Bởi vì ngồi chung một xe, giọng nói trong điện thoại của Hứa Song cũng không nhỏ, nên tất nhiên là Hàn Đông nghe được Hứa Song lại bị uy hiếp, hắn nhíu mày nói:
- Hứa Song, gọi cho Tôn Chí Hà, bảo cô ta nếu phát hiện có vấn đề, thì phải đôn đốc mọi người, mau chóng giải quyết, không thể kéo dài nữa, nhân dân không đợi nổi nữa đâu.
Lời nói của hắn đã tỏ ra không hài lòng. Dù sao Tôn Chí Hà cũng là một người dám làm mọi chuyện, tại sao một vấn đề rõ ràng như vậy lại không có tiến triển gì chứ?
Hứa Song gật đầu, lấy điện thoại di động gọi cho Tôn Chí Hà, bình tĩnh truyền đạt chỉ thị của Hàn Đông.
Khi Tôn Chí Hà nhận được điện thoại của Hứa Song thì vô cùng khẩn trương, cô ta vừa mới gọi điện thoại cho Hứa Song, ngay sau đó Hứa Song lại gọi điện thoại đến chuyển lời lãnh đạo, như vậy đã biết lãnh đạo rất không hài lòng với công tác của mình rồi.
Nhưng chuyện lần này cũng rất phức tạp, sau khi Tôn Chí Hà biết một vài tình huống cơ bản, đã hiểu được đây là một khối xương cứng khó gặm.
“Mặc kệ, thật vất vả mới có cơ hội ra ngoài làm việc này, nếu cứ sợ đầu sợ đuôi thì sau này còn làm được cái gì nữa, không cần quan tâm anh ta có chỗ dựa gì, chỉ cần có chứng cứ xác thực, cứ bắt rồi tính sau.”
Tôn Chí Hà nhíu chặt đôi lông mày, đôi môi hơi mỏng cũng mím chặt lại.
Xe vừa ra khỏi đường cao tốc, Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu Hoàng Văn Vận đã sớm mang theo người chờ sẵn rồi, Hàn Đông xuống xe bắt tay với tất cả mọi người, sau đó liền nói Hoàng Văn Vận lên xe mình, và trừ Chủ tịch thành phố thì những người đều đi về.
Thành phố Tân Châu cũng là một trong những căn cứ chính của Hàn Đông, hồi trước Hàn Đông đã dốc sức cải tạo thành phố Tân Châu, thu hút rất nhiều xí nghiệp khai thác năng lượng, đưa thành phố Tân Châu từ một khu kinh tế lạc hậu, trở thành một thành phố nguồn năng lượng lớn ở tỉnh Tây Xuyên, nền kinh tế tất nhiên cũng theo đó mà tăng trưởng mạnh mẽ.
Là căn cứ chính của Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên, thành phố Tân Châu và thành phố Vinh Châu đều là hai khu kinh tế hàng đầu của tỉnh Tây Xuyên, hai thành phố này đều xếp hạng Top 10 trong toàn tỉnh, hơn nữa nền kinh tế đã hình thành một vòng tuần hoàn, càng ngày càng phát triển.
Hàn Đông để lại ấn tượng sâu sắc ở hai thành phố này, hơn nữa trong quá trình thăng tiến Hàn Đông vẫn khá quan tâm hai địa phương này, cho nên tuy Hàn Đông đã rời khỏi tỉnh Tây Xuyên một thời gian, nhưng cơ bản vẫn nắm được hai thành phố này trong tay, cấp dưới cũ của Hàn Đông, cũng còn rất nhiều người ngồi ở vị trí quan trọng.
Tuy nhiên điều này cũng có một vấn đề, họ đều là cấp dưới của Hàn Đông, lại làm cùng một nơi, tuy rằng rất tiện lợi trong công tác, nhưng dù sao số vị trí tốt trong một địa phương chỉ có hạn, không gian cũng có hạn, cho nên tiền đồ của bọn họ vẫn có sự hạn chế nhất định. Đương nhiên, điều này cũng là do Tỉnh ủy cố ý áp chế, nếu không, những cấp dưới cũ của Hàn Đông tích lũy đầy đủ chiến tích, rồi lại được đi đến thành phố khác nhậm chức, vậy thì sẽ hình thành một lực lượng lớn, đó không phải điều mà những người khác muốn thấy.
Bây giờ Hàn Đông trở về tỉnh Tây Xuyên, chuyện này đối với cấp dưới cũ thì là một việc vô cùng sung sướng, bọn họ sẽ có một cơ hội phát triển mạnh mẽ, chỉ cần một chút gió mà thôi.
- Thành phố Tân Châu phát triển không tệ lắm, phát triển kinh tế đi đôi với bảo vệ môi trường là tốt nhất đối với nhân dân thành phố Tân Châu, hiện giờ có rất nhiều địa phương vì phát triển kinh tế, mà phá hủy môi trường, chỉ thấy lợi trước mắt...
Nghe Hàn Đông khen ngợi, Hoàng Văn Vận mỉm cười nói:
- Chủ tịch tỉnh, công tác ở Thành phố Tân Châu chủ yếu vẫn là nhờ khi xưa Chủ tịch tỉnh đặt nền móng tốt, chúng tôi chỉ rập theo khuôn cũ mà thôi, nhân dân thành phố Tân Châu, đến bây giờ vẫn nhớ tới Chủ tịch tỉnh đó.
Trên cơ bản thì Hoàng Văn Vận nói rất thật, sự ảnh hưởng của Hàn Đông đối với thành phố Tân Châu đã là thâm căn cố đế, nhờ mấy năm Hàn Đông ở thành phố Tân Châu, nền kinh tế thành phố Tân Châu mới chính thức bắt đầu phát triển, nhân dân được hưởng lợi ích thực tế, càng ngày càng ấm no, tất nhiên sẽ không quên người mang đến sự ấm no cho họ.
Hàn Đông cười cười nói:
- Người dân là những người dễ nói chuyện nhất, chỉ cần có thể an cư lạc nghiệp, bọn họ liền cảm thấy mỹ mãn, nhưng nếu thật sự muốn đạt được điều đó, cũng không dễ dàng đâu.
Ở thành phố Tân Châu, Hàn Đông và cấp dưới cũ hàn huyên tán gẫu với nhau, đối với công tác của mình, bọn họ khẳng định sẽ tiếp tục cố gắng.
Khi đi thị sát Khu công nghệ cao, Hàn Đông nhắc tới mô hình môi trường làm việc ở Thành phố Vinh Châu, đề ra ý kiến thành phố Tân Châu không thể chìm đắm trong những thành tích hiện tại mà phải nghĩ biện pháp tiến thêm một bước, tối ưu hoá môi trường đầu tư xây dựng, yêu cầu các cấp chính phủ phải quan tâm đến các doanh nghiệp tư nhân, thái độ trước sau như một, bảo hộ người có khát vọng gây dựng sự nghiệp, kích thích sự sáng tạo.
- Theo đà cải cách, kinh doanh tư nhân từng bước trở thành nguồn lực phát triển kinh tế chính ở nước ta, tỉ trọng doanh nghiệp tư nhân đang từng bước mở rộng, bắt đầu thể hiện ra vai trò của mình...
Sở dĩ nhắc tới chuyện này cũng là từ kinh nghiệm cải cách Thành phố Vinh Châu của Hàn Đông, doanh nghiệp tư nhân và doanh nghiệp nhà nước, kinh tế tập thể đang là hai hình thái kinh tế lớn nhất, sẽ phát triển càng lúc càng nhanh, nhưng chính phủ các nơi đều có một chỗ nhầm lẫn, đó là không coi trọng sự phát triển doanh nghiệp tư nhân, trong chính sách ưu đãi còn kém rất nhiều so với đầu tư nước ngoài, thậm chí có nhiều nơi bộ công thương còn gây khó khăn với doanh nghiệp tư nhân, điều này gây trở ngại rất nhiều cho sự phát triển của doanh nghiệp tư nhân.
Hàn Đông chuẩn bị cải cách Thành phố Vinh Châu một cách mạnh mẽ, nhân tiện giải quyết một số vấn đề gây khó khăn cho doanh nghiệp tư nhân phát triển, coi như là một công đôi việc.
Khi Hàn Đông nói chuyện, phóng viên đài truyền hình ở bên cạnh vội vàng ghi hình. Lần này dựa theo yêu cầu của Hàn Đông, có ba người ở đài truyền hình đến đây, đối với một cán bộ cấp Bộ trưởng thì thật sự là hơi khiêm tốn rồi.
Hàn Đông từ trước đến giờ vẫn không thích phô trương, lần này đưa theo phóng viên xuống dưới, cũng là vì cần làm như vậy, dù sao một Chủ tịch tỉnh cũng phải có một số tin tức mới được, nếu không không biết bên ngoài sẽ đồn thổi gì. Hơn nữa, có một số việc Hàn Đông cũng muốn qua truyền thông truyền đạt ý định của mình.
Ở Thành phố Vinh Châu một ngày rưỡi, trong lúc đó còn đi thị sát huyện Vinh Quang một lần, đề cao tầm quan trọng của việc sản xuất an toàn, chủ yếu là nhằm vào nghề khai thác than đá ở huyện Vinh Quang, hiện giờ, tai nạn hầm mỏ ở Trung Hoa vẫn có ảnh hưởng khá lớn.
Dựa theo kế hoạch của Hàn Đông, tiếp theo sẽ tới thành phố Thiết Châu, vị trí của thành phố Thiết Châu và Thành phố Vinh Châu, thành phố Tân Châu tạo thành thế chân vạc, nhưng nền kinh tế của thành phố Thiết Châu lại lạc hậu hơn rất nhiều, Hàn Đông muốn đi thị sát tìm hiểu vấn đề để tìm ra giải pháp.
Tuy nhiên, xe còn chưa ra khỏi nội thành thành phố Tân Châu, ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hoàng Đào đã gọi điện thoại.
- Chủ tịch tỉnh Hàn, lúc mười giờ sáng, công trường xây dựng ở bách hóa Thiên Địa đường Thục Đô, thôn Bắc Kiều bị sập, sự cố khiến mười lăm người tử vong, hai mươi tám người bị thương, bí thư Phạm mời Chủ tịch Hàn trở về gấp.