Trong mấy vị Phó chủ tịch Huyện ở Ủy ban nhân dân Huyện, trước mắt cũng chỉ có Uông Nhĩ Quang là không có điểm sáng nào, hắn không nóng lòng mới là lạ.
Trước cục diện chính trị hiện nay ở huyện Phú Nghĩa, nếu như muốn lấy được một hạng mục quan trọng nào đó thì không thể trông cậy vào phía Phương Trung bên kia.
Uông Nhĩ Quang cũng không thể trực tiếp đến dựa vào Hoàng Văn Vận, do vậy, cũng chỉ có thể đến tìm Hàn Đông.
Hơn nữa, lần này, Hàn Đông được toàn quyền phụ trách công tác trong việc thành lập khu vực dịch vụ Kỳ Phạm Cơ, trong tổ lãnh đạo công tác cần chọn lấy hai phó tổ trưởng, mà chuyện này, đối với Uông Nhĩ Quang mà nói, chính là một cơ hội không tồi.
- Mời Chủ tịch Uông hút thuốc.
Hàn Đông đưa gói thuốc qua, nói. Đối với Uông Nhĩ Quang, người này, Hàn Đông cũng không hiểu biết nhiều cho lắm, tuy rằng đã làm việc chung trong một thời gian cũng không ngắn nhưng Uông Nhĩ Quang lại có vẻ vô cùng khiêm tốn, cho dù ông ta có là người của Phương Trung đi nữa thì thường ngày cũng không có chĩa mũi nhọn nhắm vào Hàn Đông.
Uông Nhĩ Quang lấy bật lửa ra châm thuốc cho Hàn Đông, sau đó tự châm cho mình, hút một ngụm rồi nói:
- Không hổ là thuốc Đại Trung Hoa chất lượng tốt nhất a.
Hàn Đông cười cười, loại này cũng chỉ là thuốc Trung Hoa bình thường ở chợ, hương vị cũng chỉ có thế thôi, chẳng qua là khác cái thương hiệu mà thôi.
Tiếp đó, Uông Nhĩ Quang giới thiệu sơ qua một số hạng mục công tác của ông ta và mời Hàn Đông về sau chỉ điểm thêm cho ông ta nhiều hơn.
Hàn Đông suy nghĩ một chút, hiện tại trong Ủy ban nhân dân Huyện, Hứa Tề Đông đã đầu nhập qua đây, mà khả năng Cam Minh Địch đầu nhập qua đây phỏng chừng cũng không lớn, hơn nữa, cho dù coi như là ông ta có đầu nhập vào đây đi chăng nữa, thì lấy thái độ làm việc của ông ta, Hàn Đông cũng sẽ không chân chính mà tiếp nhận ông ta. Lần này, nếu như có thể lôi kéo được Uông Nhĩ Quang, thì ở Ủy ban nhân dân huyện, lực lượng của phía bên mình đã chiếm được bốn phiếu, cho dù có mở Công đoàn Ủy ban nhân dân huyện, thì căn bản cũng không phải sợ Phương Trung nữa.
- À, mấy chuyện đó đều là công tác mà Chủ tịch Uông được phân công quản lý, tôi cũng không thể động tay động chân vào.
Hàn Đông khách khí nói.
- Tuy nhiên, hiện tại, công tác ở Ủy ban nhân dân huyện khá nhiều, Chủ tịch Phương lại nắm toàn bộ công tác ở Ủy ban nhân dân Huyện, Chủ tịch Thẩm và Chủ tịch Hứa phụ trách công trình đường Tân Giang, Chủ tịch Cam thì kiêm nhiệm Chủ nhiệm khu công nghiệp Thần Quang, tất cả mọi người đều nắm nhiệm vụ trọng yếu, cho nên Chủ tịch Uông cũng cần chuẩn bị tư tưởng, kế tiếp có khả năng cũng sẽ phải bận rộn lắm đấy.
Nghe Hàn Đông nói xong, trong lòng Uông Nhĩ Quang nổi lên một trận niềm vui bất ngờ, Hàn Đông nói là ý ở ngoài lời, là muốn cho ông ta có chuyện để làm a.
- Chủ tịch Hàn yên tâm, tôi bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị rất tốt, nếu như ngài có việc gì, xin cứ yên tâm giao cho tôi.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Được, tôi sẽ nhớ kỹ.
Thấy Hàn Đông có ý kết thúc cuộc nói chuyện, uông nhĩ quang cũng đứng lên, cung kính nói:
- Chủ tịch Hàn, tôi không quấy rầy ngài nữa.
Hàn Đông tiễn ông ta đến cửa phòng trong, cũng không tiếp tục tiễn ông ta ra ngoài nữa.
Tả Nhất Sơn đứng ở đó, nhìn thấy cảnh tượng kia, trong lòng liền xác định, Uông Nhĩ Quang này còn chưa hoàn toàn trở thành người của Hàn Đông, nếu không, Hàn Đông sẽ tiễn ông ta đến tận bên ngoài.
Đối với việc Uông Nhĩ Quang tới chơi, trên cơ bản, đã nằm trong dự đoán của Hàn Đông.
Dù sao, hiện tại trong mấy vị phó chủ tịch Huyện, cũng có mấy người tuổi tác cũng không quá cao, cũng không ai muốn mình là tầm thường cả, ai cũng muốn làm được chút chuyện, mà hiện tại, thế cục ở huyện Phú Nghĩa, Phương Trung đã bị áp chế một cách gắt gao, nếu muốn làm ra được thành tích, thì Uông Nhĩ Quang cũng không còn có lựa chọn nào khác.
Đương nhiên, Hàn Đông cũng tình nguyện trao cho Uông Nhĩ Quang cơ hội này.
Bản thân Hàn Đông chính là tổ trưởng của Tổ công tác thành lập khu vực dịch vụ Kỳ Phạm Cơ, còn cần có thêm hai Phó tổ trưởng nữa, Uông Nhĩ Quang tính là một người, vậy thì còn thiếu một người nữa.
Nghĩ tới nghĩ lui, trong số cán bộ cấp phó huyện ở Cục, dường như là không có người thích hợp.
Điện thoại trên bàn đột ngột đổ chuông, đem Hàn Đông bừng tỉnh khỏi trầm tư.
Là điện thoại của Bí thư Đảng ủy thị trấn Triệu Hoa, Trương Trường Hà gọi tới, chính là để hỏi thăm tình hình.
Tuy rằng, Trương Trường Hà từng là thư ký của Hoàng Văn Vận nhưng quan hệ của anh ta với Hàn Đông cũng được coi như là có chút thân cận.
Lúc này, trong lòng Hàn Đông chợt động, đâu nhất định mình cứ phải lựa chọn người này trong số cán bộ lãnh đạo cấp phó huyện ở Cục đâu, Trương Trường Hà này không phải cũng là người thích hợp sao.
Lúc này, Hàn Đông cười nói:
- Trường Hà à, tôi có chuyện muốn bàn với anh một chút, lần này trên huyện cử tôi chủ trì công tác thành lập khu vực dịch vụ Kỳ Phạm Cơ, giờ còn thiếu một Phó chủ nhiệm, anh có hứng thú không?
Trương Trường Hà hơi sửng sốt, nói:
- Chủ tịch Hàn, cấp bậc của tôi đâu có đủ đâu.
Hàn Đông nói:
- Anh hiện tại đã là cấp Trưởng phòng, đảm nhiệm thêm Phó Chủ nhiệm cũng không có vấn đề gì, hơn nữa, Hội nghị thường vụ Huyện ủy cũng không có quy định Phó chủ nhiệm nhất định phải là cấp Phó cục mà.
Trương Trường Hà đương nhiên là sẵn lòng đảm nhiệm việc này. Phó chủ nhiệm, dù sao khu vực dịch vụ này cũng là một công trình lớn, ảnh hưởng cũng chẳng khác nào là mình đi làm phó tổ trưởng khu công nghiệp Thần Quang đâu, đến lúc đó, có phải hay không còn có thể trở thành nhân vật số một ở khu vực này nữa, không chừng lại còn có cơ hội tiến lên trước một bước nữa.
- Ha ha, Chủ tịch Hàn, ngài biết là tôi luôn sẵn lòng làm việc dưới sự lãnh đạo của ngài mà, chỉ có điều…
- Anh sẵn lòng là được rồi, tôi đi nói chuyện với Bí thư Hoàng.
Ngắt điện thoại, Hàn Đông nghĩ thầm rằng nếu như mình đề cập chuyện này với Hoàng Văn Vận, thì ông ta chắc hẳn là sẽ không cự tuyệt, như vậy thì nhân sự ở thị trấn Triệu Hoa chắc hẳn sẽ thay đổi một chút. Hầu Tây Bình tiếp nhận chức Bí thư đảng ủy thị trấn hẳn là không thành vấn đề, như vậy, phải xem xét chọn người làm Chủ tịch thị trấn. Tuy nhiên, chuyện này thì…
Kỳ thật Hàn Đông muốn để cho Lâm Phương Tri lên làm Chủ tịch thị trấn Triệu Hoa, nhưng người cũng không thể rời khỏi khu công nghiệp Thần Quang a.
- Những người có thể dùng thực sự là rất ít a.
Hàn Đông cảm thán một câu. Hiện tại, trong tay hắn, những người có thể dùng quả thật là không đủ nhiều.
Nguyên do của chuyện này cũng liên quan đến chuyện Hàn Đông được đề bạt quá nhanh.
Hàn Đông vốn không phải là người của Vinh Châu, cuối năm 1991 thì đến huyện Phú Nghĩa, mà hiện tại mới chỉ là cuối tháng 8 năm 1992, còn chưa được một năm, mà Hàn Đông đã từ cấp Trưởng phòng đi đến trí như hiện tại, những người bạn kết giao được cũng chỉ có từng ấy, mà người phù hợp yêu cầu thì lại càng thiếu hơn nữa.
Đến văn phòng Bí thư huyện ủy của Hoàng Văn Vận xong, ngồi xuống, hút một ngụm thuốc, Hàn Đông mới nói:
- Bí thư Hoàng, về thành viên tổ công tác lãnh đạo thành lập khu vực dịch vụ Kỳ Phạm Cơ, tôi có một ý tưởng muốn báo cáo với ngài một chút. Đó là tôi nghĩ muốn để cho Phó chủ tịch Huyện Uông Nhĩ Quang đảm nhiệm một Phó tổ trưởng, còn một phó tổ trưởng nữa thì tôi muốn điều Bí thư Đảng ủy thị trấn Triệu Hoa, Trương Trường Hà trở về.
Hoàng Văn Vận cười cười, nói:
- Chủ ý này không tồi, Trường Hà làm việc cũng rất khá. Tuy nhiên, nếu như điều Trường Hà đến đây thì cậu có ý tưởng gì về ứng cử viên ở thị trấn Triệu Hoa không?
Hàn Đông ngẫm nghĩ một chút, nếu như mình và Hoàng Văn Vận đã ăn ý như vậy rồi, thì chuyện kia cũng không cần phải khách khí gì nữa, nhân tiện nói:
- Bí thư Hoàng, Chủ tịch thị trấn Triệu Hoa Hầu Tây Bình cũng đã công tác ở thị trấn khá lâu, để ông ấy tiếp tục lên chủ trì công tác ở thị trấn hẳn là vấn đề không lớn a.
- Thế còn Chủ tịch thị trấn thì sao?
Hoàng Văn Vận tiếp tục hỏi.
Hàn Đông cười khổ, nói:
- Chuyện này thì để Huyện ủy quyết định đi, tôi cũng không có người thích hợp đề cử.
Hoàng Văn Vận gật đầu, gọi điện cho Chánh văn phòng huyện ủy Hùng Chính Lâm.
Hùng Chính Lâm nhanh chóng đến đây, thấy Hàn Đông đã ở đấy, liền hơi sửng sốt, mỉm cười nói;
- Bí thư Hoàng, ngài tìm tôi.
Hoàng Văn Vận cười cười nói:
- Chính Lâm, Hàn Đông vừa rồi có đề nghị để cho Trương Trường Hà đảm nhiệm phó chủ nhiệm khu vực dịch vụ Kỳ Phạm Cơ, làm như vậy thì ở Trấn Triệu Hoa lại thiếu một người, cậu xem có người nào thích hợp không?
Hùng Chính Lân hơi sửng sốt, nhân tiện nói:
- Chủ tịch Hàn suy nghĩ quả nhiên cởi mở a, tuy nhiên, chọn ai làm Chủ tịch thị trấn Triệu Hoa thì xin mời Bí thư Hoàng quyết định.
Hoàng Văn Vận cười nói:
- Chính Lâm không cần phải đùn đẩy nữa, ứng cử viên này cứ giao cho cậu đi, tôi thấy ở Văn phòng huyện ủy có vài đồng chí cũng thích hợp đấy.
Hùng Chính Lâm là quản gia của Huyện ủy, vẫn luôn theo sát Hoàng Văn Vận, bởi vậy rất được Hoàng Văn Vận tín nhiệm. Mà hiện tại, Hoàng Văn Vận lại một lòng một dạ muốn tiến thêm một bước nữa, lại được Hàn Đông hỗ trợ dẫn tới gặp mặt Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Nhạc giúp đỡ sau này, nên ông ta muốn để cho Hàn Đông được thuận lợi. Bởi vậy, đã bàn luận việc này ngay trước mặt Hàn Đông, cũng là muốn để cho Hàn Đông và Hùng Chính Lầm về sau có thể hợp tác tốt với nhau.
Hàn Đông cũng hiểu được ý tứ của Hoàng Văn Vận, nghĩ thầm đây chính là có qua có lại mới toại lòng nhau.
Hùng Chính Lâm hơi trầm ngâm rồi nói:
- Phó chánh văn phòng huyện ủy Hách Nhân Nghĩa công tác kiên định, làm việc thẳng thắn, đã làm cấp phó phòng hơn 4 năm rồi, cũng khá thích hợp để đi ra.
Hoàng Văn Vận gật đầu nói:
- Được, thế thì để anh ta đi. Còn về việc khuyết thiếu một Phó chủ nhiệm, thì Chính Lâm cậu cứ tự mình xem xét đi.
- Cảm ơn Bí thư Hoàng.
Như vậy là tương đương đã cho Hùng Chính Lâm quyền được tuyển chọn hai người, để anh ta có thể đề bạt người một nhà.
Đồng thời, trong lòng Hùng Chính Lâm cũng có chút kỳ quái. Phương thức làm việc của Hoàng Văn Vận, dường như là có chút không giống với trước kia a.
Trở lại Ủy ban nhân dân Huyện, Hàn Đông bảo Tả Nhất Sơn gọi điện cho Cục trưởng cục Nghiệp vụ Từ Bác Bằng, không lâu sau ông ta liền qua đây, cung kính đứng ở trước mặt Hàn Đông, nói:
- Chủ tịch Hàn, ngài tìm tôi?
Hàn Đông gật đầu, nói:
- Ừ, ngồi xuống đi.
Từ Bác Bằng ngồi nửa mông xuống ghế, ưỡn ngực, hóp bụng, hai tay đặt trên đầu gói, giống như học sinh tiểu học đang ngồi đối mặt với thầy giáo.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói:
- Tôi quyết định để ông đảm nhiệm chủ nhiệm văn phòng tổ lãnh đạo. Sự vụ hàng ngày của tổ lãnh đạo, đều để ông phụ trách xử lý, có vấn đề gì không?
Việc này đã sớm nằm trong dự đoán của Từ Bác Bằng, ông ta gật đầu nói:
- Chủ tịch Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt công tác ngài giao cho.
Hàn Đông gật đầu, lại giải thích thêm một số vấn đề rồi bảo Từ Bác Bằng quay về.
Bởi vậy, trên cơ bản, Hàn Đông đã sắp xếp xong các cấp tổ lãnh đạo thành lập khu vực dịch vụ Kỳ Phạm Cơ.
Trước măt, vấn đề chính vẫn là chờ văn kiện của các ban ngành tương quan ở Ủy ban nhân dân Tỉnh đưa xuống, sau đó là có thể chính thức bắt đầu thực hiện.
Đương nhiên, hiện tại, cũng không phải là cứ mù quáng mà chờ đợi như vậy. Dù sao, lúc trước, khi Phạm Đồng Huy tới đây, cũng đã nói trước với hắn, bảo hắn là cứ làm tốt công tác chuẩn bị giai đoạn đầu đi.
Thứ sáu, ngày 29 tháng 8.
Huyện ủy huyện Phú Nghĩa mở Hội nghị thường vụ, thảo luận về vấn đề nhân sự.
Hội nghị này, cơ bản đều xác định ứng cử viên theo những gì mà Hàn Đông và Hoàng Văn Vận đã định ra trước đó.
Phó tổ trưởng tổ công tác thành lập khu vực dịch vụ Kỳ Phạm Cơ gồm hai người là Uông Nhĩ Quang và Trương Trường Hà.
Chủ tịch thị trấn Triệu Hoa Hầu Tây Bình tiến thêm một bước trở thành Bí thư Đảng ủy thị trấn, Phó chánh văn phòng huyện ủy Hách Nhân Nghĩa trao quyền cho cấp dưới, xuống đảm nhiệm Chủ tịch thị trấn Triệu Hoa.
Một loạt nhân sự được quyết định như vậy xong, sắc mặt Phương Trung xanh mét, sau đó không nói câu nào ra khỏi phòng họp.