Hiếm có thứ bảy nào được nghỉ ở nhà, Diêm Lệ đến hồ bơi bơi thỏa thích, sau khi tắm xong cô chuẩn bị về phòng. Đúng lúc đó, cô gặp hai chị em họ Hướng đang đi đến.
“Hai người tới đây làm gì?” Hồ bơi này của Diêm Minh chỉ có mình cô sử dụng, hơn nữa cách ăn mặc của hai người người này cũng không phải là đến đây để bơi.
“Chị Lệ, sắp tới kì nghỉ đông rồi, sao bụng chị còn chưa có tin tức gì vậy?” Hướng Dương Hi hỏi, vẻ mặt tiếc hận nhìn cái bụng Diêm Lệ.
“Em sờ bậy cái gì đó?” Diêm Lệ gạt tay Hướng Dương Hi ra, bất đắc dĩ nói: “Rốt cuộc muốn chị nói bao nhiêu lần em mới chịu hiểu hả? Chị và Tiểu Diễm không có xảy ra chuyện gì hết, lấy đâu ra tin tức chứ?”
“A… vẫn còn trong sạch sao?”
“Em có ý gì?” Chẳng lẽ là lỗi của cô sao?
“Thật đáng ghét! Người ta rất mong đợi mà...”
“Vậy thì chị phải xin lỗi em rồi.” Diêm Lệ cảm giác khóe miệng của mình đang co quắp.
Cô thật không biết nên nói thế nào với hai chị em nhà này. Một người thì ân cần nhỏ nhẹ nói cô sớm sinh con trai, người còn lại thì tối ngày la hét muốn “thực hành”, đúng là háo sắc mà.
Cô mới không ngốc tự đẩy mình vào tình cảnh ấy.
Mặc dù lúc ở bên anh rất ngọt ngào, thỉnh thoảng còn bị anh hôn lén nhưng mà cô vẫn chưa sẵn sàng để tiến thêm một bước.
“Tiểu Diễm, em thật vô dụng đó!” Nếu kháng nghị không có hiệu quả với Diêm Lệ thì cô phải quay ngược lại oán trách em trai mình.
“Lệ không gật đầu, em lại không thể Bá Vương ngạnh thượng cung...” Giọng nói của anh có buồn bả.
“Này! Vậy là em phải xin lỗi anh sao?” Diêm Lệ liếc mắt nhìn.
“Không cần! Anh sẽ chờ em!” Anh nói
“Không chờ cũng không sao, không cần miễn cưỡng!”
“Không, anh nhất định sẽ chờ em!” Hướng Dương Diễm thề thốt, không quên hôn trộm cô một cái, chúng minh lời thề của mình.
“Tên nhóc thối!” Cô vuốt ve gò má bị hôn lén, trong lòng dâng lên một trận ngọt ngào.
“Hì hì... Tiểu Diễm nhà chúng ta rất có kiên nhẫn nha!” Hướng Dương Hi cười vui vẻ, suy nghĩ một chút lại nói: “Nhưng mà mấy năm nữa chị sẽ là sản phụ lớn tuổi rồi! Vẫn là nên rèn sắt khi còn nóng nha…”
“Này! Chị già thế sao?” Tại sao lúc nào cô cũng bị hai người này bắt nạt! Chẳng phải cô chỉ lớn hơn họ mười một tuổi thôi sao.
“Không già không già! Bây giờ em rất chín chắn.” Hướng Dương Hi nịnh hót, mục đích cũng chỉ có một “Thích nhất là cục cưng!”
“Hừ!” Cô cũng sớm biết tên nhóc này không tốt đẹp gì.
“Có thật không? Vậy chúng ta…” Ánh mắt cô sáng lên.
“Chúng ta làm gì? Anh nghĩ cũng đừng nghĩ!”
“Nhưng mà chúng ta quen nhau cũng được một học kỳ rồi, vậy mà chỉ có hôn nhẹ thôi, không đủ.”
“Vậy anh muốn thế nào?” Cô giả bộ ngây ngô, hết lần này tới lần khác muốn đối phương trả lời.
“Anh muốn…”
“Anh từ từ suy nghĩ đi! Em muốn về phòng!” Diêm Lệ trợn mắt, quyết định không để ý tới hai tiểu quỷ đáng ghét trước mặt.
“Ai nha, chị Lệ, chị không muốn biết bọn em tới đây làm gì sao?” Hướng Dương Hi chặn Diêm Lệ lại.
“Tới đây làm chi?” Cô cũng thật tò mò .
“Tới mời chị dạy Tiểu Diễm bơi! Học kỳ sau của em ấy có môn bơi, nhưng mà Tiểu Diễm không biết bơi.” Hướng Dương Hi cười hì hì công bố đáp án, em trai ở sau lưng cũng cười tươi như hoa.
“Được!” Thái độ bình thường của Diêm Lệ làm hai chị em chút giật mình.
“Chị không từ chối sao?” Hình như Hướng Dương Hi có chút đáng tiếc.
Cô vốn cho rằng phải xuất ra chiêu sói sám ăn cô bé quàng khăn đỏ thì Diêm Lệ mới đồng ý.
“Dù sao hai người cũng nghĩ cách ép chị đồng ý… Sao nào, hai người muốn chị từ chối sao?” Diêm Lệ hỏi.
“Không có!” Hai chị em nhất trí lắc đầu.
“Vậy chị về phòng nghỉ ngơi trước. Sayonara.” Diêm Lệ nắm túi rời đi, hai người ở phía sau mừng rỡ không thôi.
Kì nghỉ đông tới, Diêm Lệ đúng hẹn bắt đầu dạy Hướng Dương Diễm bơi lội. Vì không cần đi học nên họ có rất nhiều thời gian để luyện tập, xế chiều ngày nào hai người cũng ngâm mình trong nước.
“Nhìn cái gì vậy? Nghiêm túc chút đi!” Hướng Dương Diễm nhìn chằm chằm Diêm Lệ trong bộ đồ tắm làm Diêm Lệ ngượng ngùng.
Cô dạy anh bơi đã một tuần rồi, vậy mà anh có tiến bộ không thì cô không biết nhưng ánh mắt nhìn cô thì càng ngày càng không kiêng dè gì. Không biết tên nhóc đơn thuần đáng yêu ngày xưa chạy đi đâu mất rồi?
“Em mặc như thế rất hấp dẫn đó...” Hướng Dương Diễm không sợ chết nói.
“Con nít thì biết cái gì là hấp dẫn!” Cô mặc đồ bơi màu đen kiểu dáng đơn giản thì hấp dẫn ở đâu ra chứ?
“Anh không phải là con nít!” Anh ôm cô vào trong ngực.
“Được được được, em biết rồi, anh mau buông em ra đi.” Sức lực của tên nhóc này từ lúc nào đã lớn như vậy? Cô không thể thở được nữa rồi. Nhất là đôi mắt kia, làm cho tim cô muốn nhảy ra ngoài.
“Hôn một cái trước đã!” Anh nói.
“Quậy nữa thì em không dạy anh bơi!” Cô cũng không phải là người dễ trêu chọc.
“Hẹp hòi!” Anh oán giận một câu, sau đó lấy tốc độ nhanh hơn sét đánh tấn công đôi môi của cô.
Lúc đầu Diêm Lệ hơi kinh ngạc, sau đó quen dần, thậm chí còn hé đôi môi đỏ mọng hoan nghênh anh chiếm đoạt. Cứ như vậy, hai người thâm tình trao đổi nước miếng của nhau.
Từ từ, tay của Hướng Dương Diễm dời về phía cái mông ngạo nghễ của Diêm Lệ, ép sát cô vào người mình, cũng làm cho cô hiểu rõ khát vọng của mình.
“Không...” Cô bị dọa sợ.
“Lệ.” Hướng Dương Diễm lại dán lên môi cô một lần nữa, hai tay công kích phần eo mẫn cảm của cô.
“Anh... Đừng như vậy...” Hai chân Diêm Lệ mềm nhũn, không thể không dựa vào lồng ngực rắn chắc của Hướng Dương Diễm.
Hướng Dương Diễm khẽ cười thành tiếng, anh cảm thấy bây giờ cô còn giống con nít hơn cả anh nhưng trên người cô lại tỏa ra hương thơm mê người của phụ nữ, làm cho anh thật muốn…
“Anh đang muốn làm gì? Đừng quậy nữa!” Diêm Lệ thừa lúc Hướng Dương Diễm suy nghĩ lung tung thì vội vàng đẩy anh ra xa.
Cô cho rằng chỉ cần làm như vậy thì sẽ tránh được anh được voi đòi tiên nhưng cô không ngờ, lần này cô tính sai rồi.
“Lần này, anh sẽ không nghe em!” Hướng Dương Diễm nói, trong ánh mắt là ngọn lửa thêu đốt chưa bao giờ bùng cháy dữ dội như thế.
Còn Diêm Lệ, lúc này mới phát hiện ra, người cô phải đối mặt không còn là đứa trẻ ngây thơ năm nào…
Hình như nhiệt độ của hồ bơi đang tăng lên? Không, hình như là nhiệt độ của cô... Còn có của anh...
Ngay cả không khí xung quanh cô hình như cũng loãng đi, nhưng cô không hề cảm thấy khó thở mà ngược lại cảm thấy như đang lơ lửng trên chín tầng mây…
“Ư...” Cô không kìm được hôn trả lại anh, cảm nhận nhiệt độ do anh truyền tới.
Đại khái là ngại đồ bơi cản trở nên Hướng Dương Diễm dùng tay xé hết. Đồ bơi màu đen của Diêm Lệ sau một tiếng roẹt đã tan tành. Dĩ nhiên là miếng vải trước ngực cô cũng rơi xuống, thân hình mềm mại hiện ra trước mặt Hướng Dương Diễm.
“A! Anh...” Diêm Lệ giật mình.
Cô cúi đầu nhìn thân thể trần truồng của mình rồi lại nhìn người đàn ông trước mặt. Qủa nhiên anh ấy cũng không một mảnh vải che thân.
Mấy thứ này cũng không có gì đáng ngại, điều làm người ta xấu hổ nhất là, ánh mắt đang nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống kia.
“Thật là đẹp...” Hướng Dương Diễm thở dài nói, cặp mắt của anh cứ như muốn phun ra lửa.
Cái gì mà đẹp với không đẹp chứ? Cô đang mắc cỡ muốn chết nè!
“Anh không được nhìn!” Cô giơ tay lên, muốn che kín đi cặp mắt rực lửa kia.
Nhưng Hướng Dương Diễm đã sớm không khống chế được ham muốn của bản thân, anh nắm lấy hai tay cô, hung hăng hôn lên môi cô.
Từng chút từng chút một, nụ hôn rơi xuống cổ cô, cuối cùng giống như một đứa trẻ sơ sinh lưu luyến hai bầu vú của cô.
“A...” Diêm Lệ rên rỉ.
Cái lưỡi ướt át của anh trêu chọc đầu vú phấn nộn của cô, anh giống như đang chơi trò chơi, thỉnh thoảng gặm cắn, thỉnh thoảng liếm láp.
Diêm Lệ bị khoái cảm chiếm cứ, cô nhắm nghiên hai mắt cho đến khi ngón tay của anh xông thẳng vào cô…
Cuối cùng cũng có thịt
-------
“Ư ư...” Cô muốn ngăn cản hành động của anh nhưng toàn thân lại xụi lơ, hai chân còn phải dựa vào người anh mới đứng vững được.
Tiểu quỷ này học được chiêu này từ lúc nào vậy?
“A!” Con đường bên trong đột nhiên bị xông vào cắt đứt suy nghĩ của cô.
“Lệ!” Hướng Dương Diễm oán giận cô không chuyên tâm, ngón tay cũng tăng thêm lực đạo, nhanh chóng ra ra vào vào.
Rất nhanh sau đó, hoa huyệt chậm rãi tiết ra xuân triều trơn trượt, khoái cảm kích tình từ từ che mất lí trí của hai người.
Một lát sau, anh lại bỏ thêm một ngón tay vào. Con đường chật hẹp lại được mở rộng thêm một chút, ngón tay thon dài xuyên qua xuyên lại trong cơ thể cô, tốc độ chậm chạp giống như muốn trừng phạt cô.
“Ư...” Bên dưới cơ thể truyền tới cảm giác tê dại làm cô rên rỉ thành tiếng nhưng lúc này cô không ngăn cản anh mà ngược lại còn khuyến khích anh tiến thêm một bước.
“Lệ...” Giọng nói của Hướng Dương Diễm khàn khàn mà hấp dẫn, ánh mắt nhìn Diêm Lệ ngày càng nóng bỏng giống như muốn một ngụm ăn sạch cô.
Nhưng anh lại cố gắng kiềm chế ham muốn của bản thân, anh chỉ dùng ngón tay tận tình rút ra đâm vào, thưởng thức cảnh đẹp trước mắt.
“Ư... Em sắp không chịu nổi nữa...” Diêm Lệ nức nở nghẹn ngào vì khoái cảm mãnh liệt, hai tay ôm sát cổ anh, cả người run rẩy không ngừng.
“Lệ...” Hướng Dương Diễm thâm tình hôn lên cánh môi cô mà cô cũng lập tức đáp lại.
Ngón tay của anh chậm rãi rút ra, thay bằng dục vọng nóng bỏng của đàn ông…
“Lệ?” Anh dùng ánh mắt hỏi ý cô.
Còn cô chỉ nhẹ nhàng nắm lấy vật tượng trưng cho đàn ông, vừa cảm thụ nhiệt độ do nó truyền tới vừa nhẹ nhàng vuốt ve.
“Lệ...” Hướng Dương Diễm khó chịu, anh cúi đầu nhìn thấy sự đồng ý trong mắt cô.
Nếu còn nhẫn nại nữa thì anh sẽ hỏng mất…
Anh nâng eo cô lên, eo ếch động một cái xông thẳng vào bên trong, phá vỡ phòng tuyến của cô.
Không hề báo trước, đau đớn và khoái cảm cùng ập đến một lượt cuốn bay Diêm Lệ, giờ phút này cô chỉ có thể bám chặt lấy anh, cảm thụ khoái cảm xa lạ kia.
“Lệ, anh muốn động.” Hướng Dương Diễm vốn muốn cô thích ứng rồi mới động đậy, ai nhè thân thể mềm mại kia vừa bám vào người là ý chí của anh liền biến mất.
Anh không nhịn được nữa!
Dục vọng nóng rực thoáng lui ra ngoài, Diêm Lệ thở phào nhẹ nhõm. Đúng lúc đó, Hướng Dương Diễm lại xông thẳng vào làm cô thở gấp liên tục.
“A a...” Cánh tay thon dài của cô ôm chặt lấy anh, hai gò má trắng noãn đã sớm nhuộm màu tình dục.
Nước trong hồ bơi vì động tác của anh mà không ngừng nổi sóng, tóc của Diêm Lệ đã ướt đẫm, mềm mại xõa ngang vai. Hình ảnh này quả là ngàn năm có một.
“Lệ, em thật là đẹp...” Hướng Dương Diễm vui vẻ nhìn hình ảnh khiêu gợi của cô, anh không nhịn được mà tăng nhanh tốc độ.
“A! Không... Chậm một chút...” Diêm Lệ nhíu mày muốn ngăn cản hành động của anh nhưng rồi lại không nhịn được mà mặc cho anh tàn phá cơ thể mình.
Đương nhiên là người đàn ông nào đó không ngờ để ý đến việc cô nói một đằng làm một nẻo, anh thẳng tiến đem dục vọng của mình xông vào con đường chật hẹp, hơn nữa mỗi một lần chỉ có mạnh hơn.
Hai tay anh chụp lấy bộ ngực cô, xoa bóp một cách thô bạo, thậm chí anh còn ác ý kéo kéo nụ hoa hồng kia.
“A... Nhẹ một chút...” Cô không khỏi kêu đau, nhưng cô không thể không thừa nhận anh thô lỗ như vậy lại đem đến cho cô cảm giác rất tuyệt.
“Ừ!” Hướng Dương Diễm lại một lần nữa dùng sức xuyên vào trong cơ thể cô.
Không biết qua bao lâu, cô đã nhiều lần ngất đi nhưng dục vọng trong người cô hình như không hề mềm đi mà lại càng ngày càng căng cứng hơn.
“Lệ...” Anh kêu tên cô, động tác càng lúc càng cuồng dã.
Trong lúc đó, hai người đều run rẩy, cuối cùng dục vọng của anh cũng không nhịn được nữa, anh bắn ra trong cơ thể cô.
Anh vẫn còn ở trong cơ thể cô... Diêm Lệ nghĩ tới đó thì gương mặt đỏ hẳn lên.
Mới vừa rồi anh giống như biến thành một con người khác, lúc đầu nghiêm túc, lúc sau lại quyến rũ, không hề giống như một chàng trai mới lớn. Hơn nữa cô không biết là, ở phương diện kia anh lại… “xuất sắc” như vậy.
Oh! Cô đang nghĩ gì thế này? Cô trở thành sắc nữ bao giờ thế...
Diêm Lệ nghĩ lại biểu hiện vừa rồi của mình thì gương mặt càng đỏ hơn.
“Lệ...” Hướng Dương Diễm nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của cô thì thân thể liền nổi lên phản ứng.
“Làm sao anh lại...” Cô kinh ngạc nhìn anh, cô hoàn toàn không thể nào tin được đối với dục vọng đang nhanh chóng thức tỉnh trong cơ thể mình.
“Anh còn trẻ mà!” Huyết khí của con trai mới lớn không bao giờ cạn được.
Hướng Dương Diễm lật người cô lạo, để cô đưa lưng về phía mình.
“Anh làm gì thế?” Diêm Lệ mắc cỡ nói!
Tư thế này thật là khó coi! Tên nhóc này học được ở đâu thế?
Nhưng Hướng Dương Diễm không nói lời nào cũng không xoay người cô lại, làm cho cô thấp thỏm chờ đợi động tác kế tiếp của anh.
Hai tay anh từ từ trườn lên ngực cô, hai chân cũng khéo léo tách mông cô ra. Sau đó dục vọng nóng rực xông thẳng vào hoa huyệt ấm áp.
“A…” Đột nhiên bị xuyên qua, Diêm Lệ thở gấp liên tục. Mười ngón tay đặt trên thành hồ nắm chặt lại với nhau.
“A...” Hướng Dương Diễm nhìn sống lưng tuyệt đẹp của cô thì gầm nhẹ thành tiếng.
Hai tay anh vốn đặt trên ngực cô bây giờ đã dời xuống cái eo nhỏ, anh nắm chặt lấy cô, động tác càng lúc càng mạnh bạo.
“A a... Chậm, chậm một chút...” Diêm Lệ bị khoái cảm xa lạ ập đến.
Nhưng mà tiếng rên rỉ cầu xin của cô ngược lại càng khuyến khích anh hơn. Động tác của anh không hề chậm lại mà càng ngày càng nhanh, càng lúc càng mạnh.
Động tác kéo dài cho tới khi dục vọng của Hướng Dương Diễm được thỏa mãn. Lúc ày, Diêm Lệ dưới người anh đã sớm mất đi ý thức...
Hết chương 9