Thứ hai đến đã có ngay giờ của thầy Quý, Chu Hàn như thường lệ sau giờ học đã chạy như điên chiếm vị trí trên cùng, Lương Hạ cũng không cảm kích ngồi xuống ghế cuối lớp, bị đám đông che khuất, kể từ lúc nhìn thấy tấm hình kia cô không có tâm tình học hành, gục xuống bàn cứ như chờ chết.
Quý Trạch Tuấn vẫn khí thế bức người như vậy, nhưng lại không tức như mấy lần trước, nhìn kỹ sẽ phát hiện anh có vẻ ỉu xìu, bởi vì Lương Hạ lạnh nhạt với anh một ngày. Vốn còn tốt, cùng lắm nghĩ là anh sẽ lên lớp gây khó khăn cho cô một chút thôi, bây giờ ngồi trên bục giảng lại cực kỳ tức giận, thấy Chu Hàn mà không thấy Lương Hạ, lại dám trốn anh?
Lương Hạ hoàn toàn không để ý Quý Trạch Tuấn trên bục giảng, ngược lại lại thấy Cố Thần đang ngồi chéo đằng kia, thật sự rất muốn hỏi anh có biết chuyện phụ huynh hay không, trí tò mò hại chết người nha.
Rốt cuộc, quét qua mấy lần cũng thấy Lương Hạ, dám ngang nhiên tụ tập đằng sau với đám con trai, Quý Trạch Tuấn không kìm được lửa giận, làm một chuyện rất có lỗi với Chu Hàn.
“Em phân tích vụ án này xem, ở đâu một ngày trước tố tụng có hiệu lực?” Quý Trạch Tuấn đi tới trước mặt Chu Hàn, gõ lên bàn cô, Chu Hàn không ngờ được nhìn người tình trong mộng gần như thế, nhưng dường như không phải lúc, cô ghét nhất là loại đề tài này, đầu cũng sắp bất tỉnh.
“Chọn C” Bên cạnh có người nhắc nhở, Chu Hàn liền trả lời,nhưng Quý Trạch Tuấn chẳng hề có ý định cho cô ngồi xuống, mà lại bảo cô giải thích.
Chu Hàn á khẩu không nói được gì, đầu óc trống rỗng, lần trước bị gọi lên trả lời nhưng là hồi lớp 10, hơn nữa dễ lừa gạt, không ngờ lên đại học vẫn bị đứng mất mặt thế này, nhất thời ấn tượng đối với thầy Quý giảm đi nhiều, thậm chí bị đá khỏi danh sách người tình trong mộng.
“Vậy em thử nói xem vì sao không chọn A BD” Quý Trạch Tuấn tiếp tục ép hỏi nhất quyết không tha cho Chu Hàn.
Đây là lần đầu tiên anh làm khó sinh viên như vậy, lúc đó tất cả mọi người đều nhìn Chu Hàn, Lương Hạ cũng không ngoại lệ,cho đến lúc cùng thầy Quý nhìn nhau 0.1 giấy mới hiểu ra là anh bất mãn mình ngồi ở phía sau, mới cố ý gây khó khăn cho bạn mình.
Quý Trạch Tuấn nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Lương Hạ xong rốt cuộc mới không tiếp tục làm khó nữa, để Chu Hàn ngồi xuống. Sau đó giải thích vấn đề một lượt, năm đó hỏi bao nhiêu người vân vân, coi như giải vây cho Chu Hàn, nhưng điều này hiển nhiên không cứu vãn được sự từ bỏ của Chu Hàn.
Tiết sau Quý Trạch Tuấn muốn gọi hai nữ sinh đến phòng làm việc của anh, nói là tìm số liệu điều tra cho luận văn, lúc ấy phía dưới gần như tất cả nữ sinh đều giơ tay, đúng là khiến Lương Hạ xem đủ. Sau giờ học, Chu Hàn lạnh mặt đến trước mặt Lương Hạ, rõ ràng sẽ lập tức oán trách không ngừng.
Quả nhiên, Chu Hàn mới ăn vài miếng đã bắt đầu không ngừng dùng đũa đảo cơm, vẻ mặt hết sức phẫn nộ.
“Dẻo cơm một hạt đắng cay muôn phần đấy, đừng có ngoáy nữa” Lương Hạ rất là đau lòng, dù sao thầy Quý vì cô mới làm phiền Chu Hàn.
“Ta thề không bao giờ thương anh ta nữa, huhu, thật là mất mặt”Chu Hàn nói xong khóc huhu, dĩ nhiên là không ra nước mắt.
“Mình chẳng luôn nói với cậu anh ta không đáng tin cậy, cậu nghĩ một chút xem, anh ta là thầy giáo, một tuần cậu chỉ gặp có 3 giờ, thời gian khác anh ta ở trong phòng làm việc nói chuyện phiếm với sinh viên nữ, giáo viên nữ cậu có biết không? Không biết chứ gì! Cậu liên tục hẹn anh ta ra ngoài chủ nhật cũng không được, bởi vì anh ta ở nhà làm gì, cùng với ai, cậu làm sao biết được, quá không đáng tin.” Lương Hạ càng nói càng cảm giác mình như oán phụ, nhưng vì muốn Chu Hàn hoàn toàn từbỏ, không thể làm cách khác được.
“Nói cũng có lý” Chu Hàn đột nhiên làm vẻ mặt bừng tỉnh hiểu ra. “Vậy coi như xong, sau này giờ pháp luật kinh tế cậu đi chiếm chỗ, ngồi đại chỗ nào cũng được, à đúng rồi, anh ta còn trẻ như vậy đã là phó giáo sư rồi, ở trên nhất định là có chỗ dựa”
“Làm sao cậu biết anh ta là phó giáo sư?” Lương Hạ chưa bao giờ nghĩ ở đại học O Quý Trạch Tuấn lại có danh hiệu gì, cô chỉ biết nhà họ Quý thần thông quảng đại, Quý Trạch Tuấn cũng rất ưu tú.
“Bảng danh sư đó, cậu để ý chi tiết một chút không được à? Tuần đầu tiên đến anh ta đã thăng cấp rồi, mình nghe người của khoa luật nói anh ta viết mấy bài báo cáo, luận văn rồi, sau đó đi học cũng rất được chào đón, mình cảm giác là có chút quan hệ, nếu không đã không lên như vậy.” Chu Hàn nhìn mọi việc thấu đáo như thế, quan sát chi tiết khiến Lương Hạ lép vế.
“Hắc hắc” Lương Hạ cười phụ họa, nghĩ thầm, đương nhiên bên trên anh có chỗ dựa, cháu trai của chủ nhiệm tổng cục chính trị,tổng thống cũng đến uống rượu mừng của bọn họ, không trực tiếp lên thẳng giáo sư đã là nể mặt các giáo viên khác rồi đấy.
Chuyện thầy Quý cần sinh viên đi điều tra phỏng vấn là thật,nhưng tuyệt đối là cố ý kích thích Lương Hạ mới tìm hai mỹ nữ thùy mị, trong đó một người còn là bạn cùng phòng của Chu Hàn. Vì vậy buổi tối vừa về đến ký túc xá đã thao thao bất tuyệt kể lại công việc khủng khiếp ngày hôm nay, thầy Quý hài hước đến cỡ nào, săn sóc tỉ mỉ các cô ra sao, còn tỉ mỉ chỉ ra từng lỗi sai.
Chu Hàn nghe vậy đau cả đầu, trồng cây si đến mức độ này cũng không đơn giản, rốt cuộc rống lên một cái cắt ngang bạn cùng phòng. Dù thế nào cô cũng thấy khó chịu với Quý Trạch Tuấn rất khó chịu, tuyệt đối không cho anh ta điểm nào về nhan sắc.
Cuộc sống hôn nhân mấy tháng gần đây khiến Lương Hạ học được nhiều nhất chính là xoa dịu mâu thuẫn trong gia đình, thế cho nên quên mất sự quan tâm chi tiết, Chu Hàn kể lại lời nói của bạn cùng phòng khiến cô bị đả kích lớn, Quý Trạch Tuấn ngoài mặt nghiêm túc tỉnh táo, thật ra lại ăn vạ như trẻ con, dùng thủ đoạn này để biểu thị sự bất mãn với mình, hai người bọn họ thật rất ít nói chuyện trên trời dưới đất, sự hiểu biết lẫn nhau còn ít.
Thừa dịp mất tuần ít giờ, Lương Hạ định hẹn Quý Trạch Tuấn ra ngoài đi dạo, tăng cường sự hiểu biết lẫn nhau, ở nhà sẽ làm chuyện không tốt.
Nhưng Quý Trạch Tuấn không thèm hồi âm cũng không gọi điện thoại, thậm chí giờ dạy ngày thứ 5 cũng nhờ giáo viên khác tới dạy hộ. Thậm chí Lương Hạ về phòng trọ cũng không tìm thấy, trong lúc tức giận chẳng muốn thực hiện kế hoạch gì nữa.
Cho đến tối thứ 6, tài xế của nhà họ Quý cho xe đến tầng dưới ký túc xá, Diêu Lệ Cầm gọi một cuộc điện thoại khiến Lương Hạ vội vàng lên xe, để tránh bị người khác chú ý, Lương Hạ đặc biệt làm một cái mặt quỷ, điển hình tự lừa dối mình, nhiều bạn học đều thấy, ngay cả Cố Thần cũng bắt gặp lúc Lương Hạ ngồi vàotrong xe hơi kia.
“Tài xế đẹp trai, đi đâu vậy?” Lương Hạ đã lâu không gặp tài xế đẹp trai của nhà họ Quý, biết rõ là về nhà, vẫn mượn cớ đến gần.
“Thiếu phu nhân, chẳng phải cô cũng biết nơi đến rồi sao?” Tài xế cười nhạt khiến Lương Hạ hoảng hồn.
“Há há, sao anh biết là tôi biết?”
“Ánh mắt thiếu phu nhân rõ ràng biết rõ” Tài xế liếc mắt nhìn qua gương chiếu hậu, ý bảo suy nghĩ của Lương Hạ viết cả trên mặt.
“Con mắt anh so với tôi càng rõ ràng hơn tuyết” Lương Hạ nằm lại ghế ngồi suy nghĩ phải đối mặt với tình trạng này như thếnào.
Quản gia mở cửa, nụ cười ấm áp nhưng có vẻ hơi quá mức, đây là đánh giá của Lương Hạ sau khi nhìn.
“Hạ Hạ” Người đầu tiên xuất hiện trước mặt lại là cụ Quý
“Cụ cố. Sao cụ lại đột nhiên đến đây, cơ thể cụ đã tốt hơn chưa?” Lương Hạ rất kinh ngạc đi tới cầm tay Quý Linh, lúc này mới phát hiện tất cả người của nhà họ Quý đều có mặt ở đây.
“Cụ cố nhớ con” Quý Linh hiền từ vỗ vỗ tay Lương Hạ, sau đó nói với mọi người “Ăn cơm thôi, đói cả rồi”
Giữa bữa nghe giọng điệu bố chồng có vẻ mấy ngày qua lên thủ đô, liên quan đến chuyện ông nội Quý muốn kéo dài nhiệm kỳ.
Quý Trạch Tuấn càng không ngừng gắp thức ăn cho Lương Hạ, bất đắc dĩ nể mặt người lớn, Lương Hạ không thể làm gì khác đành nuốt hết, cũng dùng cùi trỏ tỏ vẻ bất mãn.
“Đều tại em không ăn giấm (không ghen), anh mới mất hứng không nghe điện thoại của em” Quý Trạch Tuấn đột nhiên nói một câu, khiến Lương Hạ từ cổ lên đầu đỏ ửng.
“Các con sao thế?” Cụ Quý rất hoang mang, chẳng phải bảo tình cảm hai đứa rất tốt sao.
“Không có ạ, không có gì, con lo lắng cho anh ấy” Lương Hạ không muốn vì chuyện 2 người loạn lên đành giả vờ cười cười.
“Há há” Quý Trạch Tuấn đột nhiên cười vào tai Lương Hạ, anh cố ý, muốn nhìn Lương Hạ thất bại.
“Chuyện như vậy nói riêng đi” Lương Hạ nhét một miếng cơm vào miệng, sau đó thì thào cảnh cáo Quý Trạch Tuấn.
Quý Hạng Minh gắp cho cụ một miếng cá, sau đó nói “Ngày mai báo chí sẽ công khai chuyện các con kết hôn”
“Hả?” Lương Hạ đang ăn nấm kim châm đột nhiên bị mắc ở cổ không nuốt được “Vì... tại sao ạ?”
“Chuẩn bị tinh thần một chút thôi” Quý Hạng Minh lại cười rực rỡ, Lương Hạ thật khổ không nói nên lời, đột ngột như vậy, nếu truyền đến tai bạn bè, cô biết đối mặt với mọi người thế nào, quan trọng là tuần trước bị bố mẹ chồng bắt quả tang còn chưa hết ám ảnh, bây giờ lại điến chuyện phiền lòng này.
“Há há” Quý Trạch Tuấn lại cười tiếp.
Lương Hạ chỉ cảm thấy da đầu tê dại, điều này có nghĩa là sáng sớm thứ 2 tất cả mọi người sẽ nhìn chằm chằm vào cô.
“Cảm thấy có thể giải thích chuyện ở đại học O cho nên cũng không phản đối, chỉ muốn các con ở trường khiêm tốn một chút là được” Quý Hạng Minh tiếp tục nói, những điều này đều là ý của cụ cố, ông chỉ là người phát ngôn.
“Tiểu Hạ còn dọn về ở cùng Trạch Tuấn đi” Diêu Lệ Cầm rốt cuộc cũng nói chuyện, bà không muốn con trai một mình không được ăn uống tử tế, ngày càng gầy gò, hơn nữa lần trước đắc tội con trai, bây giờ có cơ hội vội vàng bồi thường.
“Ặc” Lương Hạ chết lặng nhìn cả bàn người, việc đời thật khó đoán, vừa giúp ba mẹ dọn nhà giờ đến lượt cô.
Bất luận cô nghĩ ngợi nát óc ra cũng không hiểu vì sao phải công khai chuyện kết hôn nhanh như vậy, sau khi ăn xong, Quý Trạch Tuấn rất săn sóc mời cô ra ngoài đi dạo.
“Thật ra thì chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ công khai, chỉ có điều ở nhà họ Quý, làm bất cứ chuyện gì cũng phải đợi thiên thời địa lợi, nhân hòa, thời điểm nào công khai là có lợi nhất.” Quý Trạch Tuấn dắt tay Lương Hạ, nói xong rất thản nhiên.
Bởi vì ở cửa nhà Lương Hạ sẽ không bộc lộ tính khí, mặc cho Quý Trạch Tuấn dắt, nhưng nghe được những lời này lòng cô không tránh khỏi lạnh “Cho nên công khai hôn sự là để giúp choviệc tuyển cử của ông nội?”
“Ừ, các đại biểu sẽ cho rằng ông nội không chỉ có khả năng giữchức vụ, còn có người thân ủng hộ, là một người có lòng tri ân”Quý Trạch Tuấn cảm thấy tay Lương Hạ hơi lạnh, nắm chặt hơn truyền hơi ấm cho cô.
“Vậy chúng ta ở trường học liệu có bị người ta chỉ chỏ không?”Lương Hạ sống ở nhà họ Quý lâu như vậy cũng hiểu được nguyên tắc, cô cũng là người lý trí, cũng sẽ cân nhắc chuyện nên làm hay không, việc làm này của nhà họ Quý mặc dù kinh ngạc nhưng cô cũng có thể chấp nhận, nhưng về cuộc sống trong trường sau này cô vẫn rất lo lắng.
Quý Trạch Tuấn đột nhiên xoay người, nắm chặt bả vai Lương Hạ, nhìn cô nghiêm túc “Chúng ta có thể quang minh chính đại tay trong tay không tốt sao? Nếu ai dám nói linh tinh, anh sẽ trừ điểm trung bình của người đó”
“Phụt” Lương Hạ vốn bị ánh mắt nghiêm túc của anh làm cho rửa tai lắng nghe, kết quả lại nghe anh muốn trả thù riêng, nhất thời tức giận đều mất đi không ít “Anh quá độc ác”
“Ngày mai dẫn em đến một nơi” Quý Trạch Tuấn hôn một cái lên trán Lương Hạ, mấy ngày nay ngoài việc lên thủ đô tham gia các loại tiệc lớn nhỏ, vẫn chuẩn bị cho cô một sự ngạc nhiên.