Nhạc Đình không nói gì, chỉ là ánh mắt chờ mong đã bán đứng nội tâm của cô ấy, tôi cũng hiểu tâm trạng của cô ấy vì để cứu chồng mình.
Dù sao sau này nếu cô ấy lấy nghiên cứu của Trần Kha đi làm hại người vậy thì tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ấy.
" Đây là phòng thí nghiệm của Trần Kha, đồ vật bên trong chưa có ai động qua, cô đi xem có cái gì hữu dụng không? "
Tôi đẩy cửa phòng thí nghiệm ra, vừa nói. Nhạc Đình kích động gật gật đầu, vừa đi vào liền vội vàng mở máy tính của Trần Kha lên xem, sau đó xem xét virus mà Trần Kha đã nuôi dưỡng trước đó.
Tôi không muốn làm phiền sự phấn đấu của cô ấy, nhưng có một số lời tôi cần phải nói trước.
" Nhạc Đình, tôi rất hiểu nỗi khổ tâm của mọi người vì muốn cứu người thân của mình, nhưng thi quỷ vốn không nên tồn tại trên đời này. Ngay cả tôi cũng vậy, vì vậy tôi hy vọng cô không tiết lộ nghiên cứu của Trần Kha cho bất cứ ai biết, nếu không kết quả sẽ giống như Trần Kha. "
Nhạc Đình không có khiếp sợ nhiều trước lời nói của tôi, nhưng cô ấy nghiêm túc nhìn tôi và gật đầu:
" Cô yên tâm đi, ngoại trừ cứu người nhà của những người bạn trong phòng nghiên cứu, tôi sẽ không dùng virus cho bất cứ ai "
" Được. Cô hiểu là tốt rồi, ở đây còn có một ít virus pha loãng mà Trần Kha nghiên cứu, cô xem có thể tiếp tục nghiên cứu hay không, không chừng sau này có thể dùng được. "
" Được. "
" Vậy thì tôi cũng không làm phiền cô nữa. Tôi sẽ ra ngoài và nói chuyện với họ về kế hoạch ba ngày sau đó. "
Nói xong tôi rút lui, đóng cửa phòng lại cho cô ấy. Nếu có thể, tôi thực sự hy vọng không có một con quỷ thi nào tồn tại trên thế giới này, nhưng bản thân tôi đã sống với tư cách của một thi quỷ, thì còn tư cách gì yêu cầu người khác chứ.
" Nhóm lính đánh thuê có bao nhiêu người, dụng cụ phát hiện thi quỷ có đủ không, ngàn vạn lần không thể giết lung tung người vô tội."
Nhiếp Tranh ngẩng đầu nhìn tôi.
" Tiểu thư Hiểu Hiểu này, xin hãy tin tưởng vào năng lực của anh, những thứ này không cần em dạy anh, em cứ ngẫm lại việc đối phó với Lãnh Triết Lăng đi, nếu anh ta dùng kế trúng kế. Thì em có thể giết chết anh ta không? "
" Anh cũng đừng xem thường tôi! "
Người đàn ông này nhất định là cố ý, tôi đen mặt nhìn Nhiếp Tranh.
" Được rồi, nếu đã như vậy, Hiểu Hiểu, vào đêm nay cô nghĩ biện pháp liên lạc với A Nô đi, xem bên kia anh ta có tin tức gì từ Lãnh Triết Lăng truyền đến hay không, tôi đi chào hỏi bạn bè, vào ngày cưới bọn họ không cần đi, chúng ta trực tiếp mạo danh họ tiến vào. "
Tần Hách nói xong mặc áo khoác đi ra ngoài, đi tìm con cháu thế gia mà anh ta có qua lại tương đối tốt. Dù sao cũng không còn chuyện gì nữa, tôi dứt khoát trở về phòng chuẩn bị liên lạc với A Nô, Tiểu Bạch vừa thấy tôi trở về lập tức ra nghênh đón:
" Chị Hiểu Hiểu, các người bàn bạc thế nào rồi, em có được giao nhiệm vụ gì hay không? "
Tiểu Bạch đến từ Lâm Hải, lạ mặt, tôi có ý định để cho em ấy trà trộn vào đám cưới, sau khi tôi nói ra suy nghĩ của tôi thì em ấy đồng ý ngay lập tức.
" Đừng hứa quá sớm, kỹ năng của em còn quá kém, cần phải tập nhiều hơn, hai ngày này để cho Đặng Khải dạy cho em đi. "
Vừa nghe tôi nhắc tới tên Đặng Khải, khuôn mặt trắng nõn của nó liền đỏ đến cổ, em ấy cắn môi gật đầu.
" Em đi đi, anh ta vừa mới họp xong cũng không có việc gì và chị tạm thời không cần em giúp đỡ "
" Chị Hiểu Hiểu, vậy chị nghỉ ngơi sớm một chút nha, còn quyển ' Mao Sơn bí thuật ' em trước tiên lấy về phòng xem. "
" Đi đi. "
Chờ sau khi Tiểu Bạch rời đi, tôi ngưng thần bình tĩnh thiền định, rõ ràng trong lòng nghĩ đến A Nỗ, nhưng suy nghĩ luôn tập trung vào Vưu Tích, chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng nhất là tôi cư nhiên nhìn thấy anh ta, anh ta lập tức liền cảm nhận được tôi.
Tôi còn nhớ rõ anh ta đã nói, nếu tôi còn theo dõi anh ta thì anh ta sẽ không khách sáo với tôi, cho nên tôi đã cố gắng thu công lại muốn trốn, không ngờ là anh ta lại dùng pháp lực mạnh mẽ để giữ tôi lại, không để tôi di chuyển.
" Anh ba, anh đừng hiểu lầm, tôi không giám sát anh, chỉ là không cẩn thận xông đến. "
Vưu Tích với một khuôn mặt xanh mét, trong hang khổng lồ chỉ có một mình anh ta, tôi không thể cảm nhận anh ta đang ở đâu, xung quanh có những thứ gì, điều duy nhất có thể cảm nhận là mùi máu tươi nồng nặc trên người anh ta.
" Nếu cô đã tới, vậy thì đến Bình Sơn đi, vừa đúng lúc anh hai bên này gặp phải chút rắc rối. "
Vốn tưởng rằng anh ta sẽ nổi giận, không nghĩ tới chỉ nói xong câu này anh ta liền bắn tôi ra ngoài, anh hai bên kia gặp phải rắc rối chẳng lẽ là đã trúng mai phục ư?
Tôi vội vàng đứng dậy lặng lẽ đi gõ cửa phòng Nhiếp Tranh, anh ta vẫn chưa ngủ, mở cửa nhìn tôi với vẻ mặt nghi hoặc.
" Tôi muốn đi ra ngoài ngay bây giờ, muốn mượn súng của anh để sử dụng. "
Thông minh như Nhiếp Tranh, đương nhiên có thể nhìn ra sắc mặt của tôi vào lúc này có gì đó không đúng, phản ứng đầu tiên chính là.
" Có phải Thiên Ngạo xảy ra chuyện gì không? "
" Không phải Thiên Ngạo, mà là anh trai của Thiên Ngạo, tôi phải lập tức đi Bình Sơn một chuyến. "
" Anh đi cùng em! "
Nhiếp Tranh xoay người cầm áo khoác, đi ra đóng cửa lại, chân dài đi thẳng về phía cửa, tôi vội vàng đuổi theo anh ta.
" Anh không cần phải đi, tôi có thể đi một mình, tối nay có thể gặp một chút nguy hiểm, mà anh không thể gặp nguy hiểm, nếu không lính đánh thuê bên kia sẽ không thể làm việc vào hai ngày sau "
" Nếu đã gặp nguy hiểm, vậy anh càng không thể để cho em đi một mình! "
Nhiếp Tranh nói xong không đợi tôi phản bác, trực tiếp lái xe ra, mở cửa xe hét lên với tôi:
" Mau lên đi."
Than ôi, nếu anh ta đã quyết định, tôi nói bất cứ điều gì thì đều vô ích thôi.
Sau khi xe rời đi, Nhiếp Tranh vẫn mang vẻ mặt ngưng trọng, nhịn không được hỏi tôi:
" Bên Bình Sơn là sào huyệt thi quỷ, em đến đó làm gì? Nếu là bởi vì Thiên Ngạo còn được, nhưng bởi vì anh trai của Thiên Ngạo, hình như không đáng để xả thân mạo hiểm. "
" Anh ba đi bên kia làm việc, nhưng tôi lại cảm giác được mùi máu tươi nồng nặc, sợ anh ta đã xảy ra chuyện gì rồi. "
" Anh ta sẽ không phải là muốn dựa vào sức mình để đánh hạ Bình Sơn nhỉ, nếu như anh nhớ không lầm, mấy con nuôi khác của Hàng Thi đều ở đó. "
" Anh nói thật sao? Cái tên Liệt Phong cũng ở đó hả? Anh ta không phải đi theo Hàng Thi đến thủ đô à? "
Trong lòng tôi đột nhiên truyền đến một cỗ dự cảm không lành, chẳng lẽ Thiên Ngạo tính toán sai.
" Hẳn là như vậy, thám tử đến báo, nói lần trước Liệt Phong săn giết em thất bại bị Hàng Thi trừng phạt đến trọng thương, phải ở lại căn cứ dưỡng thương, tạm thời không được trọng dụng. "
" Anh lái nhanh lên một chút đi, nếu Liệt Phong ở đó thì anh ba có thể sẽ có nguy hiểm! "
Rõ ràng bản thân cũng sẽ gặp nguy hiểm lớn, nhưng tôi lại không sợ chút nào, ngược lại trong lòng còn có chút mừng thầm, không còn Liệt Phong, Thiên Ngạo một mình đối phó với Hàng Thi sẽ có phần thắng nhiều hơn một chút.