“Sáu năm trước, đứa con mười tuổi của Trát Tạp thừa lúc tất cả mọi người đều đang vội vã, chuồn đến giữa sườn núi chơi, tiến vào cấm địa mà nhiều thế hệ Tạp Mạc tộc đã trông coi ở giữa sườn núi, trong lúc vô ý đã chạm vào bàn thờ để Thổ Chi Châu đáng lẽ ra đã bị phong ấn dưới đất, Huyết Vụ hoa không cẩn thận tiếp xúc với không khí và nước,nhận được chất dinh dưỡng liền bắt đầu sinh trưởng, còn lớn lên rất nhanh.Mà phấn hoa của Huyết Vụ hoa sau kì trưởng thành sẽ trôi giữa không trung,sau đó lại xua tan sương mù biến thành không khí,hút vào lập tức sẽ làm cho người ta mê man bảy tuần bốn mươi chín ngày,trong lúc mê man,bên ngoài của người đó sẽ dần dần thay đổi cho đến khi bọn họ biến thành bộ dáng giống giờ. Căn cứ theo tổ tiên ghi chép lại,để giải trừ chuyện này thì chỉ có thể đem nước rễ của Huyết Vụ hoa xoa mấy lần mới tỉnh hoàn toàn. Nhưng mà rễ của Huyết Vụ hoa lại sâu mấy chục mét,người thường căn bản lấy không được, trừ khi sử dụng Đích Độn Thuật của Thổ Chi Châu mới có hy vọng, mà cho đến giờ Thổ Chi Châu cũng chẳng thấy tung tích.”
“Vậy tại sao các ngươi lại bắt người vô tội rồi đem thả trong hoa viên?” Nghe đến đó,Lăng Vân cắt ngang lời nói của Trát Tạp.
“Chúng ta thật sự không còn cách nào.” Mặt Trát Tạp lộ ra vẻ xấu hổ: “Chúng ta cũng không muốn hại người, chỉ là vì muốn áp chế sinh trưởng của Huyết Vụ hoa thôi.Sinh trưởng của hoa quá nhanh,chỉ có một chuyện mới có thể làm cho tốc độ chậm lại là phải làm cho sinh vật bên cạnh chúng nó mê man, khí đục thở ra lúc mê man có thể làm cho sinh trưởng của hoa chậm lại.Lúc đầu chúng ta bắt nhiều ít ba động vật nhưng mà bây giờ dựa vào gà vịt đã không thể áp chế hoa được nữa, chúng ta mới buộc phải đi bắt người.”
“Tại sao cả con gái của trấn trưởng cũng không tha?Đó chính là một đứa nhỏ a, còn có bạn của chúng ta.” Mạc Nhật mặc dù không kích động như Lăng Vân nhưng từ ánh mắt nghiêm túc của hắn cũng hiểu được hắn đang tức giận.
“Người chúng ta bắt đều là những người tồi tệ trong trấn,chúng ta không có bắt con gái của trấn trưởng,các ngươi có thấy tiểu cô nương nào ở trong hoa viên không? Về phần bạn của các ngươi cũng không phải do chúng ta bắt, là hắn tự nguyện đi theo chúng ta. Lúc ấy thủ hạ của chúng ta đánh không lại bị hắn bắt được, bởi vì chúng ta không thể tiếp xúc với mặt trời, mà bình minh lúc đó đến rất nhanh vì thế liền xin hắn tha cho rồi nói mọi chuyện cho hắn, hắn nghe xong liền nói mình là anh hùng đứng đầu thế giới nhất định có thể giúp chúng ta, không để ý lời khuyên của chúng ta liền xông vào,cho nên mới.......” Trát Tạp vội vàng giải thích. Mà Lăng Vân cùng Mạc Nhật nghe xong vẻ mặt không khỏi hắc tuyến,ở trong lòng cùng mắng: “Cái tên ngu ngốc.” Mắng thì mắng nhưng mà đội hữu của mình thì không thể thấy chết mà không cứu được nhìn hắn biến thành khỉ đi.
“Nhưng tại sao lúc các ngươi bắt chúng ta lại không mê man? Còn ta với tiểu Vân cũng không có a?” Mạc Nhật hỏi vấn đề mấu chốt.
“Biến thành dị nhân rồi sẽ không hấp thụ phấn hoa lần nữa, về phần các ngươi tại sao lại không ngủ thì điểm ấy ta cũng không rõ, theo thường lệ thì tất cả vật sống đi vào lập tức sẽ bị hôn mê a?” Trát Tạp chống đầu,vắt óc suy nghĩ,bởi vì ngoại hình nên khiến cho động tác của hắn rất kỳ quái, rước lấy một tiếng cười khẽ của Lăng Vân.
“Các ngươi không ngủ thì tại sao lại không đi tìm Thổ Chi Châu?” Mạc Nhật lại đưa ra điểm đáng ngờ.
“Chúng ta đã tìm nhưng sau khi tìm được Thổ Chi Châu thì lại không thể đụng vào nó, ngược lại còn bị văng ra.” Trát Tạp trả lời.
“Có phải chúng ta không phải là Nhân tộc hay không?” Đột nhiên Lăng Vân nghĩ tới gì đó.
“Các ngươi không phải Nhân tộc?” Trát Tạp lập tức nhảy dựng lên: “Thật tốt quá,các ngươi có thể giúp chúng ta.Xin hai vị cứu tộc nhân của chúng ta cùng người ở trong hoa viên này đi.” Mà mấy người nghe lén bên ngoài như đã có dự tính trước liền lập tức chạy ào vào, vây quanh hai người,cầu xin họ giúp đỡ.
“Tại sao ta lại cảm thấy chúng ta bị tính kế?” Lăng Vân nhìn Mạc Nhật bị vây bên kia,hai người cười khổ không thôi, xem ra không giúp cũng không được dù sao cũng còn tên đệ đệ ngu ngốc đang ngủ.
Tuy rằng không biết có phải là do chủng tộc mà khiến cho phấn hoa của Huyết Vụ hoa không có hiệu quả với bọn họ hay không nhưng hai người vẫn bước vào giữa hoa viên.
Căn cứ vào trận pháp trong hoa viên mà Trát Tạp đã nói, Thổ Chi Châu lúc đầu để ở trung tâm trận pháp bắt đầu áp chế tác dụng,vì không có gì cố định, cho nên rất dễ dàng bị va chạm.Bởi vì lần đầu hai người vội vàng nên cũng không thấy trận pháp gì, sau khi tỉ mỉ cẩn thận tìm kiến trong hoa viên,quả thực thấy một cái.
“......” Lăng Vân đối với cách trang trí của《 Ngũ Hành ONLINE》 cảm thấy hết chỗ nói, ban đầu còn nghĩ sẽ thấy ít nhất là Ngũ Hành Bát Quái đồ, không nghĩ tới trên mặt đất là một trận pháp gọi là Ngũ Giác Tinh, năm cái sừng cách xa nhau viết Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ,ở giữa thì có chút lõm, chắc là nơi để Thổ Chi Châu.Đối với Mạc Nhật chỉ đọc lướt qua văn hóa Trung Quốc,thấy nét vẽ này cũng cảm thấy có chút mất mặt, vì thế liền rất ăn ý mà bỏ qua, tiếp tục tìm kiếm Thổ Chi Châu.
Hoa viên tuy không lớn nhưng ngoại trừ đất trống ở trung tâm thì ở nơi nào cũng là Huyết Vụ hoa, tuy rằng phấn hoa không có hiệu quả với hai người, nhưng bụi hoa rậm rạp lại cao hơn nửa người, mà mấy nhánh hoa nhỏ cứ đâm vào bọn họ khiến cho quá trình tìm kiếm càng khó khăn hơn, cho dù là bộ phận trung tâm, bởi vì có rất nhiều người và động vật nằm ở đó, tìm kiếm cũng rất phiền, khoảng hai canh giờ tìm kiếm,hai người mệt mỏi liền quyết định dừng lại nghỉ một chút, thuận tiện đem lương khô ra an ủi bụng mình.
“Cấp” Lăng Vân từ trong túi Càn Khôn lấy ra bánh mì nướng rồi thứ này thứ kia, còn lấy khăn trải bàn trải trên mặt đất, đổ rượu, lấy một cái đùi gà đưa cho Mạc Nhật.
“Nếu hắn tỉnh thì tốt rồi, có thể đem đồ ăn nướng lên.” Mạc Nhật trừng mắt oán giận liếc nhìn Tra Tra Tạc đang ngủ say sưa bên cạnh. Bởi vì Đạo sĩ hệ hỏa có ma pháp hệ hỏa phụ trợ sinh hoạt, bọn họ chỉ mang củi chứ không mang lửa cho nên giờ chỉ có thể ăn đồ lạnh.
“Nếu chúng ta vẫn không tìm được Thổ Chi Châu thì làm sao giờ?Hắn có đúng là sẽ biến thành khỉ không?”Vẫn là Lăng Vân có lương tâm, lo lắng nói, nhưng tưởng tượng đến bộ dáng Tra Tra Tạc khi biến thành khỉ thì hắn thật sự nhịn không được mà nở nụ cười.
“Cái tên kia biến thành khỉ rồi cũng chỉ biết kêu la mà thôi.” Mạc Nhật nghĩ nghĩ rồi nở nụ cười: “Kệ đi, dù sao người chơi trong trò chơi biến khác đi cũng rất bình thường.”
“Ừ. Lúc trước ta chơi 《XXX》 chính là một thú nhân mà, ha ha.”
“Thật không? Ngươi cũng chơi trò chơi kia a, người phương Đông rất ít khi chơi thú nhân, đa số đều lựa chọn tinh linh hoặc nhân loại, chơi người lùn cũng không nhiều, tại sao ngươi lại chơi thú nhân?”
“Tại ta muốn cao to hơn chút a.” Lăng Vân nói xong,lông mày liền uốn lên: “Nhưng sau khi chuyển chức thì bên ngoài lại thay đổi,không giống thú nhân chút nào cả.”
“Chuyển chức gì a?” Mạc Nhật tò mò hỏi.
“Là một nhiệm vụ chuyển chức Tập Tề Lưỡng Chủng Thạch Đầu bình thường,mặc kệ là loại chủng tộc nào đều có thể biến thành tinh linh,pháp sư.Ban đầu ta muốn đoạt được cách chế tạo binh khí tốt trong Ốc Lí Tư,không ngờ giữa tảng đá có cộng minh, một tảng đá khác tự động lao vào trong quần áo của ta,NPC nhiệm vụ này là một thầy rèn,kết quả là sau khi ta cùng hắn đối thoại liền thấy mình đã chuyển chức, ngươi nói ta có phải là xui hay không?” Lăng Vân rất tức giận hỏi, nhưng lại không nghe thấy hồi âm,ngẩng đầu nhìn liền thấy Mạc Ngày đang ngẩn người: “Mạc Nhật, Mạc Nhật, Mạc......”
“Ta nghĩ ra rồi” Mạc Nhật kêu nãy giờ vẫn không phản ứng đột nhiên nhảy dựng lên làm cho đầu Lăng Vân đầy dấu chấm hỏi.
“Nghĩ ra cái gì a?”
“Chính là cộng minh” Mạc Nhật vui sướng nói,nhưng Lăng Vân vẫn không rõ nhìn hắn.
P/s ~ Chương trước El ghi là Tuyết Vụ hoa,thật ra là Huyết Vụ hoa nha mấy pn ^^~ có gì El sẽ sửa lại sau.Á!! Còn nữa,cho dù giờ 31/10 đã wa hai ngày r nhưg El vẫn chúc lại..
HAPPY HALLOWEEN!!!!!!!!!!