Sắc mặt Nghiêm Á Hiên liền nhanh chóng đỏ bừng như quả cà chưa mới chín vậy , bờ môi mỏng của cô lí nhí như muỗi kêu nói .
" Còn...hơi đau một chút !"
Nói xong cô củng chẳng dám nhìn vào khuôn mặt hắn , Lưu Vũ Thần thấy vậy liền ôn nhu mở miệng .
" Em muốn ngủ thêm một chút hay không ? Tôi ở đây với em !"
Thấy Nghiêm Á Hiên ăn đã xong nên hắn liền mở miệng vang tâm , cô nghe thế liền gật nhẹ đầu mà nói .
" Ở chỗ tôi củng chẳng có mấy ai ra vào , hay là anh làm gối ôm cho tôi được không ?"
Tuy nói ra câu này rất ngại ngùng nhưng mà Nghiêm Á Hiên thật sự thích cái cảm giác được ở bên hắn như thế này .
Lưu Vũ Thần củng không trả lời mà nhanh chóng nằm nguyên người ôm chầm thân thể nhỏ nhắn của cô vào lòng rồi khép mời đôi mắt , Nghiêm Á Hiên thấy vậy củng nở nụ cười xinh đẹp mà nhắm mặt .
Thời gian lại thấm thoát trôi qua được vài ngày sau , đương nhiên là buổi dã ngoại củng đã kết thúc mọi người đều tập trung vào công việc của mình .
Tuy là việc học có bận một chút nhưng mỗi khi rảnh rỗi thì Nghiêm Á Hiên đều dính như keo với Lưu Vũ Thần vậy .
Nếu thông thường thì một người xinh xắn và có địa vị như Nghiêm Á Hiên chẳng thể nào cùng Lưu Vũ Thần ở một chỗ được , nhưng mà do ba mẹ cô đi công tác ở nước ngoài lâu lắm mới về được một lần nên chuyện này bọn họ củng chẳng để tâm lắm.
Còn về phần dự án phần mềm game của Lưu Vũ Thần tiến triển rất tốt nên củng có nhiều công ty giải trí muốn mua lại bản quyền hoặc hợp tác nhưng hắn củng chẳng quan tâm lắm .
Hôm nay là một ngày đẹp trời không khí có phần thoáng mát làm cho con người ta cảm thấy rất dễ chịu , sau giờ tan học vẫn như bình thường Lưu Vũ Thần và Nghiêm Á Hiên đang chậm rãi bước đi trên con đường nhỏ cười nói rất vui vẽ .
Trông khi hai người đang vui vẽ thì chợt có âm thanh vang lên .
" Hiên Hiên , đã lâu rồi chúng ta không gặp ! Dạo này cô chú thế nào rồi , sức khỏe vẩn tốt chứ ?"
Không chờ Nghiêm Á Hiên phản ứng mà nghe thấy câu gọi thân mật này thì trong lòng Lưu Vũ Thần cảm thấy rất bất an , giống như tình địch trong đời mình đã xuất hiện rồi .
Xuất hiện trước mặt hai người là một hình dáng ăn mặt cao ráo và điễn trai đang tựa nguyên thân mình vào chiếc xe ô tô trông rất sang trọng .
Nghiêm Á Hiên nở nụ cười vui vẽ nói .
" Cao Vỹ anh về lúc nào thế ? Ba mẹ em vẫn khỏe chỉ là lâu rồi củng chưa gặp lại !"
Phải nói , người này là con của bạn thân ba mẹ Nghiêm Á Hiên nên từ lúc còn nhỏ hai người thường chơi chung với nhau nên củng khá thân thiết .
Vậy nên Nghiêm Á Hiên liền vui vẽ nói tiếp .
" Anh về nước lúc nào thế ? Cô chú vẩn khỏe mạnh chứ ?"
Cao Vỹ cười thân thiện nhìn Nghiêm Á Hiên đáp .
" Ba mẹ anh vẩn tốt ! Anh mới về nước liền tìm cách đến gặp em nên củng chưa ăn gì , hay là anh mời em một bữa cơm được không ?"
Nghiêm Á Hiên vẩn chẳng có tim phổi gì mà đáp .
" Được ! Đã lâu rồi em chưa nói chuyện với anh !"
Nghiêm Á Hiên phải nói là rất tốt với người bên cạnh mình mà chẳng cần suy nghĩ gì , theo suy nghĩ mà tâm tình của mình thì cô chỉ xem đây là một người anh mình chơi thân lúc nhỏ mà thôi .
Nhưng mà cô đâu biết rằng sự hồn nhiên ấy lại làm cho người yêu mình đang đứng bên cạnh như chết lặng , Lưu Vũ Thần nhìn thấy cô nói chuyện với người con trai khác rất thân thiết chẳng để ý đến mình thì trong lòng hắn cười khổ củng chẳng trách cô .
Lưu Vũ Thần hiểu ý liền mở miệng và đổi cách xưng hồ nói .
" Á Hiên , hôm nay mình có chuyện hơi bận nên không cùng cậu về được ! Bữa khác mình sẽ xin lỗi cậu sau nhé ! Mình về trước đây !"