Cửa phòng ngủ lại mở ra, bóng dáng Hely xuất hiện trước mặt Bart, mùi nước hoa nhàn nhạt tràn ngập trong phòng: “Ngài Bart, em mới thay nước hoa, anh thích không?”
Đôi mắt Bart mơ màng, gật gật đầu: “Thích, mau tới đây bảo bối của anh.”
Bóng dáng cô gái tới gần, ngồi xuống bên cạnh Bart. Gã không kịp chờ đợi đã ôm lấy cô, há miệng hôn lên môi cô. Cô gái cũng ôm lấy cổ Bart, hai người lập tức lăn tròn, trong phòng liền vang lên tiếng rên rỉ của cô gái và tiếng thở dốc của đàn ông.
Hely tựa vào cửa phòng ngủ, nghe thấy âm thanh trong phòng thì nhếch môi. Trong tài liệu có ghi tên Bart này cực kỳ thích phụ nữ, thấy cô gái nào xinh đẹp thì liền mang về, ngay cả bản thân Hely cũng không ngờ mọi chuyện lại tiến triển thuận lợi như vậy.
Đợi mọi chuyện bên trong kết thúc, cô gái ở trên giường liền đi ra. Hely đưa cho cô ta một xấp tiền, cô gái kia cầm tiền liền rời đi, chẳng cần biết người vừa rồi làm chuyện kia với mình là ai. Hely nhanh chóng vào phòng tắm, khiến cơ thể ướt nhẹp, thay một bộ đồ ngủ, rồi mở đèn lên. Dưới ánh sáng mờ mờ, cô nằm trong chăn, dùng tay chống đầu, nghiêng đầu nhìn Bart: “Bart, anh đã ngủ chưa?”
Gương mặt Bart đầy thoả mãn, híp mắt kéo cánh tay đang làm loạn trên ngực gã của Helyxuống: “Tiểu yêu tinh, vừa rồi còn chưa thỏa mãn em sao? Hay là thêm một lần nữa?” Nói rồi, gã liền muốn xoay người.
Hely hờn dỗi cười một tiếng, nhìn ánh mắt gã vẫn mông lung như cũ: “Anh xấu lắm, người ta cũng chỉ muốn nói với anh mấy câu thôi, anh lại... Vừa rồi suýt chút nữa anh đã làm trật eo người ta rồi.”
Đây chắc chắn là lời khen ngợi tốt nhất dành cho đàn ông, Bart vui vẻ cười rộ lên: “Tiểu yêu tinh, em cũng không tệ.”
Gã đã từng ngủ với vô số phụ nữ, nhưng lần tối nay khiến gã ấn tượng nhất, làm gã không nhịn được muốn đem cô gái này về.
“Bart, anh nói xem sau này chúng ta còn có thể gặp lại nhau không?”
“Tiểu yêu tinh, không nỡ xa anh?”
“Ngài biết rồi còn nói ra làm gì chứ.” Hely e thẹn cúi đầu xuống, nhưng ánh mắt lại lộ vẻ kinh tởm. Nếu có thể, cô thật sự rất muốn sờ cánh tay đang nổi da gà của mình.
Ở một nơi khác, Helen và mấy người còn lại nghe lén cũng rùng mình một cái, giọng điệu này cũng õng ẹo quá đi.
Bart nâng cằm cô lên: “Tiểu yêu tinh, anh cũng không nỡ bỏ em lại, em đồng ý đến nhà anh ở mấy ngày không?”
Đôi mắt Hely sáng lên, nhưng vẻ mặt lại hơi do dự: “Em đi có thích hợp không?”
Vốn Bart chỉ thuận miệng nói ra thôi, nhưng Hely hỏi như vậy lại khiến gã nghiêm túc gật đầu: “Em là người phụ nữ của anh, đến nhà anh thì có gì không thích hợp chứ, ngày mai lập tức cùng anh về nhà.”
Bàn tay Hely nhẹ nhàng sờ trên mặt Bart, trên cổ tay của cô tỏa ra hương nước hoa rất nhạt, rất dễ chịu. Bart ngửi xong ánh mắt càng mơ màng hơn. Hely thấy thế thì do dự nói: “Nhưng em nghe nói bây giờ trong nhà anh đang có khách.”
“Khách ở khu Nam, không ảnh hưởng gì đến chúng ta.” Bart nhanh chóng ngủ thiếp đi, mơ hồ nói.
Khóe miệng Hely nhếch lên, nhẹ nhàng gõ mấy cái vào hoa tai, ba dài một ngắn.
Cô nhìn Bart đã ngủ, trong lòng bội phục mấy loại thuốc Irene đưa cho. Không ngờ khi phối hợp với nước hoa đặc chế, thậm chí ngay cả loại người ý chí kiên định như Bart cũng bị mắc lừa, có thể thấy được thứ thuốc này lợi hại cỡ nào, hôm nào đó nhất định phải xin Irene thêm một ít mới được, hiệu quả phải nói là quá tuyệt vời.
“Bart, Bart.” Hely ghé vào tai Bart, nhẹ nhàng gọi vài tiếng, nhưng gã không có phản ứng nào, xem ra thật sự đã ngủ rồi.
Hely xuống giường, ra phòng khách nằm trên ghế sô pha. Cô không muốn ngủ chung một giường với gã đàn ông này.
Helen tắt thiết bị nghe lén: “Đã biết vị trí sơ bộ, là ở khu Nam.”
Tuy nơi đó được gọi là khu Nam, nhưng lại ở phía Bắc MD, thuộc địa bàn của UFT, nhưng sức ảnh hưởng của UFT ở khu đó không lớn lắm. BK ẩn náu ở đó quả thật là một lựa chọn tốt.
“Ngày mai Hely sẽ theo Bart trở về, chờ gã trở lại đó rồi chúng ta sẽ quyết định tiếp.”
“Nhưng một mình cô ấy đến đó có quá nguy hiểm không?” Tư Truy hỏi, mặc dù không thân quen với nhóm Helen lắm, có lẽ sau này cũng không thể trở thành bạn bè, nhưng ít nhất bây giờ bọn họ là đồng bọn.
“Hely không sao đâu, nếu chút chuyện này có thể làm khó cô ấy thì em ấy đã chẳng phải là Hely rồi.” Wenny thản nhiên nói, người đi ra từ căn cứ ma quỷ đó, nếu như ngay cả chút năng lực tự bảo vệ mình cũng không có thì bọn họ đã chết ngàn lần rồi.
Tư Truy nghe vậy thì không nói thêm gì nữa.
Hôm sau, lúc Bart tỉnh lại thì không thấy ai bên cạnh. Gã mở choàng mắt, đang ngồi dậy thì lại thấy Hely đi từ phòng vệ sinh ra, có vẻ như mới trang điểm xong.
“Bart thân yêu, anh tỉnh rồi.” Mắt Hely sáng lên, đi đến bên cạnh Bart.
“Bảo bối, chào em.”
“Em đã gọi bữa sáng rồi, anh có muốn ăn cùng em không?” Hely hỏi, ánh mắt mang theo vẻ chờ mong.
Bart gật đầu, đứng dậy vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi ra ăn sáng với Hely. Bart thật sự dẫn Hely về căn cứ. Đây không phải là lần đầu tiên Bart mang phụ nữ về, nên bọn người của UFT cũng không ngạc nhiên lắm.
Chỉ có gã đàn ông tối hôm qua bắt chuyện với Hely nhìn thấy cô thì ánh mắt hơi khác thường.
“Benson, tối qua trong căn cứ không có chuyện gì chứ?” Bart hỏi.
Benson trả lời: “Tối qua KING đã tới tìm ngài, nhưng ngài không có ở đó nên hắn đã đi ngay, cũng không nhắn lại là tìm ngài có việc gì.”
“Chiều nay tôi sẽ đi tìm hắn.” Nói rồi, Bart liền dẫn Hely đi. Cô đi theo bên cạnh Bart, vừa đi vừa cẩn thận quan sát xung quanh, canh phòng trong căn cứ UFT vô cùng nghiêm ngặt.
Bart đưa cô đến một căn phòng: “Em ở đây trước đi, không nên đi lung tung, nếu không sẽ xảy ra chuyện không hay, biết chưa?”
Hely ngoan ngoãn gật đầu, Bart rất hài lòng: “Bây giờ anh có việc cần xử lý, một mình em ở đây đợi anh. Trong phòng có ti vi và máy tính, em tự mình chơi đi, chiều nay anh sẽ dẫn em ra ngoài chơi.”
“Dạ được, ngài bận rộn thì cứ đi đi, em sẽ không đi ra ngoài đâu.” Hely nói.
Bart hài lòng mỉm cười rồi đi ra ngoài.
Hely không liên lạc với mấy người Helen, bởi vì cô không xác định được căn phòng này có an toàn hay không. Cô vờ như một cô gái bình thường, quan sát xung quanh căn phòng này một vòng, sau đó nằm trên giường xem ti vi.
Trực giác của Hely quả thật không sai, trong phòng thật sự không an toàn, không chỉ có camera mà còn có thiết bị nghe lén, chỉ cần cô có một chút hành động nào thì chào đón cô sẽ là mấy người cầm vũ khí.
Bart thấy biểu hiện của Hely đều bình thường, nhưng vẫn cảm thấy không yên tâm, bèn hỏi Benson: “Bảo cậu đi điều tra, cậu tra được gì rồi?”
“Không có vấn đề gì cả, cô ấy là nhân viên ở một công ty nhỏ ở khu Tây Hà, là trẻ mồ côi, thường xuyên lui tới quán bar hoặc hộp đêm.”
Bart nghe vậy thì hoàn toàn yên tâm. Tối qua sau khi dẫn Hely rời khỏi quán bar, gã liền sai Benson đi điều tra về Hely. Nhưng Bart tuyệt đối không ngờ Hely trước khi đến đã chuẩn bị trước, sắp xếp xong một thân phận giả rồi, nên hoàn toàn không lo về chuyện gã sẽ điều tra. Hơn nữa, người đi điều tra cũng chỉ làm cho có lệ, không hề điều tra kỹ lưỡng.
Giữa trưa có người đưa cơm cho Hely. Nhìn cơm trưa phong phú, cô nhướng mày, rồi ngồi xuống thoải mái ăn uống.
Hai giờ chiều Bart mới xuất hiện, Hely nhìn thấy gã thì mắt liền tỏa sáng: “Anh yêu, anh đến rồi.”
“Có phải chờ lâu lắm không?”
“Cũng không lâu lắm, em ở đây một mình xem ti vi rồi ngủ một chút, thời gian liền trôi qua rất nhanh, chỉ là hơi nhớ anh thôi.” Hely tỏ ra nũng nịu.
Bart rất hưởng thụ, đặt tay trên lưng cô: “Đi thôi, anh dẫn em ra ngoài chơi một chút.”
Lên xe, Hely thừa dịp lúc Bart không chú ý, nhẹ nhàng sờ lên mặt của chiếc hoa tai. Thấy phương hướng xe đến là khu Nam, cô liền chắc chắn Bart muốn dẫn cô đến chỗ mà BK đang ở bây giờ.
Không ngờ mọi chuyện lại tiến triển thuận lợi như vậy! Cô còn tưởng muốn biết được chỗ của BK cần phải bỏ ra rất nhiều công sức chứ. Chắc chắn cô không thể ở bênh cạnh Bart lâu được. Muộn nhất là đêm nay là cô phải rời khỏi đây rồi, dù sao ở trong căn cứ UFT cũng không thể tìm được cô gái khác đến thay cô lên giường với Bart.
Hely thấy xe đi vào một trang viên, không ngờ bây giờ KING lại biết hưởng thụ thế này, còn xây hẳn một căn cứ tạm thời ở đây.
“Bart.” Thấy KING đi vào phòng khách, Hely hơi nghiêng người để Bart che nửa gương mặt cô.
“KING.” Bart ôm gã một cái. KING lại nhìn về phía Hely: “Vị này là?”
Bart ôm Hely vào lòng: “Đây là niềm vui mới của tôi, tên là Shirley.”
KING quan sát Hely một chút rồi khẽ cau mày: “Cô gái này, có phải chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu rồi không?”
Hely giật thót, thầm nghĩ không xong rồi, nhưng vẻ mặt cô lại không hề thay đổi chút nào, cô còn nhìn KING đầy thắc mắc: “Quý ngài này trước kia đã từng gặp tôi ư? Sao tôi không có chút ấn tượng nào cả? Đây là lần đầu tiên tôi tới đây mà.”
KING mỉm cười: “Có thể là tôi đã nhớ nhầm.” Chẳng qua gã chỉ cảm thấy hơi quen mặt, nên thuận miệng hỏi một chút mà thôi, nhưng trong lòng lại không hề để ý đến Hely.
Bart tới đây là vì muốn nói chuyện với KING. Hai người ở phòng khách nói mấy câu, sau đó đi vào thư phòng ở trên lầu. Trước khi đi, Bart còn không quên căn dặn Hely: “Em yêu, em ở đây chờ anh, anh và KING có một số việc cần bàn.”
“Vâng.”
“Em không được tùy tiện đi lại ở đây biết không?”
“Yên tâm đi anh yêu, em sẽ không đi lung tung đâu, ở đây chờ anh.”
Chờ Bart và KING đi lên lầu, Hely ban đầu còn an phận ngồi chờ. Mười phút sau, cô bắt đầu không ngồi yên được.
Cô đứng dậy muốn đi ra ngoài, nhưng người áo đen đứng trước cửa ra vào lại không cho cô đi. Hely liền tỏ vẻ đáng thương: “Hai anh này, em ngồi trong phòng khách cảm thấy hơi buồn, lúc nãy đến đây em có nhìn thấy hoa trong vườn được trồng rất đẹp, em có thể đi ngắm hoa một chút không? Em đảm bảo, ngoại trừ vườn hoa em sẽ không đi đâu khác.”
Hai người áo đen liếc nhìn nhau một cái, biết cô là người ngài Bart mang tới, cũng là khách trong trang viên, hơn nữa cũng chỉ là một cô gái bình thường, nên họ liền cho cô đi.
Hely đi ra vườn hoa, thỉnh thoảng còn khom người cúi đầu ngửi ngửi hương hoa, nhưng khóe mắt lại vẫn luôn chú ý đến quang cảnh xung quanh. Tòa trang viên này chỉ có một dãy nhà ở giữa này, bốn phía không có cây cối cao lớn, trong vườn đều là những bụi cây thấp hoặc bụi hoa như hoa hồng. Nói cách khác, nơi này không hề có lấy một khu đất cao.
Cô tùy tiện đi lại trong vườn hoa, tay cầm một bó hoa tươi vừa mới hái xong, trong đầu đã phác thảo được đại khái bản đồ địa hình của trang viên này.
Bốn phía trang viên có camera, tất cả các góc của trang viên đều được giám sát, hoàn toàn không có một chút sơ hở nào.
Không đợi mấy người Bart đi ra, cô đã về tới phòng khách, rời khỏi nơi này thì cô có thể trở về rồi.
Lúc Bart và KING xuống, thì Hely vẫn còn ngồi trong phòng khách, trong tay cầm một bó hoa hồng. Thấy hoa trong tay cô, Bart bèn hỏi: “Hoa ở đâu ra vậy?”
“Em thấy hoa trong vườn đẹp quá, nên muốn hái mấy cành, ngài KING sẽ không để bụng chứ?”
KING mỉm cười: “Đương nhiên không ngại, nếu cô Shirley thích thì có thể hái thêm mấy cành nữa đem về.”
“Như thế là đủ rồi, cảm ơn ngài KING.” Cô lại nhìn Bart: “Anh yêu, chúng ta có thể đi được chưa? Anh nói muốn dẫn em đến trung tâm thương mại mà.”
“Được rồi, ngay bây giờ chúng ta liền đi.”
Nhóm Bart vừa rời đi, một gã đàn ông phương Đông mặc quần áo màu đen liền đi vào, vội vàng lại gần: “KING, xảy ra chuyện rồi.”
Mặt KING tối sầm lại: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Nói hết mọi chuyện đã là nửa giờ sau, vào ngày thứ sáu Hoàng Yến Chi bị nhốt, Anna cuối cùng cũng không nhịn được nữa, không thèm để ý đến mệnh lệnh của KING mà lôi Hoàng Yến Chi ra khỏi phòng tối.
Mặc dù đã bị nhốt sáu ngày nhưng trạng thái tinh thần của Hoàng Yến Chi lại không hề có chút suy sụp, thậm chí còn tốt hơn lúc trước, vết thương trên người cũng hồi phục một chút.
Anna vô cùng bất mãn, ả ta không muốn nhìn thấy cảnh tượng này, nên muốn bắt Hoàng Yến Chi ra ngoài tra tấn một trận. Nhưng chỉ vừa mới đến gần Hoàng Yến Chi, ả lập tức đã bị cô khống chế. Không biết Hoàng Yến Chi lấy từ đâu ra một cây đinh, kề lên động mạch cổ của Anna, chỉ cần ả ta cử động một chút là sẽ chầu trời ngay lập tức.
“Dẫn tao đến gặp bạn tao.” Hoàng Yến Chi nói với mấy người đang cầm vũ khí, bao vây xung quanh cô.
Anna muốn phản kháng, Hoàng Yến Chi lập tức dùng sức thêm một chút. Ả hét lên một tiếng, hai tay rũ xuống, cánh tay đã bị Hoàng Yến Chi bẻ gãy.
“Nếu còn phản kháng thì thứ gãy tiếp theo chính là cổ của mày.”
“Dù mày giết chết tao thì cũng không gặp được bạn của mày đâu.” Anna hung dữ gầm lên.
Tay cầm đinh của Hoàng Yến Chi càng đâm mạnh vào, làm rách da trên cổ Anna: “Còn nói vớ vẩn nữa mày sẽ đi gặp Thượng đế ngay đấy.”
Anna biến sắc, mặc dù bọn họ đều là những kẻ liều mạng, nhưng càng liều mạng thì càng sợ chết, ả ta liền nói với mấy người kia: “Còn không mau tránh ra.”
“Cô Hoàng, quyết định này của cô rất không sáng suốt. Dù cô gặp được bạn cô thì sao, cô cũng không thể rời khỏi đây được.”
“Bớt nói vớ vẩn đi, không muốn ả ta chết thì mau dẫn đường đi.”
Ai ngờ gã đàn ông phương Đông lại không hề đổi ý: “Cô Hoàng, cô giết đi.”
Anna mở to hai mắt, không dám tin mà nhìn chằm chằm vào gã: “Anh điên rồi, anh có biết mình đang nói gì không?”
Đôi mắt gã đàn ông nhìn Anna đầy vẻ rét lạnh: “Đương nhiên tôi biết, Anna. Người không biết rõ chính là cô, cô đã quên lời KING nói rồi sao?”
Anna xanh mặt, dĩ nhiên là ả không quên rồi. Nếu không phải KING đã từng nói không được để Hoàng Yến Chi chết thì e rằng vừa rồi ả đã sớm bắn một phát súng giết chết cô.
“Nếu bạn mày đã không quan tâm đến tính mạng của mày, thì mày hãy chết đi vậy.” Vẻ mặt Hoàng Yến Chi tàn ác, chuẩn bị đâm cây đinh vào cổ Anna.