên cương vị nào tôi đều cố gắng làm tốt công tác của mình. Nhưng hiện tại thành phố Tân Châu đang ở thời kỳ phát triển mấu chốt, tôi hy vọng có thể tiếp tục cố gắng vì thành phố Tân Châu.
Tiêu Vọng Nhạc gật đầu:
- Dưới sự lãnh đạo của cậu, thành phố Tân Châu phát triển đã rõ như ban ngày, đặc biệt là phương diện kinh tế, sự phát triển gần như đã dẫn đầu toàn tỉnh. Tin rằng với tốc độ phát triển như thế, thành phố Tân Châu cũng sắp trở thành khu kinh tế hàng đầu của phía nam tỉnh Tây Xuyên. Nhưng tổ chức khảo sát, bồi dưỡng một cán bộ cũng phải suy xét trên nhiều phương diện. Cho nên, chuyện bố trí công tác của cậu, cậu cũng nên hoàn toàn chuẩn bị tư tưởng.