Trái lại với lo lắng của tôi là sợ mình mang tiền đến không đủ, cho nên dâng lên hết trong một lần, không nghĩ tới người ta cũng không thèm liếc mắt nhìn tiền giấy trong tay, trực tiếp hướng về phía tôi xua xua tay:
" Nể mặt cô là người tẩu âm, lần này liền tha cho cô, lần sau lại dám xông loạn vào âm giới, trực tiếp đánh cô hồn phi phách tán! ”.
Hai vị sai đại ca đầu trâu mặt ngựa này nói chuyện rất dọa người, làm tôi sợ đến mức lui về phía sau một bước, đúng lúc này bên trong quỷ môn quan lại vang lên tiếng kêu thảm thiết, như tiếng quỷ khóc sói gào, tôi rụt cổ hỏi:
" Sai đại ca, có chuyện gì vậy, trước đây tôi cũng có đến vài lần, bộ có sơ suất gì trong hồ sơ của người tẩu âm ạ! "
" Các người là người tẩu âm, ỷ vào bản thân có mấy phần bản lĩnh liền dám quấy nhiễu quy củ âm giới của chúng tôi, hiện tại cấp trên đã hạ lệnh cấm tất cả người tẩu âm tiến vào! "
" Mày nói nhiều với nó như vậy để làm gì? Là quên mất hai tên quỷ sai kia bị thay đổi như thế nào à? "
Một quỷ sai có người đen nhánh đứng bên cạnh chửi bới, sau đó quay đầu liền giơ lên cương xoa về phía tôi:
" Mau đi đi, bằng không tao sẽ không khách sáo!! ”
Tôi hiện tại là hồn phách, bị pháp khí của quỷ sai đụng trúng sẽ làm nguyên khí bị trọng thương, nên tôi nhanh chóng lui xa một chút. Mới qua có mấy ngày ngắn ngủi, sao lại biến thành như vậy rồi?
Tôi vất vả lắm mới đến được đây cứ vậy mà đi thì tôi chắc chắn sẽ không cam lòng, với lại có loại trực giác, làm cho tôi có cảm giác, việc này có liên quan đến Lãnh Triết Lăng.
" Sai đại ca, nếu như lúc trước có người tẩu âm nào phạm vào quy củ, vậy tôi thay bọn họ xin lỗi hai vị, với lại hai vị có thể nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Nếu không tôi không rõ ràng mà trở về, lại phải đến đây quấy rầy hai người nữa. "
Có lẽ sợ tôi hỏi làm phiền, sai đại có có chút lòng tốt nọ mới ném lại một câu:
" Có quỷ hồn bị người tẩu âm đưa ra ngoài chưa thấy mang trở về, cô hiểu rõ chưa? Còn không mau cút! "
" Vâng vâng, cảm ơn sai đại ca, tôi đi đây, chút tâm ý này, kính xin sai đại ca nhận cho, coi như là hôm nay đã quấy rầy rồi! "
Tôi bỏ tiền giấy xuống và vội vã rời đi.
Quan huyện không bằng người quản ở hiện tại, Quỷ Môn Quan có thay đổi người, về sau có gì cần thì vẫn có thời gian giao tiếp.
Bây giờ tôi để lại tiền của tôi thì sau này sẽ dễ dàng hành động. Trên đường trở về, bên tại tôi thỉnh thoảng hồi tưởng tiếng kêu thảm thiết lúc đưa tiền giấy ở quỷ môn quan, Âm Giới lần này cũng sẽ mượn cơ hội này để chỉnh đốn một chút.
Tôi đi tới đi lui, sau lưng đột nhiên có một trận gió đánh vào, tôi vội lên tinh thần đề phòng, một giây sau, bốn năm người trực tiếp hạ xuống bao vây lấy tôi.
" Các người muốn làm gì? "
Tôi nhìn quanh những người này một vòng, cuối cùng tầm mắt rơi vào trên người một cái bóng quen thuộc:
" Sư tổ? ”
Nghe tôi há mồm kêu như vậy. Những người kia liếc nhìn nhau:
" Người này ngươi quen? ”
Sư tổ đem kiếm cắm vào bên hông:
" Người này tôi biết, là hậu bối không chịu cố gắng của tôi, người nhưng đâu muốn tìm không phải nó, các người đi nơi khác xem một chút đi!"
" Vâng! "
Những người đó giống như nhận được mệnh lệnh bay người lên biến mất.
" Sư tổ, người mà các người muốn tìm là ai vậy ạ? "
" Đây không phải là điều người nên biết, xem ra cô thật sự muốn nhất ý cô hành [ 1 ], lần sau lại dám đến âm giới, nếu đụng phải quỷ sai khác ngươi sẽ không dễ dàng thoát thân như vậy đâu, mau đi đi! "
Ánh mắt của sư tổ hơi nheo lại, tuy nói là nói chuyện với ta, nhưng ta có thể cảm giác được bà ấy đang cảnh giác bốn phía.
Giải thích [ 1 ]: Cô hành tức một mình hành sự. Ngoan cố theo cách nghĩ chủ quan của mình mà làm, không tiếp thu ý kiến người khác.
Thật vất vả mới gặp được một người có thể nói chuyện, nên sao tôi có thể dễ dàng bỏ đi chứ. Tôi vội vàng tiến lên hai bước hỏi:
" Sư tổ.Người không phải đang tróc nã Lãnh Triết Lăng chứ? ”
Nghe vậy, sư tổ nhướng mày:
" Đây không phải là chuyện ngươi nên quan tâm, mau đi, gần đây âm giới này cũng không yên ổn!"
Ha ha, sư tổ vẫn rất quan tâm tôi mà.
Nhìn bộ dáng bà ấy kiêng kị ba chữ Lãnh Triết Lăng thì tôi đã suy đoán ra vài phần. Mục đích đã đạt được, nên tôi thức thời cáo lui. Liễu Sương Sương tuyệt đối là loại người muốn cái gì thì làm cái đó bất chấp mọi hậu quả, hơn nữa lúc trước Liễu thị có chiêu mộ người tẩu âm, nói không chừng kế hoạch này đã được bắt đầu từ lâu, sáng nay cô ta có thể nói cho tôi biết thì tuyệt đối không sợ tôi đến nơi này gây thêm phiền phức cho cô ta.
Tôi đột nhiên vỗ mạnh vào trán:
" Mình ngu ngốc thế! ”
" Ha ha ha, cô chính xác rất ngốc! "
Tôi vừa dứt lời, liền có một thanh âm không thân thiện vang lên, quay đầu lại nhìn, thấy có hai bóng đen đang bay về phía tôi, hơn nữa quanh thân họ còn mang theo lệ khí mạnh mẽ, vừa nhìn liền biết đâu không phải ác quỷ bình thường.
Hiện tại tôi đang ở trên đường giao nhau giữa âm giới và nhân gian, nói trắng ra chính là vùng đất không có người quản, tôi vừa mới xoay người muốn chạy, đã bị một người chặn đường.
Ác quỷ trước mắt này có tóc dài ướt dầm dề đặt trên vai, mắt thường có thể thấy được da đầu anh ta có máu chảy đầm đìa và lộ ra bên ngoài, thịt trên mặt sớm đã thối rữa nhìn không được bộ dáng ban đầu của anh ta, còn có một cái chân cũng bị thối rữa chỉ còn lại xương cốt. Bộ dạng này của anh ta làm cho tôi đột nhiên nhớ tới những quỷ hồn lúc trước gặp trong sông Vong Xuyên, có người thậm chí còn bị ăn mòn chỉ còn lại bộ xương khô, cả đám đều trông mong nhìn tôi, cầu xin tôi dẫn bọn họ rời khỏi địa ngục kia.
Hồi tưởng lại lúc trước ở quỷ môn quan nghe được tiếng kêu thảm thiết, không phải là đang thanh lý quỷ hồn trong sông Vong Xuyên chứ và hai người này chạy thoát?
" Anh, là người phụ nữ này sao? Giết cô ta, là chúng ta có thể đi đến dương gian! ”
" Đừng nói nhảm nhiều như vậy, giết cô ta đi! "
Ác quỷ chắn trước người tôi ra lệnh một tiếng, hai người vô cùng ăn ý phát động công kích đối về phía tôi, ánh mắt nham hiểm mang với ý muốn giết người.
Ông trời ơi, bây giờ tôi không có kỹ năng thi quỷ, nên làm gì bây giờ?
Cũng may lúc trước từng có vài lần chiến đấu qua, miễn cưỡng tránh thoát được chưởng gió của ác quỷ trước người kia qua đây, nhưng ác quỷ phía sau giơ tay chụp từ phía sau lưng tôi. Rắc rắc một tiếng, tôi nghe rõ ràng được thanh âm xương bả vai bị bóp nát.
" Ah... "
Tôi kêu thảm một tiếng ngã trên mặt đất, thật trùng hợp tránh thoát móng vuốt của ác quỷ trước người đang bổ tới, thật không dám tưởng tượng, vừa rồi, nếu người nọ nắm trúng cổ họng của tôi, chỉ sợ khí quản bị anh ta kéo ra mất.
Hai ác quỷ này chắc không biết hiện tại đang có rất nhiều quỷ sai tìm kiếm ở chỗ này, còn bí quá hoá liều mà đánh nhau với tôi ở đây, hơn nữa lời của ác quỷ nhỏ có chút khó hiểu nhưng kết hợp lại làm cho tôi sực tỉnh ra. Bọn họ đây là bị người ta sai khiến, muốn mạng của tôi!!
Chết tiệt, Liễu Sương Sương, cô ta nhất định là đã tính toán chuẩn xác tôi sẽ tới nơi này tìm Lãnh Triết Lăng, nên phái hai người này ở chỗ này chờ tôi!
" Cô gái à xin lỗi ha!! "
Ác quỷ lớn bay người lên, móng vuốt đen chụp thẳng đến mặt của tôi, dưới tình thế cấp bách tôi liền lấy tay đỡ, không ngờ là một đoạn tam lăng toa bay ra từ cổ tay tôi. Tam Lăng Toa vô cùng cứng rắn, siết chặt lấy móng vuốt của anh ta, nhưng đối phương là một người đàn ông, lực đánh tới rất mạnh nên tôi bị đập người xuống đất và trượt về phía sau, nếu không nhanh nghĩ biện pháp, anh ta sẽ đánh vỡ đầu tôi mất.
Nhưng xương bả vai một bên tay kia của tôi đã vỡ vụn, căn bản không có biện pháp nào dùng nội lực trong thời gian ngắn như vậy. Chẳng lẽ hôm nay tôi sẽ chết ở chỗ này sao?