Phạm Đồng Huy đương nhiên biết quan hệ của La Lập Thanh và Hàn Đông không như bình thường, lúc trước khi Hàn Đông còn ở tỉnh Tây Xuyên, hai người qua lại tương đối thân thiết, sau đó Hàn Đông đến tỉnh Giang Việt, lại vừa đúng lúc đến trợ giúp châu A Sơn, xây dựng sân bay châu A Sơn, nếu không có Hàn Đông trợ giúp, căn bản chính là một vấn đề.
Bây giờ Hàn Đông ra tay với thành phố Du Bình, lại không do dự đề bạt La Lập Thanh làm Bí thư Thành ủy thành phố Du Bình, cũng thể hiện đầy đủ sự coi trọng và tín nhiệm của Hàn Đông đối với La Lập Thanh.
- - Năng lực của La Lập Thanh này thực sự là có, nhưng chỉ tiếc là tôi không được dùng.
Phạm Đồng Huy thở dài, nói, trên thực tế Phạm Đồng Huy cũng từng nghĩ tới thu nạp La Lập Thanh dưới trướng của mình, thậm chí những người trước kia giao hảo với Hàn Đông, ông ta đều muốn thu nạp, coi như là những người này không hoàn toàn dưới trướng của mình, ít ra cũng phải duy trì quan hệ hợp tác chặt chẽ với mình.
Nhưng điều làm ông ta thất vọng là những người này lại đều cứng rắn, đều muốn đoàn kết bên cạnh Hồng Tiến Phong.
Mà phía sau Hồng Tiến Phong là ai, Phạm Đồng Huy đương nhiên hiểu rõ.
Vốn dĩ Phạm Đồng Huy muốn mượn thế lực của nhà họ Hàn để mở rộng tầm ảnh hưởng ở tỉnh Tây Xuyên, nhưng sau đó theo đà Hàn Đông thăng cấp không ngừng, người đi lại gần với hắn cũng bắt đầu liên kết, dựa vào phía sau Hồng Tiến Phong, đã trở thành một lực lượng không nhỏ ở tỉnh Tây Xuyên.
Chính bởi vì như vậy, Phạm Đồng Huy mới âm thầm chèn ép những người của nhà họ Hàn, cũng không rõ ràng nhưng những người này muốn thăng chức thì sẽ khó khăn rồi.
Bây giờ Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên rồi, những người này coi như có người tâm phúc, có người lãnh đạo có thế lực như Hàn Đông, sĩ khí, thực lực tổng thể của bọn họ chắc chắn sẽ lớn mạnh, có lẽ sẽ thay đổi thế cục trước mắt của Tỉnh ủy.
Đối với sự xuất hiện của Hàn Đông, Phạm Đồng Huy trong lòng đầy cảnh giác, cho nên Hàn Đông đề xuất phải điều chỉnh thành viên bộ máy của thành phố Du Bình, Phạm Đồng Huy tuy rằng đồng ý nhưng cũng không vội thể hiện thái độ, ông ta cũng phải suy nghĩ, câu kết nhiều hơn với mấy Phó bí thư khác rồi nói sau.
Hàn Đông từ văn phòng của Phạm Đồng Huy trở về phòng làm việc của mình, bảo Hứa Song gọi Trưởng ban thư ký Mã Hồng Thao đến.
Rất nhanh Mã Hồng Thao đi đến, anh ta nở nụ cười hơi khom người, nói:
- - Chủ tịch tỉnh, anh tìm tôi?
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- - Ngồi đi, ngày hôm qua đi Du Bình xem một chút, rất nhiều vấn đề, nhất định phải nhanh chóng sửa đổi, cậu thông báo các ban ngành liên quan, hai giờ chiều ngày mai triệu tập cuộc họp, chuyên đề thảo luận vấn đề của thành phố Du Bình, một là dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước, hai là vấn đề bố trí di dân khu thủy điện, để cho mọi người chuẩn bị phát biểu trước.
Mã Hồng Thao nghiêm túc ghi chép chỉ thị của Hàn Đông, đợi lát nữa anh ta cần phải báo cho những người khác, nếu ghi không rõ thì Trưởng ban thư ký như anh ta sẽ chẳng xứng với chức vụ.
Hàn Đông đợi Mã Hồng Thao ghi chép xong, sau đó nói:
- - Mặt khác, để cố gắng nắm rõ tình hình cơ sở, cậu bố trí một chút, chọn ra vài châu, thành phố, điều mấy người đi điều tra, chủ đề xung quanh dân sinh và phát triển kinh tế, nhanh chóng lên hành trình.
Phải nhanh chóng mở ra cục diện công tác, nhất định phải tìm hiểu tình hình cụ thể trước, mà cách tốt nhất để tìm hiểu tình hình cụ thể chính là trực tiếp nhìn, lắng nghe.
Nhân sự trong tỉnh, quan hệ đương nhiên là vô cùng phức tạp, Hàn Đông cũng biết không phải là một lúc có thể làm rõ, tình hình bây giờ tìm hiểu được chỉ là hiểu biết lơ mơ, chỉ có trong giao dịch lợi ích sau này mới có thể thật sự hiểu được suy nghĩ, lập trường của một số người trong tỉnh. Nhưng rất nhều vấn đề của cơ sở, chỉ cần thực sự tìm hiểu, vẫn có thể nhìn thấy.
Mặc dù nói Hàn Đông công tác ở tỉnh Tây Xuyên nhiều năm, hiểu biết về tỉnh Tây Xuyên có thể nói không ít, nhưng bây giờ lại thay một góc độ, mắt nhìn thấy người và việc của tỉnh Tây Xuyên, đương nhiên không giống với trước kia. Bây giờ Hàn Đông là đứng ở độ cao toàn tỉnh nhìn nhận vấn đề, những việc cần làm cũng là ở trong phạm vi toàn tỉnh, điều này càng cần phải thận trọng, cần nắm giữ càng nhiều tin tức hơn nữa.
Thật ra trong lòng Hàn Đông đã quyết định chủ ý phải thay đổi chức Trưởng ban thư ký, nhưng bây giờ vẫn còn muốn quan sát Mã Hồng Thao một chút, như vậy để có thể bố trí tốt hơn cho anh ta.
Đến cấp độ này của Hàn Đông cũng không dễ dàng kết luận một người, Mã Hồng Thao có thể đi đến bước này, chắc chắn cũng có chỗ hơn người, Hàn Đông bây giờ muốn phát hiện ra ưu điểm, sở trường của anh ta, để có thể bố trí công việc tiếp theo.
Mặt khác, Hàn Đông tạm thời chưa có ứng cử viên Trưởng ban thư ký mới thích hợp.
Theo Hàn Đông thấy, những người bạn, cấp dưới trước kia của mình cũng có người thích hợp, ít nhất mình dùng sẽ yên tâm, nhưng dùng quá nhiều người của mình, dễ làm cho người ta ấn tượng không tốt, làm cho người ta cảm giác rất rõ ràng một đoàn thể nhỏ, đây cũng không phải là chuyện tốt, hơn nữa Hàn Đông trước sau cho rằng ở cơ sở mới là nơi thực sự có thể rèn luyện, mấy cấp dưới cũ trước kia bây giờ làm việc ở cơ sở rất tốt, sau này mình có thể dần dần sử dụng, cũng không cần thiết phải làm ở Sở Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh.
Hàn Đông cũng muốn nhân cơ hội điều tra nghiên cứu lần này, một mặt quan sát Mã Hồng Thao, mặt khác nhìn xem có thể tìm được Trưởng ban thư ký thích hợp hay không. Sở dĩ muốn lấy một người từ cơ sở lên, chủ yếu là nghĩ đến người đã từng làm ở cơ sở đến cơ quan làm tương đối thiết thực.
Mã Hồng Thao ghi chép lại chỉ thị của Hàn Đông, sau đó lại cẩn thận thuật lại ý tứ của Hàn Đông, sau khi đợi Hàn Đông xác nhận mới cẩn thận cáo từ.
“Có lẽ để Mã Hồng Thao đi làm công tác kiểm toán, nhất định sẽ không tồi.” Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, bản thân Hàn Đông nắm bắt công tác kiểm toán, để Mã Hồng Thao làm ở Sở Kiểm toán, một mặt quyền lực cũng không nhỏ, mặt khác cũng thể hiện đầy đủ Hàn Đông tương đối tín nhiệm Mã Hồng Thao, như vậy có thể làm tấm gương tốt cho người khác.
Giám đốc Sở Kiểm toán đương nhiệm Lão Quách tuổi tác cũng cao rồi, để cho lão ta sớm lui về tuyến hai không phải là vấn đề lớn.
Hàn Đông suy nghĩ một chút, Mã Hồng Thao cẩn thận, chu đáo, hơn nữa có Hàn Đông tự mình theo dõi, đi làm công tác kiểm toán ít ra không xảy ra vấn đề gì.
“Ừ, có thể suy xét xem.”
Hàn Đông trong lòng hạ quyết tâm, đợi có ứng cử viên Trưởng ban thư ký thích hợp sẽ bắt đầu thực hiện chuyện này.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Hàn Đông lấy ra xem là Tả Nhất Sơn gọi tới, bèn mỉm cười nhận điện:
- Nhất Sơn…
- - Chào Chủ tịch tỉnh…
Giọng nói của Tả Nhất Sơn nghe như có chút kích động, cũng khó trách anh ta, Hàn Đông vừa nghe điện thoại liền gọi tên của anh ta, điều này cho thấy Hàn Đông trong điện thoại đã lưu số điện thoại của anh ta, mặc dù chỉ là một chuyện nhỏ nhưng trong lòng cấp dưới vẫn vô cùng cảm động.
Tả Nhất Sơn gọi điện thoại đến là mời Hàn Đông buổi tối cùng ăn cơm, cùng đến với anh ta còn có Nguyên Á Văn và Chu Chính, ba người họ cùng đến tiếp đón Hàn Đông.
Ba người có thể nói là người thân cận nhất của Hàn Đông, mọi người tuổi tác cũng không chênh nhiều nên có càng nhiều tiếng nói chung.
Biết tin Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên, mấy người cũng đã gọi điện thoại chúc mừng, nhưng sau khi Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên thật thì đây là lần đầu ba người liên hệ với Hàn Đông.
Hàn Đông không chút do dự đồng ý lời mời của Tả Nhất Sơn, hắn cũng muốn giao lưu với mọi người một chút.
Sau khi tan tầm, Hàn Đông liền để cho Lý Thiết Trụ lái xe đi đến sơn trang Cẩm Tú, lúc tan làm rồi Hàn Đông cũng không cần Hứa Song và Chu Tiểu Thiên đi theo mình, cũng là cho bọn họ nhiều thời gian tự do hơn.
Lý Thiết Trụ làm cảnh vệ viên tùy thân của Hàn Đông, khi Hàn Đông ở Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, anh ta có thể tự do hoạt động, khi Hàn Đông đi ra ngoài anh ta mới phải đi theo bảo vệ.
Sơn trang Cẩm Tú nằm ở phía nam thành phố, trong đô thị phồn hoa có một trang viên xanh um tươi tốt, bên trong đều là xây dựng theo phong cách Châu Âu hiện đại, cây xanh thấp thoáng, vô cùng u tĩnh, làm cho người ta có thể hưởng thụ được cảm giác riêng tư và yên tĩnh trong khu đô thị phồn hoa này.
Đương nhiên ở đây chi phí cũng vô cùng đắt đỏ, người bình thường không chịu nổi.
Lý Thiết Trụ lái chiếc xe Jetta, tốc độ xe vừa phải lại vô cùng đều, vững, đây cũng là một trong những bản lĩnh của anh ta rèn luyện được trong quân đội.
Cổng sơn trang, bảo vệ cao lớn đẹp trai không vì đẳng cấp của xe Jetta không cao mà biểu hiện vẻ mặt khinh thường, bọn họ chắc chắn là được huấn luyện tốt, nên không làm việc ngu ngốc trông mặt mà bắt hình dong. Một tên bảo vệ tiến lên cung kính hỏi han một chút, biết được Hàn Đông bọn họ đến lầu số 6 bèn yên tâm, hơn nữa còn nhiệt tình chỉ đường cho Lý Thiết Trụ, chỉ bọn họ đi theo con đường xi măng rợp bóng cây bên trái đi khoảng 300m rồi rẽ trái đi thẳng là đến.
Nghe âm thanh xe từ ngoài lái vào, Tả Nhất Sơn, Chu Chính và Nguyên Á Văn liền ra đón.
Xe Jetta vừa mới dừng, Tả Nhất Sơn bèn nhanh chóng tiến lên, giúp Hàn Đông mở cửa xe.
Hàn Đông xuống xe bắt tay với Tả Nhất Sơn, sau đó lập tức cười, nói:
- - Nhất Sơn, cậu chức càng ngày càng lớn, mà người thì càng ngày càng đen.
So với trước kia, Tả Nhất Sơn quả thật đen gầy đi nhưng tinh thần cũng rất tốt, đôi mắt rất có thần, phong độ cũng vô cùng điềm đạm.
Nhìn thấy được đây là một cán bộ làm việc thực, trong lòng Hàn Đông vô cùng vui mừng.
- - Lãnh đạo, anh còn chưa khen tôi đâu.
Chu Chính cười ha hả, nói.
Anh chàng này khác hoàn toàn so với lần đầu tiên Hàn Đông nhìn thấy anh ta, Chu Chính trước kia dáng người mập mạp, tròn vo, nhưng bây giờ gầy hơn rất nhiều, có cảm giác dáng người tiêu chuẩn.
- - Khen ngợi cậu lại vểnh đuôi lên.
Hàn Đông nói.
Nguyên Á Văn cười ha hả, nói:
- - Đúng vậy, anh chàng này phải tích cực phê bình.
- - Giọng điệu của lãnh đạo thật là không giống nhau.
Chu Chính vỗ bả vai Nguyên Á Văn.
Nguyên Á Văn năm ngoái thăng chức Chủ tịch thành phố Cách Dương, bây giờ cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở rồi.
Ba người nói chuyện, không khí lập tức trở về thời điểm trước kia.
Trong đại sảnh trang hoàng vô cùng xa hoa, đợi Hàn Đông ngồi xuống, Tả Nhất Sơn liền yêu cầu nhân viên phục vụ mang thức ăn lên.
Hàn Đông để Lý Thiết Trụ cũng ngồi cùng, dù sao anh ta lúc nào cũng phải ở bên cạnh mình, vẫn nên tùy ý một chút thì tốt, nếu không thì làm cùng nhau cũng không được tự nhiên.
Lý Thiết Trụ cũng không từ chối, nhưng trong lúc ăn uống cũng rất khiêm tốn, không nói gì, tay chân lanh lẹ thay mấy người chuyển đồ ăn, rót rượu.
- - Lãnh đạo, lúc nào trở về Vinh Châu đi xem xem một chút.
Chu Chính nghe Hàn Đông giới thiệu Lý Thiết Trụ là người của thị trấn Triệu Hoa huyện Phú Nghĩa, liền nâng chén cười, nói:
- - Thay đổi của Vinh Châu mấy năm nay cũng không nhỏ đâu.