Lý Ngư làm cá đã lâu lắm rồi, cảm giác hít thở không thông khi rời khỏi nước cũng chẳng mấy tốt đẹp, vậy mà lúc này cậu lại rất thích cảm giác không thở nổi này. Cậu gào khóc rồi để lại mấy vết thương trên vai của đối phương, nỗi đau khi phá xác thành bướm khiến cậu cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của đối phương, nhanh chóng chìm đắm trong đó.
Lời nhắc nhở của hệ thống điên cuồng vang lên trong đầu cậu như muốn nổ tung. Lý Ngư không cần nghĩ cũng biết chắc chắn "củi khô lửa bốc" đã hoàn thành nhưng lúc này cậu đã bị lửa nóng thiêu cho cháy hừng hực, làm gì có tâm trạng để quan tâm đến hệ thống. Dù sao cũng chỉ nhận thưởng và thực hiện bước tiếp theo, chờ có thời gian thì cậu sẽ làm sau.
Trong lòng Lý Ngư gào lên: tui biết rồi đừng có làm ồn nữa thì không nghe tiếng nhắc nhở của hệ thống nữa, sau đó toàn tâm toàn ý dây dưa vận động với đối phương.
Khi hạt cát cuối cùng trong đồng hồ cát rơi xuống, Cảnh Vương dừng lại, hắn hôn lên gương mặt ửng hồng của cậu.
"Có phải muốn rời đi không?" Cảnh Vương dùng ánh mắt kiềm chế hỏi.
Giờ phút này, Lý Ngư cảm thấy mình giống như cô bé lọ lem trong truyện cổ tích, ngồi trong xe bí đỏ, cứ đến mười hai giờ đêm là sẽ biến về hình dạng ban đầu.
Nhưng vương tử của cậu - Cảnh Vương, không phải không biết cậu sẽ biến thành một con cá, cho dù biết thì hắn vẫn yêu cậu.
"Điện hạ, em không muốn đi." Lý Ngư càng nhìn càng thấy thích người ở trước mặt, cậu cười ôm lấy hắn, cuống họng vì rên rỉ quá nhiều mà trở nên khàn khàn.
"Bởi vì em biết... Chắc chắn điện hạ sẽ không ghét em."
Lý Ngư cười hì hì tiếp tục ôm hắn.
Cảnh Vương sững người, lập tức hiểu được ý của cậu, trong lòng vừa cảm động vừa dở khóc dở cười.
Con cá này lại hoàn toàn mặc kệ, liên tục làm loạn, hắn... hắn cũng phải cắn răng làm theo.
Cảnh Vương hít sâu vài lần, tránh để bị con cá này kéo theo xuống hố, đây đúng là thử thách lớn đối với hắn.
Sắp đến giờ, Cảnh Vương để Lý Ngư nằm xuống, hắn xoa xoa đầu Lý Ngư, ánh mắt trong veo dịu dàng của thiếu niên nhìn hắn, nước mắt vì dục vọng còn đọng trên đôi mi đang run nhẹ của cậu.
"Điện hạ, người chờ em một lát."
Lý Ngư khẽ nói, bàn tay liên tục miết lên đầu ngón tay của hắn, như đang làm một thỏa nhuận nhỏ.
Cảnh Vương kiềm chế dục vọng lẳng lặng chờ, gần như trong chớp mắt, hắn tận mắt thấy thiếu niên biến thành một con cá.
Cảnh Vương đã thấy cảnh này rất nhiều lần, hắn vội vàng lấy bể cá để hứng con cá. Thế mà con cá ấy lại ngăn hắn lại, nó nhảy lên thật cao rồi nhảy lên đầu vai hắn, thân mật cọ cọ mặt hắn. Sau đó nó trượt dọc theo cánh tay vào lòng bàn tay hắn.
Cảnh Vương không hiểu lắm, một tay của hắn không đỡ nổi con cá nên phải dùng hai tay. Ngay lúc hắn nâng con cá lên, lòng bàn tay bỗng mát lạnh, một lát sau đã thấy một vũng nước, cá bơi trong nước ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Cảnh Vương hiểu, cái này chắc chắn là phép tạo ra nước của cá chép thành tinh.
Cảnh Vương vẫn tiếp tục đợi như đã hứa, mãi đến khi ngoài cửa sổ vang lên tiếng gõ mõ cầm canh, con cá trong bàn tay như nhận được điềm báo, nó vui vẻ nhảy lên từ bàn tay hắn.
Con cá lật người giữa không trung tạo thành một đường cong thật đẹp, sau đó lại biến thành hình người rồi nhào vào lòng hắn.
Cảnh Vương mỉm cười đón lấy cậu, đôi môi Lý Ngư không nhịn được cong lên, nói cứ như thật: "Điện hạ, cá chép tinh "hấp thụ tinh khí" được chia thành hai hiệp."
"Đinh đinh đinh, nửa đầu đã kết thúc, bắt đầu nửa sau thôi." Giọng nói của thiếu niên khàn khàn ngọt ngào, tiếp tục khơi gợi ngọn lửa trong hắn: "Điện hạ cũng phải cẩn thận, đừng để bị em ép khô nhé."
Mới một đêm đã muốn ép khô hắn? Nào có dễ như thế.
Cảnh Vương mỉm cười, không cố gắng đè nén dục vọng dày đặc trong mắt nữa.
Ngọn lửa đang cháy không thể không đè nén lúc nãy, hai người không hẹn mà cùng thêm một bó củi.
...
...
Lý Ngư ngủ một giấc đến khi mặt trời lên cao, tỉnh lại cậu thấy mình đang bọc cỏ nước vàng nằm trên giường đấ
Đáng tiếc là không thể gối lên ngực bạn trai rồi rên rỉ trước khi dậy, nhưng dựa vào tình trạng thời gian cậu biến hình bây giờ thì có thể thuận lợi hút tinh khí đã là tốt lắm rồi
Lý Ngư rất hài lòng với quá trình hút tinh khí, cậu đâng định bơi ra khỏi giường như thường lệ thì phát hiện thân mình lại nặng như thép, vây cá thì như bị gỉ sét, còn đuôi cá thì...
Cậu động đuôi tí là đau.
Lý Ngư biết chắc chắn sau khi làm chuyện đấy xong cơ thể sẽ không thoải mái, nhưng chính cậu cũng không ngờ rằng, lẽ nào đến cả thân cá cũng khó chịu sao?
Lúc bị bệnh, hình cá giúp cậu giảm bớt các triệu chứng, vậy còn làm t*nh thì sao?
Bây giờ, thắc mắc của cậu đã được giải đáp, hình cá cũng không đỡ hơn chút nào, phần đuôi như bị một thanh thép vừa sắc vừa cứng đâm xuyên qua, đau như bị lửa đốt
Cuối cùng cậu cũng hiểu vì sao cá lại được gọi là giao phối rồi.
Với cả, có lẽ cậu là con cá đầu tiên còn sống bị một thanh thép đam ấy nhỉ.
Nhớ tới lần trước cậu hỏi Cảnh vương có thể kiên trì được bao lâu, Cảnh vương bảo một, Lý Ngư còn tưởng là một chén trà, cùng lắm thì hắn không qua nổi một nén hương.
Bây giờ xem ra, chỉ sợ tên siêu siêu không biết xấu hổ này có thể kiên trì trong vòng một canh giờ. Đúng rồi, đêm hôm qua hắn còn xiên cá đến tận hai lần, theo thứ tự là nửa trận đầu và nửa trận sau. Cậu chính là chịu hai lần nỗi sợ (vui sướng) bị đâm vào trong.
Quào, tuy rằng sướng thì sướng thật nhưng hậu quả sau đó thật quá khó khăn với cá mà.
Nằm lâu không nhúc nhích được như vậy cũng không tốt, Lý Ngư muốn lật người cũng không được, bụng cậu lại hơi đói rồi.
Cũng may, bạn trai Cảnh vương không có rời quá lâu, Lý Ngư chưa đói bao lâu thì người trong lòng Tiểu Ngư là Cảnh vương đã bước nhanh tới.
Phát hiện cá đã tỉnh rồi, trong lòng Cảnh vương dâng lên vô hạn nhu tình. Hắn lấy hộp thức ăn cho cá ra đùa cá, nhưng bé cá bình thường sẽ ra chơi đùa với Cảnh vương, được hắn yêu thích vuốt ve nay lại ủ rũ... Hắn đùa một lúc lâu mà bé cả chỉ ủ rũ nhìn hắn chằm chắm. Một lúc sau, cá nâng đầu lên, cậu hơi dùng sức vùng vẫy một chút rồi cuối cùng nhẹ nhằng chìm xuống chiếc giường bạc.
Cá nằm nhoài dưới đáy bể, vẫn đáng thương nhìn hắn chăm chú.
Cảnh vương: "..."
Cảnh vương kinh ngạc, vội vàng ôm lấy cá.
Bé cá mềm nhũn, nằm trong tay hắn. Đêm qua, Cảnh vương mới đem người lăn qua lộn lại. Đối mặt với con cá như thể không xương này, hắn không biết phải làm gì. Hắn thử đem viên thức ăn đặt bên miệng cá, bỗng con cá vô cùng đáng thương kia há miệng ra, nhanh như chớp đớp lấy viên thức ăn.
Còn có thể ăn, vẫn chưa đáng lo.
Cảnh vương cảm thấy nhẹ nhõm. Trước khi Lý Ngư biến về cá lần hai, hắn đã cẩn thận kiểm tra qua, Tiểu Ngư vẫn chưa bị thương.
Đại phu và nội thị từng nuôi cá đều đến xem trước khi cá tỉnh lại, đại phu cũng không thể bắt mạch cho cá còn sắc mặt của nội thị từng nuôi cá tái xanh, ấp úng mãi không thể nói chính xác khi nào cá tỉnh lại. Vậy nên Cảnh vương chỉ có thể tự tìm hiểu.
Hắn ít nhiều cũng biết, không khỏe thì phải uống thuốc, thế nhưng cá hình như bây giờ không uống được thuốc mà chờ cá hóa thành người thì phải sang tận ngày mai. Trong lúc này, Cảnh vương cực kỳ bối rối làm sao để chăm sóc cho... một con cá đang bị thương,
Lý Ngư cọ cọ ngón tay hắn, cậu muốn hắn không cần phải lo. Năng lực hồi phục của cá chép tinh đã dược hệ thống tăng lên gấp mấy lần rồi, nói không chừng chút nữa là đỡ hơn rồi. Chẳng phải chỉ là bị một cái gậy xiên thôi sao, cá rất cứng cáp đấy nhé, về sau cậu còn muốn nữa cơ.
Lý Ngư ăn không ít viên thức ăn trong tay Cảnh vương và cơ thể cậu cũng trở nên thoải mái hơn nhiều. Thưởng cho Cảnh vương một nụ hôn của cá, cậu chợt nhớ ra mình còn phải đi nhận phần thưởng nhiệm vụ nũa. Vì vậy Lý Ngư nằm xuống, cứng đờ tiến vào hệ thống.
Đêm qua, thông báo của hệ thống vang lên hết đợt này đến đợt khác như thể có chuyện gì nguy hiểm sắp xảy ra vậy. Mà cho dù có nguy hiểm gì thì cậu cũng không quan tâm đâu, bây giờ thì đã đến lúc cậu để ý xem phần thưởng là gì rồi.
Không cần phải nói, có thể có được một bí mật của Cảnh vương, khà khà...
Lý Ngư tiến vào hệ thống, một loạt cửa sổ thông báo nhắc nhở hiện ra gần như đập vào mặt cậu như thể muốn cậu nghẹt thở thuôn rồi.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Không phải là cậu mới hoàn thành nhiệm vụ và vừa cập nhật bước mới sao, vì sao lại có quá trời thông báo vậy?
Lý Ngư lúc này chưa có tâm trạng kiểm tra cẩn thận các thông báo, trước tiên cậu nhienf nhiệm vụ chính trước đã.
Đêm qua lửa cháy đầy trời, kết quả là "Củi khô bốc lửa" thuận lợi hoàn thành, nhiệm vụ kế tiếp —— "cùng bạo quân khai chi tán diệp" đang trong tiến hành.
... wait a minute, khai chi tán diệp? ?
Trực giác của Lý Ngư cảm thấy không ổn, khai chi tán diệp chính là kéo dài huyết thống, cũng có ý là sinh con nhỉ?
Da đầu của Lý Ngư tê rần, cảm thấy khá sốc. Cậu vội đi xem giải thích chi tiết, có khi là mình nhìn nhầm cũng nên, chắc là bảo cậu với Cảnh vương đi trồng cây nhỉ?
May thay, mọi lần nhiệm vụ chẳng có giải thích gì mà nay lại có.
"Sinh con duỡng cái cho bạo quân."
Trong nháy mắt Lý Ngư được mở ra chân trời mới: Ditconmeno! ! ! !
Giải thích này có còn hơn không, cái gì mà bảo cậu sinh con dưỡng cái cho bạo quân chứ, cậu là một nam nhân, cho dù cậu là cá thì cũng là cá đực, sao mà đẻ được chứ?
Đây là hệ thống muốn cậu nghịch thiên à!
... Không phải, phải nói làm sao hệ thống hại cá lại có thể có loại nhiệm vụ nghịch thiên như vậy chứ!
Lý Ngư sợ hãi đến mức ngay cả giọng nói cũng run rẩy: Hệ thống, chuyện gì thế này, vì sao lại muốn tui sinh con dưỡng cái chứ? !
Hệ thống trầm giọng nói: "Mời kí chủ kiểm tra lại thông báo đêm qua."
Lý Ngư không dám coi thường thông báo nữa, vội vàng mở lại thông báo ra kiểm tra lại.
Những gợi ý này suýt nữa đã dán vào mặt cậu, sự thật đều là đang nhắc nhở cậu.
Thông báo sớm nhất trong đống thông báo bị chất đống là: "Nhiệm vụ " củi khô bốc lửa" đã hoàn thành, nhắc nhở, kí chủ sắp cùng với bạo quân làm ra hành động có cấp bậc thân mật nhất. Điều này sẽ ảnh hưởng tới các bước tiếp theo của nhiệm vụ, mong kí chủ cân nhắc. "
Lý Ngư cố gắng nhớ lại khoảnh khắc gợi ý đầu tiên xuất hiện, đó là lúc Cảnh vương đè cậu uống đệm chăn đỏ chót, đút từng ngụm rượu Thanh Mai trong miệng cho cậu uống.
Hóa ra chỉ cần như vậy là đủ rồi hở, bọn họ không cần phải làm bước kế tiếp à?
Nhưng có thế thì cậu cũng muốn làm. Vào thời khắc mấu chốt như vậy, bọn họ sao có thể dừng lại, ai sẽ dừng lại hả!
Thông báo thứ hai từ dưới lên: "Bước tiếp theo, "cùng bạo quân khai chi tán diệp" đã mở, mời kí chủ xác nhận có muốn sinh con không."
Cái thứ ba từ dưới lên: "Mời kí chủ xác nhận có muốn sinh con không."
Cái thứ tư từ dưới lên: "Mời kí chủ xác nhận có muốn sinh con không."
Cái thứ năm từ dưới lên: "Mời kí chủ xác nhận..."
Mỗi chuỗi dài thông báo đồng loạt xuất hiện, kéo dài đến tận thông báo thứ hai trên cùng. Điều đó cho thấy hệ thống chấp nhất với chuyện này như nào.
Nhưng cũng không đúng lắm, nếu đã muốn cậu xác nhận thì không nên để cậu tùy tiện sinh con, sau này làm sao thực hiện... bước tiếp theo!!
Chính xác là cậu đã làm cái mẹ gì vậy?
Lý Ngư chợt nhớ tới đêm qua vì cậu buồn bực ghét bỏ hệ thống cứ nhắc nhở hoài nhắc nhở mãi nên dưới tình huống không rõ cái gì nhưng vẫn lựa chọn đồng ý toàn bộ, hình như sau đấy hệ thống im thật.
Cho nên... Là do bản thân cậu tinh trùng thượng não tự lấy đá đập chân mình? ?
Lý Ngư: Đụ má nó! !
Lượng thông tin này quá lớn rồi, nó khiến cho cậu đớ nửa ngày mới nhận ra được đầu sỏ lại là chính mình?
Lý Ngư nhận ra được chuyện này thì héo cả người rồi xem thông báo thứ hai, quả nhiên thông báo đã thành, "Bước thứ hai của nhiệm vụ " khai chi tán diệp" đã mở, mong kí chủ hãy lựa chọn hình thái chấp hành nhiệm vụ tốt nhất, một: hình cá, hai: hình người."
Lý Ngư: Nani? ? ?
Lúc cậu làm "củi khô bốc lửa" nhiệm vụ cũng cho cậu lựa chọn, đây là ý gì?
Lý Ngư có dự cảm không lành, cậu nhanh chóng mở thông báo đầu tiên, cũng là thông báo mới nhất.
"Ký chủ trực tiếp tiếp nhận nhưng không đưa ra bất kỳ quyết định nào vậy có nghĩa là ngầm chọn điều thứ nhất: hình cá. Mong kí chủ hãy lấy hình cá để hoàn thành nhiệm vụ."
Lý Ngư run rẩy khi đọc xong hết, lấy hình cá hoàn thành nhiệm vụ, cũng chính là cậu lấy hình cá đẻ con.
Lý Ngư: "..."
Cũng ổn, cậu không cần phải duy trì hình người lớn bụng...
Không đúng không đúng, hình cá cũng lớn bụng được cơ mà!
Lý Ngư hoảng loạn, cậu cảm thấy mình đang bước vào vòng lặp vậy: Hệ thống, tui là một con cá... Cá đực, sao mà đẻ được chứ!
Hệ thống: "Kí chủ đừng gấp, hệ thống thú cưng đáng yêu có thể thay đổi gen, khiến cho cá đực cũng mang thai được."
Lý Ngư: "..."
Vậy hệ thống nghịch thiên gì đó ơi, bạn yêu có thể giải thích hộ tớ tại sao gen của cá đực lại có thể mang thai không?
Cậu, cậu bị dọa sắp xỉu rồi ó!
Ở trên thế giới này, hệ thống là trời, là bàn tay vàng, là thứ không thể đi ngược lại.
Lý Ngư sắp chết giãy dụa: Coi như —— coi như có chuyện cá đực sinh con đi, nhưng cá với người đâu phải cùng một loài, coi như cá đẻ đi thế lúc đẻ thì là cá hay là người?
Hệ thống nói: "Kí chủ không cần phải lo, cậu chỉ cần quan tâm đến hoàn thành nhiệm vụ thôi. Phần thưởng của nhiệm vụ này là: Thời gian biến hình được tăng lên gấp đôi. Ngoài ra cậu còn có thể hủy bỏ biến hình giữa chừng."
Lý Ngư: "......"
Hu hu, toi rồi, mỗi lần hệ thống chết tiệt kia bản cậu đừng lo lắng là y rằng lần đó nó muốn hại cậu mà...
Cái nhiệm vụ quỷ quái này, hết lần này đến lần khác phần thưởng đều như đâm vào tim cậu, cậu có thể không làm mà vẫn có thưởng không!
Hệ thống: "Phần thưởng chỉ có làm xong nhiệm vụ mới có thể nhận."
Lý Ngư: "..."
Lý Ngư chỉ có thể không ngừng an ủi mình, mặc dì nhiệm vụ này bảo là đang tiến hành nhưng làm sao có chuyện một lần là trúng chứ?
"Một lần là đủ rồi."
Chuyên môn của hệ thống như là đánh vỡ cậu vậy, nó nói rõ ràng: "Kí chủ không cần phải lo. Cậu nắm giữ số phận một phát tất trúng nên lần đầu trúng là cái chắc rồi."
Lý Ngư: "......"
Cậu vẫn luôn không hiểu ý nghĩa của "Một phát nhập hồn" là gì, giờ xem ra cậu hiểu rồi!
Lý Ngư mê muội một lúc, lớn tiếng nói: Hệ thống mài ra đây, tao đảm bảo tao sẽ đánh mày đến mức mày sinh con luôn!
Lý Ngư náo loạn một lúc, thậm chí còn quên nhận thưởng đã bị hệ thống đá ra ngoài.
Trải qua lâu như vậy, Lý Ngư đã biết có kháng nghị thì cũng vô dụng thôi, không có gì có thể ngăn cản nhiệm vụ của cái hệ thống khốn nạn này.
Đây cũng là nói, cậu đã mang, thai, sao?
Lý Ngư không khỏi hít một hơi lạnh. Cậu hoảng sợ nhìn bụng mình, này, trong cái bụng rốt cuộc là thức ăn cho cá hay trứng cá!
Cảnh vương vẫn luôn để ý cá, hắn phát hiện con cá này sau khi nhập định xong hình như hơi nổi khùng.
Sao vậy? Cảnh vương vuốt ve lưng cá một chút.
Lý Ngư nhìn gương mặt tuấn tú của hắn, trước đây cậu thấy kiểu nào cũng soái ghê nhưng giờ nhìn thì kiểu gì cũng thấy mình đang mang thai.
Lý Ngư: Hu hu, cíuuuu mạng, cá chỉ muốn ch*ch chứ không muốn sinh! !