Tuy rằng Xa Tiền Minh trong lòng cảm thấy không phục, nhưng đứng bên ngoài văn phòng làm việc của Hàn Đông, thái độ của gã ta vẫn vô cùng khiêm nhường cung kính, cái gọi là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Xa Tiền Minh cũng không muốn bởi vì những tiểu tiết đó đắc tội với Hàn Đông, đó là không cần thiết. Đương nhiên Xa Tiền Minh cũng có nguyên tắc của mình, đó chính là trước mặt phải trái rõ ràng, gã ta sẽ trăm phương nghìn kế bảo vệ lập trường của mình.
Rất nhanh Hứa Song liền đi ra, anh ta vẻ mặt tươi cười thân thiết khách khí, nói:
- - Chủ tịch thành phố Xa, Chủ tịch tỉnh Hàn mời anh vào.
- - Cám ơn Trưởng phòng Từ.
Xa Tiền Minh gật đầu, lập tức tiến lên gõ cửa, sau khi nghe thấy bên trong vọng ra một giọng nói trầm ổn “Mời vào”, gã ta mới đẩy cửa đi vào, phía sau bàn làm việc rộng lớn bên trong, Hàn Đông cũng đúng lúc này ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc sảo dừng lại trên người Xa Tiền Minh, trong lòng Xa Tiền Minh không khỏi rùng mình, bỗng nhiên cảm thấy ánh mắt này gây cho gã ta một cảm giác áp lực, trong lòng gã bỗng nhiên trở nên nặng nề.
Tuy rằng trước đây Xa Tiền Minh cũng từng gặp Hàn Đông, nhưng đây là lần đầu tiên mặt đối mặt, cũng là lần đầu tiên cảm nhận được khí thế bề trên toát ra trên người Hàn Đông.
- - Chủ tịch thành phố Tiền Minh đến rồi.
Hàn Đông trên mặt lộ vẻ tươi cười, đứng lên tiến lên trước hai bước, giơ tay nhanh chóng bắt tay Xa Tiền Minh.
- - Chào Chủ tịch tỉnh Hàn, tôi đến báo cáo với anh tình hình công tác của thành phố Thục Đô.
Xa Tiền Minh trên mặt mang nụ cười, hơi khom người, biểu hiện lễ tiết vô cùng chu đáo.
- - Chủ tịch thành phố Tiền Minh, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện.
Nụ cười trên mặt Hàn Đông làm cho người ta nhìn không ra hắn vừa mới nghiêm khắc phê bình công tác của thành phố Thục Đô.
Hai người ngồi xuống ghế sofa ở khu tiếp khách, sofa da màu đỏ sậm rất mềm mại thoải mái, nhưng Xa Tiền Minh lúc này không có chút tâm trạng cảm nhận nào.
Vốn dĩ Xa Tiền Minh trong lòng đầy tự tin, đồng thời có chút tự phụ, cho dù là đến báo cáo công tác với Hàn Đông, cũng là kế tạm thời, trong lòng gã vẫn có tính toán của gã. Nhưng ngay vừa rồi, bị ánh mắt của Hàn Đông liếc qua, lòng tin của gã bắt đầu bị lung lay rồi.
Điều này làm cho Xa Tiền Minh trong lòng vô cùng uể oải, mình làm sao vậy, Hàn Đông cũng là một người trẻ tuổi dựa vào thế lực nhanh chóng đi lên, cho dù có chút bản lĩnh cũng không có gì to tát cả. Nhưng vừa rồi ánh mắt của Hàn Đông làm cho gã ta cảm thấy áp lực, đây hoàn toàn là khí thế của một kẻ bề trên, bởi vậy có thể thấy anh bạn này không đơn giản như ban đầu mình nghĩ.
Lại liên tưởng đến lời phê của Hàn Đông đối với thành phố Thục Đô, giọng điệu nghiêm khắc, Xa Tiền Minh bèn cảm thấy sự việc không đơn giản như mình tưởng tượng, xem ra Hàn Đông là muốn mượn việc này làm bài văn lớn.
- Chủ tịch tỉnh Hàn, công tác của thành phố Thục Đô làm không đến nơi đến chốn…
Xa Tiền Minh đã nhanh chóng thay đổi suy nghĩ, đó chính là nhanh chóng hạ thấp thái độ, sau đó im lặng chờ xem Hàn Đông rốt cuộc muốn làm cái gì, gã cảm thấy Hàn Đông khí thế bừng bừng, hiển nhiên là đã có chuẩn bị, lần này chỉ sợ người mưu tính thắng lớn, như vậy mình không cần phải đứng mũi chịu sào, hay là để cho Trịnh Như Dân ở phía trước đấu tranh anh dũng, phỏng chừng mục tiêu của Hàn Đông cũng không phải là mình, dù sao mình làm việc tốt, hình như cũng không chọc giận Hàn Đông. Khả năng lớn nhất là cấp 1 Tỉnh ủy đang tính nước bước, Hàn Đông nắm bắt cơ hội lần này ngáng chân Trịnh Như Dân.
Theo Xa Tiền Minh thấy tranh đấu giữa Hàn Đông và Trịnh Như Dân, nếu mình bị liên lụy vào thì quá ngu ngốc, đây không phải là ông cụ thắt cổ chê số thọ sao.
Có tính toán này trong lòng, thái độ của Xa Tiền Minh tốt hơn nhiều rồi, mang thái độ giải quyết vấn đề, báo cáo cụ thể với Hàn Đông về biện pháp chỉnh đốn và cải cách thành phố Thục Đô, thể hiện thành phố Thục Đô nhất định làm theo chỉ thị của Hàn Đông, nắm bắt việc xây dựng tác phong làm việc của đội ngũ cán bộ, thiết thực vì nhân dân phục vụ.
- - Phương án rất tốt, nhưng mấu chốt ở chỗ chấp hành, điều lệ, chế độ của chúng ta cũng không thiếu, nhưng vì sao công tác của chúng ta vẫn có vấn đề này nọ, mấu chốt của vấn đề ở chỗ có chế độ tốt, thực hiện chấp hành không đến nơi, rất nhiều chế độ đều thành rỗng tuếch. Cũng giống như làm việc thực thi pháp luật văn minh, đây là chức trách mà tất cả nhân viên chấp pháp nên làm, nhưng trên thực tế thì sao, rất nhiều nhân viên chấp pháp của chúng ta không chỉ chấp pháp thô bạo, thậm chí có người hiểu luật mà phạm luật, phải giải quyết vấn đề, ngoài hoàn thiện chế độ điều lệ, quan trọng nhất là phải kiên cường giám sát, chính vì công tác của chúng ta thiếu sự giám sát, cho nên mới có nhiều người không quan tâm đến chấp hành pháp luật…Hy vọng thành phố Thục Đô làm tốt chi tiết từ góc độ khiến dân chúng hài lòng, thực sự làm được vì nhân dân phục vụ, không được tham vọng viển vông mà phải kìm lòng xuống, cố gắng cải thiện dân sinh, đề cao độ hài lòng của dân chúng, tăng cường độ hài lòng của dân chúng, tăng cường cảm giác hạnh phúc của bọn họ. Đây mới là căn bản, tất cả công tác của chúng ta cũng là vì để cho dân chúng có được cuộc sống tốt hơn, nếu quên đi hoặc không để ý đến điểm này, công tác của chúng ta sẽ trống đánh xuôi, kèn thổi ngược...
Nghe lời nói của Hàn Đông đầy ẩn ý, Xa Tiền Minh cảm thấy mình đang đối mặt với một bề trên yêu nước thương dân, một lòng nghĩ đến phúc lợi của dân chúng.
Mà không phải loại quan trước kia mình thường nhìn thấy, hoặc nói thuần túy là người vì thăng quan mà làm quan. Điều này làm cho trong lòng Xa Tiền Minh rất hoài nghi, lẽ ra với hoàn cảnh xuất thân của Hàn Đông, lẽ ra hắn không có tình cảm sâu đậm với cuộc sống của dân chúng, sao thấy bộ dạng của hắn dường như cảm nhận được sâu sắc sự khó khăn của dân chúng, vô cùng quan tâm đến cuộc sống của dân chúng.
“Cũng không biết Hàn Đông là thực sự quan tâm đến khó khăn của dân chúng hay đơn thuần là vì nhu cầu của chính trị, cố ý thể hiện ra thái độ như vậy.” Xa Tiền Minh trong lòng nhất thời không biết thế nào, gã đành quyết định tạm thời quan sát rồi nói sau, dù sao một người giả bộ thế nào, khi đối mặt với quan hệ lợi, hại, bản tính của hắn cũng sẽ lộ ra.
Nhưng dù cho Hàn Đông xuất phát từ mục đích gì, Xa Tiền Minh đều cảm thấy mình phải quan sát, nhận thức Hàn Đông mới được.
Tiếp theo lời nói của Hàn Đông, Xa Tiền Minh cũng thể hiện ý kiến và suy nghĩ của mình.
Hai người nói chuyện khoảng nửa giờ, Xa Tiền Minh trong lòng nghi ngờ xen lẫn kinh ngạc bèn xin cáo từ, vừa đi xuống lầu liền nhìn thấy Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tiêu Hồng Bân chắp tay sau lưng đi từ dưới lầu lên, gã bèn đứng lại, mỉm cười nói:
- - Chào Phó chủ tịch Tiêu.
- - Đồng chí Tiền Minh, đến văn phòng của tôi ngồi một lát đi.
Tiêu Hồng Bân trực tiếp mời mọc.
Xa Tiền Minh hơi sửng sốt, lập tức gật đầu, nói:
- - Vâng, tôi cũng muốn báo cáo với Phó chủ tịch Tiêu tình hình công tác của thành phố Thục Đô.
Tuy đều là cán bộ cấp Phó tỉnh, nhưng Tiêu Hồng Bân là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, là lãnh đạo Tỉnh ủy, cho nên Xa Tiền Minh hạ thấp thái độ hơn.
Đến văn phòng của Tiêu Hồng Bân ngồi xuống, Xa Tiền Mình bèn báo cáo một hồi mấy việc quan trọng trong công tác của Ủy ban nhân dân thành phố Thục Đô cho Tiêu Hồng Bân nghe.
Tiêu Hồng Bân vẫn luôn kiên nhẫn lắng nghe, không khỏi gật đầu, dường như vô cùng tán thành đối với công tác của thành phố Thục Đô.
Sau khi đợi Xa Tiền Minh báo cáo xong, Tiều Hồng Bân mỉm cười, nói:
- - Thành phố Thục Đô là thành phố cấp Phó tỉnh, lại là thành phố trực thuộc tỉnh của tỉnh Tây Xuyên, bất luận là kinh tế hay là chính trị, đều là làm gương cho toàn tỉnh, tôi cũng nghiêm túc nghiên cứu tình hình phát triển của thành phố Thục Đô, tổng thể mà nói xu thế phát triển của thành phố Thục Đô là rất tốt, tương đối dọc hướng lên, mấy năm nay phát triển kinh tế của thành phố Thục Đô luôn duy trì tăng trưởng cao, thu nhập bình quân đầu người không ngừng tăng cao, trở thành khu vực trung tâm phát triển kinh tế khu vực Tây Nam nước ta, trong mười năm thành phố cấp Phó tỉnh cả nước, xu thế phát triển tốt như vậy của thành phố Thục Đô gắn liền với sự lãnh đạo kiên quyết của Trung ương và Tỉnh ủy Ủy ban nhân dân tỉnh, đương nhiên cũng không thể thiếu sự vất vả cố gắng công tác của bộ máy lãnh đạo Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố Thục Đô dẫn dắt toàn thể nhân dân Thục Đô.
Tiêu Hồng Bân vẻ mặt tươi cười, từ nhiều góc độ đưa ra khẳng định đối với công tác của thành phố Thục Đô, bày tỏ sự khen ngợi đối với bộ máy của thành phố Thục Đô.
- - Đương nhiên công tác của chúng tôi không phải là thập toàn thập mỹ, cùng lúc với thành phố Thục Đô đang phát triển tốt, cũng tồn tại vấn đề này nọ, những vấn đề này đều là vấn đề gặp phải trong quá trình phát triển, mặc dù không phải là tất yếu, nhưng cũng là một trạng thái bình thường, chúng tôi nhất định phải nhận thức tính nghiêm trọng của vấn đề, nhanh chóng chỉnh đốn và cải cách.
- - Ừ, tôi có lòng tin đối với bộ máy của thành phố Thục Đô, hy vọng các anh không ngừng cố gắng, không ngừng nâng cao công tác, xây thêm một viên gạch phát triển cho tỉnh Tây Xuyên.
- - Cám ơn sự khẳng định và động viên của Phó chủ tịch Tiêu, công tác của thành phố Thục Đô gắn liền với sự lãnh đạo kiên cường của Trung ương và Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh, chúng ta chỉ có thể làm tốt tất cả các công việc có thể làm được, rất nhiều chỗ làm chưa tốt, trong công tác sau này, chúng tôi sẽ tăng cường xây dựng tác phong đội ngũ cán bộ theo yêu cầu của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh.
Tuy không hiểu rõ Tiêu Hồng Bân rốt cuộc xuất phát từ mục đích gì, nhưng lời của Xa Tiền Minh nói cũng rất đường hoàng. Trước khi chưa hiểu rõ mục đích của đối phương, Xa Tiền Minh liền chọn lựa quan sát, đợi làm rõ rồi nói sau.
Hàn huyên một hồi, Xa Tiền Minh liền cáo từ, Tiêu Hồng Bân đứng dậy đích thân tiễn Xa Tiền Minh đến đầu cầu thang, vỗ bả vai Xa Tiền Minh, nói:
- - Đồng chí Tiền Minh, công tác của thành phố Thục Đô tuy làm được không nhiều, nhưng phải tiếp tục cố gắng, đương nhiên cũng không cần áp lực quá nhiều, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh luôn ủng hộ công tác của thành phố Thục Đô.
- - Cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của Phó chủ tịch Tiêu, xin Phó chủ tịch Tiêu dừng bước.
Xa Tiền Minh khách khí nói, trong lòng lúc này đã bình tĩnh lại, e là thái độ này của Xa Tiền Minh lại có thâm ý. Lẽ ra Tiêu Hồng Bân là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, là trợ thủ đắc lực của Hàn Đông, sau khi Hàn Đông đưa ra phê bình mạnh mẽ đối với công tác của thành phố Thục Đô, ông ta nên giữ sự nhất trí cơ bản với Hàn Đông, nhưng bây giờ ông ta lại tán thưởng công tác của thành phố Thục Đô, dường như muốn làm chỗ dựa cho thành phố Thục Đô.
Đây không phải là đối nghịch với Hàn Đông sao?
“Xem ra đấu tranh trong tỉnh rất kịch liệt.”
Xa Tiền Minh trong lòng nghĩ thầm.
Sau khi Tiêu Hồng Bân đến tỉnh Tây Xuyên, vẫn luôn rất khiêm tốn. Nhưng bây giờ xem ra ông ta cũng có mục đích và tính toán của mình, “Vậy mình lựa chọn thế nào đây?”