- Về việc này, tôi nghĩ lần sau trong buổi họp Ủy viên thường vụ có thể bàn, nếu thông qua, thì phải nhanh chóng thực thi, hai cơ quan hợp lại làm việc, hai sức mạnh hợp lại thành một, có thể làm việc lớn.
Hàn Đông mỉm cười nói.
Mặc kệ đề nghị của Hứa Khải Ba có mục đích gì, ít ra Hàn Đông cảm thấy việc này vốn dĩ tốt, nếu Hứa Khải Ba có những suy nghĩ khác, vậy mình cũng có thể đối phó y. Hơn nữa Chủ nhiệm phòng kiểm soát nhà nước Tôn Chí Hạ là thân tín của Hàn Đông, Hứa Khải Ba cũng không thể làm ra cái gì trong việc này.
- Được, về việc này sẽ như vậy.
Hứa Khải Ba gật đầu.
- Tuy nhiên, để thể hiện được tính quan trọng của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đối với công việc kiểm soát, trước đề nghị hai phòng kiểm soát hợp tác, có thể để một được kiêm Chủ nhiệm, có thể lãnh đạo toàn tỉnh tiến hành công việc kiểm soát, cũng có thể thật sự thúc tiến phát huy công việc hợp tác.
Trong lòng Hàn Đông hơi rung, thầm hiểu được lúc này Hứa Khải Ba đang muốn nói lên ý đồ khác, dự đoán muốn cho y nắm bắt công việc kiểm soát, ngược lại y còn chuẩn bị đề nghị cho ai.
- Ừm, cũng nên như thế dù sao hai cơ quan hợp tác, về nhiều mặt cần thống nhất lãnh đạo, về chọn người, Khải Ba có đề nghị nào?
Hứa Khải Ba nói:
- Tôi nghĩ một hồi, nếu nói chọn ra từ một trong hai Chủ nhiệm của phòng kiểm soát, đối với sự kết hợp giữa hai cơ quan vẫn có chút bất lợi, cũng không thể phát huy được tác dụng lãnh đạo, tôi đề nghị do được Hồng Bân vất vả một chút, quản công việc của phòng kiểm soát, ngài thấy thế nào? đọc truyện mới nhất tại .
Khóe môi của Hàn Đông không khỏi cười lên, Hứa Khải Ba nói nửa ngày, lại nghĩ ra được chiêu này, Tiêu Hồng Bân xuất thân là Ủy viên tỉnh ủy, Phó Chủ tịch tỉnh thường vụ, lại là người đứng về phía cho Tiêu Hồng Bân kiêm vị trí Chủ nhiệm, thực tế muốn nắm được phòng kiểm soát, xem ra đây chính là sách lược mà y đối phó với mình trong thời gian này.
- Ừm, công việc của đồng chí Hồng Bân cũng rất bận, nhưng để tăng thêm công việc giám sát là việc tốt, nhưng cũng không thể vì thế tạo thêm gánh nặng cho các đồng chí.
Hàn Đông lên tiếng, về việc này hắn cũng có suy nghĩ của riêng mình.
- Về cái này, tôi nghĩ mọi người nên xem xét, đến lúc họp Ủy viên thường vụ sẽ thảo luận.
- Vâng.
Sắc mặt của Hứa Khải Ba không thay đổi, dường như dự đoán được Hàn Đông sẽ từ chối đề nghị của mình.
Bước ra từ phòng làm việc của Hàn Đông, Hứa Khải Ba quay về nhà nước, không về thẳng phòng làm việc của mình, mà đi đến phòng làm việc của Phó Chủ tịch thường vụ Tiêu Hồng Bân, thư ký của Tiêu Hồng Bân vừa nhìn thấy Chủ tịch tỉnh đến, nhanh chóng đứng lên mời Hứa Khải Ba vào.
Tiêu Hồng Bân đối với việc Hứa Khải Ba đến cũng rất bất ngờ, tuy nhiên lại không chủ động hỏi. Tuy Tiêu Hồng Bân đối với sắp xếp của cấp trên có chút bất mãn, nhưng anh ta vẫn còn đại cục, dù sao trong quan trường, nhất định phải có chỗ dựa mới tốt, với tình hình hiện nay, không đi đến bước này, cũng không thể chuyển sang thế lực khác.
- Hồng Bân à, lúc nãy tôi vừa đến chỗ của Bí thư Hàn, tôi nghĩ một hồi, có thể cho phòng kiểm soát tỉnh và phòng kiểm soát nhà nước bắt tay làm việc, tiện tăng thêm khảo sát công việc toàn tỉnh. Bí thư Hàn cũng chấp nhận đề nghị này, chuẩn bị tuần sau trong cuộc họp Ủy viên thường vụ bàn tới, ngoài ra tôi chuẩn bị cho anh vất vả một tí, nắm bắt công việc của phòng kiểm soát, như vậy mới thể hiện được mức độ xem trọng của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đối với công việc này, tuy nhiên Bí thư Hàn vẫn chưa đồng ý, tôi thấy ý của Bí thư Hàn, dự đoán sẽ cho trưởng ban Thư ký Nguyên Ninh đảm nhận việc này...
Hứa Khải Ba nói, vẻ mặt tức giận nhìn Tiêu Hồng Bân.
Tiêu Hồng Bân không lên tiếng, là một quan viên, anh ta đương nhiên không sợ gánh nặng của mình quá nhiều, chỉ cần có quyền lực, anh ta sẽ nắm trong tay. Nhưng với tình hình bây giờ, trong lòng Tiêu Hồng Bân vẫn rất rõ, biết mục đích mà Hứa Khải Ba tiến cử mình không phải do mình tốt, một mặt anh ta muốn lôi kéo mình, ngoài ra mặt khác cũng muốn gây ra mâu thuẫn muốn mình và Hàn Đông chống đối. Tiêu Hồng Bân cũng không muốn mơ hồ tiến vào mớ rắc rối này, anh ta vẫn muốn làm tốt công việc, nếu xâm nhập vào tranh chấp này, chắc chắn thời gian làm việc sẽ mất đi rất nhiều, hơn nữa cần phải tiêu hao nhiều sức lực.
- Chủ tịch tỉnh Khải Ba, lúc này việc của tôi cũng rất nhiều. Bí thư Hàn cho các đồng chí khác phụ trách việc này, cũng có suy nghĩ của hắn, đấy cũng quan tâm tới tôi mà.
Tiêu Hồng Bân khách sáo nói, nếu so ra, anh ta cảm thấy Hàn Đông là người làm việc chính, ít ra từ sau khi mình đến tỉnh Tây Xuyên những tình hình thấy và nghe được, Hàn Đông luôn một tâm làm việc, luôn tạo dựng phúc lợi cho người dân, còn với Hứa Khải Ba, ít ra hiện tại Tiêu Hồng Bân chưa mấy hiểu về anh ta, từ hành động và lời nói của anh ta, người này ít làm việc, thích làm trò, trước mắt chỉ nên xem rồi mới phán xét.
Hứa Khải Ba thấy bất mãn đối với thái độ của Tiêu Hồng Bân, dù nói thế nào, mình và y vẫn là người cùng chiến tuyến, có chung lợi ích, sao hiện giờ lại có thái độ như vậy?
- Đương nhiên, Bí thư Hàn có suy nghĩ của hắn, tuy nhiên về phía Ủy ban tỉnh chúng ta cũng nên tích cực chủ động triển khai công việc, trách nhiệm nên gánh cũng phải dũng cảm đứng ra, đây là việc đương nhiên.
Hứa Khải Ba nhấn mạnh nói, anh ta đương nhiên biết được Tiêu Hồng Bân thấy bất mãn về việc mình đến đây, vì nếu như mình không đến, vậy người ngồi vào vị trí Chủ tịch tỉnh có thể là anh ta. Chẳng qua tên này giống như không biết sứ mệnh của mình khi đến tỉnh Tây Xuyên, đến tỉnh Tây Xuyên lâu như vậy, không làm ra việc gì hết, hoàn toàn bị ánh hào quang của Hàn Đông che lắp, đây chính là nguyên nhân khiến anh ta không thuận lợi tiến lên vị trí đó.
Đối với kẻ thất bại, Hứa Khải Ba không có bất cứ lòng thương nào, kẻ thất bại là tại vì, đều do chính bản thân mình, không được oán trách người khác. Còn về kẻ thất bại, bị người lãnh đạo sắp xếp, vậy cũng là việc nên làm, nếu ngay cả điểm giác ngộ này không động đến, vậy người ngày chỉ định bị chà đạp dưới chân.
- Đồng chí Khải Ba phê bình rất đúng, trong công việc sau này, tôi nhất định tăng cường thêm tính chủ động, phải chịu trách nhiệm với gánh nặng gây ra.
Tiêu Hồng Bân bình tĩnh nói.
Hứa Khải Ba vừa nghe, trong lòng lại cảm thấy mình vẫn quá vội vàng, tên Tiêu Hồng Bân không lên tiếng, Ủy ban lại rộng mở, anh ta đến tỉnh Tây Xuyên không thể hiện ra, bây giờ mình làm như vậy, có khả năng dẫn đến phản cảm, tuy mình không sợ anh ta, nhưng mình vừa mới đến, các đồng chí cần đoàn kết thì nên cố gắng đoàn kết lại mới đúng.
- Ừm, nói ra, đồng chí Hồng Bân đến tỉnh Tây Xuyên lâu như vậy, nhưng đã làm nhiều việc, sau này chúng ta nên đoàn kết, cùng nhau làm tốt công việc của tỉnh Tây Xuyên.
Lời của Hứa Khải Ba cũng một lời hai nghĩa, ý là chúng ta cùng trên một tiền tuyến, hiện đoàn kết lại, không chỉ làm tốt công việc của Ủy ban, còn phải nắm chắc cục thế của tỉnh ủy, đây là lợi ích chung lớn nhất của hai người.
Tiêu Hồng Bân khẽ cười, đứng lên rót trà cho Hứa Khải Ba, sau đó nói:
- Chủ tịch tỉnh Khải Ba, từ góc độ của tôi mà nói, tôi nhất định sẽ làm tốt bổn phận và trách nhiệm của một trợ thủ, có thể giúp đồng chí Khải Ba đảm nhận công việc, về điểm này, cũng xin đồng chí Khải Ba yên tâm, dù thế nào, về mặt công việc tôi sẽ cố gắng không trì trệ công việc của anh.
Ý của y chính là mình sẽ làm tốt việc của mình, giữa tranh chấp của anh ta và Hàn Đông, không được lôi kéo y, còn với việc khác, thì phải xem xét tình hình.
Hứa Khải Ba gật đầu nói:
- Ừm, chúng ta cùng nhau nỗ lực.
Anh ta nghĩ hiện giờ không nên ép quá chặt, như vậy có thể sẽ gây phản ứng ngược lại, chỉ cần không ngừng sáng tạo điều kiện, khiến Tiêu Hồng Bân dần dần cuộn lại, đến lúc đó anh ta muốn rút luôn vẫn không còn cách nào. Một mình đến tỉnh Tây Xuyên, vẫn còn lộ trình rất dài cần đi, chỉ cần bố cục chậm rãi, không nên quá vội, sẽ có một ngày, mình sẽ trở thành người đầu tiên của tỉnh Tây Xuyên.