- Gần đây công tác của Sở Công an tồn tại vấn đề rất lớn, lần này Tỉnh ủy quyết định cử anh kiêm Giám đốc Sở Công an, ký thác hy vọng rất lớn với anh, hy vọng anh chỉnh đốn lại Sở Công an, một là chỉnh đốn đội ngũ cán bộ, bởi vì một vài con sâu làm rầu nồi canh, hiện tại nhân dân có hiểu lầm với cơ quan công an của chúng ta, không đủ tin tưởng cơ quan công an, phải thay đổi tình hình này, trước tiên đẩy mạnh chỉnh đốn đội ngũ cán bộ, thay đổi tác phong làm việc, chấp pháp nghiêm chỉnh, chấp pháp văn minh, mới có thể tạo hình tượng tốt đẹp cho công chúng, khi làm việc mới có thể được công chúng ủng hộ và tán thành; điểm thứ hai, phải chấn chỉnh tình hình trị an, điểm này thực tế là có liên hệ chặt chẽ với điểm thứ nhất, chúng ta làm tốt công tác, làm hết trách nhiệm, công chúng mới có thể vừa lòng, mới tín nhiệm chúng ta, phải trị an tốt trong toàn tỉnh...
Hàn Đông như đang chỉ lối cho Lý Trạch Phong, quả thật cần chỉnh đốn Sở Công an rồi, đồng thời Hàn Đông cũng hy vọng Lý Trạch Phong có thể nhanh chóng thâu tóm Sở Công an, tin rằng thông qua một số hoạt động, trên cơ bản có thể đạt tới mục đích. Hơn nữa Lý Trạch Phong cũng không chỉ có một người, dù sao trong Sở Công an còn có Phó giám đốc thường vụ Quách Kiến Minh giúp đỡ anh ta.
Lý Trạch Phong nghe Hàn Đông nói chuyện, thỉnh thoảng lại cúi đầu ghi chép vào sổ tay, với cấp bậc hiện tại của anh ta, thái độ như vậy đã rất khiêm tốn. Nhưng Lý Trạch Phong vẫn rất tự nhiên, bởi vì suy nghĩ của anh ta đã thay đổi. Trong lòng anh ta đã quyết định đi theo Hàn Đông, để thực hiện lý tưởng lớn hơn.
Hàn Đông vô cùng vừa lòng với thái độ của Lý Trạch Phong, hắn cũng hiểu Lý Trạch Phong đang nóng lòng lập chiến công để chứng minh thái độ của anh ta, Hàn Đông cũng rất mong chờ.
Lý Trạch Phong vừa chào ra về không lâu, Phó giám đốc thường vụ Sở Công an Quách Kiến Minh liền tới văn phòng Hàn Đông.
- Đồng chí Kiến Minh ngồi đi.
Hàn Đông mỉm cười nói.
Quách Kiến Minh rất cẩn thận ngồi nửa mông trên ghế trước mặt Hàn Đông, trên mặt nở nụ cười khiêm tốn.
Hàn Đông hít một hơi thuốc, nói:
- Đồng chí Kiến Minh, Tỉnh ủy đã quyết định đồng chí Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, đây là quyết định từ thực tế công tác của công an tỉnh, để mạnh mẽ thúc đẩy công tác, anh Kiến Minh cũng là đồng chí lão thành trong Sở công an rồi, nhất định phải hiểu và học tập tinh thần của Tỉnh ủy, chủ động phối hợp đồng chí Trạch Phong chấn chỉnh Sở Công an, phải nhanh chóng làm cho Sở Công an có sự thay đổi hoàn toàn mới.
Vốn Hàn Đông có ý đưa Quách Kiến Minh lên đấy, nhưng tạm thời Hàn Đông vẫn không thể hoàn toàn điều khiển Tỉnh ủy, bởi vậy rất khó khăn. Mà lần này trùng hợp lại đưa Lý Trạch Phong lên, tất nhiên sẽ làm cho Quách Kiến Minh hơi mất hứng. Dù sao lần này là một cơ hội lớn của anh ta, nếu như có thể tiến thêm một bước, thì vô cùng quan trọng với sự phát triển của anh ta.
Hàn Đông lo Quách Kiến Minh mất hứng, sẽ không thoải mái ủng hộ Lý Trạch Phong trong lúc làm việc, thậm chí sẽ ngáng chân Lý Trạch Phong, cho nên mới giải thích cho anh ta trước. Tuy Quách Kiến Minh đi theo Hàn Đông tương đối sớm, nhưng nếu anh ta cản trở công việc thì Hàn Đông cũng sẽ không nể mặt anh ta. Chỉ cần tận tâm làm việc, Hàn Đông nhất định sẽ cho anh ta cơ hội.
Quách Kiến Minh hiểu ý của Hàn Đông, lần này anh ta tới cũng là muốn biểu thị cho Hàn Đông thấy ý của mình, cho dù như thế nào, chỉ cần đi theo Hàn Đông, thì không cần quá lo lắng tiền đồ của mình rồi, cho nên hoàn toàn không cần vì một chuyện nhất thời mà khiến Hàn Đông coi thường.
- Xin Chủ tịch tỉnh yên tâm, nhất định tôi sẽ làm theo chỉ thị của ngài, trợ giúp Phó chủ tịch Trạch Phong nhanh chóng chấn chỉnh Sở Công an, là một thành viên trong Sở Công an, đó cũng là trách nhiệm của tôi.
Quách Kiến Minh nói một cách chân thành.
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- Có nhận thức như vậy là tốt rồi, anh đã công tác trong ngành công an nhiều năm như vậy, phải nói kinh nghiệm vô cùng phong phú, tôi tin tưởng chỉ cần anh tận tâm làm việc, nhất định có thể làm tốt, Phó chủ tịch Trạch Phong có nhiều việc, anh nên chia sẻ với anh ấy, nhất định phải quyết tâm, tất cả vì công tác chấn chỉnh Sở Công an.
Quách Kiến Minh lại tỏ vẻ quyết tâm làm tốt mọi việc, sau đó báo cáo tỉ mỉ chuyện thí điểm công an lưu động với Hàn Đông, chuyện này đã được Hàn Đông tán thành từ trước, anh ta vẫn muốn làm tốt, kiếm thành tích, không chỉ để thể hiện với Hàn Đông mà đó cũng là một thành tích rất tốt. Bởi vì từ kết quả thí điểm, cơ quan công an lưu động có tính thực dụng rất cao, ở khu vực làm thí điểm, nhờ cơ quan lưu động mà trị an nơi đó đã có sự thay đổi rõ rệt. Dù sao, ở Trung Hoa, lực uy hiếp của cảnh sát với các phần tử tội phạm vẫn rất lớn, đặc biệt là cơ quan công an lưu động này trực chiến 24/24, khiến nhân dân vô cùng vui mừng, Sở Công an cũng nhiều lần nhận được thư cảm ơn và khen ngợi về cơ quan công an lưu động, đương nhiên, quần chúng cũng phản ánh rằng còn quá ít cơ quan lưu động.
- Chuyện này thì tôi cho rằng cần tổng kết tình hình thí điểm, phải nhanh chóng mở rộng ra toàn tỉnh.
Hàn Đông khẳng định với Quách Kiến Minh,
- Như vậy đi, anh báo cáo với Phó chủ tịch Trạch Phong về chuyện này, rồi bàn bạc với anh ấy, nhanh chóng tổng kết.
- Vâng, nếu không còn chuyện gì, tôi xin phép đi báo cáo với Phó chủ tịch Trạch Phong.
Quách Kiến Minh thấy Hàn Đông cầm chén uống trà, liền đứng lên nói.
Hàn Đông gật gật đầu, ra hiệu anh ta đi được rồi.
Từ văn phòng Hàn Đông đi ra, Quách Kiến Minh thở phào nhẹ nhõm, anh ta cảm thấy Hàn Đông vẫn còn tín nhiệm mình, như vậy chỉ cần mình làm việc tốt, cũng không sợ không có ngày thăng tiến. Lý Trạch Phong là Phó chủ tịch tỉnh, anh ta cũng không thể chăm chú vào Sở Công an, cho nên thực tế thì quyền lực của mình ở Sở Công an còn lớn hơn trước kia, hơn nữa chỉ cần mình dựa theo lời nói của Hàn Đông, thật sự trợ giúp Lý Trạch Phong, tỏ ra phối hợp, sẽ đạt được quyền tự chủ lớn hơn nữa. Nếu như vậy, khác gì Giám đốc sở chứ, hơn nữa phỏng chừng Lý Trạch Phong cũng không thể kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an lâu được, không chừng một thời gian nữa, sau khi Hàn Đông chân chính nắm quyền Tỉnh ủy, mình sẽ được lên chức.
Nửa giờ sau, Lý Trạch Phong và Quách Kiến Minh cùng tới phòng làm việc của Hàn Đông, Lý Trạch Phong vẻ mặt thân thiết nói với Hứa Song:
- Thư ký Hứa, Chủ tịch tỉnh có rảnh không vậy?
Hứa Song đứng lên cung kính nói:
- Chủ tịch Lý chờ một chút.
Nói xong anh ta liền vào báo với Hàn Đông.
Hàn Đông vừa nghe Lý Trạch Phong và Quách Kiến Minh cùng tới, liền biết mục đích của hai người bọn họ, cười cười bảo Hứa Song mời hai người vào.
Rất nhanh Lý Trạch Phong và Quách Kiến Minh đi vào, Lý Trạch Phong cười nói:
- Chủ tịch tỉnh, vừa rồi Kiến Minh nói với tôi về cơ quan công an lưu động, tôi nhận thấy công việc này là một phương thức rất tốt để cải thiện công tác, có thể gần gũi phục vụ vì quần chúng, xuất hiện đúng lúc tại nơi quần chúng cần. Cần gia tăng thêm nhiều cơ quan công an lưu động, thống nhất thành một đơn vị, giữa các cơ quan có sự phối hợp, liên hệ với nhau, nếu bao trùm toàn bộ thành phố thì có thể cải thiện tình hình trị an rất nhiều. Vừa rồi nghe Kiến Minh nói về tình hình thí điểm, tôi thấy công tác này cơ bản đã hoàn thiện, có thể nhanh chóng mở rộng ở thành phố Thục Đô và khu vực nội thành ở các thành phố khác. Tuy phương diện tài chính có chút áp lực, nhưng tôi nghĩ để phục vụ nhân dân tốt hơn, thì dù có áp lực về mặt tài chính cũng cần phải thực hiện.
Hàn Đông khẽ cười cười, nói:
- Đồng chí Trạch Phong nói đúng, áp lực tài chính có lớn hơn nữa chúng ta cũng phải ưu tiên phương diện dân sinh, như vậy đi, Sở Công an mau chóng lập ra một phương án, để thảo luận trong hội nghị thường vụ.
Đây là đại sự liên quan đến bố cục toàn tỉnh, đương nhiên cần tiến hành thảo luận ở hội nghị thường vụ tỉnh, đây không chỉ là vấn đề quyền quyết định, mà còn cần ý kiến của tập thể lãnh đạo, hoàn thiện thêm công việc này.
Được Hàn Đông ủng hộ, trong lòng Lý Trạch Phong cũng vô cùng vui vẻ, anh ta biết mình nhất định phải mau chóng khống chế cục diện ở Sở Công an, trước kia mình là Phó chủ tịch tỉnh quản lý tư pháp, nhưng lực ảnh hưởng với Sở Công an cũng không lớn, Mã Chi Long không phối hợp với mình, bây giờ mình kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, vậy nhất định phải nhanh chóng thể hiện năng lực của mình, mà chuyện cơ quan công an lưu động này chính là một cơ hội tốt, có thể nói là cơ hội hiếm thấy.
Sau đó Lý Trạch Phong và Quách Kiến Minh lại thảo luận tỉ mỉ, Lý Trạch Phong bảo Quách Kiến Minh khi về nhanh chóng tổ chức nhân viên lập ra phương án.
“Ừ, hiện tại coi như xong, về phần tài chính thì còn cần đẩy mạnh mới được.”
Hàn Đông nghĩ thầm, từ khi nhậm chức tới nay, Giám đốc sở Tài chính Phương Giang Lâm đã tới báo cáo công tác hai lần, nhưng Hàn Đông cũng biết Phương Giang Lâm dựa vào Phó bí thư Đỗ Trung Sâm nâng lên, anh ta đến báo cáo công tác, cũng chỉ là tỏ thái độ mà thôi, nếu muốn anh ta làm theo chỉ thị của mình thì sợ là hơi khó khăn.
Nhưng Hàn Đông vẫn luôn suy nghĩ, Sở Tài chính và Sở Công an có thể nói là hai bộ quan trọng nhất, nếu không thể giữ túi tiền trong tay mình, giống như bị người ta nắm cổ mình vậy, bất cứ lúc nào người khác cũng có thể bóp cổ mình, đây là chuyện Hàn Đông không thể dễ dàng bỏ qua.
Một kẻ bề trên, một người cầm quyền, tất nhiên cần nắm giữ đầy đủ quyền lực, mới có thể chân chính thực hiện khát vọng.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông liền đứng lên, hắn quyết định lập tức tới Sở Tài chính xem sao.
Thấy Hàn Đông đi ra ngoài, Hứa Song khẩn trương đứng lên, biết Hàn Đông muốn đi sở Tài chính, anh ta đã hiểu quyết định của Hàn Đông, liền báo cho Chu Tiểu Thiên chuẩn bị xe.
Xuống tới tầng một, Chu Tiểu Thiên đã chuẩn bị xe xong, một chiếc Santana rất khiêm tốn. Hứa Song cố ý dặn như vậy, anh ta biết Hàn Đông tới Sở Tài chính, chắc chắn muốn đến một cách bất ngờ, như vậy thì không thích hợp đi xe số 2 của Tỉnh ủy lắm.
Khoảng 20 phút sau, xe đã tới Sở Tài chính, trong sân có rất nhiều xe, đều là biển số xe của các thành phố khác, hiển nhiên là tới Sở Tài chính công tác đấy.