《Ngự Hoàng 》- Lạc Dận
QUYỂN 1 – VI PHỤC XUẤT TUẦN
*****
Ngôn Vô Trạm cảm thấy chuyện đùa này, không buồn cười.
Hắn nhớ đến Lạc Cẩn là muốn nếm thử mùi vị của đàn ông, chứ không phải chuẩn bị để người khác nếm thử mùi vị của hắn...
Thế này không đúng.
Thế nhưng hắn phải làm để thuyết phục Lạc Cẩn?
Trực tiếp đè xuống chinh phục y sao?
Ngôn Vô Trạm thật là sợ sẽ làm y chết luôn.
Đối với Lạc Cẩn, hắn không thể cứng rắn, ánh mắt người kia quét một vòng trên người Lạc Cẩn, cuối cùng dừng ở trong quần y...
Chỗ đó của Lạc Cẩn, nửa mềm chưa cứng, vẫn chưa có cảm giác.
Ngôn Vô Trạm nhớ lại, lần trước lúc họ làm, Lạc Cẩn mất rất lâu mới cứng, chỗ đó của y không có bệnh gì, thế nhưng phản ứng hình như rất chậm chạp...
Bọn họ vừa rồi đều kịch liệt đến vậy, chính hắn cũng cứng rắn không còn ra dạng gì, trái lại Lạc Cẩn vẫn không có cảm giác quá mãnh liệt...
Ngôn Vô Trạm rất nghi ngờ, nếu như hắn để y làm, Lạc Cẩn có thể được không...
Nghĩ vậy, người kia có chủ ý, hắn quyết định dụ dỗ y trước, chờ Lạc Cẩn ý loạn tình mê rồi, đến lúc đó hắn làm gì cũng đều là chuyện đã rồi...
Ắt hẳn lúc đó, Lạc Cẩn ngay cả sức phản kháng cũng không có, hoàn toàn đắm chìm trong lòng hắn.
Nghĩ đến đấy, người kia liền gật đầu... Thả dây dài, câu cá lớn. Cái này gọi là lạt mềm buộc chặt. Lạc Cẩn chắc chắn sẽ không ngờ đến.
"Ta cũng không phải để ý, có điều, ngươi biết làm sao?"
"Ta không biết, ngươi có thể dạy ta" Lạc Cẩn thẳng thắn, "Hơn nữa, trình tự đại khái, ta vẫn biết, chí ít ta biết rõ là phải đi vào bên trong..."
Lời nói gần như đơn giản của Lạc Cẩn khiến người kia buồn cười, lại nghĩ tới việc y làm vì hắn, còn có chứng minh của Lạc Cẩn, người kia liền ra vẻ ngoan ngoãn nằm trở lại trên giường, hắn nhìn phía trên, nửa đùa giỡn nói với Lạc Cẩn...
"Phải nhẹ nhàn với ta một chút, ta đây cũng là lần đầu."
Lần kia của Vân Dương, hắn là bị cưỡng ép, cho nên Ngôn Vô Trạm tự động bỏ qua, ở trong lòng hắn, đây là lần đầu tiên hắn làm với đàn ông...
Lạc Cẩn nở nụ cười, nụ cười kia mang theo một chút ngượng ngùng, nhưng nhiều hơn là chân thành tha thiết, "Ta sẽ."
Tựa như một lời hứa trịnh trọng.
Hai người một lần nữa ôm hôn, Lạc Cẩn mang đến cho hắn cảm giác giống như rượu hoa đào, không có vị cay của rượu, ngọt ngào, thơm ngát, nhưng lại tác dụng chậm vô cùng, thường thường sẽ không hay không biết mà say mèm... Rõ ràng không có gì, hiệu quả lại rõ rệt đáng sợ.Quần áo Lạc Cẩn chưa cởi ra, có điều đã nới lỏng lộ ra một phần thân thể mà thôi, da thịt lạnh lão của y ma sát người kia, đem hơi nóng trên người hắn quét sạch, lại biến thành một loại lửa khác khó thể tắt...
Thân hình Ngôn Vô Trạm có thể nói là hoàn mỹ, xúc cảm cũng khá tốt, cơ thể săn chắc đầy đặn, mềm dẻo vừa phải, có một loại cảm giác cường tráng đẹp đẽ. Lạc Cẩn ở trên thân thể trần trụi của hắn tùy ý xoa vuốt, động tác của y rất nhẹ nhàng, không giống như Vân Dương hung hăng nắn bóp, y hôn môi hắn cũng chỉ là mút mát, chứ không dùng răng gặm cắn... điên cuồng rút đi, cảm giác không nóng không lạnh này trái lại càng có thể gợi lên cảm giác, khiến người khác muốn ngừng mà không được...
"Ngươi xoay lại đi." Lạc Cẩn hôn lên đầu vai người kia, rù rì nói.
"Ưm." Ngôn Vô Trạm đang nhắm mắt, từ trong mũi phát ra một tiếng miễn cưỡng, hắn phối hợp quay lại, bất quá trước khi quay qua, Ngôn Vô Trạm ngửi cần cổ Lạc Cẩn hai cái, hắn thuận miệng hỏi, "Trên người ngươi, có mùi thuốc."
Lạc Cẩn nhìn quanh một chút, không xác định hỏi người kia, "Vẫn có mùi sao? Ta vừa rồi tắm rất nhiều lần."
Lạc Cẩn đây là gián tiếp trả lời vấn đề của hắn.
Hắn vừa phải đi ngâm thuốc nước, bất quá kéo dài lâu như vậy, là vì Lạc Cẩn muốn đem mùi thuốc rửa đi... Y thật có lòng.
Người kia lắc đầu, cười hôn Lạc Cẩn một chút, liền thoải mái nằm xuống, "Chỉ có một chút thôi, không nồng."
"Vậy là tốt rồi, ta sợ ngươi không thích."
Lạc Cẩn đưa đầu nhìn gò má người kia, người kia lại một lần nữa lắc đầu, "Sẽ không, mọi thứ của ngươi, ta đều thích."
Lạc Cẩn cũng cười.
Không khí giữa hai người rất tốt, cũng rất hòa hợp.
Lạc Cẩn liếm lưng người kia, sờ đến giữa đùi, thuốc mỡ hắn quẹt vào trước đó đã tan ra, chỗ kia một mảng trơn trợt, có lẽ không ngờ tới sẽ là dạng này, y dừng lại, sau đó đưa tay giơ lên trước mặt, như có điều gì suy nghĩ nhìn vết nước bên trên...
"Ướt quá." Lạc Cẩn lẩm bẩm nói.
Bọn họ đều biết đó là thuốc mỡ tan ra, Lạc Cẩn vừa nói như vậy, thoáng cái khiến việc này mang đầy sắc tình...
Ngảy cả Ngôn Vô Trạm nghe thấy cung run lên trong lòng.
Bên dưới Lạc Cẩn vẫn không phối hợp, nhưng tay của y thì vừa hay, ngay khi ngón tay cứng rắn tiến vào thân thể, Ngôn Vô Trạm bắt đầu hối hận...
Thứ gì đó đang liều mạng len vào trong thân thể hắn, cùng với sự mềm mại hắn tưởng tượng khác xa, rõ ràng là ngón tay của đàn ông, khớp xương rõ ràng, ngay cả cảm giác đụng chạm, cũng mang theo mấy phần mạnh mẽ...
Có hơi đau... còn có cảm giác cưỡng ép mở rộng...
Thân thể bị vật lạ đưa vào, đào móc... Bạn đang
Hắn không chá»u ná»i.
NgÆ°á»i kia giáºt giáºt, hắn muá»n Lạc Cẩn rút ra, thế nhÆ°ng Lạc Cẩn lại Äè chạt hông hắn, trá»±c tiếp ÄÆ°a ngón tay và o sâu nhất...Ngôn Vô Trạm cá» sức hÃt khà lạnh, lúc nà y Lạc Cẩn lại á» sau lÆ°ng hắn cảm thán...
"Nóng quá, chặt quá, ngón tay của ta, cÅ©ng muá»n bá» ngÆ°Æ¡i kẹp Äứt rá»i."
Ngôn Vô Trạm má»t chút cÅ©ng không cảm thấy lá»i nà y nhÆ° Äang vui vẻ, trái lại có chút khó chá»u, hắn má»t ngÆ°á»i Äà n ông, lại bá» khen nhÆ° váºy...
Cái nà y cơ bản không phải khen hắn.
"Ta tháºt thÃch ngÆ°Æ¡i, cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i." Lúc Ngôn Vô Trạm chuẩn bá» Äứng dáºy, Lạc Cẩn Äá»t nhiên ôm lấy hắn, Äôi môi lạnh lẽo cẩn tháºn hôn lên vai ngÆ°á»i kia má»t cái, giá»ng nhÆ° Äứa trẻ nháºn Äược món Äá» chÆ¡i yêu thÃch... Cẩn tháºn nhÆ° váºy, từng lu từng tÃ, giá»ng nhÆ° bảo váºt.
Äiá»u nà y là m cho Äá»ng tác Äứng dáºy của Ngôn Vô Trạm ngáºp ngừng, nhÆ°ng chÃnh sá»± ngáºp ngừng nà y lại khiến hắn ân háºn suá»t Äá»i...
Lạc Cẩn vừa hôn gáy hắn, vừa cẩn tháºn giúp hắn chuẩn bá», ngoại trừ lúc Äầu có chút Äau, Äược thuá»c mỡ bôi trÆ¡n, ngÆ°á»i kia cÅ©ng dần dần thÃch ứng, có Äiá»u chân mà y hắn trÆ°á»c sau nhÃu chặt, thứ kia không ngừng co rút, vẫn khiến hắn rất khó chá»u...
Cảm giác ngón tay Lạc Cẩn ra và o rõ rà ng nhÆ° váºy, Ngôn Vô Trạm siết chặt gá»i, bắp thá»t trên cánh tay bá»i vì cá» nén Äá»u siết lại, Lạc Cẩn nhìn thấy bá» dáng khá» sá» của hắn, Äá»ng tác trá» nên nhẹ nhà ng...
Thao tác má» rá»ng của Lạc Cẩn là m rất lâu rất lâu.
Y vẫn dùng má»t ngón tay, ngón tay kia khi thì uá»n lượn, khi thì thẳng tắp tiến và o, lặp lại mấy lần Äá»ng tác nà y, mà khi y hÆ°á»ng lên trên rút ra, ngÆ°á»i kia bên dÆ°á»i Äá»t nhiên run má»t cái...
Giá»ng Ngôn Vô Trạm tá»±a nhÆ° Äau Äá»n hừ má»t tiếng... Thanh âm nà y khiến Lạc Cẩn dừng lại lần nữa.
Y nhìn gò má ngÆ°á»i kia, thá» nhấn và o cùng chá», thá»t ngón tay chạm Äến, ngoại trừ thà nh ruá»t ấm áp, còn sá» thấy má»t khá»i cứng lá»n cỡ ngón cái...
Lạc Cẩn lần nữa cá» sức Äè xuá»ng, ngÆ°á»i kia lần nà y phát ra tiếng hừ lá»n hÆ¡n, khác vá»i vừa rá»i, trong Äây mang theo vui thÃch... Ngay cả thân thá» cÅ©ng run rẫy.
Thanh âm của Ngôn Vô Trạm rất êm tai, có thỠnói, rất quyến rũ.
Lạc Cẩn nhìn chằm chằm và o gò má nhuá»m Äá» của hắn, ngón tay á» chá» Äó xoa ấn cá» sát tá»i lui, những chá» khác lại không Äá»ng Äến, Lạc Cẩn táºp trung lắng nghe thanh âm của ngÆ°á»i kia...
Thân thỠNgôn Vô Trạm ngà y cà ng nóng, cà ng vỠsau, eo lưng cũng vô thức lắc lư theo...
Lạc Cẩn nhét gá»i Äầu và o bụng dÆ°á»i ngÆ°á»i kia, cùng lúc lót và o eo lÆ°ng hắn, y cÅ©ng có thá» sá» Äến thứ á» phÃa trÆ°á»c hắn, hiá»n tại tên kia Äã ná»i gân xanh, mà u sắc Äã cÄng thà nh xanh tÃm, Lạc Cẩn Æ°á»c lượng thứ nặng trình trá»ch trong tay, thầm biết ngÆ°á»i kia Äã khá kÃch Äá»ng...
Y cúi Äầu nhìn thá» thứ trong quần mình, tên nhóc vá»n má»m nhÅ©n không chút sức lá»±c Äã Äứng lên thẳng tắp, Lạc Cẩn lại liếc nhìn ngÆ°á»i kia, trong mắt rất nhanh hiá»n lên má»t vẻ dò xét... Có Äiá»u y vẫn rất nhanh kéo quần ra...
Lạc Cẩn không cá»i quần áo của mình, mà chá» kéo quần Äến trên Äùi, y vuá»t ve thân thá» má»m mại của ngÆ°á»i kia, ngón tay rá»t cục ÄÆ°a và o hai ngón... Y còn cỠý ấn và o chá» Äó của ngÆ°á»i kia.
Ngôn Vô Trạm bá» hắn sá» Äến hai chân nhÆ° nhÅ©n ra, cả ngÆ°á»i không chút sức lá»±c, ngay cả thứ trong quần mạnh mẽ phóng ra chất lá»ng, Äúng lúc nà y, Lạc Cẩn Äá»t nhiên rút tay vá»...
Cảm giác láºp tức rá»i khá»i khiến lá» chân lông thả lá»ng của ngÆ°á»i kia Äá»u theo Äó co rút lại. Hắn Äau khá» hừ má»t tiếng, mà lúc nà y, thứ gì Äó cà ng to lá»n hÆ¡n Äặt giữa Äùi hắn...
Ngôn Vô Trạm ngạc nhiên, từ trong mê ly thoáng cái tá»nh táo lại...
Tên nhóc Lạc Cẩn nà y cứng rắn từ khi nà o...
"Ta muá»n Äi và o." Lạc Cẩn tuyên bá».
Ngôn Vô Trạm trong lòng cả kinh, hắn vá»i né tránh, nhÆ°ng Lạc Cẩn cÅ©ng vững và ng Äỡ hông của hắn, chá»p mắt tiếp theo, thứ có nhiá»t Äá» thấp hÆ¡n ngÆ°á»i khác rất nhiá»u của y liá»n thẳng tắp tiến và o... NhÆ° má»t cây gáºy bÄng.
Ngôn Vô Trạm chợt siết chặt Äá»m giÆ°á»ng bên dÆ°á»i, cảm giác Äau Äá»n khiến hắn không thá» hô hấp...
Bất ká» Äã chuẩn bá» Äầy Äủ, bá» ngÆ°á»i khác tiến và o, Äá»u là viá»c không thá» kiá»m chế...
Hắn không ngá», sá»± tình lại phát triá»n Äến nÆ°á»c nà y...
Hắn má»t lần sÆ¡ sẩy, lại Äá» Lạc Cẩn thá»±c hiá»n Äược rá»i.
Hắn lần nà y nháºp vai có hÆ¡i quá sâu.
Äã vượt qua giá»i hạn của hắn.
Ngôn Vô Trạm hÃt mạnh má»t hÆ¡i, lúc Äá»nh Äem Lạc Cẩn không Äá» phòng từ trên ngÆ°á»i mình gạt xuá»ng, Lạc Cẩn Äá»t nhiên nâng mặt hắn, hôn lên...
.........
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
[Tiá»u ká»ch trÆ°á»ng]
Vân DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt: Hôn à , muá»n nếm thá» mùi vỠông chú ngá»c sao?
Bắc Thần hừ cÆ°á»i: Khuyến mãi, sòng phẳng Äáp lại à !
Lạc Cẩn má»m cÆ°á»i: Còn tem nha! Hôn!
Hoằng Nghá» không cÆ°á»i: Lá»i rá»i.
Thúc, lặng lẽ ngá»i xá»m trên mặt Äất, che Äầu: Các ngÆ°Æ¡i Äủ rá»i!
.............
-----------------------[xASAx]---------------------