Hàn Đông đột nhiên đem chuyện Tôn Cương dẫn đến chuyện lựa chọn sử dụng cán bộ, điều nay không chỉ khiến Chủ tịch thành phố Trương Cát Lương trong lòng nghi hoặc khó hiểu, cho dù là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó bí thư Ân Hiểu Quang, Trưởng ban tổ chức Thành ủy Vương Ấu Lân cũng tràn đầy nghi hoặc.
“Chẳng lẽ Hàn Đông muốn gây chiến, lần chỉnh đốn an toàn giao thông này, hắn lại yêu cầu cán bộ lãnh đạo làm đối tượng xử lý trọng điểm, chẳng lẽ mục đích thật sự là chỉnh đốn đội ngũ cán bộ toàn thành phố.”
Phó bí thư Thành ủy Ân Hiểu Quang trong lòng âm thầm nghĩ. Ông ta là Phó bí thư quản lý Đảng và nhân dân, nêu Hàn Đông chưa nói với ông ta mà đã muốn chỉnh đốn đội ngũ cán bộ thì không phải là chuyện tốt đối với ông ta, chuyện này rất có khả năng sẽ uy hiếp lớn đến lợi ích của ông ta.
Vương Ấu Lân trong lòng cũng có thêm chút lo lắng, từ trước đến nay, anh ta đều đi cùng với cấp trên trực tiếp là Ân Hiểu Quang, một mặt hai người từng là bạn học cấp 2, quan hệ riêng tư của hai người luôn rất tốt, mặt khác anh ta là Trưởng ban tổ chức Thành ủy, Ân Hiểu Quang chính là lãnh đạo trực tiếp của anh ta, nếu không có mối quan hệ tốt đẹp với lãnh đạo trực tiếp thì công việc của anh ta rất khó làm. Vì hai nguyên nhân này mà anh ta luôn nghiêng về phía Ân Hiểu Quang.
Trước kia khi Cừu Tường Trác ở thành phố Minh Châu, thế cục các mặt đã hình thành rồi, bình thường cũng không có ai chủ động sờ đến tất cả những chuyện này, dù sao trật tự thành lập cũng phải trải qua thời gian dài, mài giũa về nhiều phương diện mới có thể hình thành, trừ phi bị ép đến mức bất đắc dĩ, mọi người đều duy trì sự cân bằng này.
Chỉ trong trạng thái cân bằng thì lợi ích các mặt mới duy trì một cách bình thường. Nếu phá vỡ cân bằng này, mọi người sẽ phải bỏ ra nhiều nỗ lực hơn cho điều đó, hơn nữa lợi ích của một số người sẽ bị tổn hại.
Nhưng hiện tại cùng với sự xuất hiện của Hàn Đông, loại cân bằng này của thành phố Minh Châu đã bắt đầu có biến hóa. Mọi người đều có chung nhận thức là Hàn Đông tuyệt đối không phải người dễ dàng tha thứ cho chuyện quyền lực của mình bị bó buộc. Thời gian hắn đến thành phố Minh Châu mặc dù không dài nhưng đã bắt đầu triển khai thủ thuật đối với mọi mặt của thành phố Minh Châu, có thể tiếp sau đây hành động của Hàn Đông sẽ càng ngày càng lớn, tiếp tục thế này thì thế cục thành phố Minh Châu sẽ có biến hóa rất lớn.
- Các đồng chí, thời gian trước, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã triển khai hành động chỉnh đốn xử lý an toàn giao thông trong phạm vi toàn thành phố, chủ yếu là tiến hành đả kích nghiêm khắc đối với những hành vi vi phạm luật pháp, cải thiện môi trường an toàn giao thông toàn thành phố, xây dựng một môi trường an toàn yên tâm cho nhân dân, giảm thiểu tổn thất về người, về tài sản do tai nạn giao thông gây ra. Tuân thủ quy tắc giao thông, mọi người đều có trách nhiệm, đặc biệt là cán bộ Đảng viên chúng ta, càng phải làm gương cho tốt, không thể giống như Tôn Cương, ỷ vào quyền lực mà nhân dân ban cho, muốn làm gì thì làm, dẫn đầu chuyện vi phạm pháp luật. Cán bộ như vậy vừa có lỗi với sự tín nhiệm của nhân dân, vừa có lỗi với sự tín nhiệm của cấp trên, làm sao có thể dẫn dắt mọi người làm kinh tế phát triển, làm sao phục vụ nhân dân được? Cán bộ như vậy, tôi hy vọng càng ít càng tốt...
Bài nói chuyện của Hàn Đông âm vang có lực khiến không khí buổi họp trở nên ngưng trọng.
Mà bài nói chuyện của Hàn Đông không chấm dứt nhanh như vậy, hắn tiếp tục nói:
- Đồng thời chúng ta cũng phải lấy đó làm gương, đẩy mạnh giám sát quản lý đội ngũ cán bộ, chỉ có cán bộ, lãnh đạo chúng ta dẫn đầu trong việc tuân thủ pháp luật thì mới có thể yêu cầu người khác cũng tuân thủ pháp luật theo. Tôi hy vọng các Ban tổ chức Thành ủy, Ủy ban Kỷ luật Thành ủy phải dựa vào chuyện này mà nghiên cứu ra một chính sách, biện pháp, tiến hành giám sát có hiệu quả đối với cán bộ, lãnh đạo, phải khiến cán bộ, lãnh đạo phát huy hiệu quả dẫn đầu làm gương thực sự.
Hàn Đông nói xong, quay đầu nhìn Ân Hiểu Quang:
- Đồng chí Hiểu Quang, chuyện này do anh làm đội trưởng, anh cùng Ủy ban Kỷ luật, Ban tổ chức nhanh chóng chứng thực phương án này, không vấn đề gì chứ?
Ân Hiểu Quang sắc mặt lúc này đã tốt hơn lúc trước nhiều. Hàn Đông sắp xếp như thế này, ít nhất khiến ông ta có thể nắm vững một số chuyện một cách hiệu quả, hơn nữa nói không chừng còn có thể đạt được nhiều lợi ích hơn. Nói cách khác, ít nhất khi Hàn Đông đang nghĩ chuyện này không hề muốn gạt mình ở bên ngoài.
- Bí thư Hàn yên tâm, tôi sẽ để tâm đến chuyện này.
Ân Hiểu Quang vẻ mặt tươi cười nói. Nếu Hàn Đông đã nguyện ý giao quyền chủ động này cho bản thân, vậy thì bản thân sẽ phối hợp thật tốt với hắn.
Cuộc hỏi đáp đơn giản như vậy, về cơ bản đã quyết định xong chuyện này, mà người ngồi bên tay trái Hàn Đông là Trương Cát Học sắc mặt lại càng ngày càng khó coi.
Đề nghị của Hàn Đông lại là phương diện rất bình thường của việc xây dựng đội ngũ của Đảng, hơn nữa trên thực tế cán bộ Đảng viên dẫn đầu trong việc tuân thủ pháp luật cũng là chuyện rất bình thường. Trước đây mọi người cũng sẽ không ngừng nhấn mạnh những điều này nhưng cách làm hiện tại của Hàn Đông rất rõ ràng không phải chỉ là nhấn mạnh một chút. Hơn nữa trải qua chuyện này, liên hệ giữa Hàn Đông và Ân Hiểu Quang sẽ càng ngày càng chặt, điều này cực kỳ bất lợi cho Trương Cát Học.
“Xem ra, đầm nước này càng ngày càng tanh, nhất định phải hành động toàn diện mới được.”
Trương Cát Học trong lòng âm thầm nói. Lúc bắt đầu, Trương Cát Học nghĩ tiền đồ phát triển của Hàn Đông đã rõ ràng, mà Hàn Đông đến thành phố Minh Châu chỉ là sự quá độ, không đến hai năm Hàn Đông sẽ tiến vào trung khu điều hành của Đảng, vì vậy trong suy nghĩ của gã, Hàn Đông đến thành phố Minh Châu ngoài việc nghĩ cách lập một số thành tích chính trị ra, hẳn là vô cùng coi trọng sự ổn định của thế cục, như vậy cũng có lợi đối với y. Mà từ góc độ của Trương Cát Học mà nói, tình hình như thế này cũng có lợi nhất, một mặt gã có thể mượn cơ hội tích lũy một chút thành tích chính trị, cũng không cần lo lắng sẽ nảy sinh xung đột kịch liệt gì với Hàn Đông. Nếu có thể đợi sau khi Hàn Đông đi rồi, ngồi lên ngai vàng Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu, vậy thì con đường làm quan của mình cũng thực hiện được bước nhảy lớn.
Nhưng bây giờ xem ra tính cách của Hàn Đông quyết định rồi. Hắn tuyệt đối không phải là một người hài lòng với hiện tại. Trương Cát Học cảm thấy thành phố Minh Châu đã phát triển vào quỹ đạo, là người quản lý chỉ cần đảm bảo loại phát triển này không bị ai phá hoại là được. Ngược lại, nếu làm ra lắm trò gian trá, động tĩnh lớn thì ngược lại không có lợi cho sự phát triển của thành phố Minh Châu.
Trương Cát Học cũng không phản đối sự vật mới mẻ, người cải cách, chỉ là gã có suy nghĩ riêng đối với sự phát triển kinh tế, xã hội mà thôi, bây giờ tất cả những hành động của Hàn Đông ở thành phố Minh Châu, rõ ràng là không đồng nhất với quan niệm của Trương Cát Học, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Trương Cát Học bất mãn với Hàn Đông.
- Ừ, chuyện này cứ định như vậy đi, đồng chí Cát Học, anh có muốn bổ sung gì không?
Hàn Đông lúc này quay về phía Trương Cát Học hỏi.
Chỉ là Hàn Đông đã quyết định việc này, lúc này mới hỏi ý kiến Trương Cát Học, hoàn toàn không để Trương Cát Học vào mắt, bây giờ hỏi như vậy dường như chỉ là thông báo chuyện này cho có lệ với Trương Cát Học.