OoO 1 tuần sau OoO
Hôm nay cả bọn tách nhau ra, cậu, cô, anh và nhỏ đã chia nhau ra đi hẹn hò. Hắn và Steven thì đang đi uống cà phê (T/g: lâu lâu cho hai anh này xả hơi). Chỉ có nó và Kathy ở biệt thự, cả hai đang ở vườn sau uống trà và đọc sách. Đang yên bình, Kathy nhớ lại là phải hỏi nó cho ra trò có chuyện của hắn nên đóng sách lại, nói với nói
-Anna, chị muốn nói chuyện với em một lát
-Vâng, chị cứ nói-Nó cũng đóng sách lại
-Em đã phát hiện ra chưa, chuyện Kevin là...-Kathy đang nói thì nó cắt ngang
-Rồi ạ, em biết từ hồi tháng trước
-Thế sao em ko quay về bên thằng bé, tại sao em lại im lặng-Kathy hỏi
-Em muốn cho cậu một thời gian, cậu ấy đã nói là hãy chờ cậu ấy. Nên em đã chờ-Nó dịu mắt nói
-Em có vẻ đang rất vui, nhỉ. Khi biết Kevin là Ken, mà em phát hiện từ khi nào-Kathy cười hỏi
-Từ ngày ông ta nói bà ta có thai-Nó nhíu mày nói
-Ra là vậy, chắc cái thai này giờ đã khá lớn-Kathy nghiêm giọng nói-Chắc cũng hơn 4 tháng rồi
-Chết tiệt-Nó nhíu mày, ánh mắt giận dữ
-Bình tĩnh nào, Anna, bây giờ chị có việc phải đi. Em có muốn đi đâu ko-Kathy nói
-Em muốn đến chổ đó, em sẽ tự đi-Nó nói
-Dc rồi, đi thôi-Kathy nói rồi cả hai đi vào nhà
OoO Tại quán cà phê của công ty Alexandrite xây OoO
Trong phòng VIP, hắn và Steven đang ngồi uống cà phê và ký hợp đồng. Sau khi làm xong thì cả hai ngả ra ghế sopha. Steven nhân dịp này hỏi Kevin
-Này Kevin, mấy bửa nay em có thấy Anna có biểu hiện kỳ lạ ko
-Em nghĩ là có, mấy bữa nay cô ấy hiền hẳn-Hắn vừa uống nước vừa nói
-Có khi nào, Anna nhận ra em là Ken rồi ko-Steven nói. Sau khi nghe vậy thì hắn phun hết nước trong mồm ra vào mặt Steven(T/g:Ôi tội anh Steven chưa)
-Em ko biết à?-Steven vừa lau mặt vừa nói
-Dạ ko-Hắn bây giờ mới bình tĩnh lại
-Anh tưởng em biết chứ-Steven
-Nhưng nếu cô ấy biết thì tại sao ko nói với em-Hắn cúi mặt, hai tay Đan vào nhau
-Chắc cô bé đang đợi em-Steven bắt đầu nghiêm túc
-Hả-Hắn ngẫng đầu lên
-Kathy nói là có thể Anna đang đợi em. Cô bé muốn chính miệng em nói ra, nếu như em muốn gặp lại con bé. Cô bé vẫn đang đợi em trở về-Steven nói
Hắn cúi mặt, suy nghĩ về những gì Steven vừa nói”Anna đang chờ mình ư, mình...”
-Nếu em ko muốn cô bé đợi lâu nữa thì...quay về với cô bé đi-Steven nói
-Tất nhiên rồi, em đã hứa với cô ấy rồi- Hắn kiên định nói
-Tốt, vậy anh có việc phải đi rồi, em có muốn đi đâu ko-Steven đứng dậy nói
-Em muốn đến chỗ đó, lâu rồi em chưa đến-Hắn cũng đứng dậy
OoO 1 tiếng sau OoO
Tại một cánh đồng ẩn sau một khu rừng nhỏ, nơi đó có một cây đậu tía lớn và xung quanh là một cánh đồng hoa iris trắng tuyệt đẹp(đó là cánh đồng dc nói qua ở
Kao wo awashitara
Kenkashite bakari
Sore mo ii omoide datta
Kimi ga oshiete kuretan da
Mou kowakunai
Donna fujiyuu de mo
Shiawase wa tsukameru
Dakara....
Hắn bất ngờ khi nghe giọng hát. Mở mắt ra thì thấy nó đang chắp tay lên ngực hát một cách say mê. Hắn mỉm cười đánh ghita tiếp
Hitori de mo yuku yo
Tatoe tsurakute mo
Kimi to mita yume wa
Kanarasu motteku yo
Kimi to ga yokatta
Hoka no dare demo nai
Demo mezameta asa
Kimi wa inain da ne
Zutto asonderu
Donna ki ga shiteta
Ki ga shite uta dake wakatte
Umaretekita Koto mou koukai wa shinai
Matsuri no atou mitai
Samishii kedo sorosoro ikou
Doko made mo yuku yo
Koko de shitta koto
Shiawase to iu Yume
O kanaetemiseru yo
Kimi to hanarete mo
Donna ni tooku natte mo
Atarashii asani atashi wa ikiru yo
Bài hát kết thúc, hắn dừng đàn. Mở mắt ra thì trời ơi, mắt nó đang ngấn nước. Hắn nói
-Sao mắt cậu lại đầy nước mắt thế kia
-Tại ai chứ hả đồ ngốc-Nó nói
-Rồi cho tớ xin lỗi, cậu biết bài hát này sao-Hắn nói
-Tất nhiên, sao tớ có thể quên một bài hát mà chính tớ viết lời chứ-Nó lau nước mắt nói
-Tớ mừng là cậu còn nhớ bài hát này và tớ...Iris-Hắn nhìn nó nói
-Sao tớ có thể quên cậu dc chứ, hả Ken-Nó nói. Gió mạnh thổi qua làm hai sợi dây chuyền dc ẩn sau hai lớp sơmi của nó và hắn đung đưa trước gió
-Cho tớ xin lỗi, vì đã về trễ-Hắn bước đến chỗ nó nói
-Cậu về là tốt rồi, mừng quá-Nó nói mà mắt vẫn Long lanh nước mắt
-Nè Anna, sao cậu biết mà ko nói với tớ-Hắn đưa tay phải lên chạm vào má trái nó nói-Sao cậu lại giữ trong lòng như thế
Nó nhìn hắn, hơi ngạc nhiên nhưng rồi lại mỉm cười. Nó lấy hai tay áp vào tay hắn, giữ chặt tay hắn trên mặt mình, nó nói
-Vì tớ muốn chờ cậu, tớ tin cậu, cậu sẽ ko bỏ rơi tớ. Tớ biết cậu có lý do nên mới im lặng ko nói ra nên tớ đã đợi...đợi cậu quay về
Hắn sửng người, rồi cũng mỉm cười. Hắn thật sự yêu nó, yêu nó từ tận đáy lòng, yêu nó bằng cả con tim. Hắn muốn bảo vệ cô gái Nhỏ nhắn, mạnh mẽ nhưng yếu đuối, cần dc bảo vệ này, muốn che chở nó, bảo vệ nó khỏi những đau lòng. Hắn ôm nó nói
-Này, Iris, tớ xin lỗi
-Sao cậu lại xin lỗi-Nó hơi ngạc nhiên
-Tớ xin lỗi vì đã ko ở bên cậu, khi mẹ cậu mất. Cậu đã đau khổ đến mức nào, buồn bả và căm giận, cô đơn đến mức nào. Vậy mà...tớ lại ko ở đó-Hắn ôm chặt nó hơn. Nó ngạc nhiên nhưng rồi cũng ôm lại
-Tớ ko trách cậu đâu, cậu đã vì tớ mà bảo vệ tớ, chia sẽ với tớ, chăm sóc tớ trong những ngày chúng ta gặp lại nhau. Tớ đã rất vui. Dù có chưa nhận ra nhau đi nữa, tớ vẫn rất hạnh phúc khi dc gặp lại cậu, tớ rất hạnh phúc vì đã thực hiện dc lời hứa với mama
Hắn nghe vậy thì lòng nhẹ lại, bất ngờ đẩy nó ra, mạnh bạo khoá môi nó bằng môi mình, ngấu nghiến, tận hưởng vị ngọt đến chết người của đôi môi mọng nước kia. Nó ngạc nhiên nhưng bình tĩnh lại rồi mở miệng ra, đáp trả nụ hôn cuồng nhiệt của người mình yêu thương nhất. Sau 5", khi nó sắp hết hơi thì hắn mới bỏ ra. Hắn nhìn nó nói
-Xin lỗi, nhưng anh ko kiềm lòng dc. Anh thật sự yêu em, yêu am bằng cả trái tim. Anh muốn bảo vệ em, chăm sóc em, chia sẽ với em những nổi đau em đã chịu đựng suốt mười mấy năm qua. Muốn yêu thương em và ôm chặt em suốt đời. Anh không muốn xa em một lần nào nữa, anh sẽ ko bao giờ xa em, ko bao giờ bỏ em lại phía sau. Nên, em đồng ý...cho anh ở bên em chứ, Iris
Nó nhìn hắn sửng sờ. Sau đó lại mỉm cười, hắn chắc chắn sẽ ko bao giờ quên dc, nụ cừoi kiều diễm nhất thế gian đang nở trên gương mặt nó lúc này
-Vâng, em đồng ý, em cũng rất yêu anh-Nó nói trong hạng phúc, bên gò má, một giọt nước mắt lăn dài. Hắn cười hạnh phúc, tiến đến ôm chặt nó rồi áp môi mình lên đôi môi hồng của nó. Nó cũng đáp lại, đương nhiên.
Tia nắng nhẹ nhàng, ngọn gió thoang thoảng. Bỗng toát lên hình bóng hai người mẹ đang mỉm cười, chúc phúc cho hai đứa con thân yêu, dc hạnh phúc đến trọn đời.